Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 77: Anh Lam Ạ

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Hắn nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng ngả màu vì hút thuốc, sắc mặt đầy vẻ khinh bỉ.“Vậy thì mày có thể đi hỏi Từ Á Lam xem hắn có dám quản chuyện của Viên Phong tao không nhé?”.Viên Phong!Cái tên này vừa nói ra, Lục Tử Thiên đứng hình tại chỗ.Không chỉ anh ta, đến cả mặt của Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lí Tinh Tinh đều biến sắc, nhất là Cố Giai Lệ và Lí Tinh Tinh, hai bọn họ sợ đến cắt không còn giọt máu.Viên Phong, đại ca của khu Bắc Thành ở Lư Thành, là người đứng đầu thế giới ngầm thực sự của Lư Thành!“Viên Phong?”.Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Lục Tử Thiên lập tức biến sắc, những tức giận và căm phẫn khi bị chai rượu ném trúng đã hoàn toàn biến thành kinh ngạc và sợ hãi.Còn ba người Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lí Tinh Tinh cũng há hốc mồm, sắc mặt đầy vẻ lo sợ.Viên Phong, cái tên này đừng nói là trên phố thương mại ở trung tâm, mà còn nổi tiếng khắp cả Lư Thành.Đại ca khu Bắc Thành ở Lư Thành chính hiệu, người đứng đầu thế giới ngầm ở cả Bắc Thành, nghênh ngang trong thế giới ngầm, các mối quan hệ bề nổi và bề chìm đều vô số, hàng trăm câu lạc bộ giải trí, quán bar, vũ trường ở Bắc Thành Lư Thành đều do hắn quản.Những cô hot girl hoa khôi trong trường rất ít tiếp xúc với những kiểu người này như Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, cũng đều biết danh tiếng của Viên Phong, phải biết là hắn nổi tiếng cỡ nào.Lục Tử Thiên cứng rắn như vậy ở khu thương mại này chính là vì phía sau anh ta có Từ Á Lam, là đại ca của khu thương mại trung tâm.Nhưng Từ Á Lam so với Viên Phong thì đúng là châu chấu đá xe, đom đóm đọ với ánh trăng, không thể so sánh được.Từ Á Lam chỉ là một nhân vật cỏn con dưới trướng Viên Phong mà thôi.Lục Tử Thiên vô cùng sốc, anh ta cố gắng trấn tĩnh lại, thầm nói với bản thân, đối phương có thể là đang diễn kịch thôi, hoặc là đang mạo danh Viên Phong, nhưng lí trí nói với anh ta rằng cả Lư Thành này gần như không có bất kỳ ai dám mạo danh Viên Phong cả.Đúng lúc này, điện thoại của anh ta đột nhiên reo lên, cầm điện thoại nhìn, người gọi đến là Từ Á Lam.“Anh Lam ạ?”.Lục Tử Thiên vội vàng bắt máy, nói với giọng cung kính.“Tiểu Thiên đúng không? Có việc này tôi quên nói với cậu, tối nay anh Phong hình như có đến chỗ cậu chơi, cậu biết điều chút, đừng có đắc tội với anh Phong, làm gì thì làm thật tốt cho tôi, phải rồi, hôm nay anh ấy mặc bộ đồ sọc ngựa vằn, chắc là nhìn cái sẽ nhận ra luôn đó!”.Nghe thấy Từ Á Lam dặn dò trong trong điện thoại, Lục Tử Thiên đứng hình tại chỗ, điện thoại rơi xuống đất cũng không hề hay biết.Hơn mười giây sau, anh ta mới hoàn hồn, gương mặt cố nặn ra nụ cười khổ sở, rồi đi về phía Viên Phong.“Anh Phong, em xin lỗi, thực sự xin lỗi anh vừa rồi em thực sự không biết là anh ạ!”..

Hắn nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng ngả màu vì hút thuốc, sắc mặt đầy vẻ khinh bỉ.

“Vậy thì mày có thể đi hỏi Từ Á Lam xem hắn có dám quản chuyện của Viên Phong tao không nhé?”.

Viên Phong!

Cái tên này vừa nói ra, Lục Tử Thiên đứng hình tại chỗ.

Không chỉ anh ta, đến cả mặt của Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lí Tinh Tinh đều biến sắc, nhất là Cố Giai Lệ và Lí Tinh Tinh, hai bọn họ sợ đến cắt không còn giọt máu.

Viên Phong, đại ca của khu Bắc Thành ở Lư Thành, là người đứng đầu thế giới ngầm thực sự của Lư Thành!

“Viên Phong?”.

Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Lục Tử Thiên lập tức biến sắc, những tức giận và căm phẫn khi bị chai rượu ném trúng đã hoàn toàn biến thành kinh ngạc và sợ hãi.

Còn ba người Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lí Tinh Tinh cũng há hốc mồm, sắc mặt đầy vẻ lo sợ.

Viên Phong, cái tên này đừng nói là trên phố thương mại ở trung tâm, mà còn nổi tiếng khắp cả Lư Thành.

Đại ca khu Bắc Thành ở Lư Thành chính hiệu, người đứng đầu thế giới ngầm ở cả Bắc Thành, nghênh ngang trong thế giới ngầm, các mối quan hệ bề nổi và bề chìm đều vô số, hàng trăm câu lạc bộ giải trí, quán bar, vũ trường ở Bắc Thành Lư Thành đều do hắn quản.

Những cô hot girl hoa khôi trong trường rất ít tiếp xúc với những kiểu người này như Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, cũng đều biết danh tiếng của Viên Phong, phải biết là hắn nổi tiếng cỡ nào.

Lục Tử Thiên cứng rắn như vậy ở khu thương mại này chính là vì phía sau anh ta có Từ Á Lam, là đại ca của khu thương mại trung tâm.

Nhưng Từ Á Lam so với Viên Phong thì đúng là châu chấu đá xe, đom đóm đọ với ánh trăng, không thể so sánh được.

Từ Á Lam chỉ là một nhân vật cỏn con dưới trướng Viên Phong mà thôi.

Lục Tử Thiên vô cùng sốc, anh ta cố gắng trấn tĩnh lại, thầm nói với bản thân, đối phương có thể là đang diễn kịch thôi, hoặc là đang mạo danh Viên Phong, nhưng lí trí nói với anh ta rằng cả Lư Thành này gần như không có bất kỳ ai dám mạo danh Viên Phong cả.

Đúng lúc này, điện thoại của anh ta đột nhiên reo lên, cầm điện thoại nhìn, người gọi đến là Từ Á Lam.

“Anh Lam ạ?”.

Lục Tử Thiên vội vàng bắt máy, nói với giọng cung kính.

“Tiểu Thiên đúng không? Có việc này tôi quên nói với cậu, tối nay anh Phong hình như có đến chỗ cậu chơi, cậu biết điều chút, đừng có đắc tội với anh Phong, làm gì thì làm thật tốt cho tôi, phải rồi, hôm nay anh ấy mặc bộ đồ sọc ngựa vằn, chắc là nhìn cái sẽ nhận ra luôn đó!”.

Nghe thấy Từ Á Lam dặn dò trong trong điện thoại, Lục Tử Thiên đứng hình tại chỗ, điện thoại rơi xuống đất cũng không hề hay biết.

Hơn mười giây sau, anh ta mới hoàn hồn, gương mặt cố nặn ra nụ cười khổ sở, rồi đi về phía Viên Phong.

“Anh Phong, em xin lỗi, thực sự xin lỗi anh vừa rồi em thực sự không biết là anh ạ!”.

.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Hắn nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng ngả màu vì hút thuốc, sắc mặt đầy vẻ khinh bỉ.“Vậy thì mày có thể đi hỏi Từ Á Lam xem hắn có dám quản chuyện của Viên Phong tao không nhé?”.Viên Phong!Cái tên này vừa nói ra, Lục Tử Thiên đứng hình tại chỗ.Không chỉ anh ta, đến cả mặt của Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lí Tinh Tinh đều biến sắc, nhất là Cố Giai Lệ và Lí Tinh Tinh, hai bọn họ sợ đến cắt không còn giọt máu.Viên Phong, đại ca của khu Bắc Thành ở Lư Thành, là người đứng đầu thế giới ngầm thực sự của Lư Thành!“Viên Phong?”.Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Lục Tử Thiên lập tức biến sắc, những tức giận và căm phẫn khi bị chai rượu ném trúng đã hoàn toàn biến thành kinh ngạc và sợ hãi.Còn ba người Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lí Tinh Tinh cũng há hốc mồm, sắc mặt đầy vẻ lo sợ.Viên Phong, cái tên này đừng nói là trên phố thương mại ở trung tâm, mà còn nổi tiếng khắp cả Lư Thành.Đại ca khu Bắc Thành ở Lư Thành chính hiệu, người đứng đầu thế giới ngầm ở cả Bắc Thành, nghênh ngang trong thế giới ngầm, các mối quan hệ bề nổi và bề chìm đều vô số, hàng trăm câu lạc bộ giải trí, quán bar, vũ trường ở Bắc Thành Lư Thành đều do hắn quản.Những cô hot girl hoa khôi trong trường rất ít tiếp xúc với những kiểu người này như Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, cũng đều biết danh tiếng của Viên Phong, phải biết là hắn nổi tiếng cỡ nào.Lục Tử Thiên cứng rắn như vậy ở khu thương mại này chính là vì phía sau anh ta có Từ Á Lam, là đại ca của khu thương mại trung tâm.Nhưng Từ Á Lam so với Viên Phong thì đúng là châu chấu đá xe, đom đóm đọ với ánh trăng, không thể so sánh được.Từ Á Lam chỉ là một nhân vật cỏn con dưới trướng Viên Phong mà thôi.Lục Tử Thiên vô cùng sốc, anh ta cố gắng trấn tĩnh lại, thầm nói với bản thân, đối phương có thể là đang diễn kịch thôi, hoặc là đang mạo danh Viên Phong, nhưng lí trí nói với anh ta rằng cả Lư Thành này gần như không có bất kỳ ai dám mạo danh Viên Phong cả.Đúng lúc này, điện thoại của anh ta đột nhiên reo lên, cầm điện thoại nhìn, người gọi đến là Từ Á Lam.“Anh Lam ạ?”.Lục Tử Thiên vội vàng bắt máy, nói với giọng cung kính.“Tiểu Thiên đúng không? Có việc này tôi quên nói với cậu, tối nay anh Phong hình như có đến chỗ cậu chơi, cậu biết điều chút, đừng có đắc tội với anh Phong, làm gì thì làm thật tốt cho tôi, phải rồi, hôm nay anh ấy mặc bộ đồ sọc ngựa vằn, chắc là nhìn cái sẽ nhận ra luôn đó!”.Nghe thấy Từ Á Lam dặn dò trong trong điện thoại, Lục Tử Thiên đứng hình tại chỗ, điện thoại rơi xuống đất cũng không hề hay biết.Hơn mười giây sau, anh ta mới hoàn hồn, gương mặt cố nặn ra nụ cười khổ sở, rồi đi về phía Viên Phong.“Anh Phong, em xin lỗi, thực sự xin lỗi anh vừa rồi em thực sự không biết là anh ạ!”..

Chương 77: Anh Lam Ạ