Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 8128
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nói xong, hắn mang theo hai cô gái rời đi. Bích Tiêu nhìn Diệp Huyên đi về nơi xa, vẻ mặt chán nản, toàn bộ thiện cảm xây dựng được lúc trước đã tan thành mây khói. Thật là đáng tiếc! Nhưng vẫn may là chưa kết mối ác duyên! Lúc này, Vô Biên ở bên cạnh trầm giọng nói: “Bích Tiêu tộc trưởng, rốt cuộc thiếu niên này là thần thánh phương nào?” Lê Khâu cũng nhìn về phía Bích Tiêu, trong mắt tràn đầy tò mò. Bích Tiêu khẽ nói: “Ta cũng không biết hắn là ai, chỉ biết là, ngày đó khi Thiên Yếm muốn giết hắn, đằng sau hắn có một cô gái váy trắng xuất hiện, sau đó, suýt nữa thì Thiên Yếm và Thiên Khí tộc bị cô gái kia giết toàn bộ! Quan trọng nhất chính là, bản thể của cô gái kia không đến!” Lê Khâu nhíu mày: “Phân thân tới?” Bích Tiêu lắc đầu: “Nàng ra tay vượt vô số tinh vực, mà nàng chỉ đánh ra một kiếm, một kiếm đã đánh bại Thiên Yếm! Trước mặt nàng, Thiên Yếm ngay cả sức đánh trả cũng không có!” Một kiếm! Nghe vậy, sắc mặt Lê Khâu và Vô Biên đều trở nên vô cùng nghiêm túc. Vượt vô số tinh vực, sau đó một kiếm đánh bại Thiên Yếm! Bọn họ không biết cô gái váy trắng khủ ng bố cỡ nào, nhưng bọn họ biết Thiên Yếm khủ ng bố cỡ nào, năm đó, người phụ nữ này chính là cao thủ siêu cấp đứng đầu Trụ Nguyên giới! Nhưng mà, nàng ta bị một kiếm vượt vô số tinh vực đánh bại! Bây giờ, hai người hiểu rõ vì sao Bích Tiêu cung kính với thiếu niên kia như vậy rồi! Vì không thể không cung kính! Bích Tiêu khẽ nói: “Hắn chỉ là Phá Khuyên Giả, nhưng hắn có thể giết họa khuyên! Hắn còn yêu nghiệt hơn ta tưởng tượng… đương nhiên, sau lưng hắn có cao thủ trấn giữ, cho dù thiên phú bình thường thì cũng sẽ không kém! Huống hồ, thiên phú của hắn còn rất tốt!” Nói xong, nàng ta lại thở dài một hơi: “Trước đó ta kết thiện duyên với hắn, hi vọng kéo hắn về phe chúng ta, nếu hắn đến nơi này của chúng ta, như vậy chúng ta sẽ mãi mãi nằm ở thế bất bại! Bởi vì chỉ cần hắn ở đây, Thiên Yếm vẫn sẽ ném chuột sợ vỡ bình, nhưng bây giờ…” Nói đến đây, nàng ta lắc đầu cười một tiếng, trong nụ cười tràn đầy đắng chát. Lúc này, Thạch Biên bên cạnh nói: “Đừng buồn rầu vì chuyện này nữa! Chỉ cần hắn không đối địch với chúng ta là được rồi!” Lê Khâu khẽ gật đầu: “Việc cấp bách bây giờ là đối phó Thiên Khí tộc thế nào, nếu ta đoán không nhầm, e rằng chẳng mấy chốc Thiên Khí tộc này sẽ tấn công cánh cửa Thiên Hà với quy mô lớn, chúng ta phải chuẩn bị sớm!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nói xong, hắn mang theo hai cô gái rời đi. Bích Tiêu nhìn Diệp Huyên đi về nơi xa, vẻ mặt chán nản, toàn bộ thiện cảm xây dựng được lúc trước đã tan thành mây khói. Thật là đáng tiếc! Nhưng vẫn may là chưa kết mối ác duyên! Lúc này, Vô Biên ở bên cạnh trầm giọng nói: “Bích Tiêu tộc trưởng, rốt cuộc thiếu niên này là thần thánh phương nào?” Lê Khâu cũng nhìn về phía Bích Tiêu, trong mắt tràn đầy tò mò. Bích Tiêu khẽ nói: “Ta cũng không biết hắn là ai, chỉ biết là, ngày đó khi Thiên Yếm muốn giết hắn, đằng sau hắn có một cô gái váy trắng xuất hiện, sau đó, suýt nữa thì Thiên Yếm và Thiên Khí tộc bị cô gái kia giết toàn bộ! Quan trọng nhất chính là, bản thể của cô gái kia không đến!” Lê Khâu nhíu mày: “Phân thân tới?” Bích Tiêu lắc đầu: “Nàng ra tay vượt vô số tinh vực, mà nàng chỉ đánh ra một kiếm, một kiếm đã đánh bại Thiên Yếm! Trước mặt nàng, Thiên Yếm ngay cả sức đánh trả cũng không có!” Một kiếm! Nghe vậy, sắc mặt Lê Khâu và Vô Biên đều trở nên vô cùng nghiêm túc. Vượt vô số tinh vực, sau đó một kiếm đánh bại Thiên Yếm! Bọn họ không biết cô gái váy trắng khủ ng bố cỡ nào, nhưng bọn họ biết Thiên Yếm khủ ng bố cỡ nào, năm đó, người phụ nữ này chính là cao thủ siêu cấp đứng đầu Trụ Nguyên giới! Nhưng mà, nàng ta bị một kiếm vượt vô số tinh vực đánh bại! Bây giờ, hai người hiểu rõ vì sao Bích Tiêu cung kính với thiếu niên kia như vậy rồi! Vì không thể không cung kính! Bích Tiêu khẽ nói: “Hắn chỉ là Phá Khuyên Giả, nhưng hắn có thể giết họa khuyên! Hắn còn yêu nghiệt hơn ta tưởng tượng… đương nhiên, sau lưng hắn có cao thủ trấn giữ, cho dù thiên phú bình thường thì cũng sẽ không kém! Huống hồ, thiên phú của hắn còn rất tốt!” Nói xong, nàng ta lại thở dài một hơi: “Trước đó ta kết thiện duyên với hắn, hi vọng kéo hắn về phe chúng ta, nếu hắn đến nơi này của chúng ta, như vậy chúng ta sẽ mãi mãi nằm ở thế bất bại! Bởi vì chỉ cần hắn ở đây, Thiên Yếm vẫn sẽ ném chuột sợ vỡ bình, nhưng bây giờ…” Nói đến đây, nàng ta lắc đầu cười một tiếng, trong nụ cười tràn đầy đắng chát. Lúc này, Thạch Biên bên cạnh nói: “Đừng buồn rầu vì chuyện này nữa! Chỉ cần hắn không đối địch với chúng ta là được rồi!” Lê Khâu khẽ gật đầu: “Việc cấp bách bây giờ là đối phó Thiên Khí tộc thế nào, nếu ta đoán không nhầm, e rằng chẳng mấy chốc Thiên Khí tộc này sẽ tấn công cánh cửa Thiên Hà với quy mô lớn, chúng ta phải chuẩn bị sớm!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nói xong, hắn mang theo hai cô gái rời đi. Bích Tiêu nhìn Diệp Huyên đi về nơi xa, vẻ mặt chán nản, toàn bộ thiện cảm xây dựng được lúc trước đã tan thành mây khói. Thật là đáng tiếc! Nhưng vẫn may là chưa kết mối ác duyên! Lúc này, Vô Biên ở bên cạnh trầm giọng nói: “Bích Tiêu tộc trưởng, rốt cuộc thiếu niên này là thần thánh phương nào?” Lê Khâu cũng nhìn về phía Bích Tiêu, trong mắt tràn đầy tò mò. Bích Tiêu khẽ nói: “Ta cũng không biết hắn là ai, chỉ biết là, ngày đó khi Thiên Yếm muốn giết hắn, đằng sau hắn có một cô gái váy trắng xuất hiện, sau đó, suýt nữa thì Thiên Yếm và Thiên Khí tộc bị cô gái kia giết toàn bộ! Quan trọng nhất chính là, bản thể của cô gái kia không đến!” Lê Khâu nhíu mày: “Phân thân tới?” Bích Tiêu lắc đầu: “Nàng ra tay vượt vô số tinh vực, mà nàng chỉ đánh ra một kiếm, một kiếm đã đánh bại Thiên Yếm! Trước mặt nàng, Thiên Yếm ngay cả sức đánh trả cũng không có!” Một kiếm! Nghe vậy, sắc mặt Lê Khâu và Vô Biên đều trở nên vô cùng nghiêm túc. Vượt vô số tinh vực, sau đó một kiếm đánh bại Thiên Yếm! Bọn họ không biết cô gái váy trắng khủ ng bố cỡ nào, nhưng bọn họ biết Thiên Yếm khủ ng bố cỡ nào, năm đó, người phụ nữ này chính là cao thủ siêu cấp đứng đầu Trụ Nguyên giới! Nhưng mà, nàng ta bị một kiếm vượt vô số tinh vực đánh bại! Bây giờ, hai người hiểu rõ vì sao Bích Tiêu cung kính với thiếu niên kia như vậy rồi! Vì không thể không cung kính! Bích Tiêu khẽ nói: “Hắn chỉ là Phá Khuyên Giả, nhưng hắn có thể giết họa khuyên! Hắn còn yêu nghiệt hơn ta tưởng tượng… đương nhiên, sau lưng hắn có cao thủ trấn giữ, cho dù thiên phú bình thường thì cũng sẽ không kém! Huống hồ, thiên phú của hắn còn rất tốt!” Nói xong, nàng ta lại thở dài một hơi: “Trước đó ta kết thiện duyên với hắn, hi vọng kéo hắn về phe chúng ta, nếu hắn đến nơi này của chúng ta, như vậy chúng ta sẽ mãi mãi nằm ở thế bất bại! Bởi vì chỉ cần hắn ở đây, Thiên Yếm vẫn sẽ ném chuột sợ vỡ bình, nhưng bây giờ…” Nói đến đây, nàng ta lắc đầu cười một tiếng, trong nụ cười tràn đầy đắng chát. Lúc này, Thạch Biên bên cạnh nói: “Đừng buồn rầu vì chuyện này nữa! Chỉ cần hắn không đối địch với chúng ta là được rồi!” Lê Khâu khẽ gật đầu: “Việc cấp bách bây giờ là đối phó Thiên Khí tộc thế nào, nếu ta đoán không nhầm, e rằng chẳng mấy chốc Thiên Khí tộc này sẽ tấn công cánh cửa Thiên Hà với quy mô lớn, chúng ta phải chuẩn bị sớm!”