Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1214
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1214Rivers và người phụ nữ tóc vàng chưa từng ra tay nãy giờ cũng nheo mắt lại, trở nên nghiêm túc hơn lúc trước rất nhiều, bọn họ cũng mới nghe nói chứ chưa từng được cảm nhận sức mạnh của Diệp Thiên. Bây giờ Diệp Thiên chỉ dùng một cú đấm đã đánh Thánh thương của Jessifer quay trở về, bọn họ đã không còn chút nghi ngờ nào nữa.“Dựa vào chút tài mọn thấp kém này mà muốn giết tôi ư, vẫn chưa đủ đâu!”Diệp Thiên dùng một cú đấm đánh lui Thánh thương, cậu cười nhạt một tiếng, nhìn về phía Jessifer.Ánh mắt Jessifer híp lại, trong nháy mắt phản ứng kịp, một nắm đấm tựa bạch ngọc đã đánh đến trước mặt ông ta.Hai cánh tay ông ta đan vào nhau, che ở trước người, Diệp Thiên trực tiếp đấm lên hai tay ông ta.“Rầm!”Jessifer từ trên không trung ngã xuống, hai chân lún vào trong lòng đất, sau đó sượt ra xa mười trượng, tạo thành hai khe rãnh sâu đến nửa thước trên mặt đất.Cú đấm của Diệp Thiên đã đánh bay một vị trưởng thẩm phán ra xa, mọi người khiếp sợ không thôi!“Diệp Lăng Thiên, hôm nay là chính là ngày chết của cậu!”Nhìn thấy Jessifer bị đánh lui, rốt cuộc người phụ nữ tóc vàng bên cạnh cũng hành động.Bà ta tên là Orianna, giống như Jessifer, cũng từng là người của giáo triều phương Tây, đi theo giám mục tiền nhiệm của giáo triều nên học được rất nhiều thuật pháp. Về sau giáo triều ở ẩn, lúc này bà ta mới gia nhập viện trọng tài, dùng thực lực mạnh mẽ để trở thành một trong những trưởng thẩm phán.Trong mắt Orianna lóe lên tức giận, sau đó giơ tay hóa ra một phù văn ánh sáng.“Phiên Thiên Ấn!”Hai tay bà ta đánh ra, ấn phù nhanh chóng mở rộng, giống như một ngọn núi nặng nề đè xuống đỉnh đầu Diệp Thiên.Ánh mắt Diệp Thiên không sầu không lo, khẽ giơ ngón tay, nhẹ nhàng điểm một cái vào nơi ấn ánh sáng đánh xuống.“Uỳnh!”Dao động tản ra, ấn ánh sáng run rẩy, khi cách đỉnh đầu Diệp Thiên ba tấc, rầm rầm vỡ tan thành những chấm sáng bay khắp trời.“Trưởng thẩm phán cũng chỉ như vậy thôi sao?”Diệp Thiên dùng một chiêu đánh nát ấn ánh sáng, sau đó dậm chân hóa thành luồng sáng bất ngờ lao ra, mà một cú đấm cũng theo đó đánh về phía Orianna!Orianna đã cảm nhận được từ sớm, bước chân khẽ di chuyển, cơ thể lùi nhanh về phía sau.Nhưng bà ta lùi nhanh, Diệp Thiên đuổi lại càng nhanh, cũng chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Diệp Thiên đã đuổi đến gần, cú đấm đánh vào lồng ngực bà ta.Vẫn là một cú đấm không hề hoa lệ, nhưng giờ phút này sức mạnh trong cơ thể Diệp Thiên đột nhiên bùng nổ!Orianna không ngờ tốc độ của Diệp Thiên lại nhanh như vậy. Khi bà ta nhận ra thì đã không kịp phòng ngự, chỉ có thể ngưng tụ chân khí trong cơ thể vào trước ngực, hóa thành ba lá chắn ánh sáng, ý đồ ngăn cản phần lớn sức mạnh trong cú đấm của Diệp Thiên.Cú đấm của Diệp Thiên rơi xuống, chân khí che chở trước người bà ta hệt như cửa sổ giấy, lập tức bị chọc thủng.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1214Rivers và người phụ nữ tóc vàng chưa từng ra tay nãy giờ cũng nheo mắt lại, trở nên nghiêm túc hơn lúc trước rất nhiều, bọn họ cũng mới nghe nói chứ chưa từng được cảm nhận sức mạnh của Diệp Thiên. Bây giờ Diệp Thiên chỉ dùng một cú đấm đã đánh Thánh thương của Jessifer quay trở về, bọn họ đã không còn chút nghi ngờ nào nữa.“Dựa vào chút tài mọn thấp kém này mà muốn giết tôi ư, vẫn chưa đủ đâu!”Diệp Thiên dùng một cú đấm đánh lui Thánh thương, cậu cười nhạt một tiếng, nhìn về phía Jessifer.Ánh mắt Jessifer híp lại, trong nháy mắt phản ứng kịp, một nắm đấm tựa bạch ngọc đã đánh đến trước mặt ông ta.Hai cánh tay ông ta đan vào nhau, che ở trước người, Diệp Thiên trực tiếp đấm lên hai tay ông ta.“Rầm!”Jessifer từ trên không trung ngã xuống, hai chân lún vào trong lòng đất, sau đó sượt ra xa mười trượng, tạo thành hai khe rãnh sâu đến nửa thước trên mặt đất.Cú đấm của Diệp Thiên đã đánh bay một vị trưởng thẩm phán ra xa, mọi người khiếp sợ không thôi!“Diệp Lăng Thiên, hôm nay là chính là ngày chết của cậu!”Nhìn thấy Jessifer bị đánh lui, rốt cuộc người phụ nữ tóc vàng bên cạnh cũng hành động.Bà ta tên là Orianna, giống như Jessifer, cũng từng là người của giáo triều phương Tây, đi theo giám mục tiền nhiệm của giáo triều nên học được rất nhiều thuật pháp. Về sau giáo triều ở ẩn, lúc này bà ta mới gia nhập viện trọng tài, dùng thực lực mạnh mẽ để trở thành một trong những trưởng thẩm phán.Trong mắt Orianna lóe lên tức giận, sau đó giơ tay hóa ra một phù văn ánh sáng.“Phiên Thiên Ấn!”Hai tay bà ta đánh ra, ấn phù nhanh chóng mở rộng, giống như một ngọn núi nặng nề đè xuống đỉnh đầu Diệp Thiên.Ánh mắt Diệp Thiên không sầu không lo, khẽ giơ ngón tay, nhẹ nhàng điểm một cái vào nơi ấn ánh sáng đánh xuống.“Uỳnh!”Dao động tản ra, ấn ánh sáng run rẩy, khi cách đỉnh đầu Diệp Thiên ba tấc, rầm rầm vỡ tan thành những chấm sáng bay khắp trời.“Trưởng thẩm phán cũng chỉ như vậy thôi sao?”Diệp Thiên dùng một chiêu đánh nát ấn ánh sáng, sau đó dậm chân hóa thành luồng sáng bất ngờ lao ra, mà một cú đấm cũng theo đó đánh về phía Orianna!Orianna đã cảm nhận được từ sớm, bước chân khẽ di chuyển, cơ thể lùi nhanh về phía sau.Nhưng bà ta lùi nhanh, Diệp Thiên đuổi lại càng nhanh, cũng chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Diệp Thiên đã đuổi đến gần, cú đấm đánh vào lồng ngực bà ta.Vẫn là một cú đấm không hề hoa lệ, nhưng giờ phút này sức mạnh trong cơ thể Diệp Thiên đột nhiên bùng nổ!Orianna không ngờ tốc độ của Diệp Thiên lại nhanh như vậy. Khi bà ta nhận ra thì đã không kịp phòng ngự, chỉ có thể ngưng tụ chân khí trong cơ thể vào trước ngực, hóa thành ba lá chắn ánh sáng, ý đồ ngăn cản phần lớn sức mạnh trong cú đấm của Diệp Thiên.Cú đấm của Diệp Thiên rơi xuống, chân khí che chở trước người bà ta hệt như cửa sổ giấy, lập tức bị chọc thủng.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1214Rivers và người phụ nữ tóc vàng chưa từng ra tay nãy giờ cũng nheo mắt lại, trở nên nghiêm túc hơn lúc trước rất nhiều, bọn họ cũng mới nghe nói chứ chưa từng được cảm nhận sức mạnh của Diệp Thiên. Bây giờ Diệp Thiên chỉ dùng một cú đấm đã đánh Thánh thương của Jessifer quay trở về, bọn họ đã không còn chút nghi ngờ nào nữa.“Dựa vào chút tài mọn thấp kém này mà muốn giết tôi ư, vẫn chưa đủ đâu!”Diệp Thiên dùng một cú đấm đánh lui Thánh thương, cậu cười nhạt một tiếng, nhìn về phía Jessifer.Ánh mắt Jessifer híp lại, trong nháy mắt phản ứng kịp, một nắm đấm tựa bạch ngọc đã đánh đến trước mặt ông ta.Hai cánh tay ông ta đan vào nhau, che ở trước người, Diệp Thiên trực tiếp đấm lên hai tay ông ta.“Rầm!”Jessifer từ trên không trung ngã xuống, hai chân lún vào trong lòng đất, sau đó sượt ra xa mười trượng, tạo thành hai khe rãnh sâu đến nửa thước trên mặt đất.Cú đấm của Diệp Thiên đã đánh bay một vị trưởng thẩm phán ra xa, mọi người khiếp sợ không thôi!“Diệp Lăng Thiên, hôm nay là chính là ngày chết của cậu!”Nhìn thấy Jessifer bị đánh lui, rốt cuộc người phụ nữ tóc vàng bên cạnh cũng hành động.Bà ta tên là Orianna, giống như Jessifer, cũng từng là người của giáo triều phương Tây, đi theo giám mục tiền nhiệm của giáo triều nên học được rất nhiều thuật pháp. Về sau giáo triều ở ẩn, lúc này bà ta mới gia nhập viện trọng tài, dùng thực lực mạnh mẽ để trở thành một trong những trưởng thẩm phán.Trong mắt Orianna lóe lên tức giận, sau đó giơ tay hóa ra một phù văn ánh sáng.“Phiên Thiên Ấn!”Hai tay bà ta đánh ra, ấn phù nhanh chóng mở rộng, giống như một ngọn núi nặng nề đè xuống đỉnh đầu Diệp Thiên.Ánh mắt Diệp Thiên không sầu không lo, khẽ giơ ngón tay, nhẹ nhàng điểm một cái vào nơi ấn ánh sáng đánh xuống.“Uỳnh!”Dao động tản ra, ấn ánh sáng run rẩy, khi cách đỉnh đầu Diệp Thiên ba tấc, rầm rầm vỡ tan thành những chấm sáng bay khắp trời.“Trưởng thẩm phán cũng chỉ như vậy thôi sao?”Diệp Thiên dùng một chiêu đánh nát ấn ánh sáng, sau đó dậm chân hóa thành luồng sáng bất ngờ lao ra, mà một cú đấm cũng theo đó đánh về phía Orianna!Orianna đã cảm nhận được từ sớm, bước chân khẽ di chuyển, cơ thể lùi nhanh về phía sau.Nhưng bà ta lùi nhanh, Diệp Thiên đuổi lại càng nhanh, cũng chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Diệp Thiên đã đuổi đến gần, cú đấm đánh vào lồng ngực bà ta.Vẫn là một cú đấm không hề hoa lệ, nhưng giờ phút này sức mạnh trong cơ thể Diệp Thiên đột nhiên bùng nổ!Orianna không ngờ tốc độ của Diệp Thiên lại nhanh như vậy. Khi bà ta nhận ra thì đã không kịp phòng ngự, chỉ có thể ngưng tụ chân khí trong cơ thể vào trước ngực, hóa thành ba lá chắn ánh sáng, ý đồ ngăn cản phần lớn sức mạnh trong cú đấm của Diệp Thiên.Cú đấm của Diệp Thiên rơi xuống, chân khí che chở trước người bà ta hệt như cửa sổ giấy, lập tức bị chọc thủng.