Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1183

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1183“Vụt!”Sức mạnh phát ra từ Nicolas điên cuồng tập trung lại tạo thành một điểm. Diệp Thiên đáp trả nhưng phải lùi lại ba bước.Đám đông tái mặt. Đây là lần đầu tiên họ thấy Diệp Thiên bị đánh lui.“Vụt!”Nicolas lại tung nắm đấm đẩy lùi Diệp Thiên. Lúc này đôi cánh dơi đen xì trong không trung bắt đầu lao xuống. Tay hắn giống như dao cào về phía cổ của Diệp Thiên.“Vụt!”Diệp Thiên đưa tay phải lên va chạm với bàn tay như móng vuốt của Gaudreau. Âm thanh nặng nề vang lên một lần nữa. Diệp Thiên giống như không đỡ được bị đập qua một bên, chân không ngừng đạp trong không trung.“Vụt vụt!”Nicolas và Gaudreau giống như hai chiến hữu phối hợp ăn ý. Nicolas tấn công tới tấp, Gaudreau ở bên cạnh trợ giúp, tấn công mỗi lúc một ác liệt, hiểm hóc hơn.“Đê tiện, dám hai đánh một!”Vương Trọng Xuân và Song Hùng Giáp Thiết tức giận. Bọn họ khong ngờ, Gaudreau lại thật sự mặt dày ra tay cùng lúc với Nicolas như vậy.“Dù gì Gaudreau đứng vị trí số một trong bảng xếp hạng vậy mà chơi trò hai đánh một, hắn còn sự tôn nghiêm của một cao thủ không?”Vương Trọng Xuân tức giận chất vấn.“Hừ!”Gaudreau không hề trả lời chỉ hừ giọng lạnh lùng. Hắn là con lai của loài người và Huyết tộc. Mặc dù là kẻ mạnh thế giới nhưng hắn chẳng buồn quan tâm cái gọi là tôn nghiêm và thể diện.Thứ mà hắn muốn chỉ là sự chiến thắng, là kết quả. Dùng cách đơn giản nhất để đạt được mục đích của mình.Hắn thừa nhận Diệp Thiên vô cùng mạnh. Nếu như để hắn đơn phương đối đầu với Diệp Thiên, muốn thắng thì ít nhất cũng phải trải qua một trận chiến kịch liệt.Nếu có thêm Nicolas giúp đỡ thì đương nhiên là dễ dàng hơn gấp bội. Hắn có thể tiết kiệm được sức lực của mình nhiều hơn để đối đầu với cuộc tranh đoạt dị bảo sắp tới.Trong không trung, Diệp Thiên không ngừng bị đẩy lùi bởi sự kết hợp tấn công của hai người bọn họ. Mỗi lúc cậu lùi lại một xa hơn, rõ ràng là chỉ chống đỡ chứ không hề có cơ hội đánh trả.“Khốn khiếp!”Hai anh em nhà Thiết Thị tách ra. Lúc này đối diện với mật pháp của của Gaudreau và Nicolas thì đế vương bất bại cũng chẳng là gì.Hai người nhìn nhau, định ra tay trợ giúp thì một tia lửa đột nhiên quét qua chặn bọn họ lại.“Sao, đám các người mà cũng đòi ra tay à? Đúng là không biết tự lượng sức mình!”Hailey Ince lạnh lùng liếc nhìn khiến cả hai người bọn họ kinh hãi.Đúng là cấp bậc chiến đầu như này không phải là thứ mà bọn họ có thể can dự vào.Trong không gian, Diệp Thiên lùi lại hàng chục mét. Khi lùi lại tới bước thứ 50 thì cậu đạp mạnh chân và bay vọt lên.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1183“Vụt!”Sức mạnh phát ra từ Nicolas điên cuồng tập trung lại tạo thành một điểm. Diệp Thiên đáp trả nhưng phải lùi lại ba bước.Đám đông tái mặt. Đây là lần đầu tiên họ thấy Diệp Thiên bị đánh lui.“Vụt!”Nicolas lại tung nắm đấm đẩy lùi Diệp Thiên. Lúc này đôi cánh dơi đen xì trong không trung bắt đầu lao xuống. Tay hắn giống như dao cào về phía cổ của Diệp Thiên.“Vụt!”Diệp Thiên đưa tay phải lên va chạm với bàn tay như móng vuốt của Gaudreau. Âm thanh nặng nề vang lên một lần nữa. Diệp Thiên giống như không đỡ được bị đập qua một bên, chân không ngừng đạp trong không trung.“Vụt vụt!”Nicolas và Gaudreau giống như hai chiến hữu phối hợp ăn ý. Nicolas tấn công tới tấp, Gaudreau ở bên cạnh trợ giúp, tấn công mỗi lúc một ác liệt, hiểm hóc hơn.“Đê tiện, dám hai đánh một!”Vương Trọng Xuân và Song Hùng Giáp Thiết tức giận. Bọn họ khong ngờ, Gaudreau lại thật sự mặt dày ra tay cùng lúc với Nicolas như vậy.“Dù gì Gaudreau đứng vị trí số một trong bảng xếp hạng vậy mà chơi trò hai đánh một, hắn còn sự tôn nghiêm của một cao thủ không?”Vương Trọng Xuân tức giận chất vấn.“Hừ!”Gaudreau không hề trả lời chỉ hừ giọng lạnh lùng. Hắn là con lai của loài người và Huyết tộc. Mặc dù là kẻ mạnh thế giới nhưng hắn chẳng buồn quan tâm cái gọi là tôn nghiêm và thể diện.Thứ mà hắn muốn chỉ là sự chiến thắng, là kết quả. Dùng cách đơn giản nhất để đạt được mục đích của mình.Hắn thừa nhận Diệp Thiên vô cùng mạnh. Nếu như để hắn đơn phương đối đầu với Diệp Thiên, muốn thắng thì ít nhất cũng phải trải qua một trận chiến kịch liệt.Nếu có thêm Nicolas giúp đỡ thì đương nhiên là dễ dàng hơn gấp bội. Hắn có thể tiết kiệm được sức lực của mình nhiều hơn để đối đầu với cuộc tranh đoạt dị bảo sắp tới.Trong không trung, Diệp Thiên không ngừng bị đẩy lùi bởi sự kết hợp tấn công của hai người bọn họ. Mỗi lúc cậu lùi lại một xa hơn, rõ ràng là chỉ chống đỡ chứ không hề có cơ hội đánh trả.“Khốn khiếp!”Hai anh em nhà Thiết Thị tách ra. Lúc này đối diện với mật pháp của của Gaudreau và Nicolas thì đế vương bất bại cũng chẳng là gì.Hai người nhìn nhau, định ra tay trợ giúp thì một tia lửa đột nhiên quét qua chặn bọn họ lại.“Sao, đám các người mà cũng đòi ra tay à? Đúng là không biết tự lượng sức mình!”Hailey Ince lạnh lùng liếc nhìn khiến cả hai người bọn họ kinh hãi.Đúng là cấp bậc chiến đầu như này không phải là thứ mà bọn họ có thể can dự vào.Trong không gian, Diệp Thiên lùi lại hàng chục mét. Khi lùi lại tới bước thứ 50 thì cậu đạp mạnh chân và bay vọt lên.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1183“Vụt!”Sức mạnh phát ra từ Nicolas điên cuồng tập trung lại tạo thành một điểm. Diệp Thiên đáp trả nhưng phải lùi lại ba bước.Đám đông tái mặt. Đây là lần đầu tiên họ thấy Diệp Thiên bị đánh lui.“Vụt!”Nicolas lại tung nắm đấm đẩy lùi Diệp Thiên. Lúc này đôi cánh dơi đen xì trong không trung bắt đầu lao xuống. Tay hắn giống như dao cào về phía cổ của Diệp Thiên.“Vụt!”Diệp Thiên đưa tay phải lên va chạm với bàn tay như móng vuốt của Gaudreau. Âm thanh nặng nề vang lên một lần nữa. Diệp Thiên giống như không đỡ được bị đập qua một bên, chân không ngừng đạp trong không trung.“Vụt vụt!”Nicolas và Gaudreau giống như hai chiến hữu phối hợp ăn ý. Nicolas tấn công tới tấp, Gaudreau ở bên cạnh trợ giúp, tấn công mỗi lúc một ác liệt, hiểm hóc hơn.“Đê tiện, dám hai đánh một!”Vương Trọng Xuân và Song Hùng Giáp Thiết tức giận. Bọn họ khong ngờ, Gaudreau lại thật sự mặt dày ra tay cùng lúc với Nicolas như vậy.“Dù gì Gaudreau đứng vị trí số một trong bảng xếp hạng vậy mà chơi trò hai đánh một, hắn còn sự tôn nghiêm của một cao thủ không?”Vương Trọng Xuân tức giận chất vấn.“Hừ!”Gaudreau không hề trả lời chỉ hừ giọng lạnh lùng. Hắn là con lai của loài người và Huyết tộc. Mặc dù là kẻ mạnh thế giới nhưng hắn chẳng buồn quan tâm cái gọi là tôn nghiêm và thể diện.Thứ mà hắn muốn chỉ là sự chiến thắng, là kết quả. Dùng cách đơn giản nhất để đạt được mục đích của mình.Hắn thừa nhận Diệp Thiên vô cùng mạnh. Nếu như để hắn đơn phương đối đầu với Diệp Thiên, muốn thắng thì ít nhất cũng phải trải qua một trận chiến kịch liệt.Nếu có thêm Nicolas giúp đỡ thì đương nhiên là dễ dàng hơn gấp bội. Hắn có thể tiết kiệm được sức lực của mình nhiều hơn để đối đầu với cuộc tranh đoạt dị bảo sắp tới.Trong không trung, Diệp Thiên không ngừng bị đẩy lùi bởi sự kết hợp tấn công của hai người bọn họ. Mỗi lúc cậu lùi lại một xa hơn, rõ ràng là chỉ chống đỡ chứ không hề có cơ hội đánh trả.“Khốn khiếp!”Hai anh em nhà Thiết Thị tách ra. Lúc này đối diện với mật pháp của của Gaudreau và Nicolas thì đế vương bất bại cũng chẳng là gì.Hai người nhìn nhau, định ra tay trợ giúp thì một tia lửa đột nhiên quét qua chặn bọn họ lại.“Sao, đám các người mà cũng đòi ra tay à? Đúng là không biết tự lượng sức mình!”Hailey Ince lạnh lùng liếc nhìn khiến cả hai người bọn họ kinh hãi.Đúng là cấp bậc chiến đầu như này không phải là thứ mà bọn họ có thể can dự vào.Trong không gian, Diệp Thiên lùi lại hàng chục mét. Khi lùi lại tới bước thứ 50 thì cậu đạp mạnh chân và bay vọt lên.

Chương 1183