Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 7967

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thật ra sở dĩ hai người không giấu diếm đối phương là vì bọn họ là liên minh.  Ở nơi này không thể đơn độc một mình được. Một chọi một sẽ rất khó gi3t chết đối phương, nhưng nếu là hai chọi một thì hoàn toàn khác.  Vì thế, người ở nơi này gần như đều sẽ liên minh, có đồng đội! Mà hai người họ đến từ cùng một nơi, vì thế liên minh với nhau cũng là chuyện hợp lý.   Lúc này, Quân Đạo Lâm lắc đầu thở dài: “Xích Địa này chết quá uất ức… Còn chưa được nhìn thấy đối phương!”  A Đạo Linh cười nói: “Có lẽ tiểu tử kia sẽ nhanh chóng đến nơi này!”  Quân Đạo Lâm nhìn A Đạo Linh: “Cô có quen biết với hắn không?”  A Đạo Linh nhếch môi: “Hắn nhận ta làm tỷ tỷ!”  Nét mặt Quân Đạo Lâm thoáng cứng đờ, sau đó, ông ta giơ ngón tay cái: “Lợi hại đấy!”  A Đạo Linh cười to.  …  Đạo Lâm giới.  Sau khi người đàn ông trung niên kia hoàn toàn biến mất, Tiểu Tháp thoáng chốc thở phào nhẹ nhõm: “Thiên Mệnh tỷ tỷ đúng là đáng tin cậy!”  Sau đó như nhớ ra điều gì, nó chợt xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, khi nãy linh hồn của người đàn ông trung niên kia không bị đánh tan, mà là bị kiếm Thanh Huyên hấp thu!  Nói đúng hơn là Diệp Huyên điều khiển kiếm Thanh Huyên hấp thu linh hồn của người đàn ông!  Lúc này, Diệp Huyên hoàn toàn chắc chắn Diệp Huyên rất tỉnh táo!  Đương nhiên nó không dám hỏi, cũng không dám vạch trần, tiểu chủ này cũng không phải người hiền lành, nếu bây giờ nó gây chuyện, nói không chừng sẽ bị hắn giả điên giả ngốc đánh một trận!  Còn là không có lý do gì mà bị đánh!  Trong bóng tối, Trung Sơn Vương và Ẩn Sát đều kích động không thôi!  Ra tay rồi!  Cuối cùng nhân vật lớn đứng sau Diệp Huyên cũng ra tay!  Mà đối phương vừa ra tay đã thẳng thừng chém chết phân thân của cường giả Vô Cảnh!  Chắc chắn đó cũng là cường giả Vô Cảnh!  Ẩn Sát run rẩy nói: “Thắng rồi!”  Trung Sơn Vương cười to: “Đương nhiên là thắng rồi!”  Như nhớ ra điều gì, ông ta nhíu mày: “Cẩn thận một người!”  Nghe vậy, Ẩn Sát cũng nhíu mày.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thật ra sở dĩ hai người không giấu diếm đối phương là vì bọn họ là liên minh.  Ở nơi này không thể đơn độc một mình được. Một chọi một sẽ rất khó gi3t chết đối phương, nhưng nếu là hai chọi một thì hoàn toàn khác.  Vì thế, người ở nơi này gần như đều sẽ liên minh, có đồng đội! Mà hai người họ đến từ cùng một nơi, vì thế liên minh với nhau cũng là chuyện hợp lý.   Lúc này, Quân Đạo Lâm lắc đầu thở dài: “Xích Địa này chết quá uất ức… Còn chưa được nhìn thấy đối phương!”  A Đạo Linh cười nói: “Có lẽ tiểu tử kia sẽ nhanh chóng đến nơi này!”  Quân Đạo Lâm nhìn A Đạo Linh: “Cô có quen biết với hắn không?”  A Đạo Linh nhếch môi: “Hắn nhận ta làm tỷ tỷ!”  Nét mặt Quân Đạo Lâm thoáng cứng đờ, sau đó, ông ta giơ ngón tay cái: “Lợi hại đấy!”  A Đạo Linh cười to.  …  Đạo Lâm giới.  Sau khi người đàn ông trung niên kia hoàn toàn biến mất, Tiểu Tháp thoáng chốc thở phào nhẹ nhõm: “Thiên Mệnh tỷ tỷ đúng là đáng tin cậy!”  Sau đó như nhớ ra điều gì, nó chợt xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, khi nãy linh hồn của người đàn ông trung niên kia không bị đánh tan, mà là bị kiếm Thanh Huyên hấp thu!  Nói đúng hơn là Diệp Huyên điều khiển kiếm Thanh Huyên hấp thu linh hồn của người đàn ông!  Lúc này, Diệp Huyên hoàn toàn chắc chắn Diệp Huyên rất tỉnh táo!  Đương nhiên nó không dám hỏi, cũng không dám vạch trần, tiểu chủ này cũng không phải người hiền lành, nếu bây giờ nó gây chuyện, nói không chừng sẽ bị hắn giả điên giả ngốc đánh một trận!  Còn là không có lý do gì mà bị đánh!  Trong bóng tối, Trung Sơn Vương và Ẩn Sát đều kích động không thôi!  Ra tay rồi!  Cuối cùng nhân vật lớn đứng sau Diệp Huyên cũng ra tay!  Mà đối phương vừa ra tay đã thẳng thừng chém chết phân thân của cường giả Vô Cảnh!  Chắc chắn đó cũng là cường giả Vô Cảnh!  Ẩn Sát run rẩy nói: “Thắng rồi!”  Trung Sơn Vương cười to: “Đương nhiên là thắng rồi!”  Như nhớ ra điều gì, ông ta nhíu mày: “Cẩn thận một người!”  Nghe vậy, Ẩn Sát cũng nhíu mày.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thật ra sở dĩ hai người không giấu diếm đối phương là vì bọn họ là liên minh.  Ở nơi này không thể đơn độc một mình được. Một chọi một sẽ rất khó gi3t chết đối phương, nhưng nếu là hai chọi một thì hoàn toàn khác.  Vì thế, người ở nơi này gần như đều sẽ liên minh, có đồng đội! Mà hai người họ đến từ cùng một nơi, vì thế liên minh với nhau cũng là chuyện hợp lý.   Lúc này, Quân Đạo Lâm lắc đầu thở dài: “Xích Địa này chết quá uất ức… Còn chưa được nhìn thấy đối phương!”  A Đạo Linh cười nói: “Có lẽ tiểu tử kia sẽ nhanh chóng đến nơi này!”  Quân Đạo Lâm nhìn A Đạo Linh: “Cô có quen biết với hắn không?”  A Đạo Linh nhếch môi: “Hắn nhận ta làm tỷ tỷ!”  Nét mặt Quân Đạo Lâm thoáng cứng đờ, sau đó, ông ta giơ ngón tay cái: “Lợi hại đấy!”  A Đạo Linh cười to.  …  Đạo Lâm giới.  Sau khi người đàn ông trung niên kia hoàn toàn biến mất, Tiểu Tháp thoáng chốc thở phào nhẹ nhõm: “Thiên Mệnh tỷ tỷ đúng là đáng tin cậy!”  Sau đó như nhớ ra điều gì, nó chợt xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, khi nãy linh hồn của người đàn ông trung niên kia không bị đánh tan, mà là bị kiếm Thanh Huyên hấp thu!  Nói đúng hơn là Diệp Huyên điều khiển kiếm Thanh Huyên hấp thu linh hồn của người đàn ông!  Lúc này, Diệp Huyên hoàn toàn chắc chắn Diệp Huyên rất tỉnh táo!  Đương nhiên nó không dám hỏi, cũng không dám vạch trần, tiểu chủ này cũng không phải người hiền lành, nếu bây giờ nó gây chuyện, nói không chừng sẽ bị hắn giả điên giả ngốc đánh một trận!  Còn là không có lý do gì mà bị đánh!  Trong bóng tối, Trung Sơn Vương và Ẩn Sát đều kích động không thôi!  Ra tay rồi!  Cuối cùng nhân vật lớn đứng sau Diệp Huyên cũng ra tay!  Mà đối phương vừa ra tay đã thẳng thừng chém chết phân thân của cường giả Vô Cảnh!  Chắc chắn đó cũng là cường giả Vô Cảnh!  Ẩn Sát run rẩy nói: “Thắng rồi!”  Trung Sơn Vương cười to: “Đương nhiên là thắng rồi!”  Như nhớ ra điều gì, ông ta nhíu mày: “Cẩn thận một người!”  Nghe vậy, Ẩn Sát cũng nhíu mày.  

Chương 7967