Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 268: Chương 267

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Các bạn trong lớp vốn tưởng rằng đọc tên đến đây là hết rồi.Dù sao Bành LƯỢng cũng đứng thứ bốn mươi sáu, những bạn khác trong lớp xếp sau cậu ta thì đã không nằm trong top 50 nữa, không có tư cách vào lớp chọn.Nào ngờ giáo viên chủ nhiệm lại đọc thêm một cái tên: “Diệp Thiên!”.Trong giây lát, các bạn trong lớp đều nhìn về phía Diệp Thiên.Giáo viên chủ nhiệm đẩy gọng kính lên, hơi bất mãn nói: “Diệp Thiên, cuối cùng em cũng đi học rồi đấy à!”.Diệp Thiên nghe đến tên mình, hơi ngạc nhiên.Cậu đứng lên, thắc mắc hỏi: “Dạ thưa, tháng trước em không tham gia thi, sao em lại có thể vào lớp chọn được?”.Giáo viên chủ nhiệm lắc đầu: “Cụ thể thì tôi không rõ, đây là sắp xếp của nhà trường, em đến lớp báo danh trước rồi hãy nói sau”.Bản thân giáo viên chủ nhiệm cũng cảm thấy lạ.Theo lý mà nói, Diệp Thiênvắng mặt không lý do hơn một tháng đã đủ để đuổi học rồi.Nhưng Diệp Thiên không chỉ không sao, mà lúc chia lớp chọn, Từ Uy còn phản đối ý kiến của mọi người, muốn cho Diệp Thiên vào lớp này, trở thành học sinh đứng thứ năm mươi.Chuyện này khiến mọi người không hiểu nổi, nhưng vì học sinh giỏi toàn diện như Cố Giai Lệ rời trường bước vào giới giải trí, nên những giáo viên khác cũng bất đắc dĩ đồng ý cho Diệp Thiên vào lớp đó.Diệp Thiên tràn đầy nghi hoặc đi đến lớp chọn.Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0mTrong lớp chọn, Diệp Thiên nhìn lướt qua, thấy được nhiều gương mặt quen thuộc.Đám người Âu Hạo Thần, Đỗ Giai Giai, Vương Hiên, Lí Tinh Tinh đều có mặt, đương nhiên Tiếu Văn Nguyệt cũng không ngoại lệ.Mọi người thấy Diệp Thiên xuất hiện đều ngạc nhiên, Bành LƯỢng thì lại vui mừng nhảy cẫng lên, vội vàng nhường chỗ: “Oa, không phải chứ, lẽ nào cậu cũng được phân vào lớp chọn à?”.Diệp Thiên bất lực nhún vai: “Tuy tôi, không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đúng là như vậy!”.Đám người Âu Hạo Thần cũng hết sức nghi ngờ.Những người ngồi đây đều biết Diệp Thiên không tham gia kì thi tháng trước, vậy thì sao có thể vào lớp chọn đưdc?Mắt Tiếu Văn Nguyệt lóe sáng, trong lòng phức tạp.Đêm qua cô ta đã đốt bỏ tờ giấy da bò mà Diệp Thiên để lại, đã quyết định quên đi tình cảm đối với Diệp Thiên.Nhưng bây giờ chia lớp còn gặp đưực Diệp Thiên, dường như cô ta chẳng thể thoát khỏi người thiếu niên vô cùng lạnh nhạt này.“Xem ra các em đều đã đến đông đủ!”.Mọi người đang nhìn Diệp Thiên với ánh mắt nghi ngờ, lúc này Từ Uy – người phụ trách lớp chọn – đã bước vào lớp.Ông ta nhìn lướt qua đã thấy Diệp Thiên, vui mừng ra mặt, lặng lẽ gật đầu với cậu, sau đó cao giọng nói: “Những học sinh có thể vào trường Tam Trung chúng ta đều là học sinh giỏi từ các trường cấp hai trọng điểm, mà học sinh có thể vào lớpchọn trường Tam Trung thì đều là giỏi của giỏi”.“Sở dĩ lập nên lớp chọn này là hi vọng những em có thành tích cao trong kì thi tháng sẽ có được tính cạnh tranh mạnh hơn nữa, cùng nhau tiến bộ đồng thời cũng có thể xem nhau như đối thủ.Trên cơ sở này, các em có thể tiếp tục nâng cao điểm số của mình, đạt được thành tích càng tốt cho bản thân và Tam Trung trong kì thi đại học sắp tới!”.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Các bạn trong lớp vốn tưởng rằng đọc tên đến đây là hết rồi.Dù sao Bành LƯỢng cũng đứng thứ bốn mươi sáu, những bạn khác trong lớp xếp sau cậu ta thì đã không nằm trong top 50 nữa, không có tư cách vào lớp chọn.Nào ngờ giáo viên chủ nhiệm lại đọc thêm một cái tên: “Diệp Thiên!”.Trong giây lát, các bạn trong lớp đều nhìn về phía Diệp Thiên.Giáo viên chủ nhiệm đẩy gọng kính lên, hơi bất mãn nói: “Diệp Thiên, cuối cùng em cũng đi học rồi đấy à!”.Diệp Thiên nghe đến tên mình, hơi ngạc nhiên.Cậu đứng lên, thắc mắc hỏi: “Dạ thưa, tháng trước em không tham gia thi, sao em lại có thể vào lớp chọn được?”.Giáo viên chủ nhiệm lắc đầu: “Cụ thể thì tôi không rõ, đây là sắp xếp của nhà trường, em đến lớp báo danh trước rồi hãy nói sau”.Bản thân giáo viên chủ nhiệm cũng cảm thấy lạ.Theo lý mà nói, Diệp Thiênvắng mặt không lý do hơn một tháng đã đủ để đuổi học rồi.Nhưng Diệp Thiên không chỉ không sao, mà lúc chia lớp chọn, Từ Uy còn phản đối ý kiến của mọi người, muốn cho Diệp Thiên vào lớp này, trở thành học sinh đứng thứ năm mươi.Chuyện này khiến mọi người không hiểu nổi, nhưng vì học sinh giỏi toàn diện như Cố Giai Lệ rời trường bước vào giới giải trí, nên những giáo viên khác cũng bất đắc dĩ đồng ý cho Diệp Thiên vào lớp đó.Diệp Thiên tràn đầy nghi hoặc đi đến lớp chọn.Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0mTrong lớp chọn, Diệp Thiên nhìn lướt qua, thấy được nhiều gương mặt quen thuộc.Đám người Âu Hạo Thần, Đỗ Giai Giai, Vương Hiên, Lí Tinh Tinh đều có mặt, đương nhiên Tiếu Văn Nguyệt cũng không ngoại lệ.Mọi người thấy Diệp Thiên xuất hiện đều ngạc nhiên, Bành LƯỢng thì lại vui mừng nhảy cẫng lên, vội vàng nhường chỗ: “Oa, không phải chứ, lẽ nào cậu cũng được phân vào lớp chọn à?”.Diệp Thiên bất lực nhún vai: “Tuy tôi, không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đúng là như vậy!”.Đám người Âu Hạo Thần cũng hết sức nghi ngờ.Những người ngồi đây đều biết Diệp Thiên không tham gia kì thi tháng trước, vậy thì sao có thể vào lớp chọn đưdc?Mắt Tiếu Văn Nguyệt lóe sáng, trong lòng phức tạp.Đêm qua cô ta đã đốt bỏ tờ giấy da bò mà Diệp Thiên để lại, đã quyết định quên đi tình cảm đối với Diệp Thiên.Nhưng bây giờ chia lớp còn gặp đưực Diệp Thiên, dường như cô ta chẳng thể thoát khỏi người thiếu niên vô cùng lạnh nhạt này.“Xem ra các em đều đã đến đông đủ!”.Mọi người đang nhìn Diệp Thiên với ánh mắt nghi ngờ, lúc này Từ Uy – người phụ trách lớp chọn – đã bước vào lớp.Ông ta nhìn lướt qua đã thấy Diệp Thiên, vui mừng ra mặt, lặng lẽ gật đầu với cậu, sau đó cao giọng nói: “Những học sinh có thể vào trường Tam Trung chúng ta đều là học sinh giỏi từ các trường cấp hai trọng điểm, mà học sinh có thể vào lớpchọn trường Tam Trung thì đều là giỏi của giỏi”.“Sở dĩ lập nên lớp chọn này là hi vọng những em có thành tích cao trong kì thi tháng sẽ có được tính cạnh tranh mạnh hơn nữa, cùng nhau tiến bộ đồng thời cũng có thể xem nhau như đối thủ.Trên cơ sở này, các em có thể tiếp tục nâng cao điểm số của mình, đạt được thành tích càng tốt cho bản thân và Tam Trung trong kì thi đại học sắp tới!”.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Các bạn trong lớp vốn tưởng rằng đọc tên đến đây là hết rồi.Dù sao Bành LƯỢng cũng đứng thứ bốn mươi sáu, những bạn khác trong lớp xếp sau cậu ta thì đã không nằm trong top 50 nữa, không có tư cách vào lớp chọn.Nào ngờ giáo viên chủ nhiệm lại đọc thêm một cái tên: “Diệp Thiên!”.Trong giây lát, các bạn trong lớp đều nhìn về phía Diệp Thiên.Giáo viên chủ nhiệm đẩy gọng kính lên, hơi bất mãn nói: “Diệp Thiên, cuối cùng em cũng đi học rồi đấy à!”.Diệp Thiên nghe đến tên mình, hơi ngạc nhiên.Cậu đứng lên, thắc mắc hỏi: “Dạ thưa, tháng trước em không tham gia thi, sao em lại có thể vào lớp chọn được?”.Giáo viên chủ nhiệm lắc đầu: “Cụ thể thì tôi không rõ, đây là sắp xếp của nhà trường, em đến lớp báo danh trước rồi hãy nói sau”.Bản thân giáo viên chủ nhiệm cũng cảm thấy lạ.Theo lý mà nói, Diệp Thiênvắng mặt không lý do hơn một tháng đã đủ để đuổi học rồi.Nhưng Diệp Thiên không chỉ không sao, mà lúc chia lớp chọn, Từ Uy còn phản đối ý kiến của mọi người, muốn cho Diệp Thiên vào lớp này, trở thành học sinh đứng thứ năm mươi.Chuyện này khiến mọi người không hiểu nổi, nhưng vì học sinh giỏi toàn diện như Cố Giai Lệ rời trường bước vào giới giải trí, nên những giáo viên khác cũng bất đắc dĩ đồng ý cho Diệp Thiên vào lớp đó.Diệp Thiên tràn đầy nghi hoặc đi đến lớp chọn.Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0mTrong lớp chọn, Diệp Thiên nhìn lướt qua, thấy được nhiều gương mặt quen thuộc.Đám người Âu Hạo Thần, Đỗ Giai Giai, Vương Hiên, Lí Tinh Tinh đều có mặt, đương nhiên Tiếu Văn Nguyệt cũng không ngoại lệ.Mọi người thấy Diệp Thiên xuất hiện đều ngạc nhiên, Bành LƯỢng thì lại vui mừng nhảy cẫng lên, vội vàng nhường chỗ: “Oa, không phải chứ, lẽ nào cậu cũng được phân vào lớp chọn à?”.Diệp Thiên bất lực nhún vai: “Tuy tôi, không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đúng là như vậy!”.Đám người Âu Hạo Thần cũng hết sức nghi ngờ.Những người ngồi đây đều biết Diệp Thiên không tham gia kì thi tháng trước, vậy thì sao có thể vào lớp chọn đưdc?Mắt Tiếu Văn Nguyệt lóe sáng, trong lòng phức tạp.Đêm qua cô ta đã đốt bỏ tờ giấy da bò mà Diệp Thiên để lại, đã quyết định quên đi tình cảm đối với Diệp Thiên.Nhưng bây giờ chia lớp còn gặp đưực Diệp Thiên, dường như cô ta chẳng thể thoát khỏi người thiếu niên vô cùng lạnh nhạt này.“Xem ra các em đều đã đến đông đủ!”.Mọi người đang nhìn Diệp Thiên với ánh mắt nghi ngờ, lúc này Từ Uy – người phụ trách lớp chọn – đã bước vào lớp.Ông ta nhìn lướt qua đã thấy Diệp Thiên, vui mừng ra mặt, lặng lẽ gật đầu với cậu, sau đó cao giọng nói: “Những học sinh có thể vào trường Tam Trung chúng ta đều là học sinh giỏi từ các trường cấp hai trọng điểm, mà học sinh có thể vào lớpchọn trường Tam Trung thì đều là giỏi của giỏi”.“Sở dĩ lập nên lớp chọn này là hi vọng những em có thành tích cao trong kì thi tháng sẽ có được tính cạnh tranh mạnh hơn nữa, cùng nhau tiến bộ đồng thời cũng có thể xem nhau như đối thủ.Trên cơ sở này, các em có thể tiếp tục nâng cao điểm số của mình, đạt được thành tích càng tốt cho bản thân và Tam Trung trong kì thi đại học sắp tới!”.

Chương 268: Chương 267