Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 8012
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ngôn Bạn Sơn: “Ta phải đi”. Diệp Huyên: “Đến Dị thế giới?" Ngôn Bạn Sơn gật đầu: “Sư tôn tìm ta”. A Đạo Linh. Diệp Huyên suy ngẫm một hồi rồi nói: “Vậy chúng ta cùng đi”. Ngôn Bạn Sơn gật đầu: “Được”. Sau đó hai người biến mất ở cuối chân trời. ... Sau khi Diệp Huyên và Ngôn Bạn Sơn rời đi, Trung Sơn Vương và Ẩn Sát cũng nhanh chóng bế quan. Thật ra bọn họ không có lòng tin đạt được đến Vô Cảnh, nhưng cũng sẽ không từ bỏ. Họ không tu luyện trong Tiểu Tháp, vì vậy cần phải tiêu tốn rất, rất nhiều thời gian... ... Trong tinh vực mịt mù, Diệp Huyên và Ngôn Bạn Sơn xé thời không, băng băng lao tới. Mục tiêu của họ chính là Dị thế giới. Chừng năm giờ sau, Diệp Huyên và Ngôn Bạn Sơn nhìn thấy một cánh cửa đá khổng lồ xuất hiện cách đó không xa. Diệp Huyên nhìn nó mà muốn cạn lời. Bà mẹ, lần nào cũng là cửa đá, không đổi thành sắt được à? Ngôn Bạn Sơn lên tiếng: “Đến rồi”. Diệp Huyên gật đầu rồi theo nàng ta đi đến trước cánh cửa mà không bị ai ngăn cản. Ngôn Bạn Sơn vung tay lên, cửa mở ra để một quầng sáng trắng ùa vào bao trùm lấy cả hai. Khi Diệp Huyên lần nữa mở mắt, chỉ thấy trời xanh mây trắng tràn ngập. Một thế giới hoàn toàn mới! Nhưng khi quay đầu, hắn lại không thấy Ngôn Bạn Sơn đâu. Nàng ta đi nơi nào rồi? Diệp Huyên cau mày, nhìn khắp bốn phía, thần thức quét một lượt suốt mấy triệu trượng. Vậy mà vẫn không phát hiện tung tích Ngôn Bạn Sơn! Im lặng một hồi, hắn quyết định không quan tâm nàng kia nữa mà nhìn về phương xa, khóe môi cong lên. Vô Cảnh! Đây là cảnh giới cao nhất ở Dị thế giới này, hắn đã không còn phải làm người chiếu dưới nữa rồi! Hắn cũng đã nghĩ kỹ rồi. Nếu ngầu không quá ba ngày thì thôi không cần cố gắng nữa. Chỉ cần làm con ông cháu cha hàng thật giá thật, ngày ngày đi theo Thanh Nhi kiếm cơm. Ăn bám đôi khi cũng sướng chứ bộ!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ngôn Bạn Sơn: “Ta phải đi”. Diệp Huyên: “Đến Dị thế giới?" Ngôn Bạn Sơn gật đầu: “Sư tôn tìm ta”. A Đạo Linh. Diệp Huyên suy ngẫm một hồi rồi nói: “Vậy chúng ta cùng đi”. Ngôn Bạn Sơn gật đầu: “Được”. Sau đó hai người biến mất ở cuối chân trời. ... Sau khi Diệp Huyên và Ngôn Bạn Sơn rời đi, Trung Sơn Vương và Ẩn Sát cũng nhanh chóng bế quan. Thật ra bọn họ không có lòng tin đạt được đến Vô Cảnh, nhưng cũng sẽ không từ bỏ. Họ không tu luyện trong Tiểu Tháp, vì vậy cần phải tiêu tốn rất, rất nhiều thời gian... ... Trong tinh vực mịt mù, Diệp Huyên và Ngôn Bạn Sơn xé thời không, băng băng lao tới. Mục tiêu của họ chính là Dị thế giới. Chừng năm giờ sau, Diệp Huyên và Ngôn Bạn Sơn nhìn thấy một cánh cửa đá khổng lồ xuất hiện cách đó không xa. Diệp Huyên nhìn nó mà muốn cạn lời. Bà mẹ, lần nào cũng là cửa đá, không đổi thành sắt được à? Ngôn Bạn Sơn lên tiếng: “Đến rồi”. Diệp Huyên gật đầu rồi theo nàng ta đi đến trước cánh cửa mà không bị ai ngăn cản. Ngôn Bạn Sơn vung tay lên, cửa mở ra để một quầng sáng trắng ùa vào bao trùm lấy cả hai. Khi Diệp Huyên lần nữa mở mắt, chỉ thấy trời xanh mây trắng tràn ngập. Một thế giới hoàn toàn mới! Nhưng khi quay đầu, hắn lại không thấy Ngôn Bạn Sơn đâu. Nàng ta đi nơi nào rồi? Diệp Huyên cau mày, nhìn khắp bốn phía, thần thức quét một lượt suốt mấy triệu trượng. Vậy mà vẫn không phát hiện tung tích Ngôn Bạn Sơn! Im lặng một hồi, hắn quyết định không quan tâm nàng kia nữa mà nhìn về phương xa, khóe môi cong lên. Vô Cảnh! Đây là cảnh giới cao nhất ở Dị thế giới này, hắn đã không còn phải làm người chiếu dưới nữa rồi! Hắn cũng đã nghĩ kỹ rồi. Nếu ngầu không quá ba ngày thì thôi không cần cố gắng nữa. Chỉ cần làm con ông cháu cha hàng thật giá thật, ngày ngày đi theo Thanh Nhi kiếm cơm. Ăn bám đôi khi cũng sướng chứ bộ!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ngôn Bạn Sơn: “Ta phải đi”. Diệp Huyên: “Đến Dị thế giới?" Ngôn Bạn Sơn gật đầu: “Sư tôn tìm ta”. A Đạo Linh. Diệp Huyên suy ngẫm một hồi rồi nói: “Vậy chúng ta cùng đi”. Ngôn Bạn Sơn gật đầu: “Được”. Sau đó hai người biến mất ở cuối chân trời. ... Sau khi Diệp Huyên và Ngôn Bạn Sơn rời đi, Trung Sơn Vương và Ẩn Sát cũng nhanh chóng bế quan. Thật ra bọn họ không có lòng tin đạt được đến Vô Cảnh, nhưng cũng sẽ không từ bỏ. Họ không tu luyện trong Tiểu Tháp, vì vậy cần phải tiêu tốn rất, rất nhiều thời gian... ... Trong tinh vực mịt mù, Diệp Huyên và Ngôn Bạn Sơn xé thời không, băng băng lao tới. Mục tiêu của họ chính là Dị thế giới. Chừng năm giờ sau, Diệp Huyên và Ngôn Bạn Sơn nhìn thấy một cánh cửa đá khổng lồ xuất hiện cách đó không xa. Diệp Huyên nhìn nó mà muốn cạn lời. Bà mẹ, lần nào cũng là cửa đá, không đổi thành sắt được à? Ngôn Bạn Sơn lên tiếng: “Đến rồi”. Diệp Huyên gật đầu rồi theo nàng ta đi đến trước cánh cửa mà không bị ai ngăn cản. Ngôn Bạn Sơn vung tay lên, cửa mở ra để một quầng sáng trắng ùa vào bao trùm lấy cả hai. Khi Diệp Huyên lần nữa mở mắt, chỉ thấy trời xanh mây trắng tràn ngập. Một thế giới hoàn toàn mới! Nhưng khi quay đầu, hắn lại không thấy Ngôn Bạn Sơn đâu. Nàng ta đi nơi nào rồi? Diệp Huyên cau mày, nhìn khắp bốn phía, thần thức quét một lượt suốt mấy triệu trượng. Vậy mà vẫn không phát hiện tung tích Ngôn Bạn Sơn! Im lặng một hồi, hắn quyết định không quan tâm nàng kia nữa mà nhìn về phương xa, khóe môi cong lên. Vô Cảnh! Đây là cảnh giới cao nhất ở Dị thế giới này, hắn đã không còn phải làm người chiếu dưới nữa rồi! Hắn cũng đã nghĩ kỹ rồi. Nếu ngầu không quá ba ngày thì thôi không cần cố gắng nữa. Chỉ cần làm con ông cháu cha hàng thật giá thật, ngày ngày đi theo Thanh Nhi kiếm cơm. Ăn bám đôi khi cũng sướng chứ bộ!