Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 421: 421

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bọn họ gặp nhau sai thời điểm, sai địa điểm, rồi cứ như vậy mà bỏ qua nhau...Cho dù sau đêm đó, anh vẫn thường mơ thấy đôi mắt cô trong veo, thuần khiết, đôi mắt ấy tràn đầy sự kiêu ngạo và kiên định dưới ánh trăng mờ ảo.Anh đứng trước mặt cô. Trông cô như nàng tiên vô tư, trong sáng, không một chút toan tính bước ra từ ánh trăng...Tuy nhiên, dù đã đọc những dòng nhật ký này, bản thân Nhạc Phong cũng không ưu tư sầu não, dù sao anh cũng không tin những điều này là thật.Nhất định là do đầu óc của Lục Minh có vấn đề nên mới viết ra những thứ hoang đường này. Vì để chứng minh Lục Minh bị bệnh thần kinh và mắc chứng2hoang tưởng, Nhạc Phong cố tình tìm kiếm trên mạng những tin tức liên quan đến Cảnh Y Nhân năm ngoái, để xác định xem người đó và Cảnh Y Nhân hiện tại có phải là hai người hoàn toàn khác nhau không. Nhạc Phong tìm được trong máy tính một bức ảnh cưới của Cảnh Y Nhân và Lục Minh để so sánh với hiện tại.Gương mặt Cảnh Y Nhân tại hai thời điểm giống nhau, cùng là một người, nhưng chỉ nhìn dáng đứng và cách trang điểm là anh đã nhận ra sự khác biệt.Cảnh Y Nhân lúc mặc váy cưới trông cũng xinh đẹp, nhưng trong nụ cười ấy lại lộ ra vẻ ngu ngốc, tục tằn không chịu nổi.Dáng vẻ cô ta lười biếng, ngay cả tư thế đứng cũng không5được đoan chính.Mẩu tin tức bên dưới tấm hình này chính là vào ngày kết hôn của bọn họ, Lục Minh sau khi thực hiện nghĩa vụ trao nhẫn cho cô dâu xong, anh ta không hôn cô dâu mà vội vàng về công ty mở cuộc họp. Phía dưới còn có một bức ảnh, Cảnh Y Nhân mặc bộ váy cưới, vắt chân cắn hạt dưa trong phòng nghỉ.Tà váy cưới bị kéo lên tận eo. Hình tượng này thực sự khó có thể liên tưởng tới Cảnh Y Nhân bây giờ.Nhạc Phong nhíu mày, hơi khó chịu đưa tay đỡ trán, xoa xoa huyệt thái dương.Sau đó anh tìm một số bức ảnh mà báo chí đã chụp trong năm nay. Bức ảnh được phóng to trên màn hình là bức ảnh chụp Cảnh6Y Nhân ở Nhà Vàng.Cô mặc bộ váy ngày đầu tiên anh gặp cô. Một bộ váy xếp ly dáng dài màu vàng nhạt, áo cổ ren có đính nơ, trên đầu đội một chiếc mũ nhỏ cùng kiểu theo phong cách quý tộc nước Anh.Hai tay cô xếp chồng lên nhau đặt dưới bụng, cô cười dịu dàng, tự tin mà nhã nhặn, để lộ ra vẻ thanh thuần và kiêu ngạo với sức cuốn hút khó mà cưỡng lại được.Cô mang khí chất tao nhã như nữ vương trong hoàng cung, thật sự khiến người ta khó có thể coi hai người là một.Nhật ký viết từ tháng 4 cho tới bây giờ đã là tháng 9, cũng chưa tới nửa năm.Dù Cảnh Y Nhân có thay đổi thì cũng không thể thay đổi5một cách long trời lở đất như vậy được.Lục Minh không nói dối. Cảnh Y Nhân này không phải là Cảnh Y Nhân trước kia.Chỉ là, việc hồn nhập vào xác thì thật sự làm người ta không thể tưởng tượng nổi. Nhất thời Nhạc Phong khó có thể tiếp thu và tiêu hóa được tin tức này. Anh đứng lên, trong căn phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng tích tắc của kim đồng hồ. Anh hít một hơi thật sâu, để cho bản thân bình tĩnh lại đôi chút.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bọn họ gặp nhau sai thời điểm, sai địa điểm, rồi cứ như vậy mà bỏ qua nhau...Cho dù sau đêm đó, anh vẫn thường mơ thấy đôi mắt cô trong veo, thuần khiết, đôi mắt ấy tràn đầy sự kiêu ngạo và kiên định dưới ánh trăng mờ ảo.Anh đứng trước mặt cô. Trông cô như nàng tiên vô tư, trong sáng, không một chút toan tính bước ra từ ánh trăng...Tuy nhiên, dù đã đọc những dòng nhật ký này, bản thân Nhạc Phong cũng không ưu tư sầu não, dù sao anh cũng không tin những điều này là thật.Nhất định là do đầu óc của Lục Minh có vấn đề nên mới viết ra những thứ hoang đường này. Vì để chứng minh Lục Minh bị bệnh thần kinh và mắc chứng2hoang tưởng, Nhạc Phong cố tình tìm kiếm trên mạng những tin tức liên quan đến Cảnh Y Nhân năm ngoái, để xác định xem người đó và Cảnh Y Nhân hiện tại có phải là hai người hoàn toàn khác nhau không. Nhạc Phong tìm được trong máy tính một bức ảnh cưới của Cảnh Y Nhân và Lục Minh để so sánh với hiện tại.Gương mặt Cảnh Y Nhân tại hai thời điểm giống nhau, cùng là một người, nhưng chỉ nhìn dáng đứng và cách trang điểm là anh đã nhận ra sự khác biệt.Cảnh Y Nhân lúc mặc váy cưới trông cũng xinh đẹp, nhưng trong nụ cười ấy lại lộ ra vẻ ngu ngốc, tục tằn không chịu nổi.Dáng vẻ cô ta lười biếng, ngay cả tư thế đứng cũng không5được đoan chính.Mẩu tin tức bên dưới tấm hình này chính là vào ngày kết hôn của bọn họ, Lục Minh sau khi thực hiện nghĩa vụ trao nhẫn cho cô dâu xong, anh ta không hôn cô dâu mà vội vàng về công ty mở cuộc họp. Phía dưới còn có một bức ảnh, Cảnh Y Nhân mặc bộ váy cưới, vắt chân cắn hạt dưa trong phòng nghỉ.Tà váy cưới bị kéo lên tận eo. Hình tượng này thực sự khó có thể liên tưởng tới Cảnh Y Nhân bây giờ.Nhạc Phong nhíu mày, hơi khó chịu đưa tay đỡ trán, xoa xoa huyệt thái dương.Sau đó anh tìm một số bức ảnh mà báo chí đã chụp trong năm nay. Bức ảnh được phóng to trên màn hình là bức ảnh chụp Cảnh6Y Nhân ở Nhà Vàng.Cô mặc bộ váy ngày đầu tiên anh gặp cô. Một bộ váy xếp ly dáng dài màu vàng nhạt, áo cổ ren có đính nơ, trên đầu đội một chiếc mũ nhỏ cùng kiểu theo phong cách quý tộc nước Anh.Hai tay cô xếp chồng lên nhau đặt dưới bụng, cô cười dịu dàng, tự tin mà nhã nhặn, để lộ ra vẻ thanh thuần và kiêu ngạo với sức cuốn hút khó mà cưỡng lại được.Cô mang khí chất tao nhã như nữ vương trong hoàng cung, thật sự khiến người ta khó có thể coi hai người là một.Nhật ký viết từ tháng 4 cho tới bây giờ đã là tháng 9, cũng chưa tới nửa năm.Dù Cảnh Y Nhân có thay đổi thì cũng không thể thay đổi5một cách long trời lở đất như vậy được.Lục Minh không nói dối. Cảnh Y Nhân này không phải là Cảnh Y Nhân trước kia.Chỉ là, việc hồn nhập vào xác thì thật sự làm người ta không thể tưởng tượng nổi. Nhất thời Nhạc Phong khó có thể tiếp thu và tiêu hóa được tin tức này. Anh đứng lên, trong căn phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng tích tắc của kim đồng hồ. Anh hít một hơi thật sâu, để cho bản thân bình tĩnh lại đôi chút.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bọn họ gặp nhau sai thời điểm, sai địa điểm, rồi cứ như vậy mà bỏ qua nhau...Cho dù sau đêm đó, anh vẫn thường mơ thấy đôi mắt cô trong veo, thuần khiết, đôi mắt ấy tràn đầy sự kiêu ngạo và kiên định dưới ánh trăng mờ ảo.Anh đứng trước mặt cô. Trông cô như nàng tiên vô tư, trong sáng, không một chút toan tính bước ra từ ánh trăng...Tuy nhiên, dù đã đọc những dòng nhật ký này, bản thân Nhạc Phong cũng không ưu tư sầu não, dù sao anh cũng không tin những điều này là thật.Nhất định là do đầu óc của Lục Minh có vấn đề nên mới viết ra những thứ hoang đường này. Vì để chứng minh Lục Minh bị bệnh thần kinh và mắc chứng2hoang tưởng, Nhạc Phong cố tình tìm kiếm trên mạng những tin tức liên quan đến Cảnh Y Nhân năm ngoái, để xác định xem người đó và Cảnh Y Nhân hiện tại có phải là hai người hoàn toàn khác nhau không. Nhạc Phong tìm được trong máy tính một bức ảnh cưới của Cảnh Y Nhân và Lục Minh để so sánh với hiện tại.Gương mặt Cảnh Y Nhân tại hai thời điểm giống nhau, cùng là một người, nhưng chỉ nhìn dáng đứng và cách trang điểm là anh đã nhận ra sự khác biệt.Cảnh Y Nhân lúc mặc váy cưới trông cũng xinh đẹp, nhưng trong nụ cười ấy lại lộ ra vẻ ngu ngốc, tục tằn không chịu nổi.Dáng vẻ cô ta lười biếng, ngay cả tư thế đứng cũng không5được đoan chính.Mẩu tin tức bên dưới tấm hình này chính là vào ngày kết hôn của bọn họ, Lục Minh sau khi thực hiện nghĩa vụ trao nhẫn cho cô dâu xong, anh ta không hôn cô dâu mà vội vàng về công ty mở cuộc họp. Phía dưới còn có một bức ảnh, Cảnh Y Nhân mặc bộ váy cưới, vắt chân cắn hạt dưa trong phòng nghỉ.Tà váy cưới bị kéo lên tận eo. Hình tượng này thực sự khó có thể liên tưởng tới Cảnh Y Nhân bây giờ.Nhạc Phong nhíu mày, hơi khó chịu đưa tay đỡ trán, xoa xoa huyệt thái dương.Sau đó anh tìm một số bức ảnh mà báo chí đã chụp trong năm nay. Bức ảnh được phóng to trên màn hình là bức ảnh chụp Cảnh6Y Nhân ở Nhà Vàng.Cô mặc bộ váy ngày đầu tiên anh gặp cô. Một bộ váy xếp ly dáng dài màu vàng nhạt, áo cổ ren có đính nơ, trên đầu đội một chiếc mũ nhỏ cùng kiểu theo phong cách quý tộc nước Anh.Hai tay cô xếp chồng lên nhau đặt dưới bụng, cô cười dịu dàng, tự tin mà nhã nhặn, để lộ ra vẻ thanh thuần và kiêu ngạo với sức cuốn hút khó mà cưỡng lại được.Cô mang khí chất tao nhã như nữ vương trong hoàng cung, thật sự khiến người ta khó có thể coi hai người là một.Nhật ký viết từ tháng 4 cho tới bây giờ đã là tháng 9, cũng chưa tới nửa năm.Dù Cảnh Y Nhân có thay đổi thì cũng không thể thay đổi5một cách long trời lở đất như vậy được.Lục Minh không nói dối. Cảnh Y Nhân này không phải là Cảnh Y Nhân trước kia.Chỉ là, việc hồn nhập vào xác thì thật sự làm người ta không thể tưởng tượng nổi. Nhất thời Nhạc Phong khó có thể tiếp thu và tiêu hóa được tin tức này. Anh đứng lên, trong căn phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng tích tắc của kim đồng hồ. Anh hít một hơi thật sâu, để cho bản thân bình tĩnh lại đôi chút.

Chương 421: 421