Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8296

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Là ta á hả?!  Mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, hắn đã không thể nói nên lời.  Mẹ kiếp!  Tên người nghịch hành này biết cách hãm hại người ta thật đấy!  Người nghịch hành nhìn Thiên Trần ở đằng xa, sau đó nói: “Diệp huynh, bây giờ phải làm sao?”  Tuy rằng hai người đều là kỳ tài ngút trời, nhưng đối phương cũng không kém! Hơn nữa bây giờ còn thêm một Thiên Trần!  Phải đánh thế nào?  Người nghịch hành cũng thấy khó giải quyết!  Lúc này, Thiên Trần đột nhiên nhìn người đàn ông áo trắng phía xa: “Các ngươi là ai?”  Nghe vậy, Diệp Huyên và người nghịch hành đều sửng sốt, tên này không biết mấy người kia?  Ở đằng xa, người đàn ông áo trắng nhìn Thiên Trần, không nói gì.  Thiên Trần im lặng một lúc rồi nhìn người nghịch hành: “Đi!”  Đi?  Người nghịch hành do dự một lát rồi hỏi: “Thiên Trần, ngươi sẽ không giở trò gì đấy chứ?”  Thiên Trần nhìn người nghịch hành: “Ta không biết Bạch Trú Thành tìm bọn họ đến, chuyện này ta cũng không biết gì”.  Người nghịch hành nhìn Thiên Trần: “Ta tin ngươi”.  Bởi vì lúc trước khi gã bị đánh lén, Thiên Trần không ra tay nữa, nếu Thiên Trần mà ra tay thì có lẽ gã đã chẳng thể chạy thoát.  Lúc này, người đàn ông áo trắng phía xa nhìn Thiên Trần: “Ngươi có biết mình đang làm gì không?”  Thiên Trần nhìn người đàn ông áo trắng, khinh thường nói: “Ta làm gì, bản thân ta cũng không biết? Cần ngươi phải nhắc nhở?”   Người đàn ông áo trắng khẽ cau mày: “Bạch Trú Thành của ngươi bỏ ra sáu tinh mạch thuê chúng ta giết người này, nhưng bây giờ ngươi lại giúp hắn… Ngươi đã hỏi Thành chủ Bạch Trú Thành của ngươi chưa?”  Sáu tinh mạch!  Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyên nhảy lên, hắn nhìn người nghịch hành bên cạnh với vẻ mặt kỳ lạ.  Thấy sắc mặt Diệp Huyên, người nghịch hành chợt sợ hãi, chết tiệt, không phải Diệp huynh coi trọng sáu tinh mạch đó đấy chứ?  Ở đằng xa, Thiên Trần im lặng.  Sáu tinh mạch!  Đây là một số tiền khổng lồ!  Hiển nhiên Bạch Trú Thành đã hạ quyết tâm muốn loại bỏ người nghịch hành, một khi người nghịch hành bị giết thì Vĩnh Dạ Thành sẽ không còn vốn liếng để chống lại Bạch Trú Thành nữa.  Yêu nghiệt cấp độ như người nghịch hành không chỉ có thể ảnh hưởng tình hình hiện tại, mà còn đại diện cho tình hình của tương lai!  Lúc này, thời không không xa trước mặt Thiên Trần khẽ rung lên, giây tiếp theo một bóng mờ bay ra.  Người tới là Thành chủ Mộ Hư của Bạch Trú Thành. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Là ta á hả?!  Mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, hắn đã không thể nói nên lời.  Mẹ kiếp!  Tên người nghịch hành này biết cách hãm hại người ta thật đấy!  Người nghịch hành nhìn Thiên Trần ở đằng xa, sau đó nói: “Diệp huynh, bây giờ phải làm sao?”  Tuy rằng hai người đều là kỳ tài ngút trời, nhưng đối phương cũng không kém! Hơn nữa bây giờ còn thêm một Thiên Trần!  Phải đánh thế nào?  Người nghịch hành cũng thấy khó giải quyết!  Lúc này, Thiên Trần đột nhiên nhìn người đàn ông áo trắng phía xa: “Các ngươi là ai?”  Nghe vậy, Diệp Huyên và người nghịch hành đều sửng sốt, tên này không biết mấy người kia?  Ở đằng xa, người đàn ông áo trắng nhìn Thiên Trần, không nói gì.  Thiên Trần im lặng một lúc rồi nhìn người nghịch hành: “Đi!”  Đi?  Người nghịch hành do dự một lát rồi hỏi: “Thiên Trần, ngươi sẽ không giở trò gì đấy chứ?”  Thiên Trần nhìn người nghịch hành: “Ta không biết Bạch Trú Thành tìm bọn họ đến, chuyện này ta cũng không biết gì”.  Người nghịch hành nhìn Thiên Trần: “Ta tin ngươi”.  Bởi vì lúc trước khi gã bị đánh lén, Thiên Trần không ra tay nữa, nếu Thiên Trần mà ra tay thì có lẽ gã đã chẳng thể chạy thoát.  Lúc này, người đàn ông áo trắng phía xa nhìn Thiên Trần: “Ngươi có biết mình đang làm gì không?”  Thiên Trần nhìn người đàn ông áo trắng, khinh thường nói: “Ta làm gì, bản thân ta cũng không biết? Cần ngươi phải nhắc nhở?”   Người đàn ông áo trắng khẽ cau mày: “Bạch Trú Thành của ngươi bỏ ra sáu tinh mạch thuê chúng ta giết người này, nhưng bây giờ ngươi lại giúp hắn… Ngươi đã hỏi Thành chủ Bạch Trú Thành của ngươi chưa?”  Sáu tinh mạch!  Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyên nhảy lên, hắn nhìn người nghịch hành bên cạnh với vẻ mặt kỳ lạ.  Thấy sắc mặt Diệp Huyên, người nghịch hành chợt sợ hãi, chết tiệt, không phải Diệp huynh coi trọng sáu tinh mạch đó đấy chứ?  Ở đằng xa, Thiên Trần im lặng.  Sáu tinh mạch!  Đây là một số tiền khổng lồ!  Hiển nhiên Bạch Trú Thành đã hạ quyết tâm muốn loại bỏ người nghịch hành, một khi người nghịch hành bị giết thì Vĩnh Dạ Thành sẽ không còn vốn liếng để chống lại Bạch Trú Thành nữa.  Yêu nghiệt cấp độ như người nghịch hành không chỉ có thể ảnh hưởng tình hình hiện tại, mà còn đại diện cho tình hình của tương lai!  Lúc này, thời không không xa trước mặt Thiên Trần khẽ rung lên, giây tiếp theo một bóng mờ bay ra.  Người tới là Thành chủ Mộ Hư của Bạch Trú Thành. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Là ta á hả?!  Mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, hắn đã không thể nói nên lời.  Mẹ kiếp!  Tên người nghịch hành này biết cách hãm hại người ta thật đấy!  Người nghịch hành nhìn Thiên Trần ở đằng xa, sau đó nói: “Diệp huynh, bây giờ phải làm sao?”  Tuy rằng hai người đều là kỳ tài ngút trời, nhưng đối phương cũng không kém! Hơn nữa bây giờ còn thêm một Thiên Trần!  Phải đánh thế nào?  Người nghịch hành cũng thấy khó giải quyết!  Lúc này, Thiên Trần đột nhiên nhìn người đàn ông áo trắng phía xa: “Các ngươi là ai?”  Nghe vậy, Diệp Huyên và người nghịch hành đều sửng sốt, tên này không biết mấy người kia?  Ở đằng xa, người đàn ông áo trắng nhìn Thiên Trần, không nói gì.  Thiên Trần im lặng một lúc rồi nhìn người nghịch hành: “Đi!”  Đi?  Người nghịch hành do dự một lát rồi hỏi: “Thiên Trần, ngươi sẽ không giở trò gì đấy chứ?”  Thiên Trần nhìn người nghịch hành: “Ta không biết Bạch Trú Thành tìm bọn họ đến, chuyện này ta cũng không biết gì”.  Người nghịch hành nhìn Thiên Trần: “Ta tin ngươi”.  Bởi vì lúc trước khi gã bị đánh lén, Thiên Trần không ra tay nữa, nếu Thiên Trần mà ra tay thì có lẽ gã đã chẳng thể chạy thoát.  Lúc này, người đàn ông áo trắng phía xa nhìn Thiên Trần: “Ngươi có biết mình đang làm gì không?”  Thiên Trần nhìn người đàn ông áo trắng, khinh thường nói: “Ta làm gì, bản thân ta cũng không biết? Cần ngươi phải nhắc nhở?”   Người đàn ông áo trắng khẽ cau mày: “Bạch Trú Thành của ngươi bỏ ra sáu tinh mạch thuê chúng ta giết người này, nhưng bây giờ ngươi lại giúp hắn… Ngươi đã hỏi Thành chủ Bạch Trú Thành của ngươi chưa?”  Sáu tinh mạch!  Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyên nhảy lên, hắn nhìn người nghịch hành bên cạnh với vẻ mặt kỳ lạ.  Thấy sắc mặt Diệp Huyên, người nghịch hành chợt sợ hãi, chết tiệt, không phải Diệp huynh coi trọng sáu tinh mạch đó đấy chứ?  Ở đằng xa, Thiên Trần im lặng.  Sáu tinh mạch!  Đây là một số tiền khổng lồ!  Hiển nhiên Bạch Trú Thành đã hạ quyết tâm muốn loại bỏ người nghịch hành, một khi người nghịch hành bị giết thì Vĩnh Dạ Thành sẽ không còn vốn liếng để chống lại Bạch Trú Thành nữa.  Yêu nghiệt cấp độ như người nghịch hành không chỉ có thể ảnh hưởng tình hình hiện tại, mà còn đại diện cho tình hình của tương lai!  Lúc này, thời không không xa trước mặt Thiên Trần khẽ rung lên, giây tiếp theo một bóng mờ bay ra.  Người tới là Thành chủ Mộ Hư của Bạch Trú Thành. 

Chương 8296