Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 578: Chương 577
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Ó?”Diệp Thiên hơi nhướng mắt, ánh mắt cậu lóe lên.Từ sau khi giao đấu với viện trọng tài, cho dù khôngquan tâm nhưng cậu phải thừa nhận rằng mình xem nhưcũng đã thực sự hiều rõ sức mạnh khủng khiếp bên trongtổ chức này.Nhìn ra khắp Hoa Hạ, e rằng cao thù bán bộ siêuphàm cũng chì có hai người là Diệp Vân Long và TiêuNgọc Hoàng, đây đã là những tồn tại đình cao rồi.Nhưngbên trong viện trọng tài, bọn họ mới chỉ là những chiếnbinh ở cấp bậc cơ bản nhất, tùy tiện tập hợp lại với nhauđể vây giết cậu thôi.Không chỉ vậy, sự tồn tại của cành giới siêu phàm đãkhông xuất hiện trên thế giới trong gần năm mươi nămnay rồi.Cành giới siêu phàm chì được coi như sự tổn tạitrong truyền thuyết mà thôi.Nhưng nghe giọng điệu của Evelyn, cho dù là cao thủở cành giới siêu phàm cũng không phải là cảnh giới caonhất trong viện trọng tài.Dường như đó cũng chỉ là mộtcành giới phổ thông, không có gì gọi là hiếm hoi cà.Có thể thấy, bên trong viện trọng tài thật sự là sâunhư biển, nhìn thoáng qua khó có thể thấy được toàncảnh, ngay cả Diệp Thiên cũng không đoán được bêntrong viện trọng tài rốt cuộc tồn tại bao nhiêu cao thủ vôdanh.“Đế Vương, tôi đi lại trong Thế Giới Hắc Ám, việntrọng tài cũng xem như là một thế lực hắc ám kinh khùngnhất hiện nay.Chì có duy nhất một mình tôi có con đườngđặc biệt để tìm hiểu nắm bắt về tổ chức này”.Chúa Tể Hắc Ám khẽ di chuyển ánh mắt, dùng chânkhí truyền vào tai Diệp Thiên, chỉ có Diệp Thiên có thểnghe thấy những gì hắn nói.“Cậu đã giết chết cùng lúc bày trọng tài viên ở KiểmTây, điều này đối với viện trọng tài mà nói chính là cụcdiện một mất một còn với cậu.Chắc chắn họ sẽ nghĩ đùmọi cách để dồn cậu vào chỗ chết.Điểm này tin rằng cậucòn rõ hơn tôi!”“Biết càng nhiều về đối thủ đối với cậu chỉ có lợi chứkhông hề có hại!”Diệp Thiên đứng yên tại chỗ, sau khi suy nghĩ mộthồi, đột nhiên cậu khẽ cười nói.“Chúa Tề Hắc Ám, ông khá thú vị đấy!”Cậu chỉ ngón tay về phía Chung Li Mị và Cô TinhTà Quân.“Vốn đĩ hôm nay hai người chắc chắn sẽ chết!”“Nhưng nể tình điều kiện mà thủ tĩnh của các ngườiđưa ra, tôi tha cho các người một mạng!”“Từ hôm nay, cho dù là hai người các ông hay nhữngngười khác thuộc Thế Giới Hắc Ám cũng đừng bao giờxuất hiện ở trước mặt tôi nữa, nếu không nhìn thấy ngườinào tôi sẽ giết người đó!”“Mang tất cả đám thủ hạ khó coi kia đi đi.Dọn sạchsẽ hết thi thể, vết máu cho tôi.Nếu còn để lại chút vếttích nào thì tôi sẽ giết hết cả họ nhà các người!”Diệp Thiên ra lệnh, tiếng hét của cậu giống như sấmsét bên tai.“Cút!”Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị sức mạnh bộcphát trong giọng nói của cậu khiến cho nôn ra máu, ánhmắt sợ hãi cùng cực.Bọn họ nhìn về phía Chúa Tể Hắc Ám, nhưng Chúa TểHắc Ám dường như không đề ý đến họ, chỉ nhìn về phíaDiệp Thiên.Hai người lập tức gào lên, thân hình thoắt ẩnthoắt hiện, đem tất cả xác chết của mười một Địa Sát đi,đồng thời lau sạch toàn bộ vết máu bằng nội lực củamình.Tất cả đã được dọn dẹp sạch sẽ và ngay lập tức,toàn bộ khu vực sạch sẽ như cũ, chỉ có những mảnh đávỡ còn sót lại.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Ó?”Diệp Thiên hơi nhướng mắt, ánh mắt cậu lóe lên.Từ sau khi giao đấu với viện trọng tài, cho dù khôngquan tâm nhưng cậu phải thừa nhận rằng mình xem nhưcũng đã thực sự hiều rõ sức mạnh khủng khiếp bên trongtổ chức này.Nhìn ra khắp Hoa Hạ, e rằng cao thù bán bộ siêuphàm cũng chì có hai người là Diệp Vân Long và TiêuNgọc Hoàng, đây đã là những tồn tại đình cao rồi.Nhưngbên trong viện trọng tài, bọn họ mới chỉ là những chiếnbinh ở cấp bậc cơ bản nhất, tùy tiện tập hợp lại với nhauđể vây giết cậu thôi.Không chỉ vậy, sự tồn tại của cành giới siêu phàm đãkhông xuất hiện trên thế giới trong gần năm mươi nămnay rồi.Cành giới siêu phàm chì được coi như sự tổn tạitrong truyền thuyết mà thôi.Nhưng nghe giọng điệu của Evelyn, cho dù là cao thủở cành giới siêu phàm cũng không phải là cảnh giới caonhất trong viện trọng tài.Dường như đó cũng chỉ là mộtcành giới phổ thông, không có gì gọi là hiếm hoi cà.Có thể thấy, bên trong viện trọng tài thật sự là sâunhư biển, nhìn thoáng qua khó có thể thấy được toàncảnh, ngay cả Diệp Thiên cũng không đoán được bêntrong viện trọng tài rốt cuộc tồn tại bao nhiêu cao thủ vôdanh.“Đế Vương, tôi đi lại trong Thế Giới Hắc Ám, việntrọng tài cũng xem như là một thế lực hắc ám kinh khùngnhất hiện nay.Chì có duy nhất một mình tôi có con đườngđặc biệt để tìm hiểu nắm bắt về tổ chức này”.Chúa Tể Hắc Ám khẽ di chuyển ánh mắt, dùng chânkhí truyền vào tai Diệp Thiên, chỉ có Diệp Thiên có thểnghe thấy những gì hắn nói.“Cậu đã giết chết cùng lúc bày trọng tài viên ở KiểmTây, điều này đối với viện trọng tài mà nói chính là cụcdiện một mất một còn với cậu.Chắc chắn họ sẽ nghĩ đùmọi cách để dồn cậu vào chỗ chết.Điểm này tin rằng cậucòn rõ hơn tôi!”“Biết càng nhiều về đối thủ đối với cậu chỉ có lợi chứkhông hề có hại!”Diệp Thiên đứng yên tại chỗ, sau khi suy nghĩ mộthồi, đột nhiên cậu khẽ cười nói.“Chúa Tề Hắc Ám, ông khá thú vị đấy!”Cậu chỉ ngón tay về phía Chung Li Mị và Cô TinhTà Quân.“Vốn đĩ hôm nay hai người chắc chắn sẽ chết!”“Nhưng nể tình điều kiện mà thủ tĩnh của các ngườiđưa ra, tôi tha cho các người một mạng!”“Từ hôm nay, cho dù là hai người các ông hay nhữngngười khác thuộc Thế Giới Hắc Ám cũng đừng bao giờxuất hiện ở trước mặt tôi nữa, nếu không nhìn thấy ngườinào tôi sẽ giết người đó!”“Mang tất cả đám thủ hạ khó coi kia đi đi.Dọn sạchsẽ hết thi thể, vết máu cho tôi.Nếu còn để lại chút vếttích nào thì tôi sẽ giết hết cả họ nhà các người!”Diệp Thiên ra lệnh, tiếng hét của cậu giống như sấmsét bên tai.“Cút!”Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị sức mạnh bộcphát trong giọng nói của cậu khiến cho nôn ra máu, ánhmắt sợ hãi cùng cực.Bọn họ nhìn về phía Chúa Tể Hắc Ám, nhưng Chúa TểHắc Ám dường như không đề ý đến họ, chỉ nhìn về phíaDiệp Thiên.Hai người lập tức gào lên, thân hình thoắt ẩnthoắt hiện, đem tất cả xác chết của mười một Địa Sát đi,đồng thời lau sạch toàn bộ vết máu bằng nội lực củamình.Tất cả đã được dọn dẹp sạch sẽ và ngay lập tức,toàn bộ khu vực sạch sẽ như cũ, chỉ có những mảnh đávỡ còn sót lại.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Ó?”Diệp Thiên hơi nhướng mắt, ánh mắt cậu lóe lên.Từ sau khi giao đấu với viện trọng tài, cho dù khôngquan tâm nhưng cậu phải thừa nhận rằng mình xem nhưcũng đã thực sự hiều rõ sức mạnh khủng khiếp bên trongtổ chức này.Nhìn ra khắp Hoa Hạ, e rằng cao thù bán bộ siêuphàm cũng chì có hai người là Diệp Vân Long và TiêuNgọc Hoàng, đây đã là những tồn tại đình cao rồi.Nhưngbên trong viện trọng tài, bọn họ mới chỉ là những chiếnbinh ở cấp bậc cơ bản nhất, tùy tiện tập hợp lại với nhauđể vây giết cậu thôi.Không chỉ vậy, sự tồn tại của cành giới siêu phàm đãkhông xuất hiện trên thế giới trong gần năm mươi nămnay rồi.Cành giới siêu phàm chì được coi như sự tổn tạitrong truyền thuyết mà thôi.Nhưng nghe giọng điệu của Evelyn, cho dù là cao thủở cành giới siêu phàm cũng không phải là cảnh giới caonhất trong viện trọng tài.Dường như đó cũng chỉ là mộtcành giới phổ thông, không có gì gọi là hiếm hoi cà.Có thể thấy, bên trong viện trọng tài thật sự là sâunhư biển, nhìn thoáng qua khó có thể thấy được toàncảnh, ngay cả Diệp Thiên cũng không đoán được bêntrong viện trọng tài rốt cuộc tồn tại bao nhiêu cao thủ vôdanh.“Đế Vương, tôi đi lại trong Thế Giới Hắc Ám, việntrọng tài cũng xem như là một thế lực hắc ám kinh khùngnhất hiện nay.Chì có duy nhất một mình tôi có con đườngđặc biệt để tìm hiểu nắm bắt về tổ chức này”.Chúa Tể Hắc Ám khẽ di chuyển ánh mắt, dùng chânkhí truyền vào tai Diệp Thiên, chỉ có Diệp Thiên có thểnghe thấy những gì hắn nói.“Cậu đã giết chết cùng lúc bày trọng tài viên ở KiểmTây, điều này đối với viện trọng tài mà nói chính là cụcdiện một mất một còn với cậu.Chắc chắn họ sẽ nghĩ đùmọi cách để dồn cậu vào chỗ chết.Điểm này tin rằng cậucòn rõ hơn tôi!”“Biết càng nhiều về đối thủ đối với cậu chỉ có lợi chứkhông hề có hại!”Diệp Thiên đứng yên tại chỗ, sau khi suy nghĩ mộthồi, đột nhiên cậu khẽ cười nói.“Chúa Tề Hắc Ám, ông khá thú vị đấy!”Cậu chỉ ngón tay về phía Chung Li Mị và Cô TinhTà Quân.“Vốn đĩ hôm nay hai người chắc chắn sẽ chết!”“Nhưng nể tình điều kiện mà thủ tĩnh của các ngườiđưa ra, tôi tha cho các người một mạng!”“Từ hôm nay, cho dù là hai người các ông hay nhữngngười khác thuộc Thế Giới Hắc Ám cũng đừng bao giờxuất hiện ở trước mặt tôi nữa, nếu không nhìn thấy ngườinào tôi sẽ giết người đó!”“Mang tất cả đám thủ hạ khó coi kia đi đi.Dọn sạchsẽ hết thi thể, vết máu cho tôi.Nếu còn để lại chút vếttích nào thì tôi sẽ giết hết cả họ nhà các người!”Diệp Thiên ra lệnh, tiếng hét của cậu giống như sấmsét bên tai.“Cút!”Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị sức mạnh bộcphát trong giọng nói của cậu khiến cho nôn ra máu, ánhmắt sợ hãi cùng cực.Bọn họ nhìn về phía Chúa Tể Hắc Ám, nhưng Chúa TểHắc Ám dường như không đề ý đến họ, chỉ nhìn về phíaDiệp Thiên.Hai người lập tức gào lên, thân hình thoắt ẩnthoắt hiện, đem tất cả xác chết của mười một Địa Sát đi,đồng thời lau sạch toàn bộ vết máu bằng nội lực củamình.Tất cả đã được dọn dẹp sạch sẽ và ngay lập tức,toàn bộ khu vực sạch sẽ như cũ, chỉ có những mảnh đávỡ còn sót lại.