Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 864: Nhưng cậu ra tay hơi ác,
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương có nội dung hình ảnh"Mặc dù nhà họ Khương chỉ là một gia tộc giàu có hạng hai, nhưng Khương Long Hoa này rất đáng sợ. Với thân phận là người thừa kế của gia tộc giàu có hạng hai, anh ta tiến lên rất nhanh, gây ra một cơn bão thương mại ở thủ đô. Thủ đoạn của anh ta rất kinh khủng, cưỡi trên đầu bao nhiêu doanh nghiệp, danh tiếng sánh ngang với các cậu ấm cô chiêu gia tộc hạng một ở thủ đô như Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh, Âu Dương Đoạn Vân!”"Anh ta năm nay mới hai mươi lăm tuổi mà đã kiểm soát một công ty niêm yết trị giá hàng chục tỷ tệ, dưới anh ta có vô số các quỹ đầu tư. Hai năm trước thành lập Khương Minh, giờ đây đã phát triển lớn mạnh, thâu tóm rất nhiều các học giả tài hoa, doanh nghiệp kinh doanh, các lãnh đạo quan chức tương lai!”"Trong giới thượng lưu thủ đô, gần như tám mươi phần trăm các cậu chủ lớn đều từng gia nhập Khương Minh. Ngay cả một cậu chủ đỉnh cao như Âu Dương Đoạn Vân cũng có chức vụ trong hiệp hội này. Có thể nói Khương Minh là một trong những thế lực lớn nhất ở thủ đô!”Sau khi nghe Tề Văn Long giới thiệu, Lí Phong và Vương Triều Hải đều ngẩn người ra.Lí Phong và Vương Triều Hải ngây ra tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.Dù sao xuất thân của bọn họ cũng không bằng Tề Văn Long, tin tức không nhanh nhạy bằng, cái gọi là Khương Minh bọn họ cũng chỉ nghe nói, không biết khái niệm cụ thể.Bây giờ nghe Tề Văn Long giới thiệu, bọn họ mới biết Khương Minh đáng sợ đến thế nào.Thế lực lớn nhất giới thượng lưu ở thủ đô, chỉ danh hiệu này cũng đã dọa sợ vô số người. Huống hồ, trong Khương Minh còn có tám mươi phần trăm cậu ấm cô chiêu của giới thượng lưu thủ đô gia nhập, những người này và gia tộc đằng sau bọn họ cộng lại, sức mạnh đủ để chèn ép những tỉnh xung quanh, ai dám cạnh tranh?Cho dù là Tổng đốc một tỉnh, quan lớn biên giới đối mặt với Khương Minh, e rằng cũng phải nhượng bộ, đừng nói tới những sinh viên đại học không có bối cảnh gì lớn như bọn họ.Thấy Diệp Thiên vẫn không có phản ứng gì, Tề Văn Long nói tiếp: “Diệp Thiên, cậu đánh đấm giỏi, vừa rồi dạy dỗ bọn họ một trận đã đành, dù sao chúng ta cũng chiếm lý, Khương Minh thế lớn cũng không thể làm gì chúng ta”.“Nhưng cậu ra tay hơi ác, đánh gãy luôn chân tay của Từ Tử Văn. Nếu anh trai cậu ta thật sự là phó hội trưởng của Khương Minh, một khi biết được là chúng ta làm, vậy thì thủ đô rộng lớn này e rằng không ai có thể bảo vệ chúng ta được nữa”.Sắc mặt Tề Văn Long tối sầm, dù cậu ta ở Trung Hải cũng đã nhiều lần nghe đồn về sự lớn mạnh của Khương Minh. Bố cậu ta là người giàu có đứng top 10 Trung Hải, mỗi lần nhắc tới Khương Minh cũng lắc đầu thở dài, khen ngợi Khương Long Hoa, người sáng lập ra Khương Minh không ngớt lời.Ở thủ đô mà đắc tội với Khương Minh cũng đồng nghĩa với chữ chết.Mặt Lí Phong và Vương Triều Hải không còn chút sắc máu. Mặc dù xuất thân của bọn họ không tầm thường, nhưng cũng chỉ là gia đình giàu có hạng trung, so với những nhà quyền quý hiển hách này đương nhiên còn kém xa, bọn họ làm sao đối đầu với những người đó?Huống hồ bây giờ, người bọn họ đắc tội là Khương Minh đại diện cho một nửa thủ đô.Trên thủ đô rộng lớn này, hầu như con cháu ai cũng có bóng dáng của Khương Minh, bảy tám mươi phần trăm gia tộc lớn có thể lọt top ở thủ đô đều có người của Khương Minh. Sức mạnh những người này hợp lại, muốn ép chết những sinh viên đại học không có bối cảnh thân phận như bọn họ thì vô cùng đơn giản.Xem ảnh 1
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương có nội dung hình ảnh
"Mặc dù nhà họ Khương chỉ là một gia tộc giàu có hạng hai, nhưng Khương Long Hoa này rất đáng sợ. Với thân phận là người thừa kế của gia tộc giàu có hạng hai, anh ta tiến lên rất nhanh, gây ra một cơn bão thương mại ở thủ đô. Thủ đoạn của anh ta rất kinh khủng, cưỡi trên đầu bao nhiêu doanh nghiệp, danh tiếng sánh ngang với các cậu ấm cô chiêu gia tộc hạng một ở thủ đô như Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh, Âu Dương Đoạn Vân!”
"Anh ta năm nay mới hai mươi lăm tuổi mà đã kiểm soát một công ty niêm yết trị giá hàng chục tỷ tệ, dưới anh ta có vô số các quỹ đầu tư. Hai năm trước thành lập Khương Minh, giờ đây đã phát triển lớn mạnh, thâu tóm rất nhiều các học giả tài hoa, doanh nghiệp kinh doanh, các lãnh đạo quan chức tương lai!”
"Trong giới thượng lưu thủ đô, gần như tám mươi phần trăm các cậu chủ lớn đều từng gia nhập Khương Minh. Ngay cả một cậu chủ đỉnh cao như Âu Dương Đoạn Vân cũng có chức vụ trong hiệp hội này. Có thể nói Khương Minh là một trong những thế lực lớn nhất ở thủ đô!”
Sau khi nghe Tề Văn Long giới thiệu, Lí Phong và Vương Triều Hải đều ngẩn người ra.
Lí Phong và Vương Triều Hải ngây ra tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.
Dù sao xuất thân của bọn họ cũng không bằng Tề Văn Long, tin tức không nhanh nhạy bằng, cái gọi là Khương Minh bọn họ cũng chỉ nghe nói, không biết khái niệm cụ thể.
Bây giờ nghe Tề Văn Long giới thiệu, bọn họ mới biết Khương Minh đáng sợ đến thế nào.
Thế lực lớn nhất giới thượng lưu ở thủ đô, chỉ danh hiệu này cũng đã dọa sợ vô số người. Huống hồ, trong Khương Minh còn có tám mươi phần trăm cậu ấm cô chiêu của giới thượng lưu thủ đô gia nhập, những người này và gia tộc đằng sau bọn họ cộng lại, sức mạnh đủ để chèn ép những tỉnh xung quanh, ai dám cạnh tranh?
Cho dù là Tổng đốc một tỉnh, quan lớn biên giới đối mặt với Khương Minh, e rằng cũng phải nhượng bộ, đừng nói tới những sinh viên đại học không có bối cảnh gì lớn như bọn họ.
Thấy Diệp Thiên vẫn không có phản ứng gì, Tề Văn Long nói tiếp: “Diệp Thiên, cậu đánh đấm giỏi, vừa rồi dạy dỗ bọn họ một trận đã đành, dù sao chúng ta cũng chiếm lý, Khương Minh thế lớn cũng không thể làm gì chúng ta”.
“Nhưng cậu ra tay hơi ác, đánh gãy luôn chân tay của Từ Tử Văn. Nếu anh trai cậu ta thật sự là phó hội trưởng của Khương Minh, một khi biết được là chúng ta làm, vậy thì thủ đô rộng lớn này e rằng không ai có thể bảo vệ chúng ta được nữa”.
Sắc mặt Tề Văn Long tối sầm, dù cậu ta ở Trung Hải cũng đã nhiều lần nghe đồn về sự lớn mạnh của Khương Minh. Bố cậu ta là người giàu có đứng top 10 Trung Hải, mỗi lần nhắc tới Khương Minh cũng lắc đầu thở dài, khen ngợi Khương Long Hoa, người sáng lập ra Khương Minh không ngớt lời.
Ở thủ đô mà đắc tội với Khương Minh cũng đồng nghĩa với chữ chết.
Mặt Lí Phong và Vương Triều Hải không còn chút sắc máu. Mặc dù xuất thân của bọn họ không tầm thường, nhưng cũng chỉ là gia đình giàu có hạng trung, so với những nhà quyền quý hiển hách này đương nhiên còn kém xa, bọn họ làm sao đối đầu với những người đó?
Huống hồ bây giờ, người bọn họ đắc tội là Khương Minh đại diện cho một nửa thủ đô.
Trên thủ đô rộng lớn này, hầu như con cháu ai cũng có bóng dáng của Khương Minh, bảy tám mươi phần trăm gia tộc lớn có thể lọt top ở thủ đô đều có người của Khương Minh. Sức mạnh những người này hợp lại, muốn ép chết những sinh viên đại học không có bối cảnh thân phận như bọn họ thì vô cùng đơn giản.
Xem ảnh 1
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương có nội dung hình ảnh"Mặc dù nhà họ Khương chỉ là một gia tộc giàu có hạng hai, nhưng Khương Long Hoa này rất đáng sợ. Với thân phận là người thừa kế của gia tộc giàu có hạng hai, anh ta tiến lên rất nhanh, gây ra một cơn bão thương mại ở thủ đô. Thủ đoạn của anh ta rất kinh khủng, cưỡi trên đầu bao nhiêu doanh nghiệp, danh tiếng sánh ngang với các cậu ấm cô chiêu gia tộc hạng một ở thủ đô như Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh, Âu Dương Đoạn Vân!”"Anh ta năm nay mới hai mươi lăm tuổi mà đã kiểm soát một công ty niêm yết trị giá hàng chục tỷ tệ, dưới anh ta có vô số các quỹ đầu tư. Hai năm trước thành lập Khương Minh, giờ đây đã phát triển lớn mạnh, thâu tóm rất nhiều các học giả tài hoa, doanh nghiệp kinh doanh, các lãnh đạo quan chức tương lai!”"Trong giới thượng lưu thủ đô, gần như tám mươi phần trăm các cậu chủ lớn đều từng gia nhập Khương Minh. Ngay cả một cậu chủ đỉnh cao như Âu Dương Đoạn Vân cũng có chức vụ trong hiệp hội này. Có thể nói Khương Minh là một trong những thế lực lớn nhất ở thủ đô!”Sau khi nghe Tề Văn Long giới thiệu, Lí Phong và Vương Triều Hải đều ngẩn người ra.Lí Phong và Vương Triều Hải ngây ra tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.Dù sao xuất thân của bọn họ cũng không bằng Tề Văn Long, tin tức không nhanh nhạy bằng, cái gọi là Khương Minh bọn họ cũng chỉ nghe nói, không biết khái niệm cụ thể.Bây giờ nghe Tề Văn Long giới thiệu, bọn họ mới biết Khương Minh đáng sợ đến thế nào.Thế lực lớn nhất giới thượng lưu ở thủ đô, chỉ danh hiệu này cũng đã dọa sợ vô số người. Huống hồ, trong Khương Minh còn có tám mươi phần trăm cậu ấm cô chiêu của giới thượng lưu thủ đô gia nhập, những người này và gia tộc đằng sau bọn họ cộng lại, sức mạnh đủ để chèn ép những tỉnh xung quanh, ai dám cạnh tranh?Cho dù là Tổng đốc một tỉnh, quan lớn biên giới đối mặt với Khương Minh, e rằng cũng phải nhượng bộ, đừng nói tới những sinh viên đại học không có bối cảnh gì lớn như bọn họ.Thấy Diệp Thiên vẫn không có phản ứng gì, Tề Văn Long nói tiếp: “Diệp Thiên, cậu đánh đấm giỏi, vừa rồi dạy dỗ bọn họ một trận đã đành, dù sao chúng ta cũng chiếm lý, Khương Minh thế lớn cũng không thể làm gì chúng ta”.“Nhưng cậu ra tay hơi ác, đánh gãy luôn chân tay của Từ Tử Văn. Nếu anh trai cậu ta thật sự là phó hội trưởng của Khương Minh, một khi biết được là chúng ta làm, vậy thì thủ đô rộng lớn này e rằng không ai có thể bảo vệ chúng ta được nữa”.Sắc mặt Tề Văn Long tối sầm, dù cậu ta ở Trung Hải cũng đã nhiều lần nghe đồn về sự lớn mạnh của Khương Minh. Bố cậu ta là người giàu có đứng top 10 Trung Hải, mỗi lần nhắc tới Khương Minh cũng lắc đầu thở dài, khen ngợi Khương Long Hoa, người sáng lập ra Khương Minh không ngớt lời.Ở thủ đô mà đắc tội với Khương Minh cũng đồng nghĩa với chữ chết.Mặt Lí Phong và Vương Triều Hải không còn chút sắc máu. Mặc dù xuất thân của bọn họ không tầm thường, nhưng cũng chỉ là gia đình giàu có hạng trung, so với những nhà quyền quý hiển hách này đương nhiên còn kém xa, bọn họ làm sao đối đầu với những người đó?Huống hồ bây giờ, người bọn họ đắc tội là Khương Minh đại diện cho một nửa thủ đô.Trên thủ đô rộng lớn này, hầu như con cháu ai cũng có bóng dáng của Khương Minh, bảy tám mươi phần trăm gia tộc lớn có thể lọt top ở thủ đô đều có người của Khương Minh. Sức mạnh những người này hợp lại, muốn ép chết những sinh viên đại học không có bối cảnh thân phận như bọn họ thì vô cùng đơn giản.Xem ảnh 1