Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 7931
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhìn thấy thi tướng đáng sợ bị gi3t chết như thế, trong mắt Tiêu Hiếu lần đầu tiên lộ vẻ sợ hãi! Ông ta biết rất rõ sức mạnh của thi tướng kia, có thể nói dù là ông ta cũng không thể làm gì được nó cả, vì thân thể của nó có thể xem như Bán Bộ Vô Cảnh rồi! Nhưng một thân thể đáng sợ như thế lại bị kiếm quang chém nát như cắt đậu hủ! Không ngờ kiếm quang này lại đáng sợ đến thế! Trong lòng Tiêu Hiếu dâng lên cảm giác sợ hãi, nhưng cảm giác đó nhanh chóng bị ông ta giấu đi! Bây giờ, ông ta đã không còn đường lui nữa! Tiêu Hiếu ngẩng đầu nhìn về phía xa, một khắc sau, ông ta ngây người! Cô gái kia không có ở đây! Chẳng những Tiêu Hiếu mà Diệp Huyên và Trung Sơn Vương cũng sửng sốt! Sau khi sử dụng tia kiếm quang kia, Dương Niệm Tuyết lập tức bỏ chạy! Bỏ chạy! Diệp Huyên ngơ ngác, đây là tỷ tỷ ruột của hắn đấy! Nàng cứ thế bỏ chạy à? Không phải có câu một giọt máu đào hơn ao nước lã à! Lúc này, Tiêu Hiếu nhìn về phía Trung Sơn Vương, ông ta gằn giọng: “Gi3t chết ông ta trước!” Dứt lời, ba thi tướng lập tức xông về phía Trung Sơn Vương. Thấy cảnh này sắc mặt Trung Sơn Vương thay đổi: “Ông bị điên à?” Tiêu Hiếu nhìn chằm chằm Trung Sơn Vương: “Lão tử đã chướng mắt ông từ rất lâu rồi!” So với Diệp Huyên thì ông ta hận Trung Sơn Vương này hơn! Diệp Huyên không biết xấu hổ, ông ta còn thấy bình thường, dù sao Diệp Huyên cũng còn yếu, cũng giống như trẻ con vậy, mặt dày một chút là điều dễ hiểu, nhưng Trung Sơn Vương là ai? Ông là Vô Đạo Cảnh đấy! Nhưng ông cũng mặt dày như thế, không ngừng nói những lời khó nghe! Tiêu Hiếu không vui! Cho nên ông ta thẳng thừng ra tay với Trung Sơn Vương! Lúc này, Diệp Huyên thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn nhanh chóng sa sầm mặt! Vì trước mặt hắn vẫn còn hai thi tướng nữa! Chẳng những thế, Tông Thủ và Tiêu Hiếu cũng đều đang nhìn chằm chằm hắn! Mục tiêu chính của đối phương vẫn là hắn! Diệp Huyên nhìn Ngôn Bạn Sơn trong Tiểu Tháp, lúc này, Ngôn Bạn Sơn tựa như một lão tăng ngồi thiền, không có chút động tĩnh nào cả! Hoàn toàn không thể dựa vào! Tiêu Hiếu chợt cất lời: “Giết!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhìn thấy thi tướng đáng sợ bị gi3t chết như thế, trong mắt Tiêu Hiếu lần đầu tiên lộ vẻ sợ hãi! Ông ta biết rất rõ sức mạnh của thi tướng kia, có thể nói dù là ông ta cũng không thể làm gì được nó cả, vì thân thể của nó có thể xem như Bán Bộ Vô Cảnh rồi! Nhưng một thân thể đáng sợ như thế lại bị kiếm quang chém nát như cắt đậu hủ! Không ngờ kiếm quang này lại đáng sợ đến thế! Trong lòng Tiêu Hiếu dâng lên cảm giác sợ hãi, nhưng cảm giác đó nhanh chóng bị ông ta giấu đi! Bây giờ, ông ta đã không còn đường lui nữa! Tiêu Hiếu ngẩng đầu nhìn về phía xa, một khắc sau, ông ta ngây người! Cô gái kia không có ở đây! Chẳng những Tiêu Hiếu mà Diệp Huyên và Trung Sơn Vương cũng sửng sốt! Sau khi sử dụng tia kiếm quang kia, Dương Niệm Tuyết lập tức bỏ chạy! Bỏ chạy! Diệp Huyên ngơ ngác, đây là tỷ tỷ ruột của hắn đấy! Nàng cứ thế bỏ chạy à? Không phải có câu một giọt máu đào hơn ao nước lã à! Lúc này, Tiêu Hiếu nhìn về phía Trung Sơn Vương, ông ta gằn giọng: “Gi3t chết ông ta trước!” Dứt lời, ba thi tướng lập tức xông về phía Trung Sơn Vương. Thấy cảnh này sắc mặt Trung Sơn Vương thay đổi: “Ông bị điên à?” Tiêu Hiếu nhìn chằm chằm Trung Sơn Vương: “Lão tử đã chướng mắt ông từ rất lâu rồi!” So với Diệp Huyên thì ông ta hận Trung Sơn Vương này hơn! Diệp Huyên không biết xấu hổ, ông ta còn thấy bình thường, dù sao Diệp Huyên cũng còn yếu, cũng giống như trẻ con vậy, mặt dày một chút là điều dễ hiểu, nhưng Trung Sơn Vương là ai? Ông là Vô Đạo Cảnh đấy! Nhưng ông cũng mặt dày như thế, không ngừng nói những lời khó nghe! Tiêu Hiếu không vui! Cho nên ông ta thẳng thừng ra tay với Trung Sơn Vương! Lúc này, Diệp Huyên thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn nhanh chóng sa sầm mặt! Vì trước mặt hắn vẫn còn hai thi tướng nữa! Chẳng những thế, Tông Thủ và Tiêu Hiếu cũng đều đang nhìn chằm chằm hắn! Mục tiêu chính của đối phương vẫn là hắn! Diệp Huyên nhìn Ngôn Bạn Sơn trong Tiểu Tháp, lúc này, Ngôn Bạn Sơn tựa như một lão tăng ngồi thiền, không có chút động tĩnh nào cả! Hoàn toàn không thể dựa vào! Tiêu Hiếu chợt cất lời: “Giết!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhìn thấy thi tướng đáng sợ bị gi3t chết như thế, trong mắt Tiêu Hiếu lần đầu tiên lộ vẻ sợ hãi! Ông ta biết rất rõ sức mạnh của thi tướng kia, có thể nói dù là ông ta cũng không thể làm gì được nó cả, vì thân thể của nó có thể xem như Bán Bộ Vô Cảnh rồi! Nhưng một thân thể đáng sợ như thế lại bị kiếm quang chém nát như cắt đậu hủ! Không ngờ kiếm quang này lại đáng sợ đến thế! Trong lòng Tiêu Hiếu dâng lên cảm giác sợ hãi, nhưng cảm giác đó nhanh chóng bị ông ta giấu đi! Bây giờ, ông ta đã không còn đường lui nữa! Tiêu Hiếu ngẩng đầu nhìn về phía xa, một khắc sau, ông ta ngây người! Cô gái kia không có ở đây! Chẳng những Tiêu Hiếu mà Diệp Huyên và Trung Sơn Vương cũng sửng sốt! Sau khi sử dụng tia kiếm quang kia, Dương Niệm Tuyết lập tức bỏ chạy! Bỏ chạy! Diệp Huyên ngơ ngác, đây là tỷ tỷ ruột của hắn đấy! Nàng cứ thế bỏ chạy à? Không phải có câu một giọt máu đào hơn ao nước lã à! Lúc này, Tiêu Hiếu nhìn về phía Trung Sơn Vương, ông ta gằn giọng: “Gi3t chết ông ta trước!” Dứt lời, ba thi tướng lập tức xông về phía Trung Sơn Vương. Thấy cảnh này sắc mặt Trung Sơn Vương thay đổi: “Ông bị điên à?” Tiêu Hiếu nhìn chằm chằm Trung Sơn Vương: “Lão tử đã chướng mắt ông từ rất lâu rồi!” So với Diệp Huyên thì ông ta hận Trung Sơn Vương này hơn! Diệp Huyên không biết xấu hổ, ông ta còn thấy bình thường, dù sao Diệp Huyên cũng còn yếu, cũng giống như trẻ con vậy, mặt dày một chút là điều dễ hiểu, nhưng Trung Sơn Vương là ai? Ông là Vô Đạo Cảnh đấy! Nhưng ông cũng mặt dày như thế, không ngừng nói những lời khó nghe! Tiêu Hiếu không vui! Cho nên ông ta thẳng thừng ra tay với Trung Sơn Vương! Lúc này, Diệp Huyên thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn nhanh chóng sa sầm mặt! Vì trước mặt hắn vẫn còn hai thi tướng nữa! Chẳng những thế, Tông Thủ và Tiêu Hiếu cũng đều đang nhìn chằm chằm hắn! Mục tiêu chính của đối phương vẫn là hắn! Diệp Huyên nhìn Ngôn Bạn Sơn trong Tiểu Tháp, lúc này, Ngôn Bạn Sơn tựa như một lão tăng ngồi thiền, không có chút động tĩnh nào cả! Hoàn toàn không thể dựa vào! Tiêu Hiếu chợt cất lời: “Giết!”