Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 630: Chương 629

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Đàm Nguyệt Ảnh? Không ngờ nhà họ Tiêu dòng dõinhà tướng lại có qua lại với phái Lao Sơn”.Diệp Thiên hờ hững cười, ngưng nhìn, cậu chỉ hơihứng thú thôi.Mặc dù thế hệ trẻ như Đàm Nguyệt Ảnh, Diệp Tinh, LíThanh Du được xưng là thiên tài hàng đầu của giới võ đạoHoa Hạ, nhưng so với cậu thì từ lâu đã không phải tồn tạicùng đằng cấp rồi.Sảnh trước nhà họ Tiêu, Tô Mộ Nhu và Đàm NguyệtÀnh đi sóng vai, Tô Mộ Nhu nhìn về phía người bạn chí cốtquen biết nhiều năm ở bên cạnh, khế khàng hỏi: “NguyệtẢnh, cậu cảm thấy Diệp Thiên vừa nãy có quan hệ gì vớiGiai Lệ?”.Ánh mắt Đàm Nguyệt Ảnh lạnh lùng, hờ hững nói:“Nhìn ra dễ lắm mà, cô em họ ngôi sao của cậu có tìnhcảm với cậu thiếu niên tên Diệp Thiên, đây không phảitình anh em mà là sự bin rịn giữa nam nữ với nhau”.Từ năm tám tuổi xin vào sơn môn, phần lớn thời gianĐàm Nguyệt Ảnh đều ở Lao Sơn luyện tập võ đạo, hầunhư chưa trài sự đời, nhưng công pháp “Hàn Băng XuânThủy” cô ta tu luyện có thể khiến cô ta có năng lực cảmnhận nhất định, biết suy nghĩ trong lòng của người bêncạnh.Tình cảm của Cố Giai Lệ với Diệp Thiên, cô ta nhìn cáilà hiểu ngay.“Cậu nghĩ giống tớ”.Đôi mắt đẹp của Tô Mộ Nhu nhìn chăm chú, lại hỏi:“Cậu cảm thấy Diệp Thiên kia thế nào?”.Đàm Nguyệt Ảnh hầu như không suy nghĩ đã trà lờibốn chữ ngắn gọn: “Không hề đặc biệt”.Ngừng một lát cô ta mới nói tiếp: “Hàn Băng XuânThủy của tớ giống Kiếm Tâm Thông Minh của phái HồNgọc Nguyệt, đều có thể cảm nhận được nội tại thực sựcủa người khác.Giống như cậu, mỗi lần nhìn thấy cậu tớđều có thể nhận ra ham muốn quyền lực dữ dội trong lòngcậu, còn Diệp Thiên kia, tớ lại không cảm nhận được gì,cậu ta như một tờ giấy trắng, không ham muốn gì, ngườinhư vậy hoặc là thế ngoại cao nhân hoặc là một ngườibình thường.Với độ tuổi và phong thái của cậu ta thì chắcchắn là người bình thường”.Tô Mộ Nhu nghe vậy thì gật mạnh đầu, trong mắt ánhlên sự uề oải: “Cô em họ Giai Lệ kia của tớ, hồi đó cô tớmang thai nó, có lẽ là vì từng sống chung với Diệp Thiênkia nên này sinh tình cảm nam nữ, nhưng cậu cũng biết tính tôn sùng người mạnh của ông tớ đó.Giai Lệ đã đượcông hứa gả cho Lạc Tư Đồ của nhà họ Lạc rồi, Lạc Tư Đồtrẻ trung đầy hứa hẹn, được công nhận là thánh cổ phiếunhỏ của giới thượng lưu tình Vân, ông nội rất yêu thích.Nếu đề ông nội biết Giai Lệ có tình cảm nam nữ với DiệpThiên kia, chắc chắn ông sẽ cật lực phản đối, tớ lo ôngnổi tình bướng bình, chèn ép Diệp Thiên không hề nề tình.Mặc dù Diệp Thiên không có quan hệ máu mủ với nhà họTiêu bọn tớ, nhưng xét cho cùng vẫn là con nuôi của cô,ngày trước lúc cô rời khỏi nhà họ Tiêu, mặc dù tớ mới haituổi, nhưng tớ sẽ không bao giờ quên sự từ tế của cô vớitớ, tớ không muốn con nuôi của bà ấy lần đầu đến nhà họTiêu đã khó xử như vậy”.Tô Mộ Nhu đúng là người đứng đầu thế hệ thứ ba củanhà họ Tiêu có khác, nhìn xa trông rộng, trông thì khôngxao động gì, nhưng lại đã trù tính tất thầy, chú ý mọi mặt.Gương mặt Đàm Nguyệt Ảnh không có biểu cảm gì,chì hờ hững lắc đầu.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Đàm Nguyệt Ảnh? Không ngờ nhà họ Tiêu dòng dõinhà tướng lại có qua lại với phái Lao Sơn”.Diệp Thiên hờ hững cười, ngưng nhìn, cậu chỉ hơihứng thú thôi.Mặc dù thế hệ trẻ như Đàm Nguyệt Ảnh, Diệp Tinh, LíThanh Du được xưng là thiên tài hàng đầu của giới võ đạoHoa Hạ, nhưng so với cậu thì từ lâu đã không phải tồn tạicùng đằng cấp rồi.Sảnh trước nhà họ Tiêu, Tô Mộ Nhu và Đàm NguyệtÀnh đi sóng vai, Tô Mộ Nhu nhìn về phía người bạn chí cốtquen biết nhiều năm ở bên cạnh, khế khàng hỏi: “NguyệtẢnh, cậu cảm thấy Diệp Thiên vừa nãy có quan hệ gì vớiGiai Lệ?”.Ánh mắt Đàm Nguyệt Ảnh lạnh lùng, hờ hững nói:“Nhìn ra dễ lắm mà, cô em họ ngôi sao của cậu có tìnhcảm với cậu thiếu niên tên Diệp Thiên, đây không phảitình anh em mà là sự bin rịn giữa nam nữ với nhau”.Từ năm tám tuổi xin vào sơn môn, phần lớn thời gianĐàm Nguyệt Ảnh đều ở Lao Sơn luyện tập võ đạo, hầunhư chưa trài sự đời, nhưng công pháp “Hàn Băng XuânThủy” cô ta tu luyện có thể khiến cô ta có năng lực cảmnhận nhất định, biết suy nghĩ trong lòng của người bêncạnh.Tình cảm của Cố Giai Lệ với Diệp Thiên, cô ta nhìn cáilà hiểu ngay.“Cậu nghĩ giống tớ”.Đôi mắt đẹp của Tô Mộ Nhu nhìn chăm chú, lại hỏi:“Cậu cảm thấy Diệp Thiên kia thế nào?”.Đàm Nguyệt Ảnh hầu như không suy nghĩ đã trà lờibốn chữ ngắn gọn: “Không hề đặc biệt”.Ngừng một lát cô ta mới nói tiếp: “Hàn Băng XuânThủy của tớ giống Kiếm Tâm Thông Minh của phái HồNgọc Nguyệt, đều có thể cảm nhận được nội tại thực sựcủa người khác.Giống như cậu, mỗi lần nhìn thấy cậu tớđều có thể nhận ra ham muốn quyền lực dữ dội trong lòngcậu, còn Diệp Thiên kia, tớ lại không cảm nhận được gì,cậu ta như một tờ giấy trắng, không ham muốn gì, ngườinhư vậy hoặc là thế ngoại cao nhân hoặc là một ngườibình thường.Với độ tuổi và phong thái của cậu ta thì chắcchắn là người bình thường”.Tô Mộ Nhu nghe vậy thì gật mạnh đầu, trong mắt ánhlên sự uề oải: “Cô em họ Giai Lệ kia của tớ, hồi đó cô tớmang thai nó, có lẽ là vì từng sống chung với Diệp Thiênkia nên này sinh tình cảm nam nữ, nhưng cậu cũng biết tính tôn sùng người mạnh của ông tớ đó.Giai Lệ đã đượcông hứa gả cho Lạc Tư Đồ của nhà họ Lạc rồi, Lạc Tư Đồtrẻ trung đầy hứa hẹn, được công nhận là thánh cổ phiếunhỏ của giới thượng lưu tình Vân, ông nội rất yêu thích.Nếu đề ông nội biết Giai Lệ có tình cảm nam nữ với DiệpThiên kia, chắc chắn ông sẽ cật lực phản đối, tớ lo ôngnổi tình bướng bình, chèn ép Diệp Thiên không hề nề tình.Mặc dù Diệp Thiên không có quan hệ máu mủ với nhà họTiêu bọn tớ, nhưng xét cho cùng vẫn là con nuôi của cô,ngày trước lúc cô rời khỏi nhà họ Tiêu, mặc dù tớ mới haituổi, nhưng tớ sẽ không bao giờ quên sự từ tế của cô vớitớ, tớ không muốn con nuôi của bà ấy lần đầu đến nhà họTiêu đã khó xử như vậy”.Tô Mộ Nhu đúng là người đứng đầu thế hệ thứ ba củanhà họ Tiêu có khác, nhìn xa trông rộng, trông thì khôngxao động gì, nhưng lại đã trù tính tất thầy, chú ý mọi mặt.Gương mặt Đàm Nguyệt Ảnh không có biểu cảm gì,chì hờ hững lắc đầu.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… “Đàm Nguyệt Ảnh? Không ngờ nhà họ Tiêu dòng dõinhà tướng lại có qua lại với phái Lao Sơn”.Diệp Thiên hờ hững cười, ngưng nhìn, cậu chỉ hơihứng thú thôi.Mặc dù thế hệ trẻ như Đàm Nguyệt Ảnh, Diệp Tinh, LíThanh Du được xưng là thiên tài hàng đầu của giới võ đạoHoa Hạ, nhưng so với cậu thì từ lâu đã không phải tồn tạicùng đằng cấp rồi.Sảnh trước nhà họ Tiêu, Tô Mộ Nhu và Đàm NguyệtÀnh đi sóng vai, Tô Mộ Nhu nhìn về phía người bạn chí cốtquen biết nhiều năm ở bên cạnh, khế khàng hỏi: “NguyệtẢnh, cậu cảm thấy Diệp Thiên vừa nãy có quan hệ gì vớiGiai Lệ?”.Ánh mắt Đàm Nguyệt Ảnh lạnh lùng, hờ hững nói:“Nhìn ra dễ lắm mà, cô em họ ngôi sao của cậu có tìnhcảm với cậu thiếu niên tên Diệp Thiên, đây không phảitình anh em mà là sự bin rịn giữa nam nữ với nhau”.Từ năm tám tuổi xin vào sơn môn, phần lớn thời gianĐàm Nguyệt Ảnh đều ở Lao Sơn luyện tập võ đạo, hầunhư chưa trài sự đời, nhưng công pháp “Hàn Băng XuânThủy” cô ta tu luyện có thể khiến cô ta có năng lực cảmnhận nhất định, biết suy nghĩ trong lòng của người bêncạnh.Tình cảm của Cố Giai Lệ với Diệp Thiên, cô ta nhìn cáilà hiểu ngay.“Cậu nghĩ giống tớ”.Đôi mắt đẹp của Tô Mộ Nhu nhìn chăm chú, lại hỏi:“Cậu cảm thấy Diệp Thiên kia thế nào?”.Đàm Nguyệt Ảnh hầu như không suy nghĩ đã trà lờibốn chữ ngắn gọn: “Không hề đặc biệt”.Ngừng một lát cô ta mới nói tiếp: “Hàn Băng XuânThủy của tớ giống Kiếm Tâm Thông Minh của phái HồNgọc Nguyệt, đều có thể cảm nhận được nội tại thực sựcủa người khác.Giống như cậu, mỗi lần nhìn thấy cậu tớđều có thể nhận ra ham muốn quyền lực dữ dội trong lòngcậu, còn Diệp Thiên kia, tớ lại không cảm nhận được gì,cậu ta như một tờ giấy trắng, không ham muốn gì, ngườinhư vậy hoặc là thế ngoại cao nhân hoặc là một ngườibình thường.Với độ tuổi và phong thái của cậu ta thì chắcchắn là người bình thường”.Tô Mộ Nhu nghe vậy thì gật mạnh đầu, trong mắt ánhlên sự uề oải: “Cô em họ Giai Lệ kia của tớ, hồi đó cô tớmang thai nó, có lẽ là vì từng sống chung với Diệp Thiênkia nên này sinh tình cảm nam nữ, nhưng cậu cũng biết tính tôn sùng người mạnh của ông tớ đó.Giai Lệ đã đượcông hứa gả cho Lạc Tư Đồ của nhà họ Lạc rồi, Lạc Tư Đồtrẻ trung đầy hứa hẹn, được công nhận là thánh cổ phiếunhỏ của giới thượng lưu tình Vân, ông nội rất yêu thích.Nếu đề ông nội biết Giai Lệ có tình cảm nam nữ với DiệpThiên kia, chắc chắn ông sẽ cật lực phản đối, tớ lo ôngnổi tình bướng bình, chèn ép Diệp Thiên không hề nề tình.Mặc dù Diệp Thiên không có quan hệ máu mủ với nhà họTiêu bọn tớ, nhưng xét cho cùng vẫn là con nuôi của cô,ngày trước lúc cô rời khỏi nhà họ Tiêu, mặc dù tớ mới haituổi, nhưng tớ sẽ không bao giờ quên sự từ tế của cô vớitớ, tớ không muốn con nuôi của bà ấy lần đầu đến nhà họTiêu đã khó xử như vậy”.Tô Mộ Nhu đúng là người đứng đầu thế hệ thứ ba củanhà họ Tiêu có khác, nhìn xa trông rộng, trông thì khôngxao động gì, nhưng lại đã trù tính tất thầy, chú ý mọi mặt.Gương mặt Đàm Nguyệt Ảnh không có biểu cảm gì,chì hờ hững lắc đầu.

Chương 630: Chương 629