Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 933
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 933Năm siêu phàm của tứ đại gia độc đã hoàn toàn thất bại chỉ trong chốc lát.Dù là Diệp Sơn, Diệp Vân Long hay các cao thủ lão luyện của ba gia tộc kia cũng đều ít nhiều bị chấn thương, sức chiến đấu giảm đi rất nhiều.Còn ba gia chủ Hoa Vô Đạo, Âu Dương Chấn Hoa, Tư Đồ Hùng cũng chỉ có thể đứng bên cạnh mấy người đó, không thể làm gì hơn được.Đối mặt với cảnh giới siêu phàm, họ thậm chí còn không có cả tư cách nói chuyện!“Ha ha!”Người đàn ông cầm cây thương dài đứng thẳng người, chĩa ngọn thương trong tay và cười ngông cuồng.“Năm xưa tứ đại gia tộc lập nên một liên quân võ thuật đuổi Chiến Thần Điện chúng tôi ra khỏi Hoa Hạ, đó là cảnh tượng oai phong đến cỡ nào!”“Các người có từng nghĩ tứ đại gia tộc ở thủ đô sẽ có ngày hôm nay hay không?”Sát khí lóe lên trong mắt hắn cùng biểu cảm khát máu.“Hôm nay tứ đại gia tộc sẽ trở thành cát bụi lịch sử, Diệp Vân Long, ông là thiên tài kiệt xuất nhất thế hệ thứ hai của tứ đại gia tộc, là cao thủ hàng đầu Hoa Hạ, để ông làm người đầu tiên đi!”Hắn vừa dứt lời liền cầm thanh trường thương ngang trong tay, giống như biểu cảm của mình, hắn ném cây thương về phía Diệp Vân Long.“Xoẹt!”Thanh trường thương xẹt qua bầu trời, xuyên qua không trung, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy, chỉ trong chốc lát đã vọt tới trước mặt Diệp Vân Long, chỉ còn cách mấy thước mà thôi.Hai mắt Diệp Vân Long đanh lại, đang định dùng sức lực còn lại chống đỡ đòn thì chính lúc này, một bóng người như bóng ma chợt lóe lên trước mặt ông ta.Cây thương dài đang xuyên nhanh qua không khí đột ngột dừng lại, một bàn tay trắng nõn mảnh mai đang nắm lấy tay cầm của cây thương, khiến nó không thể tiến thêm được nữa.“Ớ?”Diệp Sơn cùng Diệp Vân Long đều nhìn chằm chằm, mấy siêu phàm trên không trung cũng cảm thấy kinh ngạc.Trong nhận thức của bọn họ, ở bãi biển Nam Hải rộng lớn này chỉ có mấy người Diệp Sơn, Diệp Vân Long, Tư Đồ Ngạo, Âu Dương Trường Không, Hoa Vinh Niên mới gọi là có thể chống đỡ được một chút với cảnh giới siêu phàm bọn họ. Nhưng lúc này lại có người ngăn được một chưởng của họ vừa tung ra với Diệp Vân Long?“Thiên?”Biểu cảm của Diệp Sơn và Diệp Vân Long là sửng sốt nhất. Họ đều chưa từng nghĩ rằng người chống đỡ đòn chí mạng này là là ‘kẻ làm loạn’ bị họ phế bỏ võ mạch, trục xuất khỏi gia tộc!Diệp Thiên một tay nắm lấy cây trường thương, sau đó năm ngón tay cậu khẽ nhúc nhích, chỉ nghe một tiếng “rắc” giòn tan, thanh trường thương lập tức vỡ thành hai mảnh, giọng nói lãnh đạm của cậu lúc này truyền đến.“Tuy rằng tôi không thích người nhà họ Diệp cho lắm, nhưng các người là người nước ngoài, nếu muốn giết võ giả của chúng tôi trên lãnh thổ Hoa Hạ, trước tiên phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không đã!”Dứt lời, cánh tay cậu bất chợt rung lên.Cây thương bị gãy làm đôi đột nhiên quay ngược trở lại, với tốc độ ngày càng nhanh hơn trước, bắn thẳng vào người vừa ném thanh trường thương.
Chương 933
Năm siêu phàm của tứ đại gia độc đã hoàn toàn thất bại chỉ trong chốc lát.
Dù là Diệp Sơn, Diệp Vân Long hay các cao thủ lão luyện của ba gia tộc kia cũng đều ít nhiều bị chấn thương, sức chiến đấu giảm đi rất nhiều.
Còn ba gia chủ Hoa Vô Đạo, Âu Dương Chấn Hoa, Tư Đồ Hùng cũng chỉ có thể đứng bên cạnh mấy người đó, không thể làm gì hơn được.
Đối mặt với cảnh giới siêu phàm, họ thậm chí còn không có cả tư cách nói chuyện!
“Ha ha!”
Người đàn ông cầm cây thương dài đứng thẳng người, chĩa ngọn thương trong tay và cười ngông cuồng.
“Năm xưa tứ đại gia tộc lập nên một liên quân võ thuật đuổi Chiến Thần Điện chúng tôi ra khỏi Hoa Hạ, đó là cảnh tượng oai phong đến cỡ nào!”
“Các người có từng nghĩ tứ đại gia tộc ở thủ đô sẽ có ngày hôm nay hay không?”
Sát khí lóe lên trong mắt hắn cùng biểu cảm khát máu.
“Hôm nay tứ đại gia tộc sẽ trở thành cát bụi lịch sử, Diệp Vân Long, ông là thiên tài kiệt xuất nhất thế hệ thứ hai của tứ đại gia tộc, là cao thủ hàng đầu Hoa Hạ, để ông làm người đầu tiên đi!”
Hắn vừa dứt lời liền cầm thanh trường thương ngang trong tay, giống như biểu cảm của mình, hắn ném cây thương về phía Diệp Vân Long.
“Xoẹt!”
Thanh trường thương xẹt qua bầu trời, xuyên qua không trung, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy, chỉ trong chốc lát đã vọt tới trước mặt Diệp Vân Long, chỉ còn cách mấy thước mà thôi.
Hai mắt Diệp Vân Long đanh lại, đang định dùng sức lực còn lại chống đỡ đòn thì chính lúc này, một bóng người như bóng ma chợt lóe lên trước mặt ông ta.
Cây thương dài đang xuyên nhanh qua không khí đột ngột dừng lại, một bàn tay trắng nõn mảnh mai đang nắm lấy tay cầm của cây thương, khiến nó không thể tiến thêm được nữa.
“Ớ?”
Diệp Sơn cùng Diệp Vân Long đều nhìn chằm chằm, mấy siêu phàm trên không trung cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong nhận thức của bọn họ, ở bãi biển Nam Hải rộng lớn này chỉ có mấy người Diệp Sơn, Diệp Vân Long, Tư Đồ Ngạo, Âu Dương Trường Không, Hoa Vinh Niên mới gọi là có thể chống đỡ được một chút với cảnh giới siêu phàm bọn họ. Nhưng lúc này lại có người ngăn được một chưởng của họ vừa tung ra với Diệp Vân Long?
“Thiên?”
Biểu cảm của Diệp Sơn và Diệp Vân Long là sửng sốt nhất. Họ đều chưa từng nghĩ rằng người chống đỡ đòn chí mạng này là là ‘kẻ làm loạn’ bị họ phế bỏ võ mạch, trục xuất khỏi gia tộc!
Diệp Thiên một tay nắm lấy cây trường thương, sau đó năm ngón tay cậu khẽ nhúc nhích, chỉ nghe một tiếng “rắc” giòn tan, thanh trường thương lập tức vỡ thành hai mảnh, giọng nói lãnh đạm của cậu lúc này truyền đến.
“Tuy rằng tôi không thích người nhà họ Diệp cho lắm, nhưng các người là người nước ngoài, nếu muốn giết võ giả của chúng tôi trên lãnh thổ Hoa Hạ, trước tiên phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không đã!”
Dứt lời, cánh tay cậu bất chợt rung lên.
Cây thương bị gãy làm đôi đột nhiên quay ngược trở lại, với tốc độ ngày càng nhanh hơn trước, bắn thẳng vào người vừa ném thanh trường thương.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 933Năm siêu phàm của tứ đại gia độc đã hoàn toàn thất bại chỉ trong chốc lát.Dù là Diệp Sơn, Diệp Vân Long hay các cao thủ lão luyện của ba gia tộc kia cũng đều ít nhiều bị chấn thương, sức chiến đấu giảm đi rất nhiều.Còn ba gia chủ Hoa Vô Đạo, Âu Dương Chấn Hoa, Tư Đồ Hùng cũng chỉ có thể đứng bên cạnh mấy người đó, không thể làm gì hơn được.Đối mặt với cảnh giới siêu phàm, họ thậm chí còn không có cả tư cách nói chuyện!“Ha ha!”Người đàn ông cầm cây thương dài đứng thẳng người, chĩa ngọn thương trong tay và cười ngông cuồng.“Năm xưa tứ đại gia tộc lập nên một liên quân võ thuật đuổi Chiến Thần Điện chúng tôi ra khỏi Hoa Hạ, đó là cảnh tượng oai phong đến cỡ nào!”“Các người có từng nghĩ tứ đại gia tộc ở thủ đô sẽ có ngày hôm nay hay không?”Sát khí lóe lên trong mắt hắn cùng biểu cảm khát máu.“Hôm nay tứ đại gia tộc sẽ trở thành cát bụi lịch sử, Diệp Vân Long, ông là thiên tài kiệt xuất nhất thế hệ thứ hai của tứ đại gia tộc, là cao thủ hàng đầu Hoa Hạ, để ông làm người đầu tiên đi!”Hắn vừa dứt lời liền cầm thanh trường thương ngang trong tay, giống như biểu cảm của mình, hắn ném cây thương về phía Diệp Vân Long.“Xoẹt!”Thanh trường thương xẹt qua bầu trời, xuyên qua không trung, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy, chỉ trong chốc lát đã vọt tới trước mặt Diệp Vân Long, chỉ còn cách mấy thước mà thôi.Hai mắt Diệp Vân Long đanh lại, đang định dùng sức lực còn lại chống đỡ đòn thì chính lúc này, một bóng người như bóng ma chợt lóe lên trước mặt ông ta.Cây thương dài đang xuyên nhanh qua không khí đột ngột dừng lại, một bàn tay trắng nõn mảnh mai đang nắm lấy tay cầm của cây thương, khiến nó không thể tiến thêm được nữa.“Ớ?”Diệp Sơn cùng Diệp Vân Long đều nhìn chằm chằm, mấy siêu phàm trên không trung cũng cảm thấy kinh ngạc.Trong nhận thức của bọn họ, ở bãi biển Nam Hải rộng lớn này chỉ có mấy người Diệp Sơn, Diệp Vân Long, Tư Đồ Ngạo, Âu Dương Trường Không, Hoa Vinh Niên mới gọi là có thể chống đỡ được một chút với cảnh giới siêu phàm bọn họ. Nhưng lúc này lại có người ngăn được một chưởng của họ vừa tung ra với Diệp Vân Long?“Thiên?”Biểu cảm của Diệp Sơn và Diệp Vân Long là sửng sốt nhất. Họ đều chưa từng nghĩ rằng người chống đỡ đòn chí mạng này là là ‘kẻ làm loạn’ bị họ phế bỏ võ mạch, trục xuất khỏi gia tộc!Diệp Thiên một tay nắm lấy cây trường thương, sau đó năm ngón tay cậu khẽ nhúc nhích, chỉ nghe một tiếng “rắc” giòn tan, thanh trường thương lập tức vỡ thành hai mảnh, giọng nói lãnh đạm của cậu lúc này truyền đến.“Tuy rằng tôi không thích người nhà họ Diệp cho lắm, nhưng các người là người nước ngoài, nếu muốn giết võ giả của chúng tôi trên lãnh thổ Hoa Hạ, trước tiên phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không đã!”Dứt lời, cánh tay cậu bất chợt rung lên.Cây thương bị gãy làm đôi đột nhiên quay ngược trở lại, với tốc độ ngày càng nhanh hơn trước, bắn thẳng vào người vừa ném thanh trường thương.