Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 650: Chương 649
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Khi biết Diệp Thiên là Diệp tiên sinh ở tình Xuyên, chủtịch của Tập đoàn Lăng Thiên, ông ta cảm thấy vô cùngkinh ngạc, sau đó thì cực kì hối hận vì những lời mình đãnói ở trong thư phòng.Gì mà Diệp Thiên không đủ tư cách, không đủ đằngcấp, đúng là chuyện nực cười.Diệp Thiên chưa tới hai mươi tuổi đã thống lĩnh cả tìnhXuyên, sở hữu một tập đoàn lớn mạnh giá trị thị trườnggần trăm tỷ.Thành tựu như vậy thì dù là cậu ấm hàng đầutình Vân Lạc Tư Đồ, hay Hứa Thuần Canh có bối cảnhquân đội, ai có thể so sánh với Diệp Thiên?Bọn họ có thành tựu như bây giờ nói trắng ra đều lànhờ ô dù của bố mẹ, còn Diệp Thiên lại tự mình bước lênđình, trông xuống tình Xuyên, nắm trong tay tài sản trămtỷ.Thành tựu như vậy cho dù là bố của Lạc Tư Đồ, HứaThuần Canh cũng không bằng.Cố Giai Lệ có quan hệ như vậy với Diệp Thiên, chưabiết chừng sau này hai người thân thiết hơn, cũng có khảnăng sẽ trở thành người yêu vợ chồng.Tiêu Trường Hà cóđứa cháu rể như vậy, trong thế hệ trẻ ở Hoa Hạ e rằngcũng là một trong những người mạnh nhất, thậm chí làkhông ai hơn được.Nhưng những lời ông ta đã nói ở thư phòng chắc chắnđã làm Diệp Thiên thất vọng về ông ta, trong lòng cókhúc mắc về nhà họ Tiêu, làm sao ông ta không hối hận được?Haizz!Nghĩ đến chuyện Diệp Thiên đã làm tối nay, TiêuTrường Hà lại thở dài.Nếu ông ta biết được thân phậncủa Diệp Thiên sớm hơn, chắc chắn có thể ngăn chặnđược bi kịch, sẽ không náo loạn đến nông nỗi này.Bây giờ Lạc Tư Đồ đã bị Diệp Thiên đánh gãy hai chânhai tay, Hứa Thuẩn Canh cũng bị Diệp Thiên đánh bịthương nặng, mười mấy người ở đó đều nhìn thấy rõ ràng,nhân chứng vật chứng đầy đủ.Nhà họ Lạc và nhà họ Hứachắc chắn sẽ xem Diệp Thiên là kè địch số một, dốc hếtsức trà thù.Một khi nhà họ Lạc và nhà họ Hứa hợp tác với nhau,uy lực chắc chắn sẽ mạnh mẽ như dời núi lấp biển, gióbão càn quét.Hai nhà đó hợp tác thì dù là nhà họ Tiêu dòng dõitướng lĩnh quân đội cũng phải cân nhắc, nhượng bộ mấyphần.Đây mới là chuyện khiến Tiêu Trường Hà đau đầu nhất.Vốn dĩ nhà họ Tiêu xem như đã câu được một chàngrể vàng độc môn.Tuy Diệp Thiên và Cố Giai Lệ khôngphải quan hệ đó, nhưng suy cho cùng cậu cũng là connuôi của Tiêu Hà.Trong tương lai, nhà họ Tiêu chỉ cầnthân thiết với Diệp Thiên, hai bên hợp tác thì nhà họ Tiêusẽ càng lớn mạnh.Nhưng bây giờ, vì chút bất cần của ông ta mà dẫn đếnDiệp Thiên chọc giận nhà họ Lạc và nhà họ Hứa đang lúccường thịnh.Bây giờ chuyện đã xày ra không thể thu dọn,ông ta chỉ có thể âm thẩm hối hận.Đúng lúc đó, hộ vệ ở ngoài cửa bước nhanh vào, gậtđầu với ông ta.“Về rồi sao?”.Tiêu Trường Hà lo lắng đứng dậy, dẫn đầu bướcra ngoài.“Đi thôi, chúng ta đi gặp chủ tịch của Tập đoànLăng Thiên!”.Diệp Thiên vừa về đến phòng khách của nhà họ Tiêu,đang định đi ngủ thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.Cửa mở ra, Tiêu Trường Hà đứng ở ngoài cửa, saulưng là người hộ vệ mặt mày cứng nhắc lạnh lùng.“Ông Tiêu!”.Diệp Thiên không cảm thấy bất ngờ.Dù sao cậu cũngđã đánh gãy hai tay hai chân của Lạc Tư Đồ, làm HứaThuần Canh bị thương nặng ngay trước mặt mọi người,bây giờ một nửa Côn Thành đều đã chấn động vì chuyệnnày.Tiêu Trường Hà tìm đến cửa đương nhiên không nằmngoài dự liệu.Cậu xoay người vào phòng, Tiêu Trưong Hà và hộ vệđi theo vào đứng ở nơi cửa.Tiêu Trường Hà ngồi đối diện với Diệp Thiên trên bàntròn, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, đột nhiên chắptay với cậu.“Diệp tiên sinh, trưoc kia là tôi không biết nhìn người,đã nói những câu không đúng, mong cậu rộng lòng thathứ”.Đây vẫn là lần đầu tiên trong đời vị cựu thống soáiquân đội này nhận lỗi với một người đáng tuổi cháu.Khi ba chữ “Diệp tiên sinh” được nhắc đến, DiệpThiên lập tức hiểu ra Tiêu Trường Hà đã điều tra thânphận của cậu.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Khi biết Diệp Thiên là Diệp tiên sinh ở tình Xuyên, chủtịch của Tập đoàn Lăng Thiên, ông ta cảm thấy vô cùngkinh ngạc, sau đó thì cực kì hối hận vì những lời mình đãnói ở trong thư phòng.Gì mà Diệp Thiên không đủ tư cách, không đủ đằngcấp, đúng là chuyện nực cười.Diệp Thiên chưa tới hai mươi tuổi đã thống lĩnh cả tìnhXuyên, sở hữu một tập đoàn lớn mạnh giá trị thị trườnggần trăm tỷ.Thành tựu như vậy thì dù là cậu ấm hàng đầutình Vân Lạc Tư Đồ, hay Hứa Thuần Canh có bối cảnhquân đội, ai có thể so sánh với Diệp Thiên?Bọn họ có thành tựu như bây giờ nói trắng ra đều lànhờ ô dù của bố mẹ, còn Diệp Thiên lại tự mình bước lênđình, trông xuống tình Xuyên, nắm trong tay tài sản trămtỷ.Thành tựu như vậy cho dù là bố của Lạc Tư Đồ, HứaThuần Canh cũng không bằng.Cố Giai Lệ có quan hệ như vậy với Diệp Thiên, chưabiết chừng sau này hai người thân thiết hơn, cũng có khảnăng sẽ trở thành người yêu vợ chồng.Tiêu Trường Hà cóđứa cháu rể như vậy, trong thế hệ trẻ ở Hoa Hạ e rằngcũng là một trong những người mạnh nhất, thậm chí làkhông ai hơn được.Nhưng những lời ông ta đã nói ở thư phòng chắc chắnđã làm Diệp Thiên thất vọng về ông ta, trong lòng cókhúc mắc về nhà họ Tiêu, làm sao ông ta không hối hận được?Haizz!Nghĩ đến chuyện Diệp Thiên đã làm tối nay, TiêuTrường Hà lại thở dài.Nếu ông ta biết được thân phậncủa Diệp Thiên sớm hơn, chắc chắn có thể ngăn chặnđược bi kịch, sẽ không náo loạn đến nông nỗi này.Bây giờ Lạc Tư Đồ đã bị Diệp Thiên đánh gãy hai chânhai tay, Hứa Thuẩn Canh cũng bị Diệp Thiên đánh bịthương nặng, mười mấy người ở đó đều nhìn thấy rõ ràng,nhân chứng vật chứng đầy đủ.Nhà họ Lạc và nhà họ Hứachắc chắn sẽ xem Diệp Thiên là kè địch số một, dốc hếtsức trà thù.Một khi nhà họ Lạc và nhà họ Hứa hợp tác với nhau,uy lực chắc chắn sẽ mạnh mẽ như dời núi lấp biển, gióbão càn quét.Hai nhà đó hợp tác thì dù là nhà họ Tiêu dòng dõitướng lĩnh quân đội cũng phải cân nhắc, nhượng bộ mấyphần.Đây mới là chuyện khiến Tiêu Trường Hà đau đầu nhất.Vốn dĩ nhà họ Tiêu xem như đã câu được một chàngrể vàng độc môn.Tuy Diệp Thiên và Cố Giai Lệ khôngphải quan hệ đó, nhưng suy cho cùng cậu cũng là connuôi của Tiêu Hà.Trong tương lai, nhà họ Tiêu chỉ cầnthân thiết với Diệp Thiên, hai bên hợp tác thì nhà họ Tiêusẽ càng lớn mạnh.Nhưng bây giờ, vì chút bất cần của ông ta mà dẫn đếnDiệp Thiên chọc giận nhà họ Lạc và nhà họ Hứa đang lúccường thịnh.Bây giờ chuyện đã xày ra không thể thu dọn,ông ta chỉ có thể âm thẩm hối hận.Đúng lúc đó, hộ vệ ở ngoài cửa bước nhanh vào, gậtđầu với ông ta.“Về rồi sao?”.Tiêu Trường Hà lo lắng đứng dậy, dẫn đầu bướcra ngoài.“Đi thôi, chúng ta đi gặp chủ tịch của Tập đoànLăng Thiên!”.Diệp Thiên vừa về đến phòng khách của nhà họ Tiêu,đang định đi ngủ thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.Cửa mở ra, Tiêu Trường Hà đứng ở ngoài cửa, saulưng là người hộ vệ mặt mày cứng nhắc lạnh lùng.“Ông Tiêu!”.Diệp Thiên không cảm thấy bất ngờ.Dù sao cậu cũngđã đánh gãy hai tay hai chân của Lạc Tư Đồ, làm HứaThuần Canh bị thương nặng ngay trước mặt mọi người,bây giờ một nửa Côn Thành đều đã chấn động vì chuyệnnày.Tiêu Trường Hà tìm đến cửa đương nhiên không nằmngoài dự liệu.Cậu xoay người vào phòng, Tiêu Trưong Hà và hộ vệđi theo vào đứng ở nơi cửa.Tiêu Trường Hà ngồi đối diện với Diệp Thiên trên bàntròn, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, đột nhiên chắptay với cậu.“Diệp tiên sinh, trưoc kia là tôi không biết nhìn người,đã nói những câu không đúng, mong cậu rộng lòng thathứ”.Đây vẫn là lần đầu tiên trong đời vị cựu thống soáiquân đội này nhận lỗi với một người đáng tuổi cháu.Khi ba chữ “Diệp tiên sinh” được nhắc đến, DiệpThiên lập tức hiểu ra Tiêu Trường Hà đã điều tra thânphận của cậu.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Khi biết Diệp Thiên là Diệp tiên sinh ở tình Xuyên, chủtịch của Tập đoàn Lăng Thiên, ông ta cảm thấy vô cùngkinh ngạc, sau đó thì cực kì hối hận vì những lời mình đãnói ở trong thư phòng.Gì mà Diệp Thiên không đủ tư cách, không đủ đằngcấp, đúng là chuyện nực cười.Diệp Thiên chưa tới hai mươi tuổi đã thống lĩnh cả tìnhXuyên, sở hữu một tập đoàn lớn mạnh giá trị thị trườnggần trăm tỷ.Thành tựu như vậy thì dù là cậu ấm hàng đầutình Vân Lạc Tư Đồ, hay Hứa Thuần Canh có bối cảnhquân đội, ai có thể so sánh với Diệp Thiên?Bọn họ có thành tựu như bây giờ nói trắng ra đều lànhờ ô dù của bố mẹ, còn Diệp Thiên lại tự mình bước lênđình, trông xuống tình Xuyên, nắm trong tay tài sản trămtỷ.Thành tựu như vậy cho dù là bố của Lạc Tư Đồ, HứaThuần Canh cũng không bằng.Cố Giai Lệ có quan hệ như vậy với Diệp Thiên, chưabiết chừng sau này hai người thân thiết hơn, cũng có khảnăng sẽ trở thành người yêu vợ chồng.Tiêu Trường Hà cóđứa cháu rể như vậy, trong thế hệ trẻ ở Hoa Hạ e rằngcũng là một trong những người mạnh nhất, thậm chí làkhông ai hơn được.Nhưng những lời ông ta đã nói ở thư phòng chắc chắnđã làm Diệp Thiên thất vọng về ông ta, trong lòng cókhúc mắc về nhà họ Tiêu, làm sao ông ta không hối hận được?Haizz!Nghĩ đến chuyện Diệp Thiên đã làm tối nay, TiêuTrường Hà lại thở dài.Nếu ông ta biết được thân phậncủa Diệp Thiên sớm hơn, chắc chắn có thể ngăn chặnđược bi kịch, sẽ không náo loạn đến nông nỗi này.Bây giờ Lạc Tư Đồ đã bị Diệp Thiên đánh gãy hai chânhai tay, Hứa Thuẩn Canh cũng bị Diệp Thiên đánh bịthương nặng, mười mấy người ở đó đều nhìn thấy rõ ràng,nhân chứng vật chứng đầy đủ.Nhà họ Lạc và nhà họ Hứachắc chắn sẽ xem Diệp Thiên là kè địch số một, dốc hếtsức trà thù.Một khi nhà họ Lạc và nhà họ Hứa hợp tác với nhau,uy lực chắc chắn sẽ mạnh mẽ như dời núi lấp biển, gióbão càn quét.Hai nhà đó hợp tác thì dù là nhà họ Tiêu dòng dõitướng lĩnh quân đội cũng phải cân nhắc, nhượng bộ mấyphần.Đây mới là chuyện khiến Tiêu Trường Hà đau đầu nhất.Vốn dĩ nhà họ Tiêu xem như đã câu được một chàngrể vàng độc môn.Tuy Diệp Thiên và Cố Giai Lệ khôngphải quan hệ đó, nhưng suy cho cùng cậu cũng là connuôi của Tiêu Hà.Trong tương lai, nhà họ Tiêu chỉ cầnthân thiết với Diệp Thiên, hai bên hợp tác thì nhà họ Tiêusẽ càng lớn mạnh.Nhưng bây giờ, vì chút bất cần của ông ta mà dẫn đếnDiệp Thiên chọc giận nhà họ Lạc và nhà họ Hứa đang lúccường thịnh.Bây giờ chuyện đã xày ra không thể thu dọn,ông ta chỉ có thể âm thẩm hối hận.Đúng lúc đó, hộ vệ ở ngoài cửa bước nhanh vào, gậtđầu với ông ta.“Về rồi sao?”.Tiêu Trường Hà lo lắng đứng dậy, dẫn đầu bướcra ngoài.“Đi thôi, chúng ta đi gặp chủ tịch của Tập đoànLăng Thiên!”.Diệp Thiên vừa về đến phòng khách của nhà họ Tiêu,đang định đi ngủ thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.Cửa mở ra, Tiêu Trường Hà đứng ở ngoài cửa, saulưng là người hộ vệ mặt mày cứng nhắc lạnh lùng.“Ông Tiêu!”.Diệp Thiên không cảm thấy bất ngờ.Dù sao cậu cũngđã đánh gãy hai tay hai chân của Lạc Tư Đồ, làm HứaThuần Canh bị thương nặng ngay trước mặt mọi người,bây giờ một nửa Côn Thành đều đã chấn động vì chuyệnnày.Tiêu Trường Hà tìm đến cửa đương nhiên không nằmngoài dự liệu.Cậu xoay người vào phòng, Tiêu Trưong Hà và hộ vệđi theo vào đứng ở nơi cửa.Tiêu Trường Hà ngồi đối diện với Diệp Thiên trên bàntròn, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, đột nhiên chắptay với cậu.“Diệp tiên sinh, trưoc kia là tôi không biết nhìn người,đã nói những câu không đúng, mong cậu rộng lòng thathứ”.Đây vẫn là lần đầu tiên trong đời vị cựu thống soáiquân đội này nhận lỗi với một người đáng tuổi cháu.Khi ba chữ “Diệp tiên sinh” được nhắc đến, DiệpThiên lập tức hiểu ra Tiêu Trường Hà đã điều tra thânphận của cậu.