Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 283: Chương 282

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Trong mắt Tiếu Văn Nguyệt đều lànhững ánh lửa sáng đẹp, cho dù những ngọn lửa này chỉ cách cô ta rất gần, nhưng lại không hề cảm nhận thấy bất kỳ cảm giác nóng rát nào, ngược lại cảm giác ấm áp lan tỏa khiến cơ thể cô ta vô cùng thoải mái.Những sợ hãi, lạnh lẽo trước đó đều tan biết hết, cơ thế cô ta mềm ra, mi mắt cụp xuống, lại một lần nữa chìm vào giấc ngủ.Khoảnh khắc cuối cùng khi cô ta nhắm mắt, cô ta nhìn thấy một cơ thể vô cùng thân thuộc đang đứng hiên ngang giữa đống lửa, như chiến thần vô địch có thể điều khiển ngọn lửa, thần uy vô cùng chấn động.“Đó là ai? Rốt cuộc là ai?”.Cô ta một lần nữa chìm vào giấc ngủ cùng với điều thắc mắc đó.“Chỉ là một pháp trận cỏn con cũng đòi lấy mạng tôi, đúng là nực cười!”.“Bách Quỷ Cương Vực, tôi dùng một tay cũng phá vỡ được!”.Một giọng nói lạnh lùng xuyên qua bóng tối vọng đến, khiến Hắc Vu Thần đứng hình.Giọng nói này chẳng phải là của Diệp Thiên sao?Ông ta đã thi triển Bách Quỷ Cương Vực nhốt Diệp Thiên lại, lúc này Diệp Thiên đáng ra đang dốc sức đối phó với những oan hồn ác quỷ cắn người mới đúng, làm sao đủ sức mà lên tiếng nói chuyện chứ?Lúc ông ta còn đang kinh ngạc, một ngọn lửa đột nhiên xé rách màn đêm, khiến bóng tối tách ra thành một lối đi.Diệp Thiên sải bước ra khỏi lối đi đó, cơ thể vững chãi, trên lòng bàn tay có một ngọn lửa đang bốc cháy ngùn ngụt, những ngọn lửa xung quanh nhảy nhót hoan hô, như thể đang chào đón chủ nhân vậy.“Cậu… cậu…đây là Tam Muội Chân Hỏa?”.Hắc Vu Thần hoảng loạn tột độ, nỗi sợ hãi trong mắt rõ lên từng chút một, Bách Quỷ Cương Vực này của ông ta là nghiêng hẳn về âm tà, còn Tam Muội Chân Hỏa lại là khắc tinh lớn nhất của các tà vật trong thiên hạ.“Đây là Phệ Thiên Long Diệm tự tôi luyện ra, chứ Tam Muội Chân Hỏa là cái thá gì chứ?”.Diệp Thiên ngạo mạn trả lời, và cũng đã đứng trước mặt Hắc Vu Thần.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Trong mắt Tiếu Văn Nguyệt đều lànhững ánh lửa sáng đẹp, cho dù những ngọn lửa này chỉ cách cô ta rất gần, nhưng lại không hề cảm nhận thấy bất kỳ cảm giác nóng rát nào, ngược lại cảm giác ấm áp lan tỏa khiến cơ thể cô ta vô cùng thoải mái.Những sợ hãi, lạnh lẽo trước đó đều tan biết hết, cơ thế cô ta mềm ra, mi mắt cụp xuống, lại một lần nữa chìm vào giấc ngủ.Khoảnh khắc cuối cùng khi cô ta nhắm mắt, cô ta nhìn thấy một cơ thể vô cùng thân thuộc đang đứng hiên ngang giữa đống lửa, như chiến thần vô địch có thể điều khiển ngọn lửa, thần uy vô cùng chấn động.“Đó là ai? Rốt cuộc là ai?”.Cô ta một lần nữa chìm vào giấc ngủ cùng với điều thắc mắc đó.“Chỉ là một pháp trận cỏn con cũng đòi lấy mạng tôi, đúng là nực cười!”.“Bách Quỷ Cương Vực, tôi dùng một tay cũng phá vỡ được!”.Một giọng nói lạnh lùng xuyên qua bóng tối vọng đến, khiến Hắc Vu Thần đứng hình.Giọng nói này chẳng phải là của Diệp Thiên sao?Ông ta đã thi triển Bách Quỷ Cương Vực nhốt Diệp Thiên lại, lúc này Diệp Thiên đáng ra đang dốc sức đối phó với những oan hồn ác quỷ cắn người mới đúng, làm sao đủ sức mà lên tiếng nói chuyện chứ?Lúc ông ta còn đang kinh ngạc, một ngọn lửa đột nhiên xé rách màn đêm, khiến bóng tối tách ra thành một lối đi.Diệp Thiên sải bước ra khỏi lối đi đó, cơ thể vững chãi, trên lòng bàn tay có một ngọn lửa đang bốc cháy ngùn ngụt, những ngọn lửa xung quanh nhảy nhót hoan hô, như thể đang chào đón chủ nhân vậy.“Cậu… cậu…đây là Tam Muội Chân Hỏa?”.Hắc Vu Thần hoảng loạn tột độ, nỗi sợ hãi trong mắt rõ lên từng chút một, Bách Quỷ Cương Vực này của ông ta là nghiêng hẳn về âm tà, còn Tam Muội Chân Hỏa lại là khắc tinh lớn nhất của các tà vật trong thiên hạ.“Đây là Phệ Thiên Long Diệm tự tôi luyện ra, chứ Tam Muội Chân Hỏa là cái thá gì chứ?”.Diệp Thiên ngạo mạn trả lời, và cũng đã đứng trước mặt Hắc Vu Thần.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Trong mắt Tiếu Văn Nguyệt đều lànhững ánh lửa sáng đẹp, cho dù những ngọn lửa này chỉ cách cô ta rất gần, nhưng lại không hề cảm nhận thấy bất kỳ cảm giác nóng rát nào, ngược lại cảm giác ấm áp lan tỏa khiến cơ thể cô ta vô cùng thoải mái.Những sợ hãi, lạnh lẽo trước đó đều tan biết hết, cơ thế cô ta mềm ra, mi mắt cụp xuống, lại một lần nữa chìm vào giấc ngủ.Khoảnh khắc cuối cùng khi cô ta nhắm mắt, cô ta nhìn thấy một cơ thể vô cùng thân thuộc đang đứng hiên ngang giữa đống lửa, như chiến thần vô địch có thể điều khiển ngọn lửa, thần uy vô cùng chấn động.“Đó là ai? Rốt cuộc là ai?”.Cô ta một lần nữa chìm vào giấc ngủ cùng với điều thắc mắc đó.“Chỉ là một pháp trận cỏn con cũng đòi lấy mạng tôi, đúng là nực cười!”.“Bách Quỷ Cương Vực, tôi dùng một tay cũng phá vỡ được!”.Một giọng nói lạnh lùng xuyên qua bóng tối vọng đến, khiến Hắc Vu Thần đứng hình.Giọng nói này chẳng phải là của Diệp Thiên sao?Ông ta đã thi triển Bách Quỷ Cương Vực nhốt Diệp Thiên lại, lúc này Diệp Thiên đáng ra đang dốc sức đối phó với những oan hồn ác quỷ cắn người mới đúng, làm sao đủ sức mà lên tiếng nói chuyện chứ?Lúc ông ta còn đang kinh ngạc, một ngọn lửa đột nhiên xé rách màn đêm, khiến bóng tối tách ra thành một lối đi.Diệp Thiên sải bước ra khỏi lối đi đó, cơ thể vững chãi, trên lòng bàn tay có một ngọn lửa đang bốc cháy ngùn ngụt, những ngọn lửa xung quanh nhảy nhót hoan hô, như thể đang chào đón chủ nhân vậy.“Cậu… cậu…đây là Tam Muội Chân Hỏa?”.Hắc Vu Thần hoảng loạn tột độ, nỗi sợ hãi trong mắt rõ lên từng chút một, Bách Quỷ Cương Vực này của ông ta là nghiêng hẳn về âm tà, còn Tam Muội Chân Hỏa lại là khắc tinh lớn nhất của các tà vật trong thiên hạ.“Đây là Phệ Thiên Long Diệm tự tôi luyện ra, chứ Tam Muội Chân Hỏa là cái thá gì chứ?”.Diệp Thiên ngạo mạn trả lời, và cũng đã đứng trước mặt Hắc Vu Thần.

Chương 283: Chương 282