Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 512: Chương 511

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Diệp Thiên vẫn biểu cảm dửng dưng, giọng nói nhẹ nhàng, khóe miệng nhếch lên nụ cười ma mị.“Tuyệt chiêu của các người cũng đều dùng kha khá rồi đó, sau đây sẽ đến lượt tôi!”.Cậu nói dứt, mặt nước dưới • < •chân nổ tung, như thể bị ném một quả lựu đạn xuống, dấy lên sóng nước mạnh mẽ, những con thuyền nhỏ cạnh đó đều bị lật úp.’ ‘Còn Fast đứng ở phía trước nhất chỉ cảm thấy một luồng gió mạnh thổi đến, một nắm đấm đã chĩa về phía mặt ông ta.Ồng ta sửng sốt, chỉ có thể giơ đao lên chắn ngang.“Keng!”.Nắm đấm như cứng như đá đánh mạnh vào bề mặt Huyết Đao, một tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên, Huyết Đao mang nội lực của Fast thế mà cong thành hình vòng cung.Sau đó Huyết Đao không thế cầm cự được nữa, đứt luôn làm đòi trước con mắt của tấtcả mọi người.Tất cả mọi người đều sững sờ, Huyết Đao của Fast được mài rũa tạo ra từ kim cương máu Tây Âu trộn cùng kim khí, mức độ sắc bén đứng trong top 20 các loại vũ khí sắc nhọn trên thế giới, chỉ dùng một quyền đánh gãy thì không biết là sức mạnh khủng khiếp đến nhường nào?Huyết Đao đã gãy, luồng sức mạnh kia vẫn không giảm đi, Fast hự lên một tiếng, phun một ngụm máu và bay lùi ra phía sau.Nhưng ông ta lùi nhanh baonhiêu thì Diệp Thiên lại tiến tới nhanh bấy nhiêu, ông ta còn chưa định thần lại thì một chưởng đã đánh thẳng vào bả vai của ông ta.“Tối hòm đó tôi không giết ông, còn hòm nay ông không có cơ hội đi nữa rồi!’’.ông ta nghiêng đầu, đúng lúc đón lấy ánh mắt sắc lạnh của Diệp Thiên, tim đập thịch một cái, sau đó chỉ cảm thấy bụng dưới đau dữ dội.Một nắm đấm mang theo lửa đấm xuyên qua bụng dưới của ông ta, lục phủ ngũ tạng của ông ta cũng bị cháy xẹm khinắm đấm lửa đi qua.Ánh mắt Fast tràn đầy hoảng sợ, sau đó ngọn lửa từ bụng dưới bùng lên và lan ra khắp người, thiêu rụi ông ta chỉ còn lại một đốm khói màu xanh bay lên.“Fast Ị”.Sáu người còn lại đều trợn tròn mắt, hét to thành tiếng, trong tiếng hét có cả giận giữ và sự kinh hãi không thể che giấu nổi.Một trọng tài cũng ngang tầm so với bọn họ, thế mà lại bị chết như vậy ngay trước mắtbọn họ, đây chẳng phải có nghĩa là Diệp Thiên giết bọn họ cũng đơn giản như giết Fast hay sao?Diệp Thiên dùng một nắm đấm giết chết Fast như thế vừa làm xong một chuyện võ cùng nhỏ vậy, cậu đưa mắt tới.“Ông ta là người đầu tiên, bây giờ, đến lượt các người fôi!”.Ngay lập tức một nỗi sợ hãi chưa từng có trào dâng trong lồng ngực bọn họ..

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Diệp Thiên vẫn biểu cảm dửng dưng, giọng nói nhẹ nhàng, khóe miệng nhếch lên nụ cười ma mị.“Tuyệt chiêu của các người cũng đều dùng kha khá rồi đó, sau đây sẽ đến lượt tôi!”.Cậu nói dứt, mặt nước dưới • < •chân nổ tung, như thể bị ném một quả lựu đạn xuống, dấy lên sóng nước mạnh mẽ, những con thuyền nhỏ cạnh đó đều bị lật úp.’ ‘Còn Fast đứng ở phía trước nhất chỉ cảm thấy một luồng gió mạnh thổi đến, một nắm đấm đã chĩa về phía mặt ông ta.Ồng ta sửng sốt, chỉ có thể giơ đao lên chắn ngang.“Keng!”.Nắm đấm như cứng như đá đánh mạnh vào bề mặt Huyết Đao, một tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên, Huyết Đao mang nội lực của Fast thế mà cong thành hình vòng cung.Sau đó Huyết Đao không thế cầm cự được nữa, đứt luôn làm đòi trước con mắt của tấtcả mọi người.Tất cả mọi người đều sững sờ, Huyết Đao của Fast được mài rũa tạo ra từ kim cương máu Tây Âu trộn cùng kim khí, mức độ sắc bén đứng trong top 20 các loại vũ khí sắc nhọn trên thế giới, chỉ dùng một quyền đánh gãy thì không biết là sức mạnh khủng khiếp đến nhường nào?Huyết Đao đã gãy, luồng sức mạnh kia vẫn không giảm đi, Fast hự lên một tiếng, phun một ngụm máu và bay lùi ra phía sau.Nhưng ông ta lùi nhanh baonhiêu thì Diệp Thiên lại tiến tới nhanh bấy nhiêu, ông ta còn chưa định thần lại thì một chưởng đã đánh thẳng vào bả vai của ông ta.“Tối hòm đó tôi không giết ông, còn hòm nay ông không có cơ hội đi nữa rồi!’’.ông ta nghiêng đầu, đúng lúc đón lấy ánh mắt sắc lạnh của Diệp Thiên, tim đập thịch một cái, sau đó chỉ cảm thấy bụng dưới đau dữ dội.Một nắm đấm mang theo lửa đấm xuyên qua bụng dưới của ông ta, lục phủ ngũ tạng của ông ta cũng bị cháy xẹm khinắm đấm lửa đi qua.Ánh mắt Fast tràn đầy hoảng sợ, sau đó ngọn lửa từ bụng dưới bùng lên và lan ra khắp người, thiêu rụi ông ta chỉ còn lại một đốm khói màu xanh bay lên.“Fast Ị”.Sáu người còn lại đều trợn tròn mắt, hét to thành tiếng, trong tiếng hét có cả giận giữ và sự kinh hãi không thể che giấu nổi.Một trọng tài cũng ngang tầm so với bọn họ, thế mà lại bị chết như vậy ngay trước mắtbọn họ, đây chẳng phải có nghĩa là Diệp Thiên giết bọn họ cũng đơn giản như giết Fast hay sao?Diệp Thiên dùng một nắm đấm giết chết Fast như thế vừa làm xong một chuyện võ cùng nhỏ vậy, cậu đưa mắt tới.“Ông ta là người đầu tiên, bây giờ, đến lượt các người fôi!”.Ngay lập tức một nỗi sợ hãi chưa từng có trào dâng trong lồng ngực bọn họ..

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Diệp Thiên vẫn biểu cảm dửng dưng, giọng nói nhẹ nhàng, khóe miệng nhếch lên nụ cười ma mị.“Tuyệt chiêu của các người cũng đều dùng kha khá rồi đó, sau đây sẽ đến lượt tôi!”.Cậu nói dứt, mặt nước dưới • < •chân nổ tung, như thể bị ném một quả lựu đạn xuống, dấy lên sóng nước mạnh mẽ, những con thuyền nhỏ cạnh đó đều bị lật úp.’ ‘Còn Fast đứng ở phía trước nhất chỉ cảm thấy một luồng gió mạnh thổi đến, một nắm đấm đã chĩa về phía mặt ông ta.Ồng ta sửng sốt, chỉ có thể giơ đao lên chắn ngang.“Keng!”.Nắm đấm như cứng như đá đánh mạnh vào bề mặt Huyết Đao, một tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên, Huyết Đao mang nội lực của Fast thế mà cong thành hình vòng cung.Sau đó Huyết Đao không thế cầm cự được nữa, đứt luôn làm đòi trước con mắt của tấtcả mọi người.Tất cả mọi người đều sững sờ, Huyết Đao của Fast được mài rũa tạo ra từ kim cương máu Tây Âu trộn cùng kim khí, mức độ sắc bén đứng trong top 20 các loại vũ khí sắc nhọn trên thế giới, chỉ dùng một quyền đánh gãy thì không biết là sức mạnh khủng khiếp đến nhường nào?Huyết Đao đã gãy, luồng sức mạnh kia vẫn không giảm đi, Fast hự lên một tiếng, phun một ngụm máu và bay lùi ra phía sau.Nhưng ông ta lùi nhanh baonhiêu thì Diệp Thiên lại tiến tới nhanh bấy nhiêu, ông ta còn chưa định thần lại thì một chưởng đã đánh thẳng vào bả vai của ông ta.“Tối hòm đó tôi không giết ông, còn hòm nay ông không có cơ hội đi nữa rồi!’’.ông ta nghiêng đầu, đúng lúc đón lấy ánh mắt sắc lạnh của Diệp Thiên, tim đập thịch một cái, sau đó chỉ cảm thấy bụng dưới đau dữ dội.Một nắm đấm mang theo lửa đấm xuyên qua bụng dưới của ông ta, lục phủ ngũ tạng của ông ta cũng bị cháy xẹm khinắm đấm lửa đi qua.Ánh mắt Fast tràn đầy hoảng sợ, sau đó ngọn lửa từ bụng dưới bùng lên và lan ra khắp người, thiêu rụi ông ta chỉ còn lại một đốm khói màu xanh bay lên.“Fast Ị”.Sáu người còn lại đều trợn tròn mắt, hét to thành tiếng, trong tiếng hét có cả giận giữ và sự kinh hãi không thể che giấu nổi.Một trọng tài cũng ngang tầm so với bọn họ, thế mà lại bị chết như vậy ngay trước mắtbọn họ, đây chẳng phải có nghĩa là Diệp Thiên giết bọn họ cũng đơn giản như giết Fast hay sao?Diệp Thiên dùng một nắm đấm giết chết Fast như thế vừa làm xong một chuyện võ cùng nhỏ vậy, cậu đưa mắt tới.“Ông ta là người đầu tiên, bây giờ, đến lượt các người fôi!”.Ngay lập tức một nỗi sợ hãi chưa từng có trào dâng trong lồng ngực bọn họ..

Chương 512: Chương 511