Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7921
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không có kiếm Thanh Huyên, hắn sẽ trở thành một tên vô dụng sao? Hắn tiến lên một bước, trong nháy mắt, vô số kiếm quang bao phủ lấy hắn và cường giả Vô Đạo Cảnh kia. Phương Thốn Kiếm Vực! Hắn lại sử dụng kiếm kỹ mà hắn thấy hơi lỗi thời này! Lúc sử dụng kiếm kỹ này, trong đầu Diệp Huyên chỉ có một suy nghĩ: Lão tử là kiếm tu, không có kiếm Thanh Huyên, lão tử vẫn là một kiếm tu! Nhưng thực tế rất tàn khốc! Oanh! Một tia kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyên bay ngược ra xa mấy nghìn trượng. Cường giả Vô Đạo Cảnh kia sửng sốt! Hắn ta nhìn nắm đấm của mình, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyên: “Nhìn cách xuất hiện của ngươi khi nãy, ta còn tưởng ngươi là một cường giả, không ngờ…” Hắn ta nói đến đây, một thanh phi kiếm chợt chém tới. Cường giả Vô Đạo Cảnh nở nụ cười khinh thường, vung tay áo. Oanh! Phi kiếm lập tức bị chém nát! Thấy cảnh này, Diệp Huyên ở phía xa sa sầm mặt! Dù bây giờ hắn đã đạt tới Vô Tâm Cảnh, nhưng vẫn còn chênh lệch khá lớn với Vô Đạo Cảnh! Lúc này, cường giả kia đột nhiên muốn bắt lấy Diệp Huyên từ xa, không gian xung quanh Diệp Huyên lập tức sụp đổ, trong mắt Diệp Huyên loé lên vẻ dữ tợn, hắn không lùi mà tiến tới, biến thành một tia kiếm quang bắ n ra. Xoẹt! Một tiếng chém vang vọng! Cường giả Vô Đạo Cảnh ở phía xa nâng tay lên đỡ! Oanh! Kiếm quang thoáng chốc vỡ tan! Cùng lúc đó, hắn ta dùng tay trái đấm một phát. Ầm! Cú đấm này khiến vô số thời không trước mặt hắn ta lõm xuống, nhanh chóng lao về phía Diệp Huyên, nhưng trong khoảnh khắc quyền mang lao đi, hắn ta cũng bị rơi vào trong một vực sâu thời không tối tăm! Vực sâu thời không thần bí! Sau khi rơi vào trong vực sâu vô tận, hắn ta cau mày! Lúc này, Tiêu Hiếu ở chân trời chợt hét to: “Các ngươi làm gì đấy, đang xem kịch à?” Vốn dĩ trước mặt Diệp Huyên có tận mấy chục cường giả siêu cấp, trong đó là sáu cường giả Vô Đạo Cảnh! Nhưng khi nãy lúc Diệp Huyên giao thủ với cường giả Vô Đạo Cảnh kia, những người này lại không hề ra tay! Sở dĩ bọn họ không ra tay là vì cảm thấy hai người kia đấu tay đôi, nếu bọn họ nhúng tay vào thì không ổn lắm! Nhưng lúc này sau khi nghe thấy lời Tiêu Hiếu, bọn họ thoáng chốc lấy lại tinh thần. Tất cả mọi người không chút do dự xông về phía Diệp Huyên! Sáu cường giả Vô Đạo Cảnh dẫn đầu tấn công toàn lực, rõ ràng là muốn dùng một đòn gi3t chết Diệp Huyên! Thấy nhiều người lao tới như thế, Diệp Huyên nheo mắt, hắn vội hét to: “Tỷ tỷ, nếu tỷ còn không xuất hiện thì chỉ có thể nhặt xác của đệ thôi đấy!” “Hì hì!” Lúc này, một tiếng cười chợt vang lên, sau đó, có một tia kiếm quang xuất hiện.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không có kiếm Thanh Huyên, hắn sẽ trở thành một tên vô dụng sao? Hắn tiến lên một bước, trong nháy mắt, vô số kiếm quang bao phủ lấy hắn và cường giả Vô Đạo Cảnh kia. Phương Thốn Kiếm Vực! Hắn lại sử dụng kiếm kỹ mà hắn thấy hơi lỗi thời này! Lúc sử dụng kiếm kỹ này, trong đầu Diệp Huyên chỉ có một suy nghĩ: Lão tử là kiếm tu, không có kiếm Thanh Huyên, lão tử vẫn là một kiếm tu! Nhưng thực tế rất tàn khốc! Oanh! Một tia kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyên bay ngược ra xa mấy nghìn trượng. Cường giả Vô Đạo Cảnh kia sửng sốt! Hắn ta nhìn nắm đấm của mình, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyên: “Nhìn cách xuất hiện của ngươi khi nãy, ta còn tưởng ngươi là một cường giả, không ngờ…” Hắn ta nói đến đây, một thanh phi kiếm chợt chém tới. Cường giả Vô Đạo Cảnh nở nụ cười khinh thường, vung tay áo. Oanh! Phi kiếm lập tức bị chém nát! Thấy cảnh này, Diệp Huyên ở phía xa sa sầm mặt! Dù bây giờ hắn đã đạt tới Vô Tâm Cảnh, nhưng vẫn còn chênh lệch khá lớn với Vô Đạo Cảnh! Lúc này, cường giả kia đột nhiên muốn bắt lấy Diệp Huyên từ xa, không gian xung quanh Diệp Huyên lập tức sụp đổ, trong mắt Diệp Huyên loé lên vẻ dữ tợn, hắn không lùi mà tiến tới, biến thành một tia kiếm quang bắ n ra. Xoẹt! Một tiếng chém vang vọng! Cường giả Vô Đạo Cảnh ở phía xa nâng tay lên đỡ! Oanh! Kiếm quang thoáng chốc vỡ tan! Cùng lúc đó, hắn ta dùng tay trái đấm một phát. Ầm! Cú đấm này khiến vô số thời không trước mặt hắn ta lõm xuống, nhanh chóng lao về phía Diệp Huyên, nhưng trong khoảnh khắc quyền mang lao đi, hắn ta cũng bị rơi vào trong một vực sâu thời không tối tăm! Vực sâu thời không thần bí! Sau khi rơi vào trong vực sâu vô tận, hắn ta cau mày! Lúc này, Tiêu Hiếu ở chân trời chợt hét to: “Các ngươi làm gì đấy, đang xem kịch à?” Vốn dĩ trước mặt Diệp Huyên có tận mấy chục cường giả siêu cấp, trong đó là sáu cường giả Vô Đạo Cảnh! Nhưng khi nãy lúc Diệp Huyên giao thủ với cường giả Vô Đạo Cảnh kia, những người này lại không hề ra tay! Sở dĩ bọn họ không ra tay là vì cảm thấy hai người kia đấu tay đôi, nếu bọn họ nhúng tay vào thì không ổn lắm! Nhưng lúc này sau khi nghe thấy lời Tiêu Hiếu, bọn họ thoáng chốc lấy lại tinh thần. Tất cả mọi người không chút do dự xông về phía Diệp Huyên! Sáu cường giả Vô Đạo Cảnh dẫn đầu tấn công toàn lực, rõ ràng là muốn dùng một đòn gi3t chết Diệp Huyên! Thấy nhiều người lao tới như thế, Diệp Huyên nheo mắt, hắn vội hét to: “Tỷ tỷ, nếu tỷ còn không xuất hiện thì chỉ có thể nhặt xác của đệ thôi đấy!” “Hì hì!” Lúc này, một tiếng cười chợt vang lên, sau đó, có một tia kiếm quang xuất hiện.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Không có kiếm Thanh Huyên, hắn sẽ trở thành một tên vô dụng sao? Hắn tiến lên một bước, trong nháy mắt, vô số kiếm quang bao phủ lấy hắn và cường giả Vô Đạo Cảnh kia. Phương Thốn Kiếm Vực! Hắn lại sử dụng kiếm kỹ mà hắn thấy hơi lỗi thời này! Lúc sử dụng kiếm kỹ này, trong đầu Diệp Huyên chỉ có một suy nghĩ: Lão tử là kiếm tu, không có kiếm Thanh Huyên, lão tử vẫn là một kiếm tu! Nhưng thực tế rất tàn khốc! Oanh! Một tia kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyên bay ngược ra xa mấy nghìn trượng. Cường giả Vô Đạo Cảnh kia sửng sốt! Hắn ta nhìn nắm đấm của mình, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyên: “Nhìn cách xuất hiện của ngươi khi nãy, ta còn tưởng ngươi là một cường giả, không ngờ…” Hắn ta nói đến đây, một thanh phi kiếm chợt chém tới. Cường giả Vô Đạo Cảnh nở nụ cười khinh thường, vung tay áo. Oanh! Phi kiếm lập tức bị chém nát! Thấy cảnh này, Diệp Huyên ở phía xa sa sầm mặt! Dù bây giờ hắn đã đạt tới Vô Tâm Cảnh, nhưng vẫn còn chênh lệch khá lớn với Vô Đạo Cảnh! Lúc này, cường giả kia đột nhiên muốn bắt lấy Diệp Huyên từ xa, không gian xung quanh Diệp Huyên lập tức sụp đổ, trong mắt Diệp Huyên loé lên vẻ dữ tợn, hắn không lùi mà tiến tới, biến thành một tia kiếm quang bắ n ra. Xoẹt! Một tiếng chém vang vọng! Cường giả Vô Đạo Cảnh ở phía xa nâng tay lên đỡ! Oanh! Kiếm quang thoáng chốc vỡ tan! Cùng lúc đó, hắn ta dùng tay trái đấm một phát. Ầm! Cú đấm này khiến vô số thời không trước mặt hắn ta lõm xuống, nhanh chóng lao về phía Diệp Huyên, nhưng trong khoảnh khắc quyền mang lao đi, hắn ta cũng bị rơi vào trong một vực sâu thời không tối tăm! Vực sâu thời không thần bí! Sau khi rơi vào trong vực sâu vô tận, hắn ta cau mày! Lúc này, Tiêu Hiếu ở chân trời chợt hét to: “Các ngươi làm gì đấy, đang xem kịch à?” Vốn dĩ trước mặt Diệp Huyên có tận mấy chục cường giả siêu cấp, trong đó là sáu cường giả Vô Đạo Cảnh! Nhưng khi nãy lúc Diệp Huyên giao thủ với cường giả Vô Đạo Cảnh kia, những người này lại không hề ra tay! Sở dĩ bọn họ không ra tay là vì cảm thấy hai người kia đấu tay đôi, nếu bọn họ nhúng tay vào thì không ổn lắm! Nhưng lúc này sau khi nghe thấy lời Tiêu Hiếu, bọn họ thoáng chốc lấy lại tinh thần. Tất cả mọi người không chút do dự xông về phía Diệp Huyên! Sáu cường giả Vô Đạo Cảnh dẫn đầu tấn công toàn lực, rõ ràng là muốn dùng một đòn gi3t chết Diệp Huyên! Thấy nhiều người lao tới như thế, Diệp Huyên nheo mắt, hắn vội hét to: “Tỷ tỷ, nếu tỷ còn không xuất hiện thì chỉ có thể nhặt xác của đệ thôi đấy!” “Hì hì!” Lúc này, một tiếng cười chợt vang lên, sau đó, có một tia kiếm quang xuất hiện.