Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 252: Chương 251

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Nhưng vì cửa sổ xe có dán phim cách nhiệt, ánh sáng không thể phản chiếu hoàn toàn, cò ta không nhìn được rõ nên không dám khẳng định.“Nguyệt Nguyệt, em sao vậy?”.Sở Thần Quang thấy vậy, cảm thấy lạ, lên tiếng hỏi.“Không sao!”.Tiếu Văn Nguyệt quay lạitrên xe Mercedes-Benz của sở Thần Quang, âm thầm lắc đầu.Người trong xe BMW kia sao có thể là Diệp Thiên được chứ?Chưa nói đến Diệp Thiên hoàn toàn không mua nổi xe BMW, cho dù Diệp Thiên mượn được xe BMW thật thì sao lại lái đến “Thiên Đường Vạn Giang”? Đây là khu biệt thự chỉ những người giàu nhất Lư Thành mới đủ tư cách ở trong này, có tổng cộng ba mươi sáu tòa biệt thự độc lập, xếp theo thứ tự từ số 1 đến số 36, càng là số ở phía đầu thì càng nguy nga tráng lệ.Với khả năng kinh tế của gia đình Sở Thần Quang, bố cậu ta cũng chỉ mua cho cậu ta căn biệt thự số 7 ở đây mà thôi.Chỉ riêng một căn biệt thự số 7 đã trị giá hơn chín mươi triệu tệ, gần một trăm triệu.Còn biệt thự số 1 đứng hàng đầu là căn nhà cao cấp nhất Lư Thành, ít nhất cũng phải một trăm năm mươi triệu tệ thậm chí là hai trăm triệu mới có thể mua được.Huống hồ, mọi người đều biết biệt thự số 1 ở “Thiên Đường Vạn Giang” là nhà của ông lớn Lư Thành – Ngô Quảng Phu.Vừa rồi rõ ràng chiếc xeBMW kia đi về phía biệt thự số 1, sao có thể là Diệp Thiên được?Tiếu Văn Nguyệt lắc đầu, nhìn về phía sở Thần Quang đang tập trung lái xe ở bên cạnh, trong lòng càng thêm rối rắm.Vốn dĩ Sở Thần Quang có thể nói là người tốt nhất để cô ta chọn làm chồng.Cô ta cũng muốn trong tương lai có thể nắm tay sở Thần Quang, kết hôn cùng cậu ta, bước vào thiên đường hôn nhân.Tuy nhiên bây giờ, mọi thứ hầu như đều đã thay đối.Trước kia Sở Thần Quang hẹn hò với cô ta, cô ta sẽ cám thấy vui vẻ,nhưng bây giờ cảm giác vui vẻ chờ mong ấy lại không còn nữa, thay vào đó là chống đối và cảm giác tội lỗi.“Tại sao?”.Cô ta gào thét trong lòng, vò cùng dằn vặt.“Tại sao lại xuất hiện thêm một người như Diệp Thiên chứ?”.Seville là nhà hàng Pháp ngon nhất ở Lư Thành, đây là nơi gặp gỡ ăn uống của những người ở tầng lớp thượng lưu, những người ở cấp bậc chủ tịch hội đồng quản trị như Tiếu Lâm rất thích dùng bữa ở những nơi như thế này.Và hôm nay là sinh nhật của Tiếu Văn Nguyệt, Sở Thần Quang đưa Tiếu Văn Nguyệt, Lí Tinh Tinh cùng đến nhà hàng Seville, nhân viên ở đó dẫn bọn họ đến phòng ăn đã đặt trước.“ôi, đây là phòng ăn tốt nhất ở nhà hàng Seville đó, phòng này tên là ‘Tử Kim Hoàng Triều’, trang trí nội thất ở đây chỉ kém hơn ở “Thủy Thượng Nhân Gian” một chút, không hố danh là nhà hàng Pháp tốt nhất ở Lư Thành chúng ta!”.Lí Tinh Tinh nhìn chiếc ti vi tinh thể lỏng màn hình lớn có thể dịch chuyển thụt thò, dàn loa nhập khẩu cao cấp, còn có cả những vật dụng trang trí trên trần nhà nữa, tròng như một cung điện hiện đại, vô cùng cảm khái.“Nguyệt Nguyệt, đây là anh Thần Quang tổ chức sinh nhậtcho cậu đấy, mình ngưỡng mộ quá đi mất, sau này cậu mà lấy anh Thần Quang thì chắc hạnh phúc chết mất nhỉ!”.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Nhưng vì cửa sổ xe có dán phim cách nhiệt, ánh sáng không thể phản chiếu hoàn toàn, cò ta không nhìn được rõ nên không dám khẳng định.“Nguyệt Nguyệt, em sao vậy?”.Sở Thần Quang thấy vậy, cảm thấy lạ, lên tiếng hỏi.“Không sao!”.Tiếu Văn Nguyệt quay lạitrên xe Mercedes-Benz của sở Thần Quang, âm thầm lắc đầu.Người trong xe BMW kia sao có thể là Diệp Thiên được chứ?Chưa nói đến Diệp Thiên hoàn toàn không mua nổi xe BMW, cho dù Diệp Thiên mượn được xe BMW thật thì sao lại lái đến “Thiên Đường Vạn Giang”? Đây là khu biệt thự chỉ những người giàu nhất Lư Thành mới đủ tư cách ở trong này, có tổng cộng ba mươi sáu tòa biệt thự độc lập, xếp theo thứ tự từ số 1 đến số 36, càng là số ở phía đầu thì càng nguy nga tráng lệ.Với khả năng kinh tế của gia đình Sở Thần Quang, bố cậu ta cũng chỉ mua cho cậu ta căn biệt thự số 7 ở đây mà thôi.Chỉ riêng một căn biệt thự số 7 đã trị giá hơn chín mươi triệu tệ, gần một trăm triệu.Còn biệt thự số 1 đứng hàng đầu là căn nhà cao cấp nhất Lư Thành, ít nhất cũng phải một trăm năm mươi triệu tệ thậm chí là hai trăm triệu mới có thể mua được.Huống hồ, mọi người đều biết biệt thự số 1 ở “Thiên Đường Vạn Giang” là nhà của ông lớn Lư Thành – Ngô Quảng Phu.Vừa rồi rõ ràng chiếc xeBMW kia đi về phía biệt thự số 1, sao có thể là Diệp Thiên được?Tiếu Văn Nguyệt lắc đầu, nhìn về phía sở Thần Quang đang tập trung lái xe ở bên cạnh, trong lòng càng thêm rối rắm.Vốn dĩ Sở Thần Quang có thể nói là người tốt nhất để cô ta chọn làm chồng.Cô ta cũng muốn trong tương lai có thể nắm tay sở Thần Quang, kết hôn cùng cậu ta, bước vào thiên đường hôn nhân.Tuy nhiên bây giờ, mọi thứ hầu như đều đã thay đối.Trước kia Sở Thần Quang hẹn hò với cô ta, cô ta sẽ cám thấy vui vẻ,nhưng bây giờ cảm giác vui vẻ chờ mong ấy lại không còn nữa, thay vào đó là chống đối và cảm giác tội lỗi.“Tại sao?”.Cô ta gào thét trong lòng, vò cùng dằn vặt.“Tại sao lại xuất hiện thêm một người như Diệp Thiên chứ?”.Seville là nhà hàng Pháp ngon nhất ở Lư Thành, đây là nơi gặp gỡ ăn uống của những người ở tầng lớp thượng lưu, những người ở cấp bậc chủ tịch hội đồng quản trị như Tiếu Lâm rất thích dùng bữa ở những nơi như thế này.Và hôm nay là sinh nhật của Tiếu Văn Nguyệt, Sở Thần Quang đưa Tiếu Văn Nguyệt, Lí Tinh Tinh cùng đến nhà hàng Seville, nhân viên ở đó dẫn bọn họ đến phòng ăn đã đặt trước.“ôi, đây là phòng ăn tốt nhất ở nhà hàng Seville đó, phòng này tên là ‘Tử Kim Hoàng Triều’, trang trí nội thất ở đây chỉ kém hơn ở “Thủy Thượng Nhân Gian” một chút, không hố danh là nhà hàng Pháp tốt nhất ở Lư Thành chúng ta!”.Lí Tinh Tinh nhìn chiếc ti vi tinh thể lỏng màn hình lớn có thể dịch chuyển thụt thò, dàn loa nhập khẩu cao cấp, còn có cả những vật dụng trang trí trên trần nhà nữa, tròng như một cung điện hiện đại, vô cùng cảm khái.“Nguyệt Nguyệt, đây là anh Thần Quang tổ chức sinh nhậtcho cậu đấy, mình ngưỡng mộ quá đi mất, sau này cậu mà lấy anh Thần Quang thì chắc hạnh phúc chết mất nhỉ!”.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Nhưng vì cửa sổ xe có dán phim cách nhiệt, ánh sáng không thể phản chiếu hoàn toàn, cò ta không nhìn được rõ nên không dám khẳng định.“Nguyệt Nguyệt, em sao vậy?”.Sở Thần Quang thấy vậy, cảm thấy lạ, lên tiếng hỏi.“Không sao!”.Tiếu Văn Nguyệt quay lạitrên xe Mercedes-Benz của sở Thần Quang, âm thầm lắc đầu.Người trong xe BMW kia sao có thể là Diệp Thiên được chứ?Chưa nói đến Diệp Thiên hoàn toàn không mua nổi xe BMW, cho dù Diệp Thiên mượn được xe BMW thật thì sao lại lái đến “Thiên Đường Vạn Giang”? Đây là khu biệt thự chỉ những người giàu nhất Lư Thành mới đủ tư cách ở trong này, có tổng cộng ba mươi sáu tòa biệt thự độc lập, xếp theo thứ tự từ số 1 đến số 36, càng là số ở phía đầu thì càng nguy nga tráng lệ.Với khả năng kinh tế của gia đình Sở Thần Quang, bố cậu ta cũng chỉ mua cho cậu ta căn biệt thự số 7 ở đây mà thôi.Chỉ riêng một căn biệt thự số 7 đã trị giá hơn chín mươi triệu tệ, gần một trăm triệu.Còn biệt thự số 1 đứng hàng đầu là căn nhà cao cấp nhất Lư Thành, ít nhất cũng phải một trăm năm mươi triệu tệ thậm chí là hai trăm triệu mới có thể mua được.Huống hồ, mọi người đều biết biệt thự số 1 ở “Thiên Đường Vạn Giang” là nhà của ông lớn Lư Thành – Ngô Quảng Phu.Vừa rồi rõ ràng chiếc xeBMW kia đi về phía biệt thự số 1, sao có thể là Diệp Thiên được?Tiếu Văn Nguyệt lắc đầu, nhìn về phía sở Thần Quang đang tập trung lái xe ở bên cạnh, trong lòng càng thêm rối rắm.Vốn dĩ Sở Thần Quang có thể nói là người tốt nhất để cô ta chọn làm chồng.Cô ta cũng muốn trong tương lai có thể nắm tay sở Thần Quang, kết hôn cùng cậu ta, bước vào thiên đường hôn nhân.Tuy nhiên bây giờ, mọi thứ hầu như đều đã thay đối.Trước kia Sở Thần Quang hẹn hò với cô ta, cô ta sẽ cám thấy vui vẻ,nhưng bây giờ cảm giác vui vẻ chờ mong ấy lại không còn nữa, thay vào đó là chống đối và cảm giác tội lỗi.“Tại sao?”.Cô ta gào thét trong lòng, vò cùng dằn vặt.“Tại sao lại xuất hiện thêm một người như Diệp Thiên chứ?”.Seville là nhà hàng Pháp ngon nhất ở Lư Thành, đây là nơi gặp gỡ ăn uống của những người ở tầng lớp thượng lưu, những người ở cấp bậc chủ tịch hội đồng quản trị như Tiếu Lâm rất thích dùng bữa ở những nơi như thế này.Và hôm nay là sinh nhật của Tiếu Văn Nguyệt, Sở Thần Quang đưa Tiếu Văn Nguyệt, Lí Tinh Tinh cùng đến nhà hàng Seville, nhân viên ở đó dẫn bọn họ đến phòng ăn đã đặt trước.“ôi, đây là phòng ăn tốt nhất ở nhà hàng Seville đó, phòng này tên là ‘Tử Kim Hoàng Triều’, trang trí nội thất ở đây chỉ kém hơn ở “Thủy Thượng Nhân Gian” một chút, không hố danh là nhà hàng Pháp tốt nhất ở Lư Thành chúng ta!”.Lí Tinh Tinh nhìn chiếc ti vi tinh thể lỏng màn hình lớn có thể dịch chuyển thụt thò, dàn loa nhập khẩu cao cấp, còn có cả những vật dụng trang trí trên trần nhà nữa, tròng như một cung điện hiện đại, vô cùng cảm khái.“Nguyệt Nguyệt, đây là anh Thần Quang tổ chức sinh nhậtcho cậu đấy, mình ngưỡng mộ quá đi mất, sau này cậu mà lấy anh Thần Quang thì chắc hạnh phúc chết mất nhỉ!”.

Chương 252: Chương 251