Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1288

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1288Đàm Băng Băng tiếp tục nói: “Trong La Võng, mỗi cập bậc của một sát thủ đều có khoảng cách cực kỳ lớn. Với những sát thủ mang bốn cấp bậc Yêu Ma Quỷ Quái thì đều thuộc vòng ngoài của La Võng.“Từ cấp bậc Tuyệt trở nên thì mới là những cao thủ thực sự của La Võng!”Diệp Thiên uống một ngụm rượu, thản nhiên nói: “Cô nói cho tôi thông tin này thì vẫn chưa đủ để đổi lấy mạng của cô đâu!”Cái gì mà La Võng chứ, đối với cậu mà nói, thì cậu không hề có hứng thú.“Diệp đế vương đừng vội, tôi vẫn chưa nói hết!”Đàm Băng Băng nở nụ cười thần bí, sau đó hỏi lại: “Tôi xếp vị trí thứ ba trong bảng xếp hạng sát thủ quốc tế, theo Diệp đế vương thì cậu cảm thấy tôi thuộc cấp bậc nào trong La Võng?”Diệp Thiên nghe thấy vậy thì đôi mắt lấp láy.Đàm Băng Băng có biệt danh là Ripper, xếp vị trí thứ ba trong bảng sát thủ, là sát thủ trong đám sát thủ, dù tổ chức La Võng thần bí và cực kỳ mạnh như vậy thì có lẽ cô ta cũng xếp thứ hạng cao và cũng phải là cấp bậc Thiên trong tổ chức này.Nhưng nghe giọng điệu của Đàm Băng Băng thì có vẻ như sự việc không đơn giản như cậu tưởng tượng.“Có lẽ Diệp đế vương đã đoán ra rồi, trong La Võng, tôi chỉ thuộc cấp bậc Sát mà thôi!”“Barret – người được coi là thần súng vừa rồi bắn tỉa ám sát cậu cũng giống tôi chỉ là cấp bậc Sát mà thôi.Cuối cùng thì Diệp Thiên cũng tái mặt vài phần và để Đàm Băng Băng nói tiếp.Đàm Băng Băng trầm giọng với ánh mắt kiêng dè: “Trong La Võng, người thật sự đạt tới cấp bậc Thiên chỉ có hai người!”Diệp Thiên không đợi nói hết đã lên tiếng.“Huyết Ma” và “Ẩn Giả” phải không?Dường như không cần suy nghĩ cũng có thể đoán ra người chèn ép được Ripper xuống vị trí thứ ba, bước vào cấp bậc Thiên chỉ có hai người này.Nhưng đây cũng là điều mà Diệp Thiên cảm thấy bất ngờ, khoảng các giữa vị trí số 3, 2 và 1 vốn không chênh lệch nhiều. Nhưng giờ xem ra Đàm Băng Băng so với hai cấp bậc kia có một khoảng cách rất lớn.Nếu miễn cưỡng thì tu vi của Đàm Băng Băng có thể chèn ép Ẩn Giả. Diệp Thiên có thể cảm nhận được cô ta đã đạt tới giới hạn của cảnh giới siêu phàm thần phẩm, tu vi có thể xếp ngang hàng với Gaudreau trong bảng sức mạnh thế giới, thậm chí còn không hề thua kém trưởng thẩm phán của viện trọng tài.Vậy mà Huyết Ma và Ẩn Giả còn mạnh hơn cả Đàm Băng Băng. Vậy thì tu vi của hai người kia mạnh tới mức nào chứ?“Lẽ nào là…Vương cấp trong truyền thuyết sao?”Đàm Băng Băng gật dầu: “Trong La Võng, Huyết Ma đứng đầu, người này là thương hiệu của La Võng vào thời điểm hiện tại”.“Còn Ẩn Giả đã hàng chục nằm không xuất hiện rồi. Tôi không biết người này có còn trên đời hay không, nhưng Huyết Ma thì tôi từng gặp. Tôi đảm bảo chỉ một mình người này thôi cũng đủ để cậu phải nhìn nhận một cách nghiêm túc!”“Vào năm mươi năm trước, Huyết Ma từng săn giết một người thuộc vương cấp thực sự!”“Ồ?”,cuối cùng thì Diệp Thiên cũng đã dao động.“Săn giết một người thuộc Vương cấp cơ à?”Cậu chưa từng gặp người nào thuộc cảnh giới vương cấp thực sự nên không biết vương cấp mạnh tới mức nào. Nhưng Huyết Ma có săn giết vương cấp thì chứng tỏ Huyết Ma cũng đã gần đạt tới vương cấp, thậm chí là còn ngang hàng với vương cấp rồi.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1288Đàm Băng Băng tiếp tục nói: “Trong La Võng, mỗi cập bậc của một sát thủ đều có khoảng cách cực kỳ lớn. Với những sát thủ mang bốn cấp bậc Yêu Ma Quỷ Quái thì đều thuộc vòng ngoài của La Võng.“Từ cấp bậc Tuyệt trở nên thì mới là những cao thủ thực sự của La Võng!”Diệp Thiên uống một ngụm rượu, thản nhiên nói: “Cô nói cho tôi thông tin này thì vẫn chưa đủ để đổi lấy mạng của cô đâu!”Cái gì mà La Võng chứ, đối với cậu mà nói, thì cậu không hề có hứng thú.“Diệp đế vương đừng vội, tôi vẫn chưa nói hết!”Đàm Băng Băng nở nụ cười thần bí, sau đó hỏi lại: “Tôi xếp vị trí thứ ba trong bảng xếp hạng sát thủ quốc tế, theo Diệp đế vương thì cậu cảm thấy tôi thuộc cấp bậc nào trong La Võng?”Diệp Thiên nghe thấy vậy thì đôi mắt lấp láy.Đàm Băng Băng có biệt danh là Ripper, xếp vị trí thứ ba trong bảng sát thủ, là sát thủ trong đám sát thủ, dù tổ chức La Võng thần bí và cực kỳ mạnh như vậy thì có lẽ cô ta cũng xếp thứ hạng cao và cũng phải là cấp bậc Thiên trong tổ chức này.Nhưng nghe giọng điệu của Đàm Băng Băng thì có vẻ như sự việc không đơn giản như cậu tưởng tượng.“Có lẽ Diệp đế vương đã đoán ra rồi, trong La Võng, tôi chỉ thuộc cấp bậc Sát mà thôi!”“Barret – người được coi là thần súng vừa rồi bắn tỉa ám sát cậu cũng giống tôi chỉ là cấp bậc Sát mà thôi.Cuối cùng thì Diệp Thiên cũng tái mặt vài phần và để Đàm Băng Băng nói tiếp.Đàm Băng Băng trầm giọng với ánh mắt kiêng dè: “Trong La Võng, người thật sự đạt tới cấp bậc Thiên chỉ có hai người!”Diệp Thiên không đợi nói hết đã lên tiếng.“Huyết Ma” và “Ẩn Giả” phải không?Dường như không cần suy nghĩ cũng có thể đoán ra người chèn ép được Ripper xuống vị trí thứ ba, bước vào cấp bậc Thiên chỉ có hai người này.Nhưng đây cũng là điều mà Diệp Thiên cảm thấy bất ngờ, khoảng các giữa vị trí số 3, 2 và 1 vốn không chênh lệch nhiều. Nhưng giờ xem ra Đàm Băng Băng so với hai cấp bậc kia có một khoảng cách rất lớn.Nếu miễn cưỡng thì tu vi của Đàm Băng Băng có thể chèn ép Ẩn Giả. Diệp Thiên có thể cảm nhận được cô ta đã đạt tới giới hạn của cảnh giới siêu phàm thần phẩm, tu vi có thể xếp ngang hàng với Gaudreau trong bảng sức mạnh thế giới, thậm chí còn không hề thua kém trưởng thẩm phán của viện trọng tài.Vậy mà Huyết Ma và Ẩn Giả còn mạnh hơn cả Đàm Băng Băng. Vậy thì tu vi của hai người kia mạnh tới mức nào chứ?“Lẽ nào là…Vương cấp trong truyền thuyết sao?”Đàm Băng Băng gật dầu: “Trong La Võng, Huyết Ma đứng đầu, người này là thương hiệu của La Võng vào thời điểm hiện tại”.“Còn Ẩn Giả đã hàng chục nằm không xuất hiện rồi. Tôi không biết người này có còn trên đời hay không, nhưng Huyết Ma thì tôi từng gặp. Tôi đảm bảo chỉ một mình người này thôi cũng đủ để cậu phải nhìn nhận một cách nghiêm túc!”“Vào năm mươi năm trước, Huyết Ma từng săn giết một người thuộc vương cấp thực sự!”“Ồ?”,cuối cùng thì Diệp Thiên cũng đã dao động.“Săn giết một người thuộc Vương cấp cơ à?”Cậu chưa từng gặp người nào thuộc cảnh giới vương cấp thực sự nên không biết vương cấp mạnh tới mức nào. Nhưng Huyết Ma có săn giết vương cấp thì chứng tỏ Huyết Ma cũng đã gần đạt tới vương cấp, thậm chí là còn ngang hàng với vương cấp rồi.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1288Đàm Băng Băng tiếp tục nói: “Trong La Võng, mỗi cập bậc của một sát thủ đều có khoảng cách cực kỳ lớn. Với những sát thủ mang bốn cấp bậc Yêu Ma Quỷ Quái thì đều thuộc vòng ngoài của La Võng.“Từ cấp bậc Tuyệt trở nên thì mới là những cao thủ thực sự của La Võng!”Diệp Thiên uống một ngụm rượu, thản nhiên nói: “Cô nói cho tôi thông tin này thì vẫn chưa đủ để đổi lấy mạng của cô đâu!”Cái gì mà La Võng chứ, đối với cậu mà nói, thì cậu không hề có hứng thú.“Diệp đế vương đừng vội, tôi vẫn chưa nói hết!”Đàm Băng Băng nở nụ cười thần bí, sau đó hỏi lại: “Tôi xếp vị trí thứ ba trong bảng xếp hạng sát thủ quốc tế, theo Diệp đế vương thì cậu cảm thấy tôi thuộc cấp bậc nào trong La Võng?”Diệp Thiên nghe thấy vậy thì đôi mắt lấp láy.Đàm Băng Băng có biệt danh là Ripper, xếp vị trí thứ ba trong bảng sát thủ, là sát thủ trong đám sát thủ, dù tổ chức La Võng thần bí và cực kỳ mạnh như vậy thì có lẽ cô ta cũng xếp thứ hạng cao và cũng phải là cấp bậc Thiên trong tổ chức này.Nhưng nghe giọng điệu của Đàm Băng Băng thì có vẻ như sự việc không đơn giản như cậu tưởng tượng.“Có lẽ Diệp đế vương đã đoán ra rồi, trong La Võng, tôi chỉ thuộc cấp bậc Sát mà thôi!”“Barret – người được coi là thần súng vừa rồi bắn tỉa ám sát cậu cũng giống tôi chỉ là cấp bậc Sát mà thôi.Cuối cùng thì Diệp Thiên cũng tái mặt vài phần và để Đàm Băng Băng nói tiếp.Đàm Băng Băng trầm giọng với ánh mắt kiêng dè: “Trong La Võng, người thật sự đạt tới cấp bậc Thiên chỉ có hai người!”Diệp Thiên không đợi nói hết đã lên tiếng.“Huyết Ma” và “Ẩn Giả” phải không?Dường như không cần suy nghĩ cũng có thể đoán ra người chèn ép được Ripper xuống vị trí thứ ba, bước vào cấp bậc Thiên chỉ có hai người này.Nhưng đây cũng là điều mà Diệp Thiên cảm thấy bất ngờ, khoảng các giữa vị trí số 3, 2 và 1 vốn không chênh lệch nhiều. Nhưng giờ xem ra Đàm Băng Băng so với hai cấp bậc kia có một khoảng cách rất lớn.Nếu miễn cưỡng thì tu vi của Đàm Băng Băng có thể chèn ép Ẩn Giả. Diệp Thiên có thể cảm nhận được cô ta đã đạt tới giới hạn của cảnh giới siêu phàm thần phẩm, tu vi có thể xếp ngang hàng với Gaudreau trong bảng sức mạnh thế giới, thậm chí còn không hề thua kém trưởng thẩm phán của viện trọng tài.Vậy mà Huyết Ma và Ẩn Giả còn mạnh hơn cả Đàm Băng Băng. Vậy thì tu vi của hai người kia mạnh tới mức nào chứ?“Lẽ nào là…Vương cấp trong truyền thuyết sao?”Đàm Băng Băng gật dầu: “Trong La Võng, Huyết Ma đứng đầu, người này là thương hiệu của La Võng vào thời điểm hiện tại”.“Còn Ẩn Giả đã hàng chục nằm không xuất hiện rồi. Tôi không biết người này có còn trên đời hay không, nhưng Huyết Ma thì tôi từng gặp. Tôi đảm bảo chỉ một mình người này thôi cũng đủ để cậu phải nhìn nhận một cách nghiêm túc!”“Vào năm mươi năm trước, Huyết Ma từng săn giết một người thuộc vương cấp thực sự!”“Ồ?”,cuối cùng thì Diệp Thiên cũng đã dao động.“Săn giết một người thuộc Vương cấp cơ à?”Cậu chưa từng gặp người nào thuộc cảnh giới vương cấp thực sự nên không biết vương cấp mạnh tới mức nào. Nhưng Huyết Ma có săn giết vương cấp thì chứng tỏ Huyết Ma cũng đã gần đạt tới vương cấp, thậm chí là còn ngang hàng với vương cấp rồi.

Chương 1288