Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 561: Chương 560

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Nhược Yên nheo lại, cô tatưởng rằng Lục Thiên Thư và Quách Dương ra mặt để cứuvãn tình thế, như vậy thì lần này Kỳ Nhược Tuyết sẽ bình an vô sự, nhưng nào ngờ Thế Giới Hắc Ám lại phái cả sáuĐịa Sát ra tay.Cho dù cô ta vô cùng tin tưởng QuáchDương, lúc này cũng không khỏi trở nên lo lắng.Liêu Như Thành, Lục Chí Văn và Lục Chí Minh cũngsiết chặt nắm đấm, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng, những ưuthế trước đây của họ trong nháy mắt đã tan tành mâykhói.“Vù!”.Một tiếng kêu dài đột nhiên vang lên xuyên qua khánđài, tất cả mọi người đều giật mình, chỉ thấy nòi súngtrường sau lưng Quách Dương đã theo ông ta mấy chụcnăm đột nhiên nhô ra, một tia sáng lạnh lẽo loé lên, khẩusúng bị ông ta nắm trong tay.Ông ta không chút do dự một tay cầm súng, như mộtcon rồng vươn ra biển lớn, chĩa thằng về phía trước, đối đầu trực diện Cô Tinh Tà Quân.Quách Dương bắt đầu ra tay!Ông ta biết rất rõ năm người trước mặt đại diện chođiều gì, vì vậy sau khi suy nghĩ một hồi, ông ta định rađòn trước.Một khi năm người họ tạo thành một vòng vây, tỷ lệthắng của ông ta sẽ càng mong manh hơn.Khoảnh khắc Quách Dương ra tay, Lục Thiên Thưcũng lao theo, lập tức cất bước, vươn người ra khoảngmười thước, dùng tay không chém về phía Chung Li Mị.Hai chí tôn võ thuật lần lượt xuất chiêu, dốc hếtsức mình.“Hừ!”.Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị gió lớn quật trước mặt, hai người lập tức biến sắc, đưa chân ra chống, bị đaylùi ra xa mấy mét.Sau đó, Cô Tinh Tà Quân rút quạt sắt ra chắn trướcmặt, cánh tay trái của Chung Li Mị uốn cong thành mộtvòng cung kỳ lạ, tạo thành một vòng cung ào, bật lạichiêu của Lục Thiên Thư.“Keng!”.Âm thanh va chạm của hai món đồ sắt vang lên.Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị chấn động, lui về phíasau, đánh tan năng lượng dữ dội của hai người họ.Lúc bọn họ lui ra sau, bốn bóng người khác lập tứcxông lên phía trước, chính là bốn Địa Sát còn lại.Bốn người lao từ hai bên, thủ ấn Điếu Can, Long Trào,Mật Tông bắn ra cùng lúc, bao vây Lục Thiên Thư vàQuách Dương.Quách Dương và Lục Thiên Thư đứng đội hình so le,cùng hỗ trợ và tấn công, bào vệ toàn bộ cơ thể một cáchchặt chẽ.Một trận chiến khốc liệt đã nổ ra.“Hừ, nếu các chí tôn võ thuật đã bát đầu ra tay, vậymười hai Địa Sát chúng tôi sẽ chơi cùng ba người cácông!”.Thi Ma nhìn thấy tám chí tôn võ thuật đã vào trận, lậptức cười tươi roi rói, sà xuống, mười ngưoi phía sau cũngnhanh chóng đuổi theo.“Tiểu Tuyết, em ở im đây!”.Kỷ Nhược Yên dặn dò, đôi mắt tuy xinh đẹp nhưng vôcùng lạnh lùng, cô ta bay ra ngoài với Lục Chí Văn và LiêuNhư Thành, chiến đấu với mười một người.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Nhược Yên nheo lại, cô tatưởng rằng Lục Thiên Thư và Quách Dương ra mặt để cứuvãn tình thế, như vậy thì lần này Kỳ Nhược Tuyết sẽ bình an vô sự, nhưng nào ngờ Thế Giới Hắc Ám lại phái cả sáuĐịa Sát ra tay.Cho dù cô ta vô cùng tin tưởng QuáchDương, lúc này cũng không khỏi trở nên lo lắng.Liêu Như Thành, Lục Chí Văn và Lục Chí Minh cũngsiết chặt nắm đấm, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng, những ưuthế trước đây của họ trong nháy mắt đã tan tành mâykhói.“Vù!”.Một tiếng kêu dài đột nhiên vang lên xuyên qua khánđài, tất cả mọi người đều giật mình, chỉ thấy nòi súngtrường sau lưng Quách Dương đã theo ông ta mấy chụcnăm đột nhiên nhô ra, một tia sáng lạnh lẽo loé lên, khẩusúng bị ông ta nắm trong tay.Ông ta không chút do dự một tay cầm súng, như mộtcon rồng vươn ra biển lớn, chĩa thằng về phía trước, đối đầu trực diện Cô Tinh Tà Quân.Quách Dương bắt đầu ra tay!Ông ta biết rất rõ năm người trước mặt đại diện chođiều gì, vì vậy sau khi suy nghĩ một hồi, ông ta định rađòn trước.Một khi năm người họ tạo thành một vòng vây, tỷ lệthắng của ông ta sẽ càng mong manh hơn.Khoảnh khắc Quách Dương ra tay, Lục Thiên Thưcũng lao theo, lập tức cất bước, vươn người ra khoảngmười thước, dùng tay không chém về phía Chung Li Mị.Hai chí tôn võ thuật lần lượt xuất chiêu, dốc hếtsức mình.“Hừ!”.Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị gió lớn quật trước mặt, hai người lập tức biến sắc, đưa chân ra chống, bị đaylùi ra xa mấy mét.Sau đó, Cô Tinh Tà Quân rút quạt sắt ra chắn trướcmặt, cánh tay trái của Chung Li Mị uốn cong thành mộtvòng cung kỳ lạ, tạo thành một vòng cung ào, bật lạichiêu của Lục Thiên Thư.“Keng!”.Âm thanh va chạm của hai món đồ sắt vang lên.Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị chấn động, lui về phíasau, đánh tan năng lượng dữ dội của hai người họ.Lúc bọn họ lui ra sau, bốn bóng người khác lập tứcxông lên phía trước, chính là bốn Địa Sát còn lại.Bốn người lao từ hai bên, thủ ấn Điếu Can, Long Trào,Mật Tông bắn ra cùng lúc, bao vây Lục Thiên Thư vàQuách Dương.Quách Dương và Lục Thiên Thư đứng đội hình so le,cùng hỗ trợ và tấn công, bào vệ toàn bộ cơ thể một cáchchặt chẽ.Một trận chiến khốc liệt đã nổ ra.“Hừ, nếu các chí tôn võ thuật đã bát đầu ra tay, vậymười hai Địa Sát chúng tôi sẽ chơi cùng ba người cácông!”.Thi Ma nhìn thấy tám chí tôn võ thuật đã vào trận, lậptức cười tươi roi rói, sà xuống, mười ngưoi phía sau cũngnhanh chóng đuổi theo.“Tiểu Tuyết, em ở im đây!”.Kỷ Nhược Yên dặn dò, đôi mắt tuy xinh đẹp nhưng vôcùng lạnh lùng, cô ta bay ra ngoài với Lục Chí Văn và LiêuNhư Thành, chiến đấu với mười một người.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Nhược Yên nheo lại, cô tatưởng rằng Lục Thiên Thư và Quách Dương ra mặt để cứuvãn tình thế, như vậy thì lần này Kỳ Nhược Tuyết sẽ bình an vô sự, nhưng nào ngờ Thế Giới Hắc Ám lại phái cả sáuĐịa Sát ra tay.Cho dù cô ta vô cùng tin tưởng QuáchDương, lúc này cũng không khỏi trở nên lo lắng.Liêu Như Thành, Lục Chí Văn và Lục Chí Minh cũngsiết chặt nắm đấm, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng, những ưuthế trước đây của họ trong nháy mắt đã tan tành mâykhói.“Vù!”.Một tiếng kêu dài đột nhiên vang lên xuyên qua khánđài, tất cả mọi người đều giật mình, chỉ thấy nòi súngtrường sau lưng Quách Dương đã theo ông ta mấy chụcnăm đột nhiên nhô ra, một tia sáng lạnh lẽo loé lên, khẩusúng bị ông ta nắm trong tay.Ông ta không chút do dự một tay cầm súng, như mộtcon rồng vươn ra biển lớn, chĩa thằng về phía trước, đối đầu trực diện Cô Tinh Tà Quân.Quách Dương bắt đầu ra tay!Ông ta biết rất rõ năm người trước mặt đại diện chođiều gì, vì vậy sau khi suy nghĩ một hồi, ông ta định rađòn trước.Một khi năm người họ tạo thành một vòng vây, tỷ lệthắng của ông ta sẽ càng mong manh hơn.Khoảnh khắc Quách Dương ra tay, Lục Thiên Thưcũng lao theo, lập tức cất bước, vươn người ra khoảngmười thước, dùng tay không chém về phía Chung Li Mị.Hai chí tôn võ thuật lần lượt xuất chiêu, dốc hếtsức mình.“Hừ!”.Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị gió lớn quật trước mặt, hai người lập tức biến sắc, đưa chân ra chống, bị đaylùi ra xa mấy mét.Sau đó, Cô Tinh Tà Quân rút quạt sắt ra chắn trướcmặt, cánh tay trái của Chung Li Mị uốn cong thành mộtvòng cung kỳ lạ, tạo thành một vòng cung ào, bật lạichiêu của Lục Thiên Thư.“Keng!”.Âm thanh va chạm của hai món đồ sắt vang lên.Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị chấn động, lui về phíasau, đánh tan năng lượng dữ dội của hai người họ.Lúc bọn họ lui ra sau, bốn bóng người khác lập tứcxông lên phía trước, chính là bốn Địa Sát còn lại.Bốn người lao từ hai bên, thủ ấn Điếu Can, Long Trào,Mật Tông bắn ra cùng lúc, bao vây Lục Thiên Thư vàQuách Dương.Quách Dương và Lục Thiên Thư đứng đội hình so le,cùng hỗ trợ và tấn công, bào vệ toàn bộ cơ thể một cáchchặt chẽ.Một trận chiến khốc liệt đã nổ ra.“Hừ, nếu các chí tôn võ thuật đã bát đầu ra tay, vậymười hai Địa Sát chúng tôi sẽ chơi cùng ba người cácông!”.Thi Ma nhìn thấy tám chí tôn võ thuật đã vào trận, lậptức cười tươi roi rói, sà xuống, mười ngưoi phía sau cũngnhanh chóng đuổi theo.“Tiểu Tuyết, em ở im đây!”.Kỷ Nhược Yên dặn dò, đôi mắt tuy xinh đẹp nhưng vôcùng lạnh lùng, cô ta bay ra ngoài với Lục Chí Văn và LiêuNhư Thành, chiến đấu với mười một người.

Chương 561: Chương 560