Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 273: Chương 272
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Nói xong, cô ta không đdi Tiếu Văn Nguyệt nói lời nào mà kéo đi luôn.Đám học sinh đang đứng xung quanh bảng xếp hạng khi thấy hoa khôi của trường đến, đều biết ý nhường chỗ.Khi nhìn vào bảng xếp hạng, tất nhiên ai cũng muốn biết người đứng đầu là ai, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh nhìn lên, vẻ mặt của họ lập tức cứng đờ.“Sao có thể?”.Âu Hạo Thần và Đỗ Giai Giai cũng tình cờ đi ngang qua quầy báo, khi nhìn thấy bảng xếp hạng, cậu ta sững sờ, vẻ mặt kinh hoàng, dường như bị sốc nặng.Hầu như tất cả học sinh trong Tam Trung đều cho rằng vị trí đứng đầu vẫn thuộc về Âu Hạo Thần, dù sao thì Âu Hạo Thần đã chiếm vị trí này lâu rồi.Nhưng lần này, người đứng đầu không phải là cậu ta, mà là một cái tên không một ai nghĩ tới.Diệp Thiên lớp 12A4 với tổng số điểm là 749!Vô số ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào vị trí thứ nhất của bảng xếp hạng, rất nhiềungười đều chết sững tại chỗ, hồi lâu vẫn không có phản ứng.749 điểm, đừng nói là Tam Trung ở Lư Thành, thậm chí là trường cấp ba trên toàn quốc, cũng chưa từng có học sinh nào đạt được số điểm khó tin như vậy trong bài kiểm tra hàng tháng.Chỉ còn một điểm nữa là được điểm tuyệt đối – 750 điểm, Diệp Thiên gian lận sao?Những người thân với Diệp Thiên, hay những người khá để ý đến Diệp Thiên đều có những cảm xúc khác nhau.Âu Hạo Thần sầm mặt xuống, đứng dơ ra một chỗ như hoá đá, mà Đỗ Giai Giai cũng hồi lâu không cử động.Còn Tiếu Văn Nguyệt thì thẫn thờ quay người đi, những gì Diệp Thiên vừa nói với cô ta không ngừng văng vẳng trong tâm trí.“Ai nói điểm của tôi kém?”.Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ。comCô ta đi đến bên bồn hoa ngồi xuống, nhớ lại từ lần đầu tiên gặp Diệp Thiên cho tới bây giờ, Diệp Thiên không chỉ xuất hiện đúng lúc cô ta gặp khó khăn, các phương diện mà cô ta cho rằng Diệp Thiên yếukém, lần nào Diệp Thiên cũng dùng sự thật đanh thép nói với cô ta, rằng cậu mới là người giỏi nhất.Khi đấu với đội Karate cũng vậy, trong bữa tiệc mừng khai trường cũng vậy, khi ngang nhiên sống ở biệt thự số 1 của khu Thiên đường Vạn Giang cũng vậy, mà bây giờ, khi cậu đạt đưdc số điểm khủng khiếp 749 điểm đứng đầu Tam Trung, cũng vậy!Cô ta đã chất vấn Diệp Thiên hết lần này đến lần khác, nhưng Diệp Thiên luôn hết lần này đến lần khác, dùng cách thức bất ngờ mà chấn động nhất, khiến lời chất vấn của cô ta trông thật cứng nhắc mà yếu ớt.Tiếu Văn Nguyệt không khỏi suy nghĩ, với khả năng tiềm tàng và năng lực phi thường mà Diệp Thiên thể hiện từ trước đến nay, cho dù cậu có thực sự cùng đám người Ngô Quảng Phú oanh tạc thế giới ngầm, liệu sau này cậu có thực sự đứng ở vị trí cao hdn cả đám người Ngô Quảng Phú và Từ Uyên Đình như cậu đã từng nói? Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0mCàng nghĩ, cô ta càng cảm thấy không tìm đưdc đáp án, trong lòng rối nhưtd vò.Sau khi ra khỏi trường học, lần này Tiếu Văn Nguyệt không chọn đi cùng ai nữa mà lên taxi một mình, định đi một vòng quanh Lư Thành để thư giãn.“Anh tài xế, anh lái quanh Lư Thành một vòng, sau đó lái đến khu biệt thự Phúc Xuân nhé!”.Tiếu Văn Nguyệt ngồi xuống ghế sau nói với tài xế, bỗng nhiên cô ta nhìn thấy một tờ giấy bùa màu vàng trông rất kỳ lạ được dán ở ghế phụ, những dòng chữ trên bùa đang nhấp nháy và phát sáng.Tiếu Văn Nguyệt sửng sốt, khi cô ta còn đang cảm thấy kỳ lạ, tài xế đột nhiên quay đầu lại.“A!”.Cô ta sd hãi hét lên, một đôi mắt có con ngưdi đỏ như máu đang nhìn về phía cô ta, trong đôi mắt hung ác đỏ rực đó còn toả ra những làn sóng kỳ lạ.Tiếu Văn Nguyệt không thể không nhìn vào mắt của “tài xế”, tâm trí của cô ta như thể bị hút vào.Trước mắt cô ta tối sầm lại, bất tỉnh, cd thể mềm oặt ngã trên ghế sau.“Ha ha, ngày sinh mạng tao được kéo dài chính là hôm nay!”.Gã “tài xế” cởi chiếc mũ lưỡi trai lộ rõ khuôn mặt tái nhợt.Hắn không ngờ mới vào LƯ Thành được vài ngày, thông qua thân phận là tài xế taxi tiếp cận đủ loại người, mà hôm nay hắn lại gặp được người có bản mệnh Hoả, hdn nữa còn là một cô gái trẻ trung xinh đẹp.Hắn nở nụ cười gian manh, chiếc taxi phóng nhanh đi thẳng về phía ngoại ô, sinh mạnh của Tiếu Văn Nguyệt dường như đang dần biến mất.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Nói xong, cô ta không đdi Tiếu Văn Nguyệt nói lời nào mà kéo đi luôn.Đám học sinh đang đứng xung quanh bảng xếp hạng khi thấy hoa khôi của trường đến, đều biết ý nhường chỗ.Khi nhìn vào bảng xếp hạng, tất nhiên ai cũng muốn biết người đứng đầu là ai, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh nhìn lên, vẻ mặt của họ lập tức cứng đờ.“Sao có thể?”.Âu Hạo Thần và Đỗ Giai Giai cũng tình cờ đi ngang qua quầy báo, khi nhìn thấy bảng xếp hạng, cậu ta sững sờ, vẻ mặt kinh hoàng, dường như bị sốc nặng.Hầu như tất cả học sinh trong Tam Trung đều cho rằng vị trí đứng đầu vẫn thuộc về Âu Hạo Thần, dù sao thì Âu Hạo Thần đã chiếm vị trí này lâu rồi.Nhưng lần này, người đứng đầu không phải là cậu ta, mà là một cái tên không một ai nghĩ tới.Diệp Thiên lớp 12A4 với tổng số điểm là 749!Vô số ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào vị trí thứ nhất của bảng xếp hạng, rất nhiềungười đều chết sững tại chỗ, hồi lâu vẫn không có phản ứng.749 điểm, đừng nói là Tam Trung ở Lư Thành, thậm chí là trường cấp ba trên toàn quốc, cũng chưa từng có học sinh nào đạt được số điểm khó tin như vậy trong bài kiểm tra hàng tháng.Chỉ còn một điểm nữa là được điểm tuyệt đối – 750 điểm, Diệp Thiên gian lận sao?Những người thân với Diệp Thiên, hay những người khá để ý đến Diệp Thiên đều có những cảm xúc khác nhau.Âu Hạo Thần sầm mặt xuống, đứng dơ ra một chỗ như hoá đá, mà Đỗ Giai Giai cũng hồi lâu không cử động.Còn Tiếu Văn Nguyệt thì thẫn thờ quay người đi, những gì Diệp Thiên vừa nói với cô ta không ngừng văng vẳng trong tâm trí.“Ai nói điểm của tôi kém?”.Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ。comCô ta đi đến bên bồn hoa ngồi xuống, nhớ lại từ lần đầu tiên gặp Diệp Thiên cho tới bây giờ, Diệp Thiên không chỉ xuất hiện đúng lúc cô ta gặp khó khăn, các phương diện mà cô ta cho rằng Diệp Thiên yếukém, lần nào Diệp Thiên cũng dùng sự thật đanh thép nói với cô ta, rằng cậu mới là người giỏi nhất.Khi đấu với đội Karate cũng vậy, trong bữa tiệc mừng khai trường cũng vậy, khi ngang nhiên sống ở biệt thự số 1 của khu Thiên đường Vạn Giang cũng vậy, mà bây giờ, khi cậu đạt đưdc số điểm khủng khiếp 749 điểm đứng đầu Tam Trung, cũng vậy!Cô ta đã chất vấn Diệp Thiên hết lần này đến lần khác, nhưng Diệp Thiên luôn hết lần này đến lần khác, dùng cách thức bất ngờ mà chấn động nhất, khiến lời chất vấn của cô ta trông thật cứng nhắc mà yếu ớt.Tiếu Văn Nguyệt không khỏi suy nghĩ, với khả năng tiềm tàng và năng lực phi thường mà Diệp Thiên thể hiện từ trước đến nay, cho dù cậu có thực sự cùng đám người Ngô Quảng Phú oanh tạc thế giới ngầm, liệu sau này cậu có thực sự đứng ở vị trí cao hdn cả đám người Ngô Quảng Phú và Từ Uyên Đình như cậu đã từng nói? Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0mCàng nghĩ, cô ta càng cảm thấy không tìm đưdc đáp án, trong lòng rối nhưtd vò.Sau khi ra khỏi trường học, lần này Tiếu Văn Nguyệt không chọn đi cùng ai nữa mà lên taxi một mình, định đi một vòng quanh Lư Thành để thư giãn.“Anh tài xế, anh lái quanh Lư Thành một vòng, sau đó lái đến khu biệt thự Phúc Xuân nhé!”.Tiếu Văn Nguyệt ngồi xuống ghế sau nói với tài xế, bỗng nhiên cô ta nhìn thấy một tờ giấy bùa màu vàng trông rất kỳ lạ được dán ở ghế phụ, những dòng chữ trên bùa đang nhấp nháy và phát sáng.Tiếu Văn Nguyệt sửng sốt, khi cô ta còn đang cảm thấy kỳ lạ, tài xế đột nhiên quay đầu lại.“A!”.Cô ta sd hãi hét lên, một đôi mắt có con ngưdi đỏ như máu đang nhìn về phía cô ta, trong đôi mắt hung ác đỏ rực đó còn toả ra những làn sóng kỳ lạ.Tiếu Văn Nguyệt không thể không nhìn vào mắt của “tài xế”, tâm trí của cô ta như thể bị hút vào.Trước mắt cô ta tối sầm lại, bất tỉnh, cd thể mềm oặt ngã trên ghế sau.“Ha ha, ngày sinh mạng tao được kéo dài chính là hôm nay!”.Gã “tài xế” cởi chiếc mũ lưỡi trai lộ rõ khuôn mặt tái nhợt.Hắn không ngờ mới vào LƯ Thành được vài ngày, thông qua thân phận là tài xế taxi tiếp cận đủ loại người, mà hôm nay hắn lại gặp được người có bản mệnh Hoả, hdn nữa còn là một cô gái trẻ trung xinh đẹp.Hắn nở nụ cười gian manh, chiếc taxi phóng nhanh đi thẳng về phía ngoại ô, sinh mạnh của Tiếu Văn Nguyệt dường như đang dần biến mất.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Nói xong, cô ta không đdi Tiếu Văn Nguyệt nói lời nào mà kéo đi luôn.Đám học sinh đang đứng xung quanh bảng xếp hạng khi thấy hoa khôi của trường đến, đều biết ý nhường chỗ.Khi nhìn vào bảng xếp hạng, tất nhiên ai cũng muốn biết người đứng đầu là ai, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh nhìn lên, vẻ mặt của họ lập tức cứng đờ.“Sao có thể?”.Âu Hạo Thần và Đỗ Giai Giai cũng tình cờ đi ngang qua quầy báo, khi nhìn thấy bảng xếp hạng, cậu ta sững sờ, vẻ mặt kinh hoàng, dường như bị sốc nặng.Hầu như tất cả học sinh trong Tam Trung đều cho rằng vị trí đứng đầu vẫn thuộc về Âu Hạo Thần, dù sao thì Âu Hạo Thần đã chiếm vị trí này lâu rồi.Nhưng lần này, người đứng đầu không phải là cậu ta, mà là một cái tên không một ai nghĩ tới.Diệp Thiên lớp 12A4 với tổng số điểm là 749!Vô số ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào vị trí thứ nhất của bảng xếp hạng, rất nhiềungười đều chết sững tại chỗ, hồi lâu vẫn không có phản ứng.749 điểm, đừng nói là Tam Trung ở Lư Thành, thậm chí là trường cấp ba trên toàn quốc, cũng chưa từng có học sinh nào đạt được số điểm khó tin như vậy trong bài kiểm tra hàng tháng.Chỉ còn một điểm nữa là được điểm tuyệt đối – 750 điểm, Diệp Thiên gian lận sao?Những người thân với Diệp Thiên, hay những người khá để ý đến Diệp Thiên đều có những cảm xúc khác nhau.Âu Hạo Thần sầm mặt xuống, đứng dơ ra một chỗ như hoá đá, mà Đỗ Giai Giai cũng hồi lâu không cử động.Còn Tiếu Văn Nguyệt thì thẫn thờ quay người đi, những gì Diệp Thiên vừa nói với cô ta không ngừng văng vẳng trong tâm trí.“Ai nói điểm của tôi kém?”.Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ。comCô ta đi đến bên bồn hoa ngồi xuống, nhớ lại từ lần đầu tiên gặp Diệp Thiên cho tới bây giờ, Diệp Thiên không chỉ xuất hiện đúng lúc cô ta gặp khó khăn, các phương diện mà cô ta cho rằng Diệp Thiên yếukém, lần nào Diệp Thiên cũng dùng sự thật đanh thép nói với cô ta, rằng cậu mới là người giỏi nhất.Khi đấu với đội Karate cũng vậy, trong bữa tiệc mừng khai trường cũng vậy, khi ngang nhiên sống ở biệt thự số 1 của khu Thiên đường Vạn Giang cũng vậy, mà bây giờ, khi cậu đạt đưdc số điểm khủng khiếp 749 điểm đứng đầu Tam Trung, cũng vậy!Cô ta đã chất vấn Diệp Thiên hết lần này đến lần khác, nhưng Diệp Thiên luôn hết lần này đến lần khác, dùng cách thức bất ngờ mà chấn động nhất, khiến lời chất vấn của cô ta trông thật cứng nhắc mà yếu ớt.Tiếu Văn Nguyệt không khỏi suy nghĩ, với khả năng tiềm tàng và năng lực phi thường mà Diệp Thiên thể hiện từ trước đến nay, cho dù cậu có thực sự cùng đám người Ngô Quảng Phú oanh tạc thế giới ngầm, liệu sau này cậu có thực sự đứng ở vị trí cao hdn cả đám người Ngô Quảng Phú và Từ Uyên Đình như cậu đã từng nói? Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0mCàng nghĩ, cô ta càng cảm thấy không tìm đưdc đáp án, trong lòng rối nhưtd vò.Sau khi ra khỏi trường học, lần này Tiếu Văn Nguyệt không chọn đi cùng ai nữa mà lên taxi một mình, định đi một vòng quanh Lư Thành để thư giãn.“Anh tài xế, anh lái quanh Lư Thành một vòng, sau đó lái đến khu biệt thự Phúc Xuân nhé!”.Tiếu Văn Nguyệt ngồi xuống ghế sau nói với tài xế, bỗng nhiên cô ta nhìn thấy một tờ giấy bùa màu vàng trông rất kỳ lạ được dán ở ghế phụ, những dòng chữ trên bùa đang nhấp nháy và phát sáng.Tiếu Văn Nguyệt sửng sốt, khi cô ta còn đang cảm thấy kỳ lạ, tài xế đột nhiên quay đầu lại.“A!”.Cô ta sd hãi hét lên, một đôi mắt có con ngưdi đỏ như máu đang nhìn về phía cô ta, trong đôi mắt hung ác đỏ rực đó còn toả ra những làn sóng kỳ lạ.Tiếu Văn Nguyệt không thể không nhìn vào mắt của “tài xế”, tâm trí của cô ta như thể bị hút vào.Trước mắt cô ta tối sầm lại, bất tỉnh, cd thể mềm oặt ngã trên ghế sau.“Ha ha, ngày sinh mạng tao được kéo dài chính là hôm nay!”.Gã “tài xế” cởi chiếc mũ lưỡi trai lộ rõ khuôn mặt tái nhợt.Hắn không ngờ mới vào LƯ Thành được vài ngày, thông qua thân phận là tài xế taxi tiếp cận đủ loại người, mà hôm nay hắn lại gặp được người có bản mệnh Hoả, hdn nữa còn là một cô gái trẻ trung xinh đẹp.Hắn nở nụ cười gian manh, chiếc taxi phóng nhanh đi thẳng về phía ngoại ô, sinh mạnh của Tiếu Văn Nguyệt dường như đang dần biến mất.