Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8293

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người nghịch hành gật đầu: "Đúng vậy! Cánh tay của ta là bị kẻ đó chặt đứt đấy! Sao vậy, huynh không biết à?"  Diệp Huyên vô cùng tức giận: "Huynh cũng chả thua kém gì!"  Người nghịch hành: "..."  Lúc này, vết thương ở cổ họng Diệp Huyên cũng đã khôi phục hoàn toàn, tuy vừa này thanh đao kia đã cắt ngang cổ hắn, đồng thời còn có tính ăn mòn, nhưng hắn có huyết mạch Bất Tử mà!  Chỉ cần không đánh gục hắn ngay trong một chiêu thì hắn cũng khó chết lắm!  Thấy thương thế của Diệp Huyên đã khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, người đàn ông áo trắng ở nơi xa khẽ nhíu mày lại, hắn ta không ngờ Diệp Huyên trúng một đao rồi mà vẫn có thể sống được, phải biết một đao kia đã cắt được cổ của Diệp Huyên, không chỉ thế, nó còn có kịch độc ăn mòn rất kinh khủng...  Hơi phiền phức rồi đây!  Sắc mặt người đàn ông áo trắng trầm xuống.  Phía xa xa, người nghịch hành đột nhiên nói: "Diệp huynh, giờ làm sao?"  Giờ làm sao?  Diệp Huyên nhìn về phía người đàn ông áo trắng kia, tuy hắn đã dùng kiếm Thanh Huyên nhưng vẫn không chắc chắn giết được ba người trước mắt này, còn cả sát thủ đang nấp trong bóng tối kia nữa!  Bởi vì trực giác nói cho hắn biết, cô gái váy tím cùng người đàn ông áo trắng này vẫn còn lá bài tẩy!  Người nghịch hành trầm giọng nói: "Diệp huynh, không thì chúng ta chuồn đi?"  Diệp Huyên hỏi: "Huynh bọc hậu nhé?"  Vẻ mặt người nghịch hành cứng lại.  Lúc này, người đàn ông áo trắng ở phía xa bỗng xòe tay ra, trong lòng bàn tay hắn ta lại xuất hiện một mũi tên, lần này là mũi tên có thân màu vàng sậm, đầu đỏ như máu!  Diệp Huyên liếc nhìn mũi tên kia, hắn đột nhiên biến mất, trong nháy mắt hắn biến mất ấy, kiếm Thanh Huyên cũng bỗng xuyên thẳng qua giữa hàng mày của người đàn ông đó!  Chết rồi?  Không!  Chiêu kiếm này chỉ đâm xuyên qua một tàn ảnh!  Bản thể của người đàn ông áo trắng đã cách nơi đây hơn nghìn trượng!  Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên tối đi, tốc độ của tên này hơi vượt quá dự đoán của hắn!  Phía xa, người đàn ông áo trắng đột nhiên giương cung, một khắc sau, một mũi tên liền xé rách không trung lao ra!  Ầm!  Mũi tên này b ắn ra như kéo theo dòng lũ cuốn qua tinh không, trong nháy mắt, nơi nào mũi tên lao qua, sẽ có một khe vực sâu nứt ra chừng nghìn trượng xuất hiện ở vùng tinh không ấy!  Lúc nhìn thấy mũi tên này, người nghịch hành cũng phải nhíu mày lại, gã đang định ra tay thì đúng lúc này, một luồng thần thức mạnh mẽ đã khóa chặt gã lại tại chỗ!  Cô gái váy tím!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người nghịch hành gật đầu: "Đúng vậy! Cánh tay của ta là bị kẻ đó chặt đứt đấy! Sao vậy, huynh không biết à?"  Diệp Huyên vô cùng tức giận: "Huynh cũng chả thua kém gì!"  Người nghịch hành: "..."  Lúc này, vết thương ở cổ họng Diệp Huyên cũng đã khôi phục hoàn toàn, tuy vừa này thanh đao kia đã cắt ngang cổ hắn, đồng thời còn có tính ăn mòn, nhưng hắn có huyết mạch Bất Tử mà!  Chỉ cần không đánh gục hắn ngay trong một chiêu thì hắn cũng khó chết lắm!  Thấy thương thế của Diệp Huyên đã khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, người đàn ông áo trắng ở nơi xa khẽ nhíu mày lại, hắn ta không ngờ Diệp Huyên trúng một đao rồi mà vẫn có thể sống được, phải biết một đao kia đã cắt được cổ của Diệp Huyên, không chỉ thế, nó còn có kịch độc ăn mòn rất kinh khủng...  Hơi phiền phức rồi đây!  Sắc mặt người đàn ông áo trắng trầm xuống.  Phía xa xa, người nghịch hành đột nhiên nói: "Diệp huynh, giờ làm sao?"  Giờ làm sao?  Diệp Huyên nhìn về phía người đàn ông áo trắng kia, tuy hắn đã dùng kiếm Thanh Huyên nhưng vẫn không chắc chắn giết được ba người trước mắt này, còn cả sát thủ đang nấp trong bóng tối kia nữa!  Bởi vì trực giác nói cho hắn biết, cô gái váy tím cùng người đàn ông áo trắng này vẫn còn lá bài tẩy!  Người nghịch hành trầm giọng nói: "Diệp huynh, không thì chúng ta chuồn đi?"  Diệp Huyên hỏi: "Huynh bọc hậu nhé?"  Vẻ mặt người nghịch hành cứng lại.  Lúc này, người đàn ông áo trắng ở phía xa bỗng xòe tay ra, trong lòng bàn tay hắn ta lại xuất hiện một mũi tên, lần này là mũi tên có thân màu vàng sậm, đầu đỏ như máu!  Diệp Huyên liếc nhìn mũi tên kia, hắn đột nhiên biến mất, trong nháy mắt hắn biến mất ấy, kiếm Thanh Huyên cũng bỗng xuyên thẳng qua giữa hàng mày của người đàn ông đó!  Chết rồi?  Không!  Chiêu kiếm này chỉ đâm xuyên qua một tàn ảnh!  Bản thể của người đàn ông áo trắng đã cách nơi đây hơn nghìn trượng!  Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên tối đi, tốc độ của tên này hơi vượt quá dự đoán của hắn!  Phía xa, người đàn ông áo trắng đột nhiên giương cung, một khắc sau, một mũi tên liền xé rách không trung lao ra!  Ầm!  Mũi tên này b ắn ra như kéo theo dòng lũ cuốn qua tinh không, trong nháy mắt, nơi nào mũi tên lao qua, sẽ có một khe vực sâu nứt ra chừng nghìn trượng xuất hiện ở vùng tinh không ấy!  Lúc nhìn thấy mũi tên này, người nghịch hành cũng phải nhíu mày lại, gã đang định ra tay thì đúng lúc này, một luồng thần thức mạnh mẽ đã khóa chặt gã lại tại chỗ!  Cô gái váy tím!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người nghịch hành gật đầu: "Đúng vậy! Cánh tay của ta là bị kẻ đó chặt đứt đấy! Sao vậy, huynh không biết à?"  Diệp Huyên vô cùng tức giận: "Huynh cũng chả thua kém gì!"  Người nghịch hành: "..."  Lúc này, vết thương ở cổ họng Diệp Huyên cũng đã khôi phục hoàn toàn, tuy vừa này thanh đao kia đã cắt ngang cổ hắn, đồng thời còn có tính ăn mòn, nhưng hắn có huyết mạch Bất Tử mà!  Chỉ cần không đánh gục hắn ngay trong một chiêu thì hắn cũng khó chết lắm!  Thấy thương thế của Diệp Huyên đã khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, người đàn ông áo trắng ở nơi xa khẽ nhíu mày lại, hắn ta không ngờ Diệp Huyên trúng một đao rồi mà vẫn có thể sống được, phải biết một đao kia đã cắt được cổ của Diệp Huyên, không chỉ thế, nó còn có kịch độc ăn mòn rất kinh khủng...  Hơi phiền phức rồi đây!  Sắc mặt người đàn ông áo trắng trầm xuống.  Phía xa xa, người nghịch hành đột nhiên nói: "Diệp huynh, giờ làm sao?"  Giờ làm sao?  Diệp Huyên nhìn về phía người đàn ông áo trắng kia, tuy hắn đã dùng kiếm Thanh Huyên nhưng vẫn không chắc chắn giết được ba người trước mắt này, còn cả sát thủ đang nấp trong bóng tối kia nữa!  Bởi vì trực giác nói cho hắn biết, cô gái váy tím cùng người đàn ông áo trắng này vẫn còn lá bài tẩy!  Người nghịch hành trầm giọng nói: "Diệp huynh, không thì chúng ta chuồn đi?"  Diệp Huyên hỏi: "Huynh bọc hậu nhé?"  Vẻ mặt người nghịch hành cứng lại.  Lúc này, người đàn ông áo trắng ở phía xa bỗng xòe tay ra, trong lòng bàn tay hắn ta lại xuất hiện một mũi tên, lần này là mũi tên có thân màu vàng sậm, đầu đỏ như máu!  Diệp Huyên liếc nhìn mũi tên kia, hắn đột nhiên biến mất, trong nháy mắt hắn biến mất ấy, kiếm Thanh Huyên cũng bỗng xuyên thẳng qua giữa hàng mày của người đàn ông đó!  Chết rồi?  Không!  Chiêu kiếm này chỉ đâm xuyên qua một tàn ảnh!  Bản thể của người đàn ông áo trắng đã cách nơi đây hơn nghìn trượng!  Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên tối đi, tốc độ của tên này hơi vượt quá dự đoán của hắn!  Phía xa, người đàn ông áo trắng đột nhiên giương cung, một khắc sau, một mũi tên liền xé rách không trung lao ra!  Ầm!  Mũi tên này b ắn ra như kéo theo dòng lũ cuốn qua tinh không, trong nháy mắt, nơi nào mũi tên lao qua, sẽ có một khe vực sâu nứt ra chừng nghìn trượng xuất hiện ở vùng tinh không ấy!  Lúc nhìn thấy mũi tên này, người nghịch hành cũng phải nhíu mày lại, gã đang định ra tay thì đúng lúc này, một luồng thần thức mạnh mẽ đã khóa chặt gã lại tại chỗ!  Cô gái váy tím!

Chương 8293