Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1190
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1190Diệp Thiên không đáp, chỉ lo gật đầu.“Nếu vì tu luyện thì tôi cảm thấy cậu không nên bỏ qua một thứ khác trong khe núi này!”“Hả?”, cuối cùng Diệp Thiên cũng dừng bước, trên mặt có một chút hứng thú.Thượng Quan Liên Nhước nhớ lại tình cảnh trong một lần mình tiến vào trong đồi núi Bắc Áo, rồi mới nói tiếp: “Năm đó tôi gặp Hắc Long trong này, khác biệt chính là năm đó nước suối này trong suốt, tôi có thể nhìn thấy Hắc Long đang ngủ đông dưới dáy nước, hình như nó đang bảo vệ thứ gì đó”.“Lúc đó tôi không thấy rõ hình dáng của thứ đó nhưng nếu suy đoán thì đó là một gốc cây giống rắn giống rồng!”“Lúc ấy, con Hắc Long giúp tôi có vẻ rất để ý cái cây đó, tôi không biết là gì nhưng lại cảm thấy thông tin này có tác dụng với cậu!”Bà ta cảm kích và biết ơn việc Diệp Thiên đã cứu vớt Song Tu Tông, trừ bỏ mối họa Vực Ngoại Ma Tông giúp họ nên bà ta quyết định nhắc tới.“Sống trong nước, còn giống rồng?”Diệp Thiên nghe thế, ánh mắt đọng lại, giọng điệu trở nên kích động.“Vì sao vừa rồi không nói cho tôi biết?”Thượng Quan Liên Nhược áy náy đáp: “Tôi cũng mới nhớ ra thôi”.Giọng bà ta vừa dứt, còn chưa kịp phản ứng thì một cơn gió mạnh sượt qua người, lao về phía đồi núi Bắc Áo, có tia sáng xanh cũng di động theo.Khi bà ta hoảng hốt quá mức thì lại nghe thấy giọng nói của Diệp Thiên truyền tới từ xa.“Bà dẫn tôi tìm được Long Môn, giao dịch giữa tôi và Song Tu Tông kết thúc ở đây!”“Lập tức rời khỏi đây ngay, đừng nán lại!”Thượng Quan Liên Nhược khó hiểu, ánh sáng xanh bỗng bùng lên ở chỗ sâu đồi núi Bắc Áo.Trong khe núi trải qua mười phút yên tĩnh thì bất chợt, nước suối bỗng nổ vang.Từ mặt nước yên bình có vô số bọt khí bốc lên giống như có một giọt nước rơi vào trong chảo dầu nóng, không ngừng sôi sục.Nhiệt khí bốc lên từ nước suối bao trùm cả khe núi, khắp nơi đều là cảnh mây mù uốn lượn nhưng nơi này có rất nhiều cao thủ siêu phàm, không ai dám làm bừa, chỉ lo nhìn chằm chằm nước suối.Bọn họ đã cảm giác được một cỗ linh khí mạnh mẽ đang trào dâng theo nước suối, sắp tràn cả ra ngoài.“Ào ào!”Sau một phút, một con sóng phóng lên trời, biến thành trụ nước cao mấy chục trượng, đâm thẳng lên trời cao.Trong trụ nước, một luồng sáng vàng chói mắt tỏa ra, xuyên qua hơi nước tạo thành hình Long Xà thấp thoáng.Rất nhiều cường giả trên bảng xếp hạng sức mạnh bạo động trong tích tắc đó.“Dị bảo xuất hiện, ra tay!”Mấy cao thủ hiếm thấy này gần như đồng thời lao tới trước, trong đầu chỉ còn suy nghĩ muốn đoạt lấy tia sáng vàng kia.Bàn chân ba người Vương Trọng Xuân giẫm mạnh, phóng nhanh về phía trước.Chỉ có Hailey Ince và Gaudreau tỏ ra bình tĩnh, chẳng hề nao núng mà đứng tại chỗ. Cấp bậc như họ thì dù dị bảo đã bị đoạt, họ vẫn có năng lực giành lại.
Chương 1190
Diệp Thiên không đáp, chỉ lo gật đầu.
“Nếu vì tu luyện thì tôi cảm thấy cậu không nên bỏ qua một thứ khác trong khe núi này!”
“Hả?”, cuối cùng Diệp Thiên cũng dừng bước, trên mặt có một chút hứng thú.
Thượng Quan Liên Nhước nhớ lại tình cảnh trong một lần mình tiến vào trong đồi núi Bắc Áo, rồi mới nói tiếp: “Năm đó tôi gặp Hắc Long trong này, khác biệt chính là năm đó nước suối này trong suốt, tôi có thể nhìn thấy Hắc Long đang ngủ đông dưới dáy nước, hình như nó đang bảo vệ thứ gì đó”.
“Lúc đó tôi không thấy rõ hình dáng của thứ đó nhưng nếu suy đoán thì đó là một gốc cây giống rắn giống rồng!”
“Lúc ấy, con Hắc Long giúp tôi có vẻ rất để ý cái cây đó, tôi không biết là gì nhưng lại cảm thấy thông tin này có tác dụng với cậu!”
Bà ta cảm kích và biết ơn việc Diệp Thiên đã cứu vớt Song Tu Tông, trừ bỏ mối họa Vực Ngoại Ma Tông giúp họ nên bà ta quyết định nhắc tới.
“Sống trong nước, còn giống rồng?”
Diệp Thiên nghe thế, ánh mắt đọng lại, giọng điệu trở nên kích động.
“Vì sao vừa rồi không nói cho tôi biết?”
Thượng Quan Liên Nhược áy náy đáp: “Tôi cũng mới nhớ ra thôi”.
Giọng bà ta vừa dứt, còn chưa kịp phản ứng thì một cơn gió mạnh sượt qua người, lao về phía đồi núi Bắc Áo, có tia sáng xanh cũng di động theo.
Khi bà ta hoảng hốt quá mức thì lại nghe thấy giọng nói của Diệp Thiên truyền tới từ xa.
“Bà dẫn tôi tìm được Long Môn, giao dịch giữa tôi và Song Tu Tông kết thúc ở đây!”
“Lập tức rời khỏi đây ngay, đừng nán lại!”
Thượng Quan Liên Nhược khó hiểu, ánh sáng xanh bỗng bùng lên ở chỗ sâu đồi núi Bắc Áo.
Trong khe núi trải qua mười phút yên tĩnh thì bất chợt, nước suối bỗng nổ vang.
Từ mặt nước yên bình có vô số bọt khí bốc lên giống như có một giọt nước rơi vào trong chảo dầu nóng, không ngừng sôi sục.
Nhiệt khí bốc lên từ nước suối bao trùm cả khe núi, khắp nơi đều là cảnh mây mù uốn lượn nhưng nơi này có rất nhiều cao thủ siêu phàm, không ai dám làm bừa, chỉ lo nhìn chằm chằm nước suối.
Bọn họ đã cảm giác được một cỗ linh khí mạnh mẽ đang trào dâng theo nước suối, sắp tràn cả ra ngoài.
“Ào ào!”
Sau một phút, một con sóng phóng lên trời, biến thành trụ nước cao mấy chục trượng, đâm thẳng lên trời cao.
Trong trụ nước, một luồng sáng vàng chói mắt tỏa ra, xuyên qua hơi nước tạo thành hình Long Xà thấp thoáng.
Rất nhiều cường giả trên bảng xếp hạng sức mạnh bạo động trong tích tắc đó.
“Dị bảo xuất hiện, ra tay!”
Mấy cao thủ hiếm thấy này gần như đồng thời lao tới trước, trong đầu chỉ còn suy nghĩ muốn đoạt lấy tia sáng vàng kia.
Bàn chân ba người Vương Trọng Xuân giẫm mạnh, phóng nhanh về phía trước.
Chỉ có Hailey Ince và Gaudreau tỏ ra bình tĩnh, chẳng hề nao núng mà đứng tại chỗ. Cấp bậc như họ thì dù dị bảo đã bị đoạt, họ vẫn có năng lực giành lại.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1190Diệp Thiên không đáp, chỉ lo gật đầu.“Nếu vì tu luyện thì tôi cảm thấy cậu không nên bỏ qua một thứ khác trong khe núi này!”“Hả?”, cuối cùng Diệp Thiên cũng dừng bước, trên mặt có một chút hứng thú.Thượng Quan Liên Nhước nhớ lại tình cảnh trong một lần mình tiến vào trong đồi núi Bắc Áo, rồi mới nói tiếp: “Năm đó tôi gặp Hắc Long trong này, khác biệt chính là năm đó nước suối này trong suốt, tôi có thể nhìn thấy Hắc Long đang ngủ đông dưới dáy nước, hình như nó đang bảo vệ thứ gì đó”.“Lúc đó tôi không thấy rõ hình dáng của thứ đó nhưng nếu suy đoán thì đó là một gốc cây giống rắn giống rồng!”“Lúc ấy, con Hắc Long giúp tôi có vẻ rất để ý cái cây đó, tôi không biết là gì nhưng lại cảm thấy thông tin này có tác dụng với cậu!”Bà ta cảm kích và biết ơn việc Diệp Thiên đã cứu vớt Song Tu Tông, trừ bỏ mối họa Vực Ngoại Ma Tông giúp họ nên bà ta quyết định nhắc tới.“Sống trong nước, còn giống rồng?”Diệp Thiên nghe thế, ánh mắt đọng lại, giọng điệu trở nên kích động.“Vì sao vừa rồi không nói cho tôi biết?”Thượng Quan Liên Nhược áy náy đáp: “Tôi cũng mới nhớ ra thôi”.Giọng bà ta vừa dứt, còn chưa kịp phản ứng thì một cơn gió mạnh sượt qua người, lao về phía đồi núi Bắc Áo, có tia sáng xanh cũng di động theo.Khi bà ta hoảng hốt quá mức thì lại nghe thấy giọng nói của Diệp Thiên truyền tới từ xa.“Bà dẫn tôi tìm được Long Môn, giao dịch giữa tôi và Song Tu Tông kết thúc ở đây!”“Lập tức rời khỏi đây ngay, đừng nán lại!”Thượng Quan Liên Nhược khó hiểu, ánh sáng xanh bỗng bùng lên ở chỗ sâu đồi núi Bắc Áo.Trong khe núi trải qua mười phút yên tĩnh thì bất chợt, nước suối bỗng nổ vang.Từ mặt nước yên bình có vô số bọt khí bốc lên giống như có một giọt nước rơi vào trong chảo dầu nóng, không ngừng sôi sục.Nhiệt khí bốc lên từ nước suối bao trùm cả khe núi, khắp nơi đều là cảnh mây mù uốn lượn nhưng nơi này có rất nhiều cao thủ siêu phàm, không ai dám làm bừa, chỉ lo nhìn chằm chằm nước suối.Bọn họ đã cảm giác được một cỗ linh khí mạnh mẽ đang trào dâng theo nước suối, sắp tràn cả ra ngoài.“Ào ào!”Sau một phút, một con sóng phóng lên trời, biến thành trụ nước cao mấy chục trượng, đâm thẳng lên trời cao.Trong trụ nước, một luồng sáng vàng chói mắt tỏa ra, xuyên qua hơi nước tạo thành hình Long Xà thấp thoáng.Rất nhiều cường giả trên bảng xếp hạng sức mạnh bạo động trong tích tắc đó.“Dị bảo xuất hiện, ra tay!”Mấy cao thủ hiếm thấy này gần như đồng thời lao tới trước, trong đầu chỉ còn suy nghĩ muốn đoạt lấy tia sáng vàng kia.Bàn chân ba người Vương Trọng Xuân giẫm mạnh, phóng nhanh về phía trước.Chỉ có Hailey Ince và Gaudreau tỏ ra bình tĩnh, chẳng hề nao núng mà đứng tại chỗ. Cấp bậc như họ thì dù dị bảo đã bị đoạt, họ vẫn có năng lực giành lại.