Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1230

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1230“Phong Thiên Ma Quyền? Đó là môn chủ của Thần Quyền Tông Thái Bang, Quyền Vương Poru?”.Một quyền đánh ra, không ít người kinh ngạc kêu lên.Năm xưa Thần Quyền Tông của Thái Bang trấn áp một nước, thao túng triều chính Thái Bang, có thể nói là hoành hành một thời. Vua của Thái Bang còn phải dùng lễ đệ tử cúi chào môn chủ Thần Quyền Tông.Nghe đồn Quyền Vương Poru từng ra mặt khiêu chiến với cao thủ của viện trọng tài, sau đó mai danh ẩn tích, mấy chục năm không thấy xuất hiện, không ngờ ông ta cũng đã trở thành một trong những Trưởng thẩm phán.Nghĩ đến đây, mọi người đều hít sâu sợ hãi, có thể hội tụ cao thủ mạnh nhất trên thế giới dùng cho mình, đây chính là chỗ đáng sợ chân chính của viện trọng tài. Chẳng trách bọn họ có thể tung hoành thế giới mấy trăm năm không đổ, ngay cả những nước lớn đương thời như Hợp chúng quốc, Hoa Hạ, Sa Nga cũng phải kiêng dè.“Soạt!”.Một quyền mạnh mẽ đánh tới, Diệp Thiên ở bên dưới chỉ điểm ngón tay ra.“Vù!”.Gió tạo thành từ chỉ tay xuyên thủng không gian, chạm vào nơi yếu nhất bên dưới quyền ấn, một chỉ một quyền đối chọi nhau trên không trung, đồng loạt đình trệ.Nhìn thấy chỉ một người ra tay mà thế tấn công của Diệp Thiên đã bị chặn lại, Diệm Linh Cơ lập tức cười nhạt.“Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là không biết trời cao đất dày!”.Bà ta xòe tay ra, lần lượt chỉ vào từng bóng người đứng bên cạnh.“Bất cứ ai trong mười hai người bọn ta cũng đủ để ngự trị bảng xếp hạng sức mạnh thế giới. Tuy trước kia cậu đã giết chết Rivers và Orianna, nhưng trong hai mươi tư Trưởng thẩm phán, bọn họ cũng chỉ ở cấp bậc hạng trung và thấp. Cậu chẳng qua chỉ đánh thắng bọn họ mà mơ có thể một mình đối địch với bọn ta hay sao?”.“Đối địch với các người?”.Diệp Thiên hờ hững lắc đầu, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.“Bà nói sai rồi, không phải tôi muốn đối địch với các người!”.“Cái tôi muốn là giết chết tất cả các người!”.Tất cả mọi người im lặng, kinh ngạc nhìn Diệp Thiên. Chốc lát sau, trong mắt mười hai vị Trưởng thẩm phán đều ánh lên lửa giận.“Diệp Lăng Thiên, hôm nay bọn ta sẽ cho cậu biết sự đáng sợ chân chính của viện trọng tài!”.Poru thay đổi ánh mắt, đạp chân, một quyền nữa đánh xuống. Quyền sau đẩy quyền trước, chồng điệp lên nhau, đè xuống Diệp Thiên.Diệp Thiên đạp chân ra sau nửa bước, vẫn dùng một ngón tay đón đỡ. Hai luồng sức mạnh hung hãn đối chọi giằng co, xé rách hư không.Đúng lúc đó lại có một người bay ra, áo quần trên người bị sức mạnh thổi tung lên, từ bên sườn đánh về phía Diệp Thiên với tốc độ vượt trên tốc độ âm thanh.“Thiếp Sơn Kháo!”.Chỉ nghe một tiếng hét lớn vang lên, không gian xuất hiện những gợn sóng. Ông ta nghiêng một bên người tông đến, giống như một bức tường khổng lồ vô hình hiện lên trên không trung.

Chương 1230

“Phong Thiên Ma Quyền? Đó là môn chủ của Thần Quyền Tông Thái Bang, Quyền Vương Poru?”.

Một quyền đánh ra, không ít người kinh ngạc kêu lên.

Năm xưa Thần Quyền Tông của Thái Bang trấn áp một nước, thao túng triều chính Thái Bang, có thể nói là hoành hành một thời. Vua của Thái Bang còn phải dùng lễ đệ tử cúi chào môn chủ Thần Quyền Tông.

Nghe đồn Quyền Vương Poru từng ra mặt khiêu chiến với cao thủ của viện trọng tài, sau đó mai danh ẩn tích, mấy chục năm không thấy xuất hiện, không ngờ ông ta cũng đã trở thành một trong những Trưởng thẩm phán.

Nghĩ đến đây, mọi người đều hít sâu sợ hãi, có thể hội tụ cao thủ mạnh nhất trên thế giới dùng cho mình, đây chính là chỗ đáng sợ chân chính của viện trọng tài. Chẳng trách bọn họ có thể tung hoành thế giới mấy trăm năm không đổ, ngay cả những nước lớn đương thời như Hợp chúng quốc, Hoa Hạ, Sa Nga cũng phải kiêng dè.

“Soạt!”.

Một quyền mạnh mẽ đánh tới, Diệp Thiên ở bên dưới chỉ điểm ngón tay ra.

“Vù!”.

Gió tạo thành từ chỉ tay xuyên thủng không gian, chạm vào nơi yếu nhất bên dưới quyền ấn, một chỉ một quyền đối chọi nhau trên không trung, đồng loạt đình trệ.

Nhìn thấy chỉ một người ra tay mà thế tấn công của Diệp Thiên đã bị chặn lại, Diệm Linh Cơ lập tức cười nhạt.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là không biết trời cao đất dày!”.

Bà ta xòe tay ra, lần lượt chỉ vào từng bóng người đứng bên cạnh.

“Bất cứ ai trong mười hai người bọn ta cũng đủ để ngự trị bảng xếp hạng sức mạnh thế giới. Tuy trước kia cậu đã giết chết Rivers và Orianna, nhưng trong hai mươi tư Trưởng thẩm phán, bọn họ cũng chỉ ở cấp bậc hạng trung và thấp. Cậu chẳng qua chỉ đánh thắng bọn họ mà mơ có thể một mình đối địch với bọn ta hay sao?”.

“Đối địch với các người?”.

Diệp Thiên hờ hững lắc đầu, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

“Bà nói sai rồi, không phải tôi muốn đối địch với các người!”.

“Cái tôi muốn là giết chết tất cả các người!”.

Tất cả mọi người im lặng, kinh ngạc nhìn Diệp Thiên. Chốc lát sau, trong mắt mười hai vị Trưởng thẩm phán đều ánh lên lửa giận.

“Diệp Lăng Thiên, hôm nay bọn ta sẽ cho cậu biết sự đáng sợ chân chính của viện trọng tài!”.

Poru thay đổi ánh mắt, đạp chân, một quyền nữa đánh xuống. Quyền sau đẩy quyền trước, chồng điệp lên nhau, đè xuống Diệp Thiên.

Diệp Thiên đạp chân ra sau nửa bước, vẫn dùng một ngón tay đón đỡ. Hai luồng sức mạnh hung hãn đối chọi giằng co, xé rách hư không.

Đúng lúc đó lại có một người bay ra, áo quần trên người bị sức mạnh thổi tung lên, từ bên sườn đánh về phía Diệp Thiên với tốc độ vượt trên tốc độ âm thanh.

“Thiếp Sơn Kháo!”.

Chỉ nghe một tiếng hét lớn vang lên, không gian xuất hiện những gợn sóng. Ông ta nghiêng một bên người tông đến, giống như một bức tường khổng lồ vô hình hiện lên trên không trung.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1230“Phong Thiên Ma Quyền? Đó là môn chủ của Thần Quyền Tông Thái Bang, Quyền Vương Poru?”.Một quyền đánh ra, không ít người kinh ngạc kêu lên.Năm xưa Thần Quyền Tông của Thái Bang trấn áp một nước, thao túng triều chính Thái Bang, có thể nói là hoành hành một thời. Vua của Thái Bang còn phải dùng lễ đệ tử cúi chào môn chủ Thần Quyền Tông.Nghe đồn Quyền Vương Poru từng ra mặt khiêu chiến với cao thủ của viện trọng tài, sau đó mai danh ẩn tích, mấy chục năm không thấy xuất hiện, không ngờ ông ta cũng đã trở thành một trong những Trưởng thẩm phán.Nghĩ đến đây, mọi người đều hít sâu sợ hãi, có thể hội tụ cao thủ mạnh nhất trên thế giới dùng cho mình, đây chính là chỗ đáng sợ chân chính của viện trọng tài. Chẳng trách bọn họ có thể tung hoành thế giới mấy trăm năm không đổ, ngay cả những nước lớn đương thời như Hợp chúng quốc, Hoa Hạ, Sa Nga cũng phải kiêng dè.“Soạt!”.Một quyền mạnh mẽ đánh tới, Diệp Thiên ở bên dưới chỉ điểm ngón tay ra.“Vù!”.Gió tạo thành từ chỉ tay xuyên thủng không gian, chạm vào nơi yếu nhất bên dưới quyền ấn, một chỉ một quyền đối chọi nhau trên không trung, đồng loạt đình trệ.Nhìn thấy chỉ một người ra tay mà thế tấn công của Diệp Thiên đã bị chặn lại, Diệm Linh Cơ lập tức cười nhạt.“Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là không biết trời cao đất dày!”.Bà ta xòe tay ra, lần lượt chỉ vào từng bóng người đứng bên cạnh.“Bất cứ ai trong mười hai người bọn ta cũng đủ để ngự trị bảng xếp hạng sức mạnh thế giới. Tuy trước kia cậu đã giết chết Rivers và Orianna, nhưng trong hai mươi tư Trưởng thẩm phán, bọn họ cũng chỉ ở cấp bậc hạng trung và thấp. Cậu chẳng qua chỉ đánh thắng bọn họ mà mơ có thể một mình đối địch với bọn ta hay sao?”.“Đối địch với các người?”.Diệp Thiên hờ hững lắc đầu, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.“Bà nói sai rồi, không phải tôi muốn đối địch với các người!”.“Cái tôi muốn là giết chết tất cả các người!”.Tất cả mọi người im lặng, kinh ngạc nhìn Diệp Thiên. Chốc lát sau, trong mắt mười hai vị Trưởng thẩm phán đều ánh lên lửa giận.“Diệp Lăng Thiên, hôm nay bọn ta sẽ cho cậu biết sự đáng sợ chân chính của viện trọng tài!”.Poru thay đổi ánh mắt, đạp chân, một quyền nữa đánh xuống. Quyền sau đẩy quyền trước, chồng điệp lên nhau, đè xuống Diệp Thiên.Diệp Thiên đạp chân ra sau nửa bước, vẫn dùng một ngón tay đón đỡ. Hai luồng sức mạnh hung hãn đối chọi giằng co, xé rách hư không.Đúng lúc đó lại có một người bay ra, áo quần trên người bị sức mạnh thổi tung lên, từ bên sườn đánh về phía Diệp Thiên với tốc độ vượt trên tốc độ âm thanh.“Thiếp Sơn Kháo!”.Chỉ nghe một tiếng hét lớn vang lên, không gian xuất hiện những gợn sóng. Ông ta nghiêng một bên người tông đến, giống như một bức tường khổng lồ vô hình hiện lên trên không trung.

Chương 1230