Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8122

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Huyên trực tiếp bị đẩy lùi mấy trăm trượng. Nhưng ngay sau đó, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn lại biến mất.  Vèo!  Bàn tay khổng lồ che trời kia đã bị một luồng kiếm quang đâm nát, sau đó mũi kiếm chỉ thẳng vào trán Cổ Sâm!  Con ngươi Cổ Sâm chợt co rút lại, hai tay ông ta vội hợp lại. Thoáng chốc, trước mặt Cổ Sâm bỗng xuất hiện một tấm chắn phù văn thần bí, bên trên tỏa ra vô số vòng sáng lấp lánh!  Thanh kiếm đâm tới!  Ầm!  Tấm chắn phù văn thần bí kia vỡ nát!  Con ngươi Cổ Sâm co rút lại, giờ phút này ông ta thật sự hoảng sợ!  Ông ta không ngờ kiếm của Diệp Huyên lại mạnh đến mức đó. Vào giây phút sống còn ấy, một nhánh cây lại quấn lấy kiếm Thanh Huyên!  Bích Tiêu ra tay!  Nhánh cây kia ngăn cản kiếm Thanh Huyên một chút xong lại lùi về, còn Cổ Sâm cũng đã lùi lại mấy trăm trượng!  Diệp Huyên quay đầu nhìn Bích Tiêu, Bích Tiêu trầm giọng nói: "Diệp..."  Song còn chưa nói xong, một thanh kiếm đã bổ thẳng tới!  Bích Tiêu biến sắc, vội mở tay phải ra, một tấm chắn bằng cây trực tiếp chặn trước mặt.  Ầm!  Kiếm Thanh Huyên đâm vào tấm chắn kia khiến nó rung lên, ngay sau đó, nó lập tức nứt ra rồi vỡ vụn. Kiếm Thanh Huyên tiếp tục đâm thẳng tới chỗ nàng ta!  Sắc mặt Bích Tiêu chợt thay đổi, mũi chân khẽ nhún lùi lại mấy trăm trượng, né một kiếm kia!  Đám người Thạch Biên thấy vậy vẻ mặt đều trở nên nghiêm trọng!  Không ngờ kiếm của thiếu niên lại phá được cây thần từ thời thái cổ kia, đấy chính là chí bảo siêu cấp của Thần Hoang tộc đó!  Thanh kiếm kia là kiếm gì vậy?  Sau khi dừng lại, Bích Tiêu vội vàng nhìn về phía Diệp Huyên: "Diệp công tử, đó là một hiểu lầm, chúng ta sẽ cho ngươi..."  Nàng ta còn chưa nói xong, lại có một kiếm chém tới!  Bích Tiêu biến sắc, bước lên trước một bước rồi nhấn một cái, trên đầu ngón tay hiện lên một giọt nước màu xanh lá.  Thần lực của cây Thần Thái Cổ!  Đối mặt với kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên thì nàng ta đành phải ra tay thật sự!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Huyên trực tiếp bị đẩy lùi mấy trăm trượng. Nhưng ngay sau đó, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn lại biến mất.  Vèo!  Bàn tay khổng lồ che trời kia đã bị một luồng kiếm quang đâm nát, sau đó mũi kiếm chỉ thẳng vào trán Cổ Sâm!  Con ngươi Cổ Sâm chợt co rút lại, hai tay ông ta vội hợp lại. Thoáng chốc, trước mặt Cổ Sâm bỗng xuất hiện một tấm chắn phù văn thần bí, bên trên tỏa ra vô số vòng sáng lấp lánh!  Thanh kiếm đâm tới!  Ầm!  Tấm chắn phù văn thần bí kia vỡ nát!  Con ngươi Cổ Sâm co rút lại, giờ phút này ông ta thật sự hoảng sợ!  Ông ta không ngờ kiếm của Diệp Huyên lại mạnh đến mức đó. Vào giây phút sống còn ấy, một nhánh cây lại quấn lấy kiếm Thanh Huyên!  Bích Tiêu ra tay!  Nhánh cây kia ngăn cản kiếm Thanh Huyên một chút xong lại lùi về, còn Cổ Sâm cũng đã lùi lại mấy trăm trượng!  Diệp Huyên quay đầu nhìn Bích Tiêu, Bích Tiêu trầm giọng nói: "Diệp..."  Song còn chưa nói xong, một thanh kiếm đã bổ thẳng tới!  Bích Tiêu biến sắc, vội mở tay phải ra, một tấm chắn bằng cây trực tiếp chặn trước mặt.  Ầm!  Kiếm Thanh Huyên đâm vào tấm chắn kia khiến nó rung lên, ngay sau đó, nó lập tức nứt ra rồi vỡ vụn. Kiếm Thanh Huyên tiếp tục đâm thẳng tới chỗ nàng ta!  Sắc mặt Bích Tiêu chợt thay đổi, mũi chân khẽ nhún lùi lại mấy trăm trượng, né một kiếm kia!  Đám người Thạch Biên thấy vậy vẻ mặt đều trở nên nghiêm trọng!  Không ngờ kiếm của thiếu niên lại phá được cây thần từ thời thái cổ kia, đấy chính là chí bảo siêu cấp của Thần Hoang tộc đó!  Thanh kiếm kia là kiếm gì vậy?  Sau khi dừng lại, Bích Tiêu vội vàng nhìn về phía Diệp Huyên: "Diệp công tử, đó là một hiểu lầm, chúng ta sẽ cho ngươi..."  Nàng ta còn chưa nói xong, lại có một kiếm chém tới!  Bích Tiêu biến sắc, bước lên trước một bước rồi nhấn một cái, trên đầu ngón tay hiện lên một giọt nước màu xanh lá.  Thần lực của cây Thần Thái Cổ!  Đối mặt với kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên thì nàng ta đành phải ra tay thật sự!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Huyên trực tiếp bị đẩy lùi mấy trăm trượng. Nhưng ngay sau đó, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn lại biến mất.  Vèo!  Bàn tay khổng lồ che trời kia đã bị một luồng kiếm quang đâm nát, sau đó mũi kiếm chỉ thẳng vào trán Cổ Sâm!  Con ngươi Cổ Sâm chợt co rút lại, hai tay ông ta vội hợp lại. Thoáng chốc, trước mặt Cổ Sâm bỗng xuất hiện một tấm chắn phù văn thần bí, bên trên tỏa ra vô số vòng sáng lấp lánh!  Thanh kiếm đâm tới!  Ầm!  Tấm chắn phù văn thần bí kia vỡ nát!  Con ngươi Cổ Sâm co rút lại, giờ phút này ông ta thật sự hoảng sợ!  Ông ta không ngờ kiếm của Diệp Huyên lại mạnh đến mức đó. Vào giây phút sống còn ấy, một nhánh cây lại quấn lấy kiếm Thanh Huyên!  Bích Tiêu ra tay!  Nhánh cây kia ngăn cản kiếm Thanh Huyên một chút xong lại lùi về, còn Cổ Sâm cũng đã lùi lại mấy trăm trượng!  Diệp Huyên quay đầu nhìn Bích Tiêu, Bích Tiêu trầm giọng nói: "Diệp..."  Song còn chưa nói xong, một thanh kiếm đã bổ thẳng tới!  Bích Tiêu biến sắc, vội mở tay phải ra, một tấm chắn bằng cây trực tiếp chặn trước mặt.  Ầm!  Kiếm Thanh Huyên đâm vào tấm chắn kia khiến nó rung lên, ngay sau đó, nó lập tức nứt ra rồi vỡ vụn. Kiếm Thanh Huyên tiếp tục đâm thẳng tới chỗ nàng ta!  Sắc mặt Bích Tiêu chợt thay đổi, mũi chân khẽ nhún lùi lại mấy trăm trượng, né một kiếm kia!  Đám người Thạch Biên thấy vậy vẻ mặt đều trở nên nghiêm trọng!  Không ngờ kiếm của thiếu niên lại phá được cây thần từ thời thái cổ kia, đấy chính là chí bảo siêu cấp của Thần Hoang tộc đó!  Thanh kiếm kia là kiếm gì vậy?  Sau khi dừng lại, Bích Tiêu vội vàng nhìn về phía Diệp Huyên: "Diệp công tử, đó là một hiểu lầm, chúng ta sẽ cho ngươi..."  Nàng ta còn chưa nói xong, lại có một kiếm chém tới!  Bích Tiêu biến sắc, bước lên trước một bước rồi nhấn một cái, trên đầu ngón tay hiện lên một giọt nước màu xanh lá.  Thần lực của cây Thần Thái Cổ!  Đối mặt với kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên thì nàng ta đành phải ra tay thật sự!  

Chương 8122