Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 514: Chương 513

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Mọi chuyện vừa rồi diên ra nhanh như chớp, VVhite và những người khác nhanh chóng chạy tới, lo lắng hỏi.“Rắc rắc!”Yim không trả lời, chỉ chỉ tay về phía Diệp Thiên, trong cổhọng phát ra một âm thanh giòn giã kỳ lạ.Năm người còn lại nhìn nhau chằm chằm, sắc mặt của họ lập tức trở nên kinh hãi, họ nhìn thấy một vết máu lờ mờ ở cổ họng Yim, cắt ngang cổ ông ta.“Phụt!”Một tia máu từ trên cổ ông ta phun ra, Hỏa Nam một thời ngã gục xuống.Khoảnh khắc ông ta chuẩn bị chết, ông ta hoàn toàn không thế ngờ thanh kiếm nước mà Diệp Thiên tùy tiện tạo nên lại nhanh và sắc bén đến như vậy.“Xong người thứ hai!”Vẻ mặt Diệp Thiên thản nhiên, cái vẻ lạnh lùng nắm giữ quyền sinh sát trong tay của cậu khiến những người có mặt ở đó không ai là không khiếp sợ.Ngay cả đám người White đi nhiều hiểu rộng cũng chưa từng gặp một sát tinh tuyệt thế lạnh lùng như Diệp Thiên.“Xoẹt!”VVhite đang định mở miệng ra lệnh thì một âm thanh xuyên thủng không khí vang lên, như thể có một luồng điện xuyên qua khoảng không.White đang đứng cùng với bốn người còn lại, nhưng dáng vẻ của Diệp Thiên giống như hổ xông vào giữa bầy cừu, như chim đại bàng bay chồm về phía họ.Tất cả mọi người đều kinh ngạc biến sắc, lần lượt giơ tay lên, từng luồng nội lực đánh ra, ngưng tụ thành ngũ sắc đánh về phía Diệp Thiên.Diệp Thiên mặt không đổi sắc, một tay vừa nắm vừa kéo, năm luồng nội lực giống như bị nhào bột, bị cậu thu về phía ngực mình.“Lãm Thiên Kích!”Cậu khẽ lấm bấm, hai tay xoay tròn, năm luồng nội lực bị đồng hóa tạo thành hình bầu dục, sau đó hai tay cậu lần lượt bổ xuống, như búa nện xuống đất.“Bùm!”Một luồng nội lực mạnh mẽ cắt ngang, dài tới chục thước, Diệp Thiên ôm nó đập xuống, giống như Bất Châu Sơn gây chấn động thế giới.Toàn bộ mặt hồ lập tức bị đè xuống hàng chục thước, tạo thành một vết lõm cực lớn, thậm chí bùn dưới đáy hô đều lộ ra trông thây rõ.Trong số năm người, Chiếnđáy ho đều lộ ra trông thây rõ.Trong số năm người, Chiến thần giấu mặt, Bạo Phong Nữ, VVhite và Evelyn trốn thoát nhanh nhất, gần như trốn tránh trong nháy mắt, thoát khỏi phạm vi của luồng nội lực khống lồ này..

Mọi chuyện vừa rồi diên ra nhanh như chớp, VVhite và những người khác nhanh chóng chạy tới, lo lắng hỏi.

“Rắc rắc!”

Yim không trả lời, chỉ chỉ tay về phía Diệp Thiên, trong cổ

họng phát ra một âm thanh giòn giã kỳ lạ.

Năm người còn lại nhìn nhau chằm chằm, sắc mặt của họ lập tức trở nên kinh hãi, họ nhìn thấy một vết máu lờ mờ ở cổ họng Yim, cắt ngang cổ ông ta.

“Phụt!”

Một tia máu từ trên cổ ông ta phun ra, Hỏa Nam một thời ngã gục xuống.

Khoảnh khắc ông ta chuẩn bị chết, ông ta hoàn toàn không thế ngờ thanh kiếm nước mà Diệp Thiên tùy tiện tạo nên lại nhanh và sắc bén đến như vậy.

“Xong người thứ hai!”

Vẻ mặt Diệp Thiên thản nhiên, cái vẻ lạnh lùng nắm giữ quyền sinh sát trong tay của cậu khiến những người có mặt ở đó không ai là không khiếp sợ.

Ngay cả đám người White đi nhiều hiểu rộng cũng chưa từng gặp một sát tinh tuyệt thế lạnh lùng như Diệp Thiên.

“Xoẹt!”

VVhite đang định mở miệng ra lệnh thì một âm thanh xuyên thủng không khí vang lên, như thể có một luồng điện xuyên qua khoảng không.

White đang đứng cùng với bốn người còn lại, nhưng dáng vẻ của Diệp Thiên giống như hổ xông vào giữa bầy cừu, như chim đại bàng bay chồm về phía họ.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc biến sắc, lần lượt giơ tay lên, từng luồng nội lực đánh ra, ngưng tụ thành ngũ sắc đánh về phía Diệp Thiên.

Diệp Thiên mặt không đổi sắc, một tay vừa nắm vừa kéo, năm luồng nội lực giống như bị nhào bột, bị cậu thu về phía ngực mình.

“Lãm Thiên Kích!”

Cậu khẽ lấm bấm, hai tay xoay tròn, năm luồng nội lực bị đồng hóa tạo thành hình bầu dục, sau đó hai tay cậu lần lượt bổ xuống, như búa nện xuống đất.

“Bùm!”

Một luồng nội lực mạnh mẽ cắt ngang, dài tới chục thước, Diệp Thiên ôm nó đập xuống, giống như Bất Châu Sơn gây chấn động thế giới.

Toàn bộ mặt hồ lập tức bị đè xuống hàng chục thước, tạo thành một vết lõm cực lớn, thậm chí bùn dưới đáy hô đều lộ ra trông thây rõ.

Trong số năm người, Chiến

đáy ho đều lộ ra trông thây rõ.

Trong số năm người, Chiến thần giấu mặt, Bạo Phong Nữ, VVhite và Evelyn trốn thoát nhanh nhất, gần như trốn tránh trong nháy mắt, thoát khỏi phạm vi của luồng nội lực khống lồ này.

.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Mọi chuyện vừa rồi diên ra nhanh như chớp, VVhite và những người khác nhanh chóng chạy tới, lo lắng hỏi.“Rắc rắc!”Yim không trả lời, chỉ chỉ tay về phía Diệp Thiên, trong cổhọng phát ra một âm thanh giòn giã kỳ lạ.Năm người còn lại nhìn nhau chằm chằm, sắc mặt của họ lập tức trở nên kinh hãi, họ nhìn thấy một vết máu lờ mờ ở cổ họng Yim, cắt ngang cổ ông ta.“Phụt!”Một tia máu từ trên cổ ông ta phun ra, Hỏa Nam một thời ngã gục xuống.Khoảnh khắc ông ta chuẩn bị chết, ông ta hoàn toàn không thế ngờ thanh kiếm nước mà Diệp Thiên tùy tiện tạo nên lại nhanh và sắc bén đến như vậy.“Xong người thứ hai!”Vẻ mặt Diệp Thiên thản nhiên, cái vẻ lạnh lùng nắm giữ quyền sinh sát trong tay của cậu khiến những người có mặt ở đó không ai là không khiếp sợ.Ngay cả đám người White đi nhiều hiểu rộng cũng chưa từng gặp một sát tinh tuyệt thế lạnh lùng như Diệp Thiên.“Xoẹt!”VVhite đang định mở miệng ra lệnh thì một âm thanh xuyên thủng không khí vang lên, như thể có một luồng điện xuyên qua khoảng không.White đang đứng cùng với bốn người còn lại, nhưng dáng vẻ của Diệp Thiên giống như hổ xông vào giữa bầy cừu, như chim đại bàng bay chồm về phía họ.Tất cả mọi người đều kinh ngạc biến sắc, lần lượt giơ tay lên, từng luồng nội lực đánh ra, ngưng tụ thành ngũ sắc đánh về phía Diệp Thiên.Diệp Thiên mặt không đổi sắc, một tay vừa nắm vừa kéo, năm luồng nội lực giống như bị nhào bột, bị cậu thu về phía ngực mình.“Lãm Thiên Kích!”Cậu khẽ lấm bấm, hai tay xoay tròn, năm luồng nội lực bị đồng hóa tạo thành hình bầu dục, sau đó hai tay cậu lần lượt bổ xuống, như búa nện xuống đất.“Bùm!”Một luồng nội lực mạnh mẽ cắt ngang, dài tới chục thước, Diệp Thiên ôm nó đập xuống, giống như Bất Châu Sơn gây chấn động thế giới.Toàn bộ mặt hồ lập tức bị đè xuống hàng chục thước, tạo thành một vết lõm cực lớn, thậm chí bùn dưới đáy hô đều lộ ra trông thây rõ.Trong số năm người, Chiếnđáy ho đều lộ ra trông thây rõ.Trong số năm người, Chiến thần giấu mặt, Bạo Phong Nữ, VVhite và Evelyn trốn thoát nhanh nhất, gần như trốn tránh trong nháy mắt, thoát khỏi phạm vi của luồng nội lực khống lồ này..

Chương 514: Chương 513