Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 554: Chương 553
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Diệp Thiên khoanh hai tay trước ngực, được vệ sĩ củaTập đoàn Lăng Thiên vây xung quanh, ánh mắt cậu nhìnkhắp một lượt về phía trước, ánh mắt mang vẻ giễu cợt.Khuôn mặt cậu mang chút nhã hứng, sơn trang HồngDiệp tối nay còn náo nhiệt hơn so với tưởng tượng củacậu, số cao thủ đến đây không chỉ mỗi một Lục ThiênThư.Lục Thiên Thư đứng trong hội trường, vì Diệp Thiênđược các vệ sĩ của Tập đoàn Lăng Thiên vây kín nên ôngta không hề nhìn thấy Diệp Thiên, ánh mắt ông ta nhìn vềphía 12 Địa Sát.“Mười hai Địa Sát chẳng phải là 12 người sao? Sao chỉđến có 11 người vậy?”.“Gọi nốt người còn lại ra đây, lâu lắm rồi tôi chưa giaođấu, hôm nay muốn lĩnh giáo xem 12 Địa Sát của Thế Giới Hắc Ám rốt ruộc có bàn lĩnh ra sao!”.Lục Thiên Thư chắp hai tay ra sau lưng, khí pháchtông sư vô cùng ung dung, sau đó chìa tay về phía 11người trước mặt ông ta.Ánh mắt Thi Ma hơi nheo lại, bọn họ đến đây đã gần10 phút rồi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của TùHoa Châm đâu, hắn cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng vẫn trầmgiọng trà lời: “Ông Lục, xem ra Kỳ Nhược Tuyết rất quantrọng với nhà họ Lục đấy nhì, đến một cao thủ chí tôn võthuật trong bảng xếp hạng như ông mà cũng phải đíchthân đến đây!”.“Đó là đương nhiên!”, Lục Thiên Thư nói lớn: “TiểuTuyết đã đính hôn với Lục Chí Văn con trai tôi, thì chính là con dâu tương lai của tôi, Thế Giới Hắc Ám các ngườituy mạnh, nhưng tôi tuyệt đối không thể ngồi im mà nhìnchuyện này được!”.“Nói ít thôi, ra tay đi!”.Bọn Thi Ma đều đưa mắt nhìn nhau, sau đó khẽgật đầu.Ngay sau đó, 11 người như thể đổi vị trí cho nhau,những bóng đen lưot nhanh trong màn đêm, bao vâyluôn Lục Thiên Thư.Mười một người chia ra đứng tại các vị trí khác nhau,mỗi người đều nhìn chằm chằm vào các chỗ hiểm trênngười Lục Thiên Thư, 11 người hợp lại thành một, mỗingười một nhiệm vụ, hình thành một vũ khí giết ngườihoàn hào, đến cả hơi thờ cũng đều như nhau.“Đây là… trận pháp tấn công?”.Lục Thiên Thư nhíu mày, ông ta đã nhìn ra được điểmhuyền diệu của bộ điệu những người này, 11 người trôngthì không giống như đã thay đổi vị trí, nhưng thực rabước chân của mỗi người đều đang dịch chuyển nhỏ, tạothành một trận pháp khó hiểu, nhắm thẳng vào ông ta.“Thì ra là trận pháp, không ngờ 12 Địa Sát cũng biếtkết trận đấy!”.Ánh mắt Lục Thiên Thư hơi chớp, ông ta đã nghekhông ít về việc dùng người để tạo trận pháp tấn công, vídụ như Chân Võ Thất Tiệt Trận của Võ Đang, Thất TinhLiên Hoa Trận của Toàn Chân, Lục Đạo Kiếm Trận củaĐiểm Thương Sơn và Kim Quang Phục Ma Trận của LongHồ Sơn.Đó đều là những trận pháp tấn công đình cao cótiếng của các môn phái lớn trong giới võ thuật Hoa Hạ,khi thi triền, mỗi người đều là một phần của trận pháp, vôcùng đồng nhất, cùng cử động, cùng tiến lùi, uy lực bộcphát cực mạnh.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Diệp Thiên khoanh hai tay trước ngực, được vệ sĩ củaTập đoàn Lăng Thiên vây xung quanh, ánh mắt cậu nhìnkhắp một lượt về phía trước, ánh mắt mang vẻ giễu cợt.Khuôn mặt cậu mang chút nhã hứng, sơn trang HồngDiệp tối nay còn náo nhiệt hơn so với tưởng tượng củacậu, số cao thủ đến đây không chỉ mỗi một Lục ThiênThư.Lục Thiên Thư đứng trong hội trường, vì Diệp Thiênđược các vệ sĩ của Tập đoàn Lăng Thiên vây kín nên ôngta không hề nhìn thấy Diệp Thiên, ánh mắt ông ta nhìn vềphía 12 Địa Sát.“Mười hai Địa Sát chẳng phải là 12 người sao? Sao chỉđến có 11 người vậy?”.“Gọi nốt người còn lại ra đây, lâu lắm rồi tôi chưa giaođấu, hôm nay muốn lĩnh giáo xem 12 Địa Sát của Thế Giới Hắc Ám rốt ruộc có bàn lĩnh ra sao!”.Lục Thiên Thư chắp hai tay ra sau lưng, khí pháchtông sư vô cùng ung dung, sau đó chìa tay về phía 11người trước mặt ông ta.Ánh mắt Thi Ma hơi nheo lại, bọn họ đến đây đã gần10 phút rồi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của TùHoa Châm đâu, hắn cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng vẫn trầmgiọng trà lời: “Ông Lục, xem ra Kỳ Nhược Tuyết rất quantrọng với nhà họ Lục đấy nhì, đến một cao thủ chí tôn võthuật trong bảng xếp hạng như ông mà cũng phải đíchthân đến đây!”.“Đó là đương nhiên!”, Lục Thiên Thư nói lớn: “TiểuTuyết đã đính hôn với Lục Chí Văn con trai tôi, thì chính là con dâu tương lai của tôi, Thế Giới Hắc Ám các ngườituy mạnh, nhưng tôi tuyệt đối không thể ngồi im mà nhìnchuyện này được!”.“Nói ít thôi, ra tay đi!”.Bọn Thi Ma đều đưa mắt nhìn nhau, sau đó khẽgật đầu.Ngay sau đó, 11 người như thể đổi vị trí cho nhau,những bóng đen lưot nhanh trong màn đêm, bao vâyluôn Lục Thiên Thư.Mười một người chia ra đứng tại các vị trí khác nhau,mỗi người đều nhìn chằm chằm vào các chỗ hiểm trênngười Lục Thiên Thư, 11 người hợp lại thành một, mỗingười một nhiệm vụ, hình thành một vũ khí giết ngườihoàn hào, đến cả hơi thờ cũng đều như nhau.“Đây là… trận pháp tấn công?”.Lục Thiên Thư nhíu mày, ông ta đã nhìn ra được điểmhuyền diệu của bộ điệu những người này, 11 người trôngthì không giống như đã thay đổi vị trí, nhưng thực rabước chân của mỗi người đều đang dịch chuyển nhỏ, tạothành một trận pháp khó hiểu, nhắm thẳng vào ông ta.“Thì ra là trận pháp, không ngờ 12 Địa Sát cũng biếtkết trận đấy!”.Ánh mắt Lục Thiên Thư hơi chớp, ông ta đã nghekhông ít về việc dùng người để tạo trận pháp tấn công, vídụ như Chân Võ Thất Tiệt Trận của Võ Đang, Thất TinhLiên Hoa Trận của Toàn Chân, Lục Đạo Kiếm Trận củaĐiểm Thương Sơn và Kim Quang Phục Ma Trận của LongHồ Sơn.Đó đều là những trận pháp tấn công đình cao cótiếng của các môn phái lớn trong giới võ thuật Hoa Hạ,khi thi triền, mỗi người đều là một phần của trận pháp, vôcùng đồng nhất, cùng cử động, cùng tiến lùi, uy lực bộcphát cực mạnh.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Diệp Thiên khoanh hai tay trước ngực, được vệ sĩ củaTập đoàn Lăng Thiên vây xung quanh, ánh mắt cậu nhìnkhắp một lượt về phía trước, ánh mắt mang vẻ giễu cợt.Khuôn mặt cậu mang chút nhã hứng, sơn trang HồngDiệp tối nay còn náo nhiệt hơn so với tưởng tượng củacậu, số cao thủ đến đây không chỉ mỗi một Lục ThiênThư.Lục Thiên Thư đứng trong hội trường, vì Diệp Thiênđược các vệ sĩ của Tập đoàn Lăng Thiên vây kín nên ôngta không hề nhìn thấy Diệp Thiên, ánh mắt ông ta nhìn vềphía 12 Địa Sát.“Mười hai Địa Sát chẳng phải là 12 người sao? Sao chỉđến có 11 người vậy?”.“Gọi nốt người còn lại ra đây, lâu lắm rồi tôi chưa giaođấu, hôm nay muốn lĩnh giáo xem 12 Địa Sát của Thế Giới Hắc Ám rốt ruộc có bàn lĩnh ra sao!”.Lục Thiên Thư chắp hai tay ra sau lưng, khí pháchtông sư vô cùng ung dung, sau đó chìa tay về phía 11người trước mặt ông ta.Ánh mắt Thi Ma hơi nheo lại, bọn họ đến đây đã gần10 phút rồi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của TùHoa Châm đâu, hắn cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng vẫn trầmgiọng trà lời: “Ông Lục, xem ra Kỳ Nhược Tuyết rất quantrọng với nhà họ Lục đấy nhì, đến một cao thủ chí tôn võthuật trong bảng xếp hạng như ông mà cũng phải đíchthân đến đây!”.“Đó là đương nhiên!”, Lục Thiên Thư nói lớn: “TiểuTuyết đã đính hôn với Lục Chí Văn con trai tôi, thì chính là con dâu tương lai của tôi, Thế Giới Hắc Ám các ngườituy mạnh, nhưng tôi tuyệt đối không thể ngồi im mà nhìnchuyện này được!”.“Nói ít thôi, ra tay đi!”.Bọn Thi Ma đều đưa mắt nhìn nhau, sau đó khẽgật đầu.Ngay sau đó, 11 người như thể đổi vị trí cho nhau,những bóng đen lưot nhanh trong màn đêm, bao vâyluôn Lục Thiên Thư.Mười một người chia ra đứng tại các vị trí khác nhau,mỗi người đều nhìn chằm chằm vào các chỗ hiểm trênngười Lục Thiên Thư, 11 người hợp lại thành một, mỗingười một nhiệm vụ, hình thành một vũ khí giết ngườihoàn hào, đến cả hơi thờ cũng đều như nhau.“Đây là… trận pháp tấn công?”.Lục Thiên Thư nhíu mày, ông ta đã nhìn ra được điểmhuyền diệu của bộ điệu những người này, 11 người trôngthì không giống như đã thay đổi vị trí, nhưng thực rabước chân của mỗi người đều đang dịch chuyển nhỏ, tạothành một trận pháp khó hiểu, nhắm thẳng vào ông ta.“Thì ra là trận pháp, không ngờ 12 Địa Sát cũng biếtkết trận đấy!”.Ánh mắt Lục Thiên Thư hơi chớp, ông ta đã nghekhông ít về việc dùng người để tạo trận pháp tấn công, vídụ như Chân Võ Thất Tiệt Trận của Võ Đang, Thất TinhLiên Hoa Trận của Toàn Chân, Lục Đạo Kiếm Trận củaĐiểm Thương Sơn và Kim Quang Phục Ma Trận của LongHồ Sơn.Đó đều là những trận pháp tấn công đình cao cótiếng của các môn phái lớn trong giới võ thuật Hoa Hạ,khi thi triền, mỗi người đều là một phần của trận pháp, vôcùng đồng nhất, cùng cử động, cùng tiến lùi, uy lực bộcphát cực mạnh.