Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 228: Chương 227

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Câu nói của Diệp Thiên không hề che giấu sự uy hiếp, cả đám người đều sững sờ, bao gồm cả Cát Khắc Thiết Lực, hắn cũng đứng im tại chỗ, biểu cảm hơi cứng lại.Hắn không phải sợ hãi, mà là cảm thấy bất ngờ.Hắn đường đường là dũng sĩ hàng đầu của thung lũng hoa, đệ tử của Âm Khôi Tông, không chỉ có thần lực bẩm sinh, bây giờ còn tinh thông thêm một tuyệt chiêu của Âm Khôi Tông nữa, cho dù là những người luyện võ cổ truyền nổi tiếng ở tỉnh Xuyên, hắn cũng có dũng khí xông lên chiến đấu,còn Diệp Thiên, chỉ là một thư sinh trói gà không chặt, lại dám nói ra những lời uy hiếp hắn?Cát Khắc Tú Uyển và mấy cô gái dân tộc Di cũng đứng hình ngay lúc đó, vè mặt đầy ngạc nhiên.Bọn họ khó mà tưởng tượng nổi, đối mặt với một người hung ác như Cát Khắc Thiết Lực, Diệp Thiên lại không chút sợ hãi, thậm chí dám đưa ra lời uy hiếp?Phải biết là trong cả thung lũng hoa này, ngoài trưởng lão của Âm Khôi Tông và mấy đệ tử giỏi nhất ra, không có ai dám đối đầu với Cát Khắc Thiết Lực, nhìn thấy hắn xuất hiện gần như mọi người đều phải mỉm cười chào hỏi.Nhưng Diệp Thiên trông bộ dạng nho nhã thư sinh lại dám uy hiếp Cát Khắc Thiết Lực, cách nói vô cùng bá đạo, mấy người còn đều tưởng bản thân đã nghe nhầm.“Thằng khốn, không ngờ mày cũng cứng phết nhỉ!”.Cát Khắc Thiết Lực ngẩn người trong giây lát, sau đó đột nhiên nhếch miệng cười, nhưng nụ cười lại vô cùng tàn nhẫn, hắn chỉ cần tung một cú đấm, cho dù là lang sói hay hổ dữ đều chết trong tích tắc, Diệp Thiên có tư cách gì để uy hiếp hắn?“Tao lại muốn xem xem, tao bước vào trong vườn này thì sẽ có hậu quả gì!”Hắn căn bản không coi lời đe dọa của Diệp Thiên ra gì, hắn vừa nhấc chân lên, định bước vào bên trong, hắn đã xác định chỉ cần Diệp Thiên dám có bất kỳ hành động gì, hắn sẽ đánh cho Diệp Thiên tàn phê luôn.Thung lũng hoa này là dân cư truyền thống của người dân tộc Di, đến pháp luật nhà nước cũng không thể quản lý, cho dù hắn đánh bịthương hay đánh chết người ở đây thì đều không bị sao cả, nên hắn căn bản không lo lắng gì.Đúng lúc bàn chân hắn vừa chạm xuống đất, Cát Khắc Tú Uyển lại đột nhiên cảm thấy phía sau lưng có một cơn gió mạnh thổi bay tà váy của cô ta.Còn Cát Khắc Thiết Lực đứng phía trước cách cô ta không xa, biểu cảm thay đổi rõ rệt, trước người hắn đã xuất hiện một bóng người, sau đó cơ thể cường tráng cao gần một mét chín, nặng gần 100 cân bị nhấc lên không trung.Mấy cô gái dân tộc Di phản ứng kịp, trong mắt lộ ra vè khó tin, đôi mắt sắc xảo xinh đẹp của Cát Khắc Tú Uyển tràn đầy kinh hoàng, hai tay đưa lên bịt miệng, tim đập loạn xạ.Phía dưới cổ của Cát Khắc Thiết Lực là một bàn tay trắng dài đang bóp chính diện, và chù nhân cùa bàn taynày chính là Diệp Thiên.Bọn họ đúng là không dám tin vào mắt mình, một Cát Khắc Thiết Lực vô cùng hung dữ, là đệ tử của Âm Khôi Tông, sao lại có thể bị một thiếu niên trông như thư sinh yếu đuối là Diệp Thiên đây áp chế chỉ trong tích tắc?Bọn họ dụi lại mắt, vẫn không thể chấp nhận mọi thứ đang diễn ra trước mặt.Cát Khắc Thiết Lực tràn đầy kinh hãi, đầu óc trống rỗng.Hắn bị Diệp Thiên nhấc lên khỏi mặt đất, muốn cựa quậy nhưng lại phát hiện cơ thể hắn hình như bị một luồng sức mạnh khống chế, không thể làm được gì.“Thế này…”.Một sự SỢ hãi lập tức bao trùm khắp người hắn..

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Câu nói của Diệp Thiên không hề che giấu sự uy hiếp, cả đám người đều sững sờ, bao gồm cả Cát Khắc Thiết Lực, hắn cũng đứng im tại chỗ, biểu cảm hơi cứng lại.Hắn không phải sợ hãi, mà là cảm thấy bất ngờ.Hắn đường đường là dũng sĩ hàng đầu của thung lũng hoa, đệ tử của Âm Khôi Tông, không chỉ có thần lực bẩm sinh, bây giờ còn tinh thông thêm một tuyệt chiêu của Âm Khôi Tông nữa, cho dù là những người luyện võ cổ truyền nổi tiếng ở tỉnh Xuyên, hắn cũng có dũng khí xông lên chiến đấu,còn Diệp Thiên, chỉ là một thư sinh trói gà không chặt, lại dám nói ra những lời uy hiếp hắn?Cát Khắc Tú Uyển và mấy cô gái dân tộc Di cũng đứng hình ngay lúc đó, vè mặt đầy ngạc nhiên.Bọn họ khó mà tưởng tượng nổi, đối mặt với một người hung ác như Cát Khắc Thiết Lực, Diệp Thiên lại không chút sợ hãi, thậm chí dám đưa ra lời uy hiếp?Phải biết là trong cả thung lũng hoa này, ngoài trưởng lão của Âm Khôi Tông và mấy đệ tử giỏi nhất ra, không có ai dám đối đầu với Cát Khắc Thiết Lực, nhìn thấy hắn xuất hiện gần như mọi người đều phải mỉm cười chào hỏi.Nhưng Diệp Thiên trông bộ dạng nho nhã thư sinh lại dám uy hiếp Cát Khắc Thiết Lực, cách nói vô cùng bá đạo, mấy người còn đều tưởng bản thân đã nghe nhầm.“Thằng khốn, không ngờ mày cũng cứng phết nhỉ!”.Cát Khắc Thiết Lực ngẩn người trong giây lát, sau đó đột nhiên nhếch miệng cười, nhưng nụ cười lại vô cùng tàn nhẫn, hắn chỉ cần tung một cú đấm, cho dù là lang sói hay hổ dữ đều chết trong tích tắc, Diệp Thiên có tư cách gì để uy hiếp hắn?“Tao lại muốn xem xem, tao bước vào trong vườn này thì sẽ có hậu quả gì!”Hắn căn bản không coi lời đe dọa của Diệp Thiên ra gì, hắn vừa nhấc chân lên, định bước vào bên trong, hắn đã xác định chỉ cần Diệp Thiên dám có bất kỳ hành động gì, hắn sẽ đánh cho Diệp Thiên tàn phê luôn.Thung lũng hoa này là dân cư truyền thống của người dân tộc Di, đến pháp luật nhà nước cũng không thể quản lý, cho dù hắn đánh bịthương hay đánh chết người ở đây thì đều không bị sao cả, nên hắn căn bản không lo lắng gì.Đúng lúc bàn chân hắn vừa chạm xuống đất, Cát Khắc Tú Uyển lại đột nhiên cảm thấy phía sau lưng có một cơn gió mạnh thổi bay tà váy của cô ta.Còn Cát Khắc Thiết Lực đứng phía trước cách cô ta không xa, biểu cảm thay đổi rõ rệt, trước người hắn đã xuất hiện một bóng người, sau đó cơ thể cường tráng cao gần một mét chín, nặng gần 100 cân bị nhấc lên không trung.Mấy cô gái dân tộc Di phản ứng kịp, trong mắt lộ ra vè khó tin, đôi mắt sắc xảo xinh đẹp của Cát Khắc Tú Uyển tràn đầy kinh hoàng, hai tay đưa lên bịt miệng, tim đập loạn xạ.Phía dưới cổ của Cát Khắc Thiết Lực là một bàn tay trắng dài đang bóp chính diện, và chù nhân cùa bàn taynày chính là Diệp Thiên.Bọn họ đúng là không dám tin vào mắt mình, một Cát Khắc Thiết Lực vô cùng hung dữ, là đệ tử của Âm Khôi Tông, sao lại có thể bị một thiếu niên trông như thư sinh yếu đuối là Diệp Thiên đây áp chế chỉ trong tích tắc?Bọn họ dụi lại mắt, vẫn không thể chấp nhận mọi thứ đang diễn ra trước mặt.Cát Khắc Thiết Lực tràn đầy kinh hãi, đầu óc trống rỗng.Hắn bị Diệp Thiên nhấc lên khỏi mặt đất, muốn cựa quậy nhưng lại phát hiện cơ thể hắn hình như bị một luồng sức mạnh khống chế, không thể làm được gì.“Thế này…”.Một sự SỢ hãi lập tức bao trùm khắp người hắn..

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Câu nói của Diệp Thiên không hề che giấu sự uy hiếp, cả đám người đều sững sờ, bao gồm cả Cát Khắc Thiết Lực, hắn cũng đứng im tại chỗ, biểu cảm hơi cứng lại.Hắn không phải sợ hãi, mà là cảm thấy bất ngờ.Hắn đường đường là dũng sĩ hàng đầu của thung lũng hoa, đệ tử của Âm Khôi Tông, không chỉ có thần lực bẩm sinh, bây giờ còn tinh thông thêm một tuyệt chiêu của Âm Khôi Tông nữa, cho dù là những người luyện võ cổ truyền nổi tiếng ở tỉnh Xuyên, hắn cũng có dũng khí xông lên chiến đấu,còn Diệp Thiên, chỉ là một thư sinh trói gà không chặt, lại dám nói ra những lời uy hiếp hắn?Cát Khắc Tú Uyển và mấy cô gái dân tộc Di cũng đứng hình ngay lúc đó, vè mặt đầy ngạc nhiên.Bọn họ khó mà tưởng tượng nổi, đối mặt với một người hung ác như Cát Khắc Thiết Lực, Diệp Thiên lại không chút sợ hãi, thậm chí dám đưa ra lời uy hiếp?Phải biết là trong cả thung lũng hoa này, ngoài trưởng lão của Âm Khôi Tông và mấy đệ tử giỏi nhất ra, không có ai dám đối đầu với Cát Khắc Thiết Lực, nhìn thấy hắn xuất hiện gần như mọi người đều phải mỉm cười chào hỏi.Nhưng Diệp Thiên trông bộ dạng nho nhã thư sinh lại dám uy hiếp Cát Khắc Thiết Lực, cách nói vô cùng bá đạo, mấy người còn đều tưởng bản thân đã nghe nhầm.“Thằng khốn, không ngờ mày cũng cứng phết nhỉ!”.Cát Khắc Thiết Lực ngẩn người trong giây lát, sau đó đột nhiên nhếch miệng cười, nhưng nụ cười lại vô cùng tàn nhẫn, hắn chỉ cần tung một cú đấm, cho dù là lang sói hay hổ dữ đều chết trong tích tắc, Diệp Thiên có tư cách gì để uy hiếp hắn?“Tao lại muốn xem xem, tao bước vào trong vườn này thì sẽ có hậu quả gì!”Hắn căn bản không coi lời đe dọa của Diệp Thiên ra gì, hắn vừa nhấc chân lên, định bước vào bên trong, hắn đã xác định chỉ cần Diệp Thiên dám có bất kỳ hành động gì, hắn sẽ đánh cho Diệp Thiên tàn phê luôn.Thung lũng hoa này là dân cư truyền thống của người dân tộc Di, đến pháp luật nhà nước cũng không thể quản lý, cho dù hắn đánh bịthương hay đánh chết người ở đây thì đều không bị sao cả, nên hắn căn bản không lo lắng gì.Đúng lúc bàn chân hắn vừa chạm xuống đất, Cát Khắc Tú Uyển lại đột nhiên cảm thấy phía sau lưng có một cơn gió mạnh thổi bay tà váy của cô ta.Còn Cát Khắc Thiết Lực đứng phía trước cách cô ta không xa, biểu cảm thay đổi rõ rệt, trước người hắn đã xuất hiện một bóng người, sau đó cơ thể cường tráng cao gần một mét chín, nặng gần 100 cân bị nhấc lên không trung.Mấy cô gái dân tộc Di phản ứng kịp, trong mắt lộ ra vè khó tin, đôi mắt sắc xảo xinh đẹp của Cát Khắc Tú Uyển tràn đầy kinh hoàng, hai tay đưa lên bịt miệng, tim đập loạn xạ.Phía dưới cổ của Cát Khắc Thiết Lực là một bàn tay trắng dài đang bóp chính diện, và chù nhân cùa bàn taynày chính là Diệp Thiên.Bọn họ đúng là không dám tin vào mắt mình, một Cát Khắc Thiết Lực vô cùng hung dữ, là đệ tử của Âm Khôi Tông, sao lại có thể bị một thiếu niên trông như thư sinh yếu đuối là Diệp Thiên đây áp chế chỉ trong tích tắc?Bọn họ dụi lại mắt, vẫn không thể chấp nhận mọi thứ đang diễn ra trước mặt.Cát Khắc Thiết Lực tràn đầy kinh hãi, đầu óc trống rỗng.Hắn bị Diệp Thiên nhấc lên khỏi mặt đất, muốn cựa quậy nhưng lại phát hiện cơ thể hắn hình như bị một luồng sức mạnh khống chế, không thể làm được gì.“Thế này…”.Một sự SỢ hãi lập tức bao trùm khắp người hắn..

Chương 228: Chương 227