“Bản cung hỏi ngươi lần nữa, rốt cuộc ngươi có chịu gả hay không!” Một giọng nam thô bạo lạnh lùng vang lên bên tai Hạ Thương Mai, cô khẽ khàng nâng mí mắt, đập vào mắt cô là khuôn mặt tuấn tú mà hung dữ của một người đàn ông. Trên người đau như bị ngàn vết kim châm, cổ lại bị người trước mặt hung bạo bóp chặt lấy, lồng ngực khó chịu như muốn vỡ ra. Cô lấy làm lạ, chuyện gì thế này? Không phải cô đã chết rồi sao? Cô nhớ là mình bị cấp trên bán đứng, sau đó bị bắn trúng năm phát súng nên đã mất mạng rồi. Lập tức có một dòng kí ức chảy vào đầu óc cô, nhưng lại không phải là kí ức của cô. Thương Mai còn chưa kịp định thần lại thì đã bị ăn một cái tát trời giáng lên mặt, mạnh đến mức khiến đầu óc cô quay cuồng, nổ đom đóm mắt. Mùi vị của máu len lỏi trong khoang miệng, cô nôn ra máu tươi, cảm giác sau lưng đau đớn như lửa đốt, cô ngẩng đầu, lửa giận ngùn ngụt trong đáy mắt, dòng ký ức còn lưu lại trong đầu đã cho cô biết, vừa rồi nguyên chủ của cơ thể này bị gậy đánh chết, cô mới có thể…
Chương 583: Công tâm làm đầu
Vương Phi Đa Tài Đa NghệTác giả: Lục NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cổ Đại Ngôn Tình, Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Bản cung hỏi ngươi lần nữa, rốt cuộc ngươi có chịu gả hay không!” Một giọng nam thô bạo lạnh lùng vang lên bên tai Hạ Thương Mai, cô khẽ khàng nâng mí mắt, đập vào mắt cô là khuôn mặt tuấn tú mà hung dữ của một người đàn ông. Trên người đau như bị ngàn vết kim châm, cổ lại bị người trước mặt hung bạo bóp chặt lấy, lồng ngực khó chịu như muốn vỡ ra. Cô lấy làm lạ, chuyện gì thế này? Không phải cô đã chết rồi sao? Cô nhớ là mình bị cấp trên bán đứng, sau đó bị bắn trúng năm phát súng nên đã mất mạng rồi. Lập tức có một dòng kí ức chảy vào đầu óc cô, nhưng lại không phải là kí ức của cô. Thương Mai còn chưa kịp định thần lại thì đã bị ăn một cái tát trời giáng lên mặt, mạnh đến mức khiến đầu óc cô quay cuồng, nổ đom đóm mắt. Mùi vị của máu len lỏi trong khoang miệng, cô nôn ra máu tươi, cảm giác sau lưng đau đớn như lửa đốt, cô ngẩng đầu, lửa giận ngùn ngụt trong đáy mắt, dòng ký ức còn lưu lại trong đầu đã cho cô biết, vừa rồi nguyên chủ của cơ thể này bị gậy đánh chết, cô mới có thể… Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác khôngngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa códọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác khôngngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa códọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác khôngngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa códọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."
Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”
Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.
Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.
Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác không
ngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.
Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.
Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.
Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa có
dọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."
Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”
Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.
Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.
Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác không
ngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.
Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.
Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.
Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa có
dọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."
Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”
Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.
Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.
Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác không
ngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.
Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.
Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.
Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa có
dọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.
Vương Phi Đa Tài Đa NghệTác giả: Lục NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cổ Đại Ngôn Tình, Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Bản cung hỏi ngươi lần nữa, rốt cuộc ngươi có chịu gả hay không!” Một giọng nam thô bạo lạnh lùng vang lên bên tai Hạ Thương Mai, cô khẽ khàng nâng mí mắt, đập vào mắt cô là khuôn mặt tuấn tú mà hung dữ của một người đàn ông. Trên người đau như bị ngàn vết kim châm, cổ lại bị người trước mặt hung bạo bóp chặt lấy, lồng ngực khó chịu như muốn vỡ ra. Cô lấy làm lạ, chuyện gì thế này? Không phải cô đã chết rồi sao? Cô nhớ là mình bị cấp trên bán đứng, sau đó bị bắn trúng năm phát súng nên đã mất mạng rồi. Lập tức có một dòng kí ức chảy vào đầu óc cô, nhưng lại không phải là kí ức của cô. Thương Mai còn chưa kịp định thần lại thì đã bị ăn một cái tát trời giáng lên mặt, mạnh đến mức khiến đầu óc cô quay cuồng, nổ đom đóm mắt. Mùi vị của máu len lỏi trong khoang miệng, cô nôn ra máu tươi, cảm giác sau lưng đau đớn như lửa đốt, cô ngẩng đầu, lửa giận ngùn ngụt trong đáy mắt, dòng ký ức còn lưu lại trong đầu đã cho cô biết, vừa rồi nguyên chủ của cơ thể này bị gậy đánh chết, cô mới có thể… Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác khôngngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa códọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác khôngngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa códọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.Tào Hậu trấn an nói: "Đại tướng quân đừng lo lắng, bây giờ lương thảo đã trong quá trình gom góp, cũng đã lần lượt đưa đến biên quan, lúc Đại tướng quân quay về triều, hẳn là cũng nhìn thấy xe lương thực chạy đến biên cương."Tần Châu nói: "Đúng vậy, thân có nhìn thấy, chỉ là, số lượng này vẫn còn thiếu rất nhiều, còn nữa, trên đường thần trở về, nhìn thấy dân chúng khu vực thiên tai đều chạy đến nơi khác, nơi nơi đều là dân chạy nạn đói khổ, chẳng lẽ lương thực cứu trợ của triều đình vẫn chưa đến?”Lời này, cũng chỉ có Tần Châu dám hỏi.Nếu như là ngày xưa Tần Châu sẽ không hỏi, bởi vì nàng ta chưa từng nghỉ ngờ bất cứ quyết định nào của hoàng đế, chỉ là trên đường về kinh lần này, những gì mà nàng ta thấy được thật sự quá đáng sợ.Bắc Mạc động đất là chuyện thường có, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng mới muốn xâm chiếm lãnh thổ của nước khác khôngngừng, giúp dân chúng thoát khỏi nỗi khổ của động đất.Chỉ là, hậu quả mà động đất lần này mang đến hậu quả nghiêm trọng hơn so với bất kì trận động đất nào trước kia nhiều.Không phải chưa từng bùng nổ ôn dịch, nhưng mà đều khống chế được rất nhanh.Lần này, động đất đến nay, đã gần một tháng, khu vực thiên tai không chỉ không có bắt đầu xây dụng lại, thậm chí, còn chưa códọn dẹp xong, thi thể chông chất, nơi chốn đều là tường đổ ngói nát, thậm chí, ngay cả quân nhân duy trì trật tự cũng không có.