Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1026
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1026“Cút!”“Cút!”.Giọng nói Diệp Thiên bình thản, trên tay còn cầm một ly rượu, nhưng lời nói lại không cho phép nghi ngờ. Thanh niên lập tức dừng bước, trong thời gian ngắn không dám tiến tới phía trước.Đôi mắt Tiết Tử Kỳ lóe sáng, vô cùng kinh ngạc. Diệp Thiên trông có vẻ nho nhã lịch thiệp, dường như không thích giao lưu với người khác, nhưng không ngờ cậu vừa lên tiếng lại dứt khoát thẳng thắn như vậy.Cô ta nhìn về phía cậu Lưu ở bên cạnh, bỗng phản ứng lại. Nên biết rằng người đứng trước mắt là cậu ấm duy nhất của nhà họ Lưu, một trong những gia tộc quyền thế ở thủ đô.Diệp Thiên lại dám bảo cậu ta cút?Tiết Tử Kỳ lắc đầu, trong lòng cảm thấy không ổn.Quả nhiên, chỉ mười mấy giây sau, cậu Lưu hoàn hồn lại, trong mắt lóe lên sự lạnh lùng.“Cậu bảo tôi cút sao?”.Cậu ta tiến sát lại Diệp Thiên, vẻ mặt mỉm cười nhàn nhạt, vô cùng lạnh lùng.Cậu ta đường đường là cậu ấm của nhà họ Lưu, trong thế hệ trẻ trên khắp thủ đô, người dám nói cậu ta cút chỉ đếm được trên đầu ngón tay.Những người khác nhiều lắm cũng chỉ ngang vai ngang vế với cậu ta, có ai dám nói năng xấc láo với cậu ta như vậy?“Có phải lời tôi nói chưa đủ rõ ràng hay không?”.Diệp Thiên đưa mắt sang, cuối cùng dừng ánh mắt trên người cậu Lưu, đầy vẻ hờ hững.Cậu Lưu nghe vậy lập tức cười nhạt.“Ha, thằng nhóc, tôi thật sự khâm phục cậu đấy!”.“Tôi vốn chỉ muốn dẫn Tinh Tinh rời đi, không muốn quan tâm đến nhân vật nhỏ bé như cậu, cậu còn chủ động đứng ra tìm cảm giác tồn tại sao?”.Cậu ta chỉ vào cổ áo mình, vẻ mặt hãnh diện.“Trong giới thượng lưu ở thủ đô, chẳng có mấy ai không biết đến Lưu Hằng tôi. Cậu dám bảo tôi cút, cứ cho là tôi đồng ý đi, nhưng cậu nghĩ những người bạn của tôi có đồng ý không?”.Cậu ta cố ý nâng cao giọng, xung quanh có không ít người nhìn sang, vẻ mặt sâu xa, ánh mắt không hề thân thiện.Những người này đều là bạn của Lưu Hằng, hầu như ai cũng là con cháu các gia tộc lớn ở thủ đô. Bình thường bọn họ xem Lưu Hằng là người đứng đầu, tự tạo thành một nhóm.Lưu Hằng có xung đột với Diệp Thiên, bọn họ đều nhìn thấy cả, chỉ cần Lưu Hằng nói một câu thì người ở đây sẽ đứng dậy hết.Nhiều người thầm cười giễu trong bụng, Diệp Thiên trông lạ mặt, bọn họ chưa từng gặp qua, rõ ràng không phải người của giới này ở thủ đô. Gia thế Lưu Hằng rất khủng khiếp, sau lưng có nhà họ Lưu, mặc dù không thể xếp vào những gia tộc hàng đầu, không thể sánh bằng nhà họ Diệp hay nhà họ Hoa, nhưng cũng có thể xem là một trong những gia tộc mạnh nhất trong số các gia tộc hạng hai.Lưu Hằng là con trai duy nhất của nhà họ Lưu, được ông cụ xem trọng, coi cậu ta như gia chủ tương lai mà đào tạo. Tài nguyên và mối quan hệ mà cậu ta nắm trong tay không biết gấp bao nhiêu lần gia tộc bình thường.Diệp Thiên chống đối lại Lưu Hằng hoàn toàn là tự rước lấy nhục, chán sống rồi.“Lưu Hằng?”.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1026“Cút!”“Cút!”.Giọng nói Diệp Thiên bình thản, trên tay còn cầm một ly rượu, nhưng lời nói lại không cho phép nghi ngờ. Thanh niên lập tức dừng bước, trong thời gian ngắn không dám tiến tới phía trước.Đôi mắt Tiết Tử Kỳ lóe sáng, vô cùng kinh ngạc. Diệp Thiên trông có vẻ nho nhã lịch thiệp, dường như không thích giao lưu với người khác, nhưng không ngờ cậu vừa lên tiếng lại dứt khoát thẳng thắn như vậy.Cô ta nhìn về phía cậu Lưu ở bên cạnh, bỗng phản ứng lại. Nên biết rằng người đứng trước mắt là cậu ấm duy nhất của nhà họ Lưu, một trong những gia tộc quyền thế ở thủ đô.Diệp Thiên lại dám bảo cậu ta cút?Tiết Tử Kỳ lắc đầu, trong lòng cảm thấy không ổn.Quả nhiên, chỉ mười mấy giây sau, cậu Lưu hoàn hồn lại, trong mắt lóe lên sự lạnh lùng.“Cậu bảo tôi cút sao?”.Cậu ta tiến sát lại Diệp Thiên, vẻ mặt mỉm cười nhàn nhạt, vô cùng lạnh lùng.Cậu ta đường đường là cậu ấm của nhà họ Lưu, trong thế hệ trẻ trên khắp thủ đô, người dám nói cậu ta cút chỉ đếm được trên đầu ngón tay.Những người khác nhiều lắm cũng chỉ ngang vai ngang vế với cậu ta, có ai dám nói năng xấc láo với cậu ta như vậy?“Có phải lời tôi nói chưa đủ rõ ràng hay không?”.Diệp Thiên đưa mắt sang, cuối cùng dừng ánh mắt trên người cậu Lưu, đầy vẻ hờ hững.Cậu Lưu nghe vậy lập tức cười nhạt.“Ha, thằng nhóc, tôi thật sự khâm phục cậu đấy!”.“Tôi vốn chỉ muốn dẫn Tinh Tinh rời đi, không muốn quan tâm đến nhân vật nhỏ bé như cậu, cậu còn chủ động đứng ra tìm cảm giác tồn tại sao?”.Cậu ta chỉ vào cổ áo mình, vẻ mặt hãnh diện.“Trong giới thượng lưu ở thủ đô, chẳng có mấy ai không biết đến Lưu Hằng tôi. Cậu dám bảo tôi cút, cứ cho là tôi đồng ý đi, nhưng cậu nghĩ những người bạn của tôi có đồng ý không?”.Cậu ta cố ý nâng cao giọng, xung quanh có không ít người nhìn sang, vẻ mặt sâu xa, ánh mắt không hề thân thiện.Những người này đều là bạn của Lưu Hằng, hầu như ai cũng là con cháu các gia tộc lớn ở thủ đô. Bình thường bọn họ xem Lưu Hằng là người đứng đầu, tự tạo thành một nhóm.Lưu Hằng có xung đột với Diệp Thiên, bọn họ đều nhìn thấy cả, chỉ cần Lưu Hằng nói một câu thì người ở đây sẽ đứng dậy hết.Nhiều người thầm cười giễu trong bụng, Diệp Thiên trông lạ mặt, bọn họ chưa từng gặp qua, rõ ràng không phải người của giới này ở thủ đô. Gia thế Lưu Hằng rất khủng khiếp, sau lưng có nhà họ Lưu, mặc dù không thể xếp vào những gia tộc hàng đầu, không thể sánh bằng nhà họ Diệp hay nhà họ Hoa, nhưng cũng có thể xem là một trong những gia tộc mạnh nhất trong số các gia tộc hạng hai.Lưu Hằng là con trai duy nhất của nhà họ Lưu, được ông cụ xem trọng, coi cậu ta như gia chủ tương lai mà đào tạo. Tài nguyên và mối quan hệ mà cậu ta nắm trong tay không biết gấp bao nhiêu lần gia tộc bình thường.Diệp Thiên chống đối lại Lưu Hằng hoàn toàn là tự rước lấy nhục, chán sống rồi.“Lưu Hằng?”.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1026“Cút!”“Cút!”.Giọng nói Diệp Thiên bình thản, trên tay còn cầm một ly rượu, nhưng lời nói lại không cho phép nghi ngờ. Thanh niên lập tức dừng bước, trong thời gian ngắn không dám tiến tới phía trước.Đôi mắt Tiết Tử Kỳ lóe sáng, vô cùng kinh ngạc. Diệp Thiên trông có vẻ nho nhã lịch thiệp, dường như không thích giao lưu với người khác, nhưng không ngờ cậu vừa lên tiếng lại dứt khoát thẳng thắn như vậy.Cô ta nhìn về phía cậu Lưu ở bên cạnh, bỗng phản ứng lại. Nên biết rằng người đứng trước mắt là cậu ấm duy nhất của nhà họ Lưu, một trong những gia tộc quyền thế ở thủ đô.Diệp Thiên lại dám bảo cậu ta cút?Tiết Tử Kỳ lắc đầu, trong lòng cảm thấy không ổn.Quả nhiên, chỉ mười mấy giây sau, cậu Lưu hoàn hồn lại, trong mắt lóe lên sự lạnh lùng.“Cậu bảo tôi cút sao?”.Cậu ta tiến sát lại Diệp Thiên, vẻ mặt mỉm cười nhàn nhạt, vô cùng lạnh lùng.Cậu ta đường đường là cậu ấm của nhà họ Lưu, trong thế hệ trẻ trên khắp thủ đô, người dám nói cậu ta cút chỉ đếm được trên đầu ngón tay.Những người khác nhiều lắm cũng chỉ ngang vai ngang vế với cậu ta, có ai dám nói năng xấc láo với cậu ta như vậy?“Có phải lời tôi nói chưa đủ rõ ràng hay không?”.Diệp Thiên đưa mắt sang, cuối cùng dừng ánh mắt trên người cậu Lưu, đầy vẻ hờ hững.Cậu Lưu nghe vậy lập tức cười nhạt.“Ha, thằng nhóc, tôi thật sự khâm phục cậu đấy!”.“Tôi vốn chỉ muốn dẫn Tinh Tinh rời đi, không muốn quan tâm đến nhân vật nhỏ bé như cậu, cậu còn chủ động đứng ra tìm cảm giác tồn tại sao?”.Cậu ta chỉ vào cổ áo mình, vẻ mặt hãnh diện.“Trong giới thượng lưu ở thủ đô, chẳng có mấy ai không biết đến Lưu Hằng tôi. Cậu dám bảo tôi cút, cứ cho là tôi đồng ý đi, nhưng cậu nghĩ những người bạn của tôi có đồng ý không?”.Cậu ta cố ý nâng cao giọng, xung quanh có không ít người nhìn sang, vẻ mặt sâu xa, ánh mắt không hề thân thiện.Những người này đều là bạn của Lưu Hằng, hầu như ai cũng là con cháu các gia tộc lớn ở thủ đô. Bình thường bọn họ xem Lưu Hằng là người đứng đầu, tự tạo thành một nhóm.Lưu Hằng có xung đột với Diệp Thiên, bọn họ đều nhìn thấy cả, chỉ cần Lưu Hằng nói một câu thì người ở đây sẽ đứng dậy hết.Nhiều người thầm cười giễu trong bụng, Diệp Thiên trông lạ mặt, bọn họ chưa từng gặp qua, rõ ràng không phải người của giới này ở thủ đô. Gia thế Lưu Hằng rất khủng khiếp, sau lưng có nhà họ Lưu, mặc dù không thể xếp vào những gia tộc hàng đầu, không thể sánh bằng nhà họ Diệp hay nhà họ Hoa, nhưng cũng có thể xem là một trong những gia tộc mạnh nhất trong số các gia tộc hạng hai.Lưu Hằng là con trai duy nhất của nhà họ Lưu, được ông cụ xem trọng, coi cậu ta như gia chủ tương lai mà đào tạo. Tài nguyên và mối quan hệ mà cậu ta nắm trong tay không biết gấp bao nhiêu lần gia tộc bình thường.Diệp Thiên chống đối lại Lưu Hằng hoàn toàn là tự rước lấy nhục, chán sống rồi.“Lưu Hằng?”.