Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 8075
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên cười nói: “Hình như là ngươi kiếm chuyện với ta trước nhỉ?” Âm Tôn rống giận: “Lão phu chẳng qua chỉ nói ngươi hai câu, ngươi đã muốn giết lão phu? Ngươi có còn là người không?” Diệp Huyên: “…” Mọi người: “…” Âm Tôn lại nói: “Nói ngươi vài câu, nếu mạo phạm đến ngươi, lão phu xin lỗi ngươi không được sao?” Nói rồi, ông ta ôm quyền: “Diệp Tôn, lời vừa nãy có chút phiền phức, mong người đại nhân đại lượng, đừng tính toán!” Vẻ mặt mọi người đều trở nên kỳ quái! Tên này đúng là co được giãn được đấy! Diệp Huyên cũng có phần cạn lời, hắn không ngờ tên này lại thẳng thừng xin lỗi vậy! Lúc này, nhóm người Nguyên Tôn nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: “Không tính toán! Vốn chỉ là chuyện hiểu lầm, sao ta lại tính toán làm gì chứ? Âm Tôn, vừa nãy ta ra tay có hơi nặng, ngươi đừng để trong lòng!” Âm Tôn nhìn Diệp Huyên: “Không đâu!” Diệp Huyên cười nói: “Hy vọng sau này chúng ta có thể hợp tác vui vẻ! Dù sao, Vô Lượng Thần Tinh mới là mục đích của chúng ta chuyến này, Âm Tôn, ngươi phải lấy đại cục làm trọng, đừng làm mấy chuyện như đánh lén sau lưng đấy!” Quân Đạo Lâm ở bên cạnh khẽ gật đầu: “Lấy đại cục làm trọng!” Các cao thủ Vô Cảnh còn lại cũng đều gật đầu. Thật ra, bọn họ cũng sợ Diệp Huyên gi3t chết Âm Tôn, nếu như vậy thì bọn họ sẽ đề phòng Diệp Huyên. Dù sao, cũng như Âm Tôn nói, tuy Âm Tôn có mạo phạm Diệp Huyên, nhưng cũng không đến mức giết người chứ! Đương nhiên, Âm Tôn này đúng là đầu óc cũng không tốt, tu luyện nhiều năm như vậy cũng không biết tu luyện đầu óc gì cả! Lúc này, Âm Tôn thấp giọng nói: “Diệp Tôn nói lời nào? Âm Tôn tôi tuy tính khí hơi nóng nảy, nhưng, vẫn biết rõ đạo lý!” Diệp Huyên cười nói: “Vậy chúng ta tiếp tục đi thôi!” Mọi người lại tiếp tục đi! A Đạo Linh ở bên cạnh Diệp Huyên nói: “Ta có chút bất ngờ!” Diệp Huyên khẽ cười: “Bất ngờ ta không giết ông ta?” A Đạo Linh gật đầu. Diệp Huyên nhìn Âm Tôn phía xa, nếu có thể giết, chắc chắn hắn sẽ giết, hắn sẽ không để lại hậu họa cho bản thân! Nhưng vấn đề là, hắn đã đánh mất thời cơ tốt nhất để giết đối phương rồi!”
Diệp Huyên cười nói: “Hình như là ngươi kiếm chuyện với ta trước nhỉ?”
Âm Tôn rống giận: “Lão phu chẳng qua chỉ nói ngươi hai câu, ngươi đã muốn giết lão phu? Ngươi có còn là người không?”
Diệp Huyên: “…”
Mọi người: “…”
Âm Tôn lại nói: “Nói ngươi vài câu, nếu mạo phạm đến ngươi, lão phu xin lỗi ngươi không được sao?”
Nói rồi, ông ta ôm quyền: “Diệp Tôn, lời vừa nãy có chút phiền phức, mong người đại nhân đại lượng, đừng tính toán!”
Vẻ mặt mọi người đều trở nên kỳ quái!
Tên này đúng là co được giãn được đấy!
Diệp Huyên cũng có phần cạn lời, hắn không ngờ tên này lại thẳng thừng xin lỗi vậy!
Lúc này, nhóm người Nguyên Tôn nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: “Không tính toán! Vốn chỉ là chuyện hiểu lầm, sao ta lại tính toán làm gì chứ? Âm Tôn, vừa nãy ta ra tay có hơi nặng, ngươi đừng để trong lòng!”
Âm Tôn nhìn Diệp Huyên: “Không đâu!”
Diệp Huyên cười nói: “Hy vọng sau này chúng ta có thể hợp tác vui vẻ! Dù sao, Vô Lượng Thần Tinh mới là mục đích của chúng ta chuyến này, Âm Tôn, ngươi phải lấy đại cục làm trọng, đừng làm mấy chuyện như đánh lén sau lưng đấy!”
Quân Đạo Lâm ở bên cạnh khẽ gật đầu: “Lấy đại cục làm trọng!”
Các cao thủ Vô Cảnh còn lại cũng đều gật đầu.
Thật ra, bọn họ cũng sợ Diệp Huyên gi3t chết Âm Tôn, nếu như vậy thì bọn họ sẽ đề phòng Diệp Huyên.
Dù sao, cũng như Âm Tôn nói, tuy Âm Tôn có mạo phạm Diệp Huyên, nhưng cũng không đến mức giết người chứ! Đương nhiên, Âm Tôn này đúng là đầu óc cũng không tốt, tu luyện nhiều năm như vậy cũng không biết tu luyện đầu óc gì cả!
Lúc này, Âm Tôn thấp giọng nói: “Diệp Tôn nói lời nào? Âm Tôn tôi tuy tính khí hơi nóng nảy, nhưng, vẫn biết rõ đạo lý!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy chúng ta tiếp tục đi thôi!”
Mọi người lại tiếp tục đi!
A Đạo Linh ở bên cạnh Diệp Huyên nói: “Ta có chút bất ngờ!”
Diệp Huyên khẽ cười: “Bất ngờ ta không giết ông ta?”
A Đạo Linh gật đầu.
Diệp Huyên nhìn Âm Tôn phía xa, nếu có thể giết, chắc chắn hắn sẽ giết, hắn sẽ không để lại hậu họa cho bản thân! Nhưng vấn đề là, hắn đã đánh mất thời cơ tốt nhất để giết đối phương rồi!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên cười nói: “Hình như là ngươi kiếm chuyện với ta trước nhỉ?” Âm Tôn rống giận: “Lão phu chẳng qua chỉ nói ngươi hai câu, ngươi đã muốn giết lão phu? Ngươi có còn là người không?” Diệp Huyên: “…” Mọi người: “…” Âm Tôn lại nói: “Nói ngươi vài câu, nếu mạo phạm đến ngươi, lão phu xin lỗi ngươi không được sao?” Nói rồi, ông ta ôm quyền: “Diệp Tôn, lời vừa nãy có chút phiền phức, mong người đại nhân đại lượng, đừng tính toán!” Vẻ mặt mọi người đều trở nên kỳ quái! Tên này đúng là co được giãn được đấy! Diệp Huyên cũng có phần cạn lời, hắn không ngờ tên này lại thẳng thừng xin lỗi vậy! Lúc này, nhóm người Nguyên Tôn nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: “Không tính toán! Vốn chỉ là chuyện hiểu lầm, sao ta lại tính toán làm gì chứ? Âm Tôn, vừa nãy ta ra tay có hơi nặng, ngươi đừng để trong lòng!” Âm Tôn nhìn Diệp Huyên: “Không đâu!” Diệp Huyên cười nói: “Hy vọng sau này chúng ta có thể hợp tác vui vẻ! Dù sao, Vô Lượng Thần Tinh mới là mục đích của chúng ta chuyến này, Âm Tôn, ngươi phải lấy đại cục làm trọng, đừng làm mấy chuyện như đánh lén sau lưng đấy!” Quân Đạo Lâm ở bên cạnh khẽ gật đầu: “Lấy đại cục làm trọng!” Các cao thủ Vô Cảnh còn lại cũng đều gật đầu. Thật ra, bọn họ cũng sợ Diệp Huyên gi3t chết Âm Tôn, nếu như vậy thì bọn họ sẽ đề phòng Diệp Huyên. Dù sao, cũng như Âm Tôn nói, tuy Âm Tôn có mạo phạm Diệp Huyên, nhưng cũng không đến mức giết người chứ! Đương nhiên, Âm Tôn này đúng là đầu óc cũng không tốt, tu luyện nhiều năm như vậy cũng không biết tu luyện đầu óc gì cả! Lúc này, Âm Tôn thấp giọng nói: “Diệp Tôn nói lời nào? Âm Tôn tôi tuy tính khí hơi nóng nảy, nhưng, vẫn biết rõ đạo lý!” Diệp Huyên cười nói: “Vậy chúng ta tiếp tục đi thôi!” Mọi người lại tiếp tục đi! A Đạo Linh ở bên cạnh Diệp Huyên nói: “Ta có chút bất ngờ!” Diệp Huyên khẽ cười: “Bất ngờ ta không giết ông ta?” A Đạo Linh gật đầu. Diệp Huyên nhìn Âm Tôn phía xa, nếu có thể giết, chắc chắn hắn sẽ giết, hắn sẽ không để lại hậu họa cho bản thân! Nhưng vấn đề là, hắn đã đánh mất thời cơ tốt nhất để giết đối phương rồi!”