Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1160

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1160Cho dù không phải là do Địa Long để lại, thì điều này cũng chứng minh, trong động tiên của Song Tu Tông, có dị thú mang huyết mạch của Chân Long, mà Song Tu Tông lại có “Long Môn”, điều này rõ ràng có thể cung cấp cho cậu những thông tin tình báo vô cùng có ích.Mọi người trong Song Tu Tông cuối cùng cũng hoàn hồn sau cú sốc Francis bị Diệp Thiên giết trước đó, Thượng Quan Liên Nhược và Giang Tuyết Hoa nhìn nhau gật đầu.Giang Tuyết Hoa khom người cung tay làm lễ với Diệp Thiên, lập tức cúi đầu, mọi người trong Song Tu Tông ở phía sau cậu, từ gác cổng phủ nha đến Tông chủ thiếu chủ, lần lượt đều khom người cúi đầu trước Diệp Thiên.“Cảm ơn đại ân của Diệp Đế Vương đã bảo vệ Song Tu Tông tôi!”Giang Tuyết Hoa lên tiếng đầu tiên: “Mặc dù Long Môn là bí thuật bất truyền của Song Tu Tông, nhưng Diệp Đế Vương cậu đối với Song Tu Tông có ơn tái tạo, chúng tôi ắt tôn trọng giao ước, dẫn cậu đến Long Môn!”Hắn đứng dậy, giang một tay: “Diệp Đế Vương, xin mời, chúng ta vào trong phòng nói chuyện!”Long Môn là bí thuật bất truyền của Song Tu Tông, rất nhiều thế hệ trẻ từ các môn phái khác nhau đều đang có mặt ở đây, hắn đương nhiên không thể ở trước mặt mà nói ra.“Được!”Diệp Thiên gật đầu, sau đó khẽ mỉm cười với Hoa Lộng Ảnh một cái, Hoa Lộng Ảnh lập tức hiểu ý, nhanh chóng theo sau.Vừa đi được hai bước, Diệp Thiên hơi dừng bước, chuyển hướng về phía chị em nhà họ Dương cách đó không xa.“Muốn khiến người khác công nhận, muốn làm rạng rỡ sơn trang Thiết Kiếm, dựa vào người khác, đây không phải là kế lâu dài!”“Hai người hoàn toàn có thể dựa vào sức mạnh của bản thân, khiến cho sơn trang Thiết Kiếm vang danh khắp Hoa Hạ!”Diệp Thiên nói xong, cũng không quay đầu lại, nắm lấy tay Hoa Lộng Ảnh, biến mất ở phía cuối hành lang.Trong lòng Dương Duyệt chỉ vang vọng giọng nói của Diệp Thiên, một lúc sau, cô ta đột nhiên ngẩng đầu, bỗng nhiên tỉnh ngộ.“Phải đó, lúc đầu sơn trang Thiết Kiếm chúng ta, ngay cả ở vùng đất Tây Bắc cũng không có tiếng tăm, cuối cùng đều dựa vào bố từng bước gầy dựng, nếu như bố đã không dựa dẫm vào người khác, vậy thì tại sao chúng ta lại phải dựa vào người ta chứ?”“Với sức mạnh của bản thân chúng ta, chúng ta cũng có thể khiến cho sơn trang Thiết Kiếm quật khởi!”Cô ta vỗ Dương Cương một cái, vẻ mặt tự tin và kiên nghị.“Em trai, chúng ta về thôi, siêng năng luyện tập Thiết Kiếm, một ngày nào đó trong tương lai, chúng ta nhất định sẽ khiến cho danh tiếng của sơn trang Thiết Kiếm được lan rộng khắp Hoa Hạ!”Dương Cương gật đầu một cách nửa hiểu nửa không, cũng đứng dậy.Dương Duyệt nhìn đăm đăm về hướng Diệp Thiên vừa rời đi, trong lòng vừa cảm kích vừa có mấy phần sầu muộn.“Diệp Lăng Thiên, đời này tôi sẽ không quên cậu đâu!”

Chương 1160

Cho dù không phải là do Địa Long để lại, thì điều này cũng chứng minh, trong động tiên của Song Tu Tông, có dị thú mang huyết mạch của Chân Long, mà Song Tu Tông lại có “Long Môn”, điều này rõ ràng có thể cung cấp cho cậu những thông tin tình báo vô cùng có ích.

Mọi người trong Song Tu Tông cuối cùng cũng hoàn hồn sau cú sốc Francis bị Diệp Thiên giết trước đó, Thượng Quan Liên Nhược và Giang Tuyết Hoa nhìn nhau gật đầu.

Giang Tuyết Hoa khom người cung tay làm lễ với Diệp Thiên, lập tức cúi đầu, mọi người trong Song Tu Tông ở phía sau cậu, từ gác cổng phủ nha đến Tông chủ thiếu chủ, lần lượt đều khom người cúi đầu trước Diệp Thiên.

“Cảm ơn đại ân của Diệp Đế Vương đã bảo vệ Song Tu Tông tôi!”

Giang Tuyết Hoa lên tiếng đầu tiên: “Mặc dù Long Môn là bí thuật bất truyền của Song Tu Tông, nhưng Diệp Đế Vương cậu đối với Song Tu Tông có ơn tái tạo, chúng tôi ắt tôn trọng giao ước, dẫn cậu đến Long Môn!”

Hắn đứng dậy, giang một tay: “Diệp Đế Vương, xin mời, chúng ta vào trong phòng nói chuyện!”

Long Môn là bí thuật bất truyền của Song Tu Tông, rất nhiều thế hệ trẻ từ các môn phái khác nhau đều đang có mặt ở đây, hắn đương nhiên không thể ở trước mặt mà nói ra.

“Được!”

Diệp Thiên gật đầu, sau đó khẽ mỉm cười với Hoa Lộng Ảnh một cái, Hoa Lộng Ảnh lập tức hiểu ý, nhanh chóng theo sau.

Vừa đi được hai bước, Diệp Thiên hơi dừng bước, chuyển hướng về phía chị em nhà họ Dương cách đó không xa.

“Muốn khiến người khác công nhận, muốn làm rạng rỡ sơn trang Thiết Kiếm, dựa vào người khác, đây không phải là kế lâu dài!”

“Hai người hoàn toàn có thể dựa vào sức mạnh của bản thân, khiến cho sơn trang Thiết Kiếm vang danh khắp Hoa Hạ!”

Diệp Thiên nói xong, cũng không quay đầu lại, nắm lấy tay Hoa Lộng Ảnh, biến mất ở phía cuối hành lang.

Trong lòng Dương Duyệt chỉ vang vọng giọng nói của Diệp Thiên, một lúc sau, cô ta đột nhiên ngẩng đầu, bỗng nhiên tỉnh ngộ.

“Phải đó, lúc đầu sơn trang Thiết Kiếm chúng ta, ngay cả ở vùng đất Tây Bắc cũng không có tiếng tăm, cuối cùng đều dựa vào bố từng bước gầy dựng, nếu như bố đã không dựa dẫm vào người khác, vậy thì tại sao chúng ta lại phải dựa vào người ta chứ?”

“Với sức mạnh của bản thân chúng ta, chúng ta cũng có thể khiến cho sơn trang Thiết Kiếm quật khởi!”

Cô ta vỗ Dương Cương một cái, vẻ mặt tự tin và kiên nghị.

“Em trai, chúng ta về thôi, siêng năng luyện tập Thiết Kiếm, một ngày nào đó trong tương lai, chúng ta nhất định sẽ khiến cho danh tiếng của sơn trang Thiết Kiếm được lan rộng khắp Hoa Hạ!”

Dương Cương gật đầu một cách nửa hiểu nửa không, cũng đứng dậy.

Dương Duyệt nhìn đăm đăm về hướng Diệp Thiên vừa rời đi, trong lòng vừa cảm kích vừa có mấy phần sầu muộn.

“Diệp Lăng Thiên, đời này tôi sẽ không quên cậu đâu!”

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1160Cho dù không phải là do Địa Long để lại, thì điều này cũng chứng minh, trong động tiên của Song Tu Tông, có dị thú mang huyết mạch của Chân Long, mà Song Tu Tông lại có “Long Môn”, điều này rõ ràng có thể cung cấp cho cậu những thông tin tình báo vô cùng có ích.Mọi người trong Song Tu Tông cuối cùng cũng hoàn hồn sau cú sốc Francis bị Diệp Thiên giết trước đó, Thượng Quan Liên Nhược và Giang Tuyết Hoa nhìn nhau gật đầu.Giang Tuyết Hoa khom người cung tay làm lễ với Diệp Thiên, lập tức cúi đầu, mọi người trong Song Tu Tông ở phía sau cậu, từ gác cổng phủ nha đến Tông chủ thiếu chủ, lần lượt đều khom người cúi đầu trước Diệp Thiên.“Cảm ơn đại ân của Diệp Đế Vương đã bảo vệ Song Tu Tông tôi!”Giang Tuyết Hoa lên tiếng đầu tiên: “Mặc dù Long Môn là bí thuật bất truyền của Song Tu Tông, nhưng Diệp Đế Vương cậu đối với Song Tu Tông có ơn tái tạo, chúng tôi ắt tôn trọng giao ước, dẫn cậu đến Long Môn!”Hắn đứng dậy, giang một tay: “Diệp Đế Vương, xin mời, chúng ta vào trong phòng nói chuyện!”Long Môn là bí thuật bất truyền của Song Tu Tông, rất nhiều thế hệ trẻ từ các môn phái khác nhau đều đang có mặt ở đây, hắn đương nhiên không thể ở trước mặt mà nói ra.“Được!”Diệp Thiên gật đầu, sau đó khẽ mỉm cười với Hoa Lộng Ảnh một cái, Hoa Lộng Ảnh lập tức hiểu ý, nhanh chóng theo sau.Vừa đi được hai bước, Diệp Thiên hơi dừng bước, chuyển hướng về phía chị em nhà họ Dương cách đó không xa.“Muốn khiến người khác công nhận, muốn làm rạng rỡ sơn trang Thiết Kiếm, dựa vào người khác, đây không phải là kế lâu dài!”“Hai người hoàn toàn có thể dựa vào sức mạnh của bản thân, khiến cho sơn trang Thiết Kiếm vang danh khắp Hoa Hạ!”Diệp Thiên nói xong, cũng không quay đầu lại, nắm lấy tay Hoa Lộng Ảnh, biến mất ở phía cuối hành lang.Trong lòng Dương Duyệt chỉ vang vọng giọng nói của Diệp Thiên, một lúc sau, cô ta đột nhiên ngẩng đầu, bỗng nhiên tỉnh ngộ.“Phải đó, lúc đầu sơn trang Thiết Kiếm chúng ta, ngay cả ở vùng đất Tây Bắc cũng không có tiếng tăm, cuối cùng đều dựa vào bố từng bước gầy dựng, nếu như bố đã không dựa dẫm vào người khác, vậy thì tại sao chúng ta lại phải dựa vào người ta chứ?”“Với sức mạnh của bản thân chúng ta, chúng ta cũng có thể khiến cho sơn trang Thiết Kiếm quật khởi!”Cô ta vỗ Dương Cương một cái, vẻ mặt tự tin và kiên nghị.“Em trai, chúng ta về thôi, siêng năng luyện tập Thiết Kiếm, một ngày nào đó trong tương lai, chúng ta nhất định sẽ khiến cho danh tiếng của sơn trang Thiết Kiếm được lan rộng khắp Hoa Hạ!”Dương Cương gật đầu một cách nửa hiểu nửa không, cũng đứng dậy.Dương Duyệt nhìn đăm đăm về hướng Diệp Thiên vừa rời đi, trong lòng vừa cảm kích vừa có mấy phần sầu muộn.“Diệp Lăng Thiên, đời này tôi sẽ không quên cậu đâu!”

Chương 1160