Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 333: 333
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… Sau đó anh cười nhạt, cắn một miếng: “Đây đâu phải những thứ ở chỗ ngươi!”Tiểu công chúa thấy hoàng thượng vẫn ăn mà không kiêng kỵ những lời cung nữ vừa nói, nàng che miệng khẽ cười vô cùng tinh quái. “Cháu vừa lấy trộm ở Ngự thư phòng, bọn họ mới đưa mơ tới, từ trước tới nay chưa từng có bánh ngọt.”Nghe vậy, vẻ mặt Lục Minh đanh lại: “Ngươi là công chúa, sao lại đi ăn trộm?” “..” Công2chúa dường như không sợ vẻ uy nghiêm của hoàng đế, nàng cười hì hì giải thích. “Cháu nói sai rồi! Ngự thư phòng vốn là nhà chúng ta, cháu đường đường chính chính lấy đi ạ!” Khóe miệng hoàng để cong lên: “Thế còn tạm được!” rồi xoa xoa đầu của nàng.“Ngươi muốn cái gì chỉ cần mở miệng là được, nhớ kỹ điều này! Ngươi là công chúa, không phải là thường dân, trừ trẫm ra, không ai có thể ra4lệnh cho ngươi hết.”“..” Công chúa gật đầu thật mạnh. Hoàng để ở lại phủ công chúa để dùng bữa tối rồi cùng nàng chơi cờ. Chơi xong một ván, mới một tháng không gặp mà tài nghệ của nàng đã tiến bộ không ít. Hoàng đế lại khen ngợi nàng, nhưng tiểu công chúa không vừa lòng. “Dù có tiến bộ thì trước nay cũng đâu thắng được hoàng đế cữu cữu, cháu không chơi nữa.”Tiểu công chúa không vui, ném quân cờ vào trong bát làm bằng gỗ tử đàn.Hoàng đế vẫy tay, thái giám đang đứng chờ bên cạnh lập tức sai cung nữ tới thu dọn bàn cờ. “Đã không còn sớm nữa, tắm rửa xong thì đi nghỉ sớm một chút!”Tiểu công chúa hơi mất hứng, nhảy xuống khỏi chồng.“Cữu cữu, ngày mai cháu muốn tới Hoán Y cục* gặp muội muội của A Ngưu1ca ca, để đưa cho nàng ta một ít đồ ăn.”(*) Hoán Y cục: Là nơi giặt quần áo trong hoàng cung. Hoàng đế mỉm cười, gật đầu: “Đi đi! Không được về quá muộn!” Lúc này tiểu công chúa mới cười vui vẻ, xoay người lại, nhấc váy lên chạy đi tắm.“Hoàng thượng! Đêm nay người có muốn tới chỗ của Tiêu phi không ạ?” Vị công công đứng bên cạnh cung kính hỏi. Hoàng đế lười biếng đứng dậy.“Đi thôi!”Thứ nhất, hắn đã hứa với Tiếu phi, sau khi quay về sẽ không lạnh nhạt với nàng ta nữa. Thứ hai, hắn không muốn tiểu công chúa dính vào những chuyện tranh đấu hỗn loạn trong hậu cung.Nếu hắn không cho Tiêu phi chút ân huệ, chỉ sợ nàng ta sẽ ghi hận lên người công chúa thôi. “Đưa ngọc Như Ý được tiến công tới chỗ Tiêu phi đi!” Hoàng để lạnh lùng ra lệnh rồi nhanh chân rời đi. Ngày đầu tiên hoàng thượng khải hoàn* lại qua đêm ở chỗ Tiếu phi, vị Tiêu phi này8đúng là được sủng ái! (*) Khải hoàn: Giành chiến thắng trở về sau cuộc chiến.Ngày hôm sau, người người háo hức tới chúc mừng ả ta. Chỉ mỗi minh Tiểu phi biết trong lòng ả có bao nhiêu khổ sở.Đêm qua hoàng thượng vừa tới đã kêu mệt, người nằm xuống giường là ngủ luôn, căn bản không chạm vào ả ta. Ả giống như con lừa thô phân, nhưng bề ngoài lại sạch sẽ. Ả có thể ở trước mặt người khác mà hãnh diện, nhưng nỗi khổ tâm chỉ mỗi mình ở gặm nhấm. Vào cung bao năm qua, các phi tần, tài nhân ở tẩm cung khác đều có con cái đề huề, riêng ả chẳng có lấy một mụn con.Ả vẫn luôn là người không được hoàng thượng để mắt. Nhưng một năm trước, khi hoàng thượng dắt theo một tiểu công chúa trở về từ nhân gian, ả bắt đầu lợi dụng tiểu công chúa để tới gần hoàng thượng.Không ngờ, hoàng thượng thực sự đã đối xử với ả tốt hơn nhiều, ả vốn8đang là tài nhận được phong lên làm phi tần.Thỉnh thoảng hoàng thượng sẽ tới chỗ ả để dùng bữa hoặc nghỉ ngơi một lát, mỗi tháng qua đêm một, hai lần, nhưng chưa từng đụng vào ả.Đến bây giờ vẫn chẳng ai biết, hoàng thượng chưa từng sủng hạnh* ả. Ngay cả lần đầu tiên, ả cũng phải cắn răng bấm bụng, cắn rách đầu ngón tay rồi bôi máu lên giường, thì các cung nữ mới cho là ả đã được sủng hạnh. (*) Sủng hạnh: Chỉ việc hoàng thượng sinh hoạt vợ chồng với các phi tần. Nếu không thì sao ả có thể đứng vững ở hậu cung này được? Ả không muốn bị người ta chế nhạo.Có câu: Một người làm quan cả họ được nhờ, giậu đổ bìm leo.Ả có bị lạnh nhạt, thờ ơ, hay không sinh được con đi chăng nữa, nhưng với người khác, ả vẫn rất có uy danh, người người đều phải tới nịnh bợ, lấy lòng ả.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… Sau đó anh cười nhạt, cắn một miếng: “Đây đâu phải những thứ ở chỗ ngươi!”Tiểu công chúa thấy hoàng thượng vẫn ăn mà không kiêng kỵ những lời cung nữ vừa nói, nàng che miệng khẽ cười vô cùng tinh quái. “Cháu vừa lấy trộm ở Ngự thư phòng, bọn họ mới đưa mơ tới, từ trước tới nay chưa từng có bánh ngọt.”Nghe vậy, vẻ mặt Lục Minh đanh lại: “Ngươi là công chúa, sao lại đi ăn trộm?” “..” Công2chúa dường như không sợ vẻ uy nghiêm của hoàng đế, nàng cười hì hì giải thích. “Cháu nói sai rồi! Ngự thư phòng vốn là nhà chúng ta, cháu đường đường chính chính lấy đi ạ!” Khóe miệng hoàng để cong lên: “Thế còn tạm được!” rồi xoa xoa đầu của nàng.“Ngươi muốn cái gì chỉ cần mở miệng là được, nhớ kỹ điều này! Ngươi là công chúa, không phải là thường dân, trừ trẫm ra, không ai có thể ra4lệnh cho ngươi hết.”“..” Công chúa gật đầu thật mạnh. Hoàng để ở lại phủ công chúa để dùng bữa tối rồi cùng nàng chơi cờ. Chơi xong một ván, mới một tháng không gặp mà tài nghệ của nàng đã tiến bộ không ít. Hoàng đế lại khen ngợi nàng, nhưng tiểu công chúa không vừa lòng. “Dù có tiến bộ thì trước nay cũng đâu thắng được hoàng đế cữu cữu, cháu không chơi nữa.”Tiểu công chúa không vui, ném quân cờ vào trong bát làm bằng gỗ tử đàn.Hoàng đế vẫy tay, thái giám đang đứng chờ bên cạnh lập tức sai cung nữ tới thu dọn bàn cờ. “Đã không còn sớm nữa, tắm rửa xong thì đi nghỉ sớm một chút!”Tiểu công chúa hơi mất hứng, nhảy xuống khỏi chồng.“Cữu cữu, ngày mai cháu muốn tới Hoán Y cục* gặp muội muội của A Ngưu1ca ca, để đưa cho nàng ta một ít đồ ăn.”(*) Hoán Y cục: Là nơi giặt quần áo trong hoàng cung. Hoàng đế mỉm cười, gật đầu: “Đi đi! Không được về quá muộn!” Lúc này tiểu công chúa mới cười vui vẻ, xoay người lại, nhấc váy lên chạy đi tắm.“Hoàng thượng! Đêm nay người có muốn tới chỗ của Tiêu phi không ạ?” Vị công công đứng bên cạnh cung kính hỏi. Hoàng đế lười biếng đứng dậy.“Đi thôi!”Thứ nhất, hắn đã hứa với Tiếu phi, sau khi quay về sẽ không lạnh nhạt với nàng ta nữa. Thứ hai, hắn không muốn tiểu công chúa dính vào những chuyện tranh đấu hỗn loạn trong hậu cung.Nếu hắn không cho Tiêu phi chút ân huệ, chỉ sợ nàng ta sẽ ghi hận lên người công chúa thôi. “Đưa ngọc Như Ý được tiến công tới chỗ Tiêu phi đi!” Hoàng để lạnh lùng ra lệnh rồi nhanh chân rời đi. Ngày đầu tiên hoàng thượng khải hoàn* lại qua đêm ở chỗ Tiếu phi, vị Tiêu phi này8đúng là được sủng ái! (*) Khải hoàn: Giành chiến thắng trở về sau cuộc chiến.Ngày hôm sau, người người háo hức tới chúc mừng ả ta. Chỉ mỗi minh Tiểu phi biết trong lòng ả có bao nhiêu khổ sở.Đêm qua hoàng thượng vừa tới đã kêu mệt, người nằm xuống giường là ngủ luôn, căn bản không chạm vào ả ta. Ả giống như con lừa thô phân, nhưng bề ngoài lại sạch sẽ. Ả có thể ở trước mặt người khác mà hãnh diện, nhưng nỗi khổ tâm chỉ mỗi mình ở gặm nhấm. Vào cung bao năm qua, các phi tần, tài nhân ở tẩm cung khác đều có con cái đề huề, riêng ả chẳng có lấy một mụn con.Ả vẫn luôn là người không được hoàng thượng để mắt. Nhưng một năm trước, khi hoàng thượng dắt theo một tiểu công chúa trở về từ nhân gian, ả bắt đầu lợi dụng tiểu công chúa để tới gần hoàng thượng.Không ngờ, hoàng thượng thực sự đã đối xử với ả tốt hơn nhiều, ả vốn8đang là tài nhận được phong lên làm phi tần.Thỉnh thoảng hoàng thượng sẽ tới chỗ ả để dùng bữa hoặc nghỉ ngơi một lát, mỗi tháng qua đêm một, hai lần, nhưng chưa từng đụng vào ả.Đến bây giờ vẫn chẳng ai biết, hoàng thượng chưa từng sủng hạnh* ả. Ngay cả lần đầu tiên, ả cũng phải cắn răng bấm bụng, cắn rách đầu ngón tay rồi bôi máu lên giường, thì các cung nữ mới cho là ả đã được sủng hạnh. (*) Sủng hạnh: Chỉ việc hoàng thượng sinh hoạt vợ chồng với các phi tần. Nếu không thì sao ả có thể đứng vững ở hậu cung này được? Ả không muốn bị người ta chế nhạo.Có câu: Một người làm quan cả họ được nhờ, giậu đổ bìm leo.Ả có bị lạnh nhạt, thờ ơ, hay không sinh được con đi chăng nữa, nhưng với người khác, ả vẫn rất có uy danh, người người đều phải tới nịnh bợ, lấy lòng ả.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… Sau đó anh cười nhạt, cắn một miếng: “Đây đâu phải những thứ ở chỗ ngươi!”Tiểu công chúa thấy hoàng thượng vẫn ăn mà không kiêng kỵ những lời cung nữ vừa nói, nàng che miệng khẽ cười vô cùng tinh quái. “Cháu vừa lấy trộm ở Ngự thư phòng, bọn họ mới đưa mơ tới, từ trước tới nay chưa từng có bánh ngọt.”Nghe vậy, vẻ mặt Lục Minh đanh lại: “Ngươi là công chúa, sao lại đi ăn trộm?” “..” Công2chúa dường như không sợ vẻ uy nghiêm của hoàng đế, nàng cười hì hì giải thích. “Cháu nói sai rồi! Ngự thư phòng vốn là nhà chúng ta, cháu đường đường chính chính lấy đi ạ!” Khóe miệng hoàng để cong lên: “Thế còn tạm được!” rồi xoa xoa đầu của nàng.“Ngươi muốn cái gì chỉ cần mở miệng là được, nhớ kỹ điều này! Ngươi là công chúa, không phải là thường dân, trừ trẫm ra, không ai có thể ra4lệnh cho ngươi hết.”“..” Công chúa gật đầu thật mạnh. Hoàng để ở lại phủ công chúa để dùng bữa tối rồi cùng nàng chơi cờ. Chơi xong một ván, mới một tháng không gặp mà tài nghệ của nàng đã tiến bộ không ít. Hoàng đế lại khen ngợi nàng, nhưng tiểu công chúa không vừa lòng. “Dù có tiến bộ thì trước nay cũng đâu thắng được hoàng đế cữu cữu, cháu không chơi nữa.”Tiểu công chúa không vui, ném quân cờ vào trong bát làm bằng gỗ tử đàn.Hoàng đế vẫy tay, thái giám đang đứng chờ bên cạnh lập tức sai cung nữ tới thu dọn bàn cờ. “Đã không còn sớm nữa, tắm rửa xong thì đi nghỉ sớm một chút!”Tiểu công chúa hơi mất hứng, nhảy xuống khỏi chồng.“Cữu cữu, ngày mai cháu muốn tới Hoán Y cục* gặp muội muội của A Ngưu1ca ca, để đưa cho nàng ta một ít đồ ăn.”(*) Hoán Y cục: Là nơi giặt quần áo trong hoàng cung. Hoàng đế mỉm cười, gật đầu: “Đi đi! Không được về quá muộn!” Lúc này tiểu công chúa mới cười vui vẻ, xoay người lại, nhấc váy lên chạy đi tắm.“Hoàng thượng! Đêm nay người có muốn tới chỗ của Tiêu phi không ạ?” Vị công công đứng bên cạnh cung kính hỏi. Hoàng đế lười biếng đứng dậy.“Đi thôi!”Thứ nhất, hắn đã hứa với Tiếu phi, sau khi quay về sẽ không lạnh nhạt với nàng ta nữa. Thứ hai, hắn không muốn tiểu công chúa dính vào những chuyện tranh đấu hỗn loạn trong hậu cung.Nếu hắn không cho Tiêu phi chút ân huệ, chỉ sợ nàng ta sẽ ghi hận lên người công chúa thôi. “Đưa ngọc Như Ý được tiến công tới chỗ Tiêu phi đi!” Hoàng để lạnh lùng ra lệnh rồi nhanh chân rời đi. Ngày đầu tiên hoàng thượng khải hoàn* lại qua đêm ở chỗ Tiếu phi, vị Tiêu phi này8đúng là được sủng ái! (*) Khải hoàn: Giành chiến thắng trở về sau cuộc chiến.Ngày hôm sau, người người háo hức tới chúc mừng ả ta. Chỉ mỗi minh Tiểu phi biết trong lòng ả có bao nhiêu khổ sở.Đêm qua hoàng thượng vừa tới đã kêu mệt, người nằm xuống giường là ngủ luôn, căn bản không chạm vào ả ta. Ả giống như con lừa thô phân, nhưng bề ngoài lại sạch sẽ. Ả có thể ở trước mặt người khác mà hãnh diện, nhưng nỗi khổ tâm chỉ mỗi mình ở gặm nhấm. Vào cung bao năm qua, các phi tần, tài nhân ở tẩm cung khác đều có con cái đề huề, riêng ả chẳng có lấy một mụn con.Ả vẫn luôn là người không được hoàng thượng để mắt. Nhưng một năm trước, khi hoàng thượng dắt theo một tiểu công chúa trở về từ nhân gian, ả bắt đầu lợi dụng tiểu công chúa để tới gần hoàng thượng.Không ngờ, hoàng thượng thực sự đã đối xử với ả tốt hơn nhiều, ả vốn8đang là tài nhận được phong lên làm phi tần.Thỉnh thoảng hoàng thượng sẽ tới chỗ ả để dùng bữa hoặc nghỉ ngơi một lát, mỗi tháng qua đêm một, hai lần, nhưng chưa từng đụng vào ả.Đến bây giờ vẫn chẳng ai biết, hoàng thượng chưa từng sủng hạnh* ả. Ngay cả lần đầu tiên, ả cũng phải cắn răng bấm bụng, cắn rách đầu ngón tay rồi bôi máu lên giường, thì các cung nữ mới cho là ả đã được sủng hạnh. (*) Sủng hạnh: Chỉ việc hoàng thượng sinh hoạt vợ chồng với các phi tần. Nếu không thì sao ả có thể đứng vững ở hậu cung này được? Ả không muốn bị người ta chế nhạo.Có câu: Một người làm quan cả họ được nhờ, giậu đổ bìm leo.Ả có bị lạnh nhạt, thờ ơ, hay không sinh được con đi chăng nữa, nhưng với người khác, ả vẫn rất có uy danh, người người đều phải tới nịnh bợ, lấy lòng ả.