Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1262

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1262“Cậu ta là người Hoa Hạ, đại diện cho Hoa Hạ. Tôi lo lắng nếu tiếp tục như vậy sẽ khiến cho quốc tế bất mãn!”Đối với những người ngoan cố này thì sự việc mà không thể kiểm soát được sẽ là sự việc nguy hiểm nhất.Diệp Thiên giống như một quả bom C4 không biết sẽ nổ bất cứ lúc nào.Người đàn ông trung niên vuốt cằm, đôi mắt sâu thẳm. Một lúc sau, ông ta mới lên tiếng: “Đối với việc của Diệp Thiên, phía trên sớm đã sắp xếp rồi!”“Theo như cấp trên thì không can dự, không hạn chế, cứ để cậu ấy tùy ý hành sự!”“Tùy ý hành sự sao?”Chỉ vài chữ ngắn ngủi mà khiến cả đám đông chấn động.Trong thời cổ đại thì đây chính là đặc quyền mà hoàng đế ban cho đại thần khâm sai.Từ khi Ám Bộ thành lập tới này, tất cả những người mạnh trong giới võ thuật đều phải nể mặt Ám Bộ. Bất kỳ hành động nào cũng đều phải tuân theo quy tắc của Ám Bộ. Bọn họ chưa từng nghe thấy có ai có được đặc quyền lớn đến như vậy.Hai nhân viên lão làng của Ám Bộ cảm thấy không dám tim:”Bộ trưởng La, sao có thể? Cấp trên lại để cho Diệp Lăng Thiên tùy ý làm như vậy sao? Vậy thì sự tồn tại của Ám Bộ còn có ý nghĩa gì nữa? Điều này không hợp với quy tắc mà!”Người đàn ông trung niên nhìn lạnh lùng sau đó quay qua hai người.“Ông Hình, Ông Lương, quy tắc là do người đặt ra, có đôi khi quy tắc cũng có người phá vỡ!”“Chỉ riêng thực lực hiện tại của Diệp Lăng Thiên đã có thể đuổi kịp Long Hoàng năm xưa rồi. Hơn nữa Tẩy Túy Đan mà cậu ấy sáng tạo ra, cùng Phệ Thiên Luyện Khí Quyết, giao Sinh Mệnh Linh Tuyền cho quốc gia, giết chết Chiến Thần Điện – thế lực gây bất lợi cho quốc gia và còn ngăn chặn được cả viện trọng tài!”“Thì bất cứ hạng mục nào trong đó cũng đều là đại công với đất nước, có thể được gọi là Quốc Sĩ rồi.“Cấp trên cho Diệp Lăng Thiên đặc quyền lớn như vậy hoàn toàn nằm trong quy tắc!”Nghe thấy vậy, hai người kia khựng lại, không còn nói gì nữa.Đúng là bọn họ chỉ nghĩ tới việc Diệp Lăng Thiên gây loạn trong nước mà quên đi mất những cống hiến kiệt xuất của Diệp Lăng Thiên đối với đất nước.Bộ trưởng La thấy hai người im lặng thì mới tiếp tục: “Chuyện của Diệp Thiên đã trôi qua một thời gian rồi, không còn là trọng tâm của ngày hôm nay!”“Hôm nay mở cuộc hội nghị tập trung là muốn thông báo cho mọi người từ này trở đi trong Ám Bộ đã rơi vào trạng thái cảnh báo màu đỏ cao nhất!”Ông ta vừa lên tiếng thì cả phòng hội nghị nín lặng như tờ.Tất cả mọi người, trong đó có cả Cố Trường Bình đều tái mặt.Các cấp cảnh báo được vạch ra theo Hợp Chủng Quốc. Từ cao xuống thấp được chia thành màu đỏ, cam, vàng, lam và lục. Cao nhất là đỏ, thấp nhất là lục.Vào những năm 60, 70 khi mà đặc vụ khắp nơi, vô số người nước ngoài lén xâm nhập vào Hoa Hạ thì mức cảnh mà Ám Bộ công bố cũng chỉ lên đến màu vàng mà thôi.Đây cũng là mức cảnh báo cao nhất trong lịch sử của Ám Bộ rồi.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1262“Cậu ta là người Hoa Hạ, đại diện cho Hoa Hạ. Tôi lo lắng nếu tiếp tục như vậy sẽ khiến cho quốc tế bất mãn!”Đối với những người ngoan cố này thì sự việc mà không thể kiểm soát được sẽ là sự việc nguy hiểm nhất.Diệp Thiên giống như một quả bom C4 không biết sẽ nổ bất cứ lúc nào.Người đàn ông trung niên vuốt cằm, đôi mắt sâu thẳm. Một lúc sau, ông ta mới lên tiếng: “Đối với việc của Diệp Thiên, phía trên sớm đã sắp xếp rồi!”“Theo như cấp trên thì không can dự, không hạn chế, cứ để cậu ấy tùy ý hành sự!”“Tùy ý hành sự sao?”Chỉ vài chữ ngắn ngủi mà khiến cả đám đông chấn động.Trong thời cổ đại thì đây chính là đặc quyền mà hoàng đế ban cho đại thần khâm sai.Từ khi Ám Bộ thành lập tới này, tất cả những người mạnh trong giới võ thuật đều phải nể mặt Ám Bộ. Bất kỳ hành động nào cũng đều phải tuân theo quy tắc của Ám Bộ. Bọn họ chưa từng nghe thấy có ai có được đặc quyền lớn đến như vậy.Hai nhân viên lão làng của Ám Bộ cảm thấy không dám tim:”Bộ trưởng La, sao có thể? Cấp trên lại để cho Diệp Lăng Thiên tùy ý làm như vậy sao? Vậy thì sự tồn tại của Ám Bộ còn có ý nghĩa gì nữa? Điều này không hợp với quy tắc mà!”Người đàn ông trung niên nhìn lạnh lùng sau đó quay qua hai người.“Ông Hình, Ông Lương, quy tắc là do người đặt ra, có đôi khi quy tắc cũng có người phá vỡ!”“Chỉ riêng thực lực hiện tại của Diệp Lăng Thiên đã có thể đuổi kịp Long Hoàng năm xưa rồi. Hơn nữa Tẩy Túy Đan mà cậu ấy sáng tạo ra, cùng Phệ Thiên Luyện Khí Quyết, giao Sinh Mệnh Linh Tuyền cho quốc gia, giết chết Chiến Thần Điện – thế lực gây bất lợi cho quốc gia và còn ngăn chặn được cả viện trọng tài!”“Thì bất cứ hạng mục nào trong đó cũng đều là đại công với đất nước, có thể được gọi là Quốc Sĩ rồi.“Cấp trên cho Diệp Lăng Thiên đặc quyền lớn như vậy hoàn toàn nằm trong quy tắc!”Nghe thấy vậy, hai người kia khựng lại, không còn nói gì nữa.Đúng là bọn họ chỉ nghĩ tới việc Diệp Lăng Thiên gây loạn trong nước mà quên đi mất những cống hiến kiệt xuất của Diệp Lăng Thiên đối với đất nước.Bộ trưởng La thấy hai người im lặng thì mới tiếp tục: “Chuyện của Diệp Thiên đã trôi qua một thời gian rồi, không còn là trọng tâm của ngày hôm nay!”“Hôm nay mở cuộc hội nghị tập trung là muốn thông báo cho mọi người từ này trở đi trong Ám Bộ đã rơi vào trạng thái cảnh báo màu đỏ cao nhất!”Ông ta vừa lên tiếng thì cả phòng hội nghị nín lặng như tờ.Tất cả mọi người, trong đó có cả Cố Trường Bình đều tái mặt.Các cấp cảnh báo được vạch ra theo Hợp Chủng Quốc. Từ cao xuống thấp được chia thành màu đỏ, cam, vàng, lam và lục. Cao nhất là đỏ, thấp nhất là lục.Vào những năm 60, 70 khi mà đặc vụ khắp nơi, vô số người nước ngoài lén xâm nhập vào Hoa Hạ thì mức cảnh mà Ám Bộ công bố cũng chỉ lên đến màu vàng mà thôi.Đây cũng là mức cảnh báo cao nhất trong lịch sử của Ám Bộ rồi.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1262“Cậu ta là người Hoa Hạ, đại diện cho Hoa Hạ. Tôi lo lắng nếu tiếp tục như vậy sẽ khiến cho quốc tế bất mãn!”Đối với những người ngoan cố này thì sự việc mà không thể kiểm soát được sẽ là sự việc nguy hiểm nhất.Diệp Thiên giống như một quả bom C4 không biết sẽ nổ bất cứ lúc nào.Người đàn ông trung niên vuốt cằm, đôi mắt sâu thẳm. Một lúc sau, ông ta mới lên tiếng: “Đối với việc của Diệp Thiên, phía trên sớm đã sắp xếp rồi!”“Theo như cấp trên thì không can dự, không hạn chế, cứ để cậu ấy tùy ý hành sự!”“Tùy ý hành sự sao?”Chỉ vài chữ ngắn ngủi mà khiến cả đám đông chấn động.Trong thời cổ đại thì đây chính là đặc quyền mà hoàng đế ban cho đại thần khâm sai.Từ khi Ám Bộ thành lập tới này, tất cả những người mạnh trong giới võ thuật đều phải nể mặt Ám Bộ. Bất kỳ hành động nào cũng đều phải tuân theo quy tắc của Ám Bộ. Bọn họ chưa từng nghe thấy có ai có được đặc quyền lớn đến như vậy.Hai nhân viên lão làng của Ám Bộ cảm thấy không dám tim:”Bộ trưởng La, sao có thể? Cấp trên lại để cho Diệp Lăng Thiên tùy ý làm như vậy sao? Vậy thì sự tồn tại của Ám Bộ còn có ý nghĩa gì nữa? Điều này không hợp với quy tắc mà!”Người đàn ông trung niên nhìn lạnh lùng sau đó quay qua hai người.“Ông Hình, Ông Lương, quy tắc là do người đặt ra, có đôi khi quy tắc cũng có người phá vỡ!”“Chỉ riêng thực lực hiện tại của Diệp Lăng Thiên đã có thể đuổi kịp Long Hoàng năm xưa rồi. Hơn nữa Tẩy Túy Đan mà cậu ấy sáng tạo ra, cùng Phệ Thiên Luyện Khí Quyết, giao Sinh Mệnh Linh Tuyền cho quốc gia, giết chết Chiến Thần Điện – thế lực gây bất lợi cho quốc gia và còn ngăn chặn được cả viện trọng tài!”“Thì bất cứ hạng mục nào trong đó cũng đều là đại công với đất nước, có thể được gọi là Quốc Sĩ rồi.“Cấp trên cho Diệp Lăng Thiên đặc quyền lớn như vậy hoàn toàn nằm trong quy tắc!”Nghe thấy vậy, hai người kia khựng lại, không còn nói gì nữa.Đúng là bọn họ chỉ nghĩ tới việc Diệp Lăng Thiên gây loạn trong nước mà quên đi mất những cống hiến kiệt xuất của Diệp Lăng Thiên đối với đất nước.Bộ trưởng La thấy hai người im lặng thì mới tiếp tục: “Chuyện của Diệp Thiên đã trôi qua một thời gian rồi, không còn là trọng tâm của ngày hôm nay!”“Hôm nay mở cuộc hội nghị tập trung là muốn thông báo cho mọi người từ này trở đi trong Ám Bộ đã rơi vào trạng thái cảnh báo màu đỏ cao nhất!”Ông ta vừa lên tiếng thì cả phòng hội nghị nín lặng như tờ.Tất cả mọi người, trong đó có cả Cố Trường Bình đều tái mặt.Các cấp cảnh báo được vạch ra theo Hợp Chủng Quốc. Từ cao xuống thấp được chia thành màu đỏ, cam, vàng, lam và lục. Cao nhất là đỏ, thấp nhất là lục.Vào những năm 60, 70 khi mà đặc vụ khắp nơi, vô số người nước ngoài lén xâm nhập vào Hoa Hạ thì mức cảnh mà Ám Bộ công bố cũng chỉ lên đến màu vàng mà thôi.Đây cũng là mức cảnh báo cao nhất trong lịch sử của Ám Bộ rồi.

Chương 1262