Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1382
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1382Diệp Thiên đảo mắt nhìn quanh rồi khẽ lắc đầu.“Tôi đã mất kiên nhẫn với các ngườiCậu vừa dứt lời thì lập tức đấm ra một đấm. Nắm đấm đó vừa được đấm ra thì liền có bảy tiếng nổ lớn vang lên, quyền kình vượt qua âm chướng, tạo ra bảy lỗ lớn trên không trung.Chấn Vũ!Bảy vị bán vương tam chuyển gần như không có phản ứng, quyền kình đã tới trước ngực.“Ọc”.Bảy người cùng hộc máu, đến cả cang khí phòng ngự cũng bị quyền kình đấm thủng, sức mạnh bá đạo xâm nhập vào trong cơ thể, giết chết hết tất cả sự sống.Gulagas, Hồ Thiên Sinh, Anlonge, Xà Tôn giả có tu vi yếu nên lập tức chết ngay tại chỗ, còn Dĩa, Ẩn Giả, cũng như Muffit với khả năng phòng ngự cực mạnh thì vẫn giữ được chút hơi thở, nhưng đều bị thương nặng, mất hết khả năng chiến đấu.Chỉ với một đấm, cậu đã giết chết bốn người, làm ba người bị thương nặng.Ấn Giả ôm ngực, cảm thấy cơ thể đang yếu đi nhanh chóng thì bất giác nở nụ cười đau khố.Đến lúc này, cuối cùng thì ông ta cũng đã hiểu, con mồi mà mình nhắm đến là một ác ma hung tàn mà trước giờ ông ta chưa từng gặp qua.Nắm đấm đó của Diệp Thiên cũng khiến cho người săn ma Neil Wodos chưa hề ra tay cũng phải tròn mắt. Nhưng ông ta không quá run sợ mà ngược lại có ý muốn chiến đấu.Lúc này Diệp Thiên cũng quay đầu nhìn sang ông ta.“Viện trọng tài có bảy người đến, nhưng sáu người này có thể nói đều là phế vật, không đáng để nhắc đến”.“Người khiến tôi cảm thấy hứng thú thật sự là ông”.Cậu tiến về trước trên không trung, nở nụ cười nguy hiểm.“Từ khi tôi tu luyện có thành tựu đến nay đã một năm lẻ bảy tháng, hôm nay, cuối cùng cũng để tôi gặp được ông…”“Vương cấp thật sự”.Trên không trung, Diệp Thiên nhìn thẳng vào Neil Wodos và mỉm cười.Sắc mặt của bảy vị bán vương tam chuyến có mặt ở đó đều thay đổi, đến cả Đàm Băng Băng ở bên dưới cũng tỏ ra không sao tin được.Vương cấp thật sự sao? Không ngờ người thanh niên thư sinh, trông có vẻ hiền lành đó lại là một nhân vật vương cấp thật sự.Đừng nói là Đàm Băng Băng, dù là đám người Dĩa, cùng là thẩm phán trưởng của viện trọng tài thì cũng đều cảm thấy bất ngờ và khó hiểu.Cậu nhìn sang Neil Wodos và hơi nheo mắt lại.“Neil Wodos, ông đã đến bước đấy rồi sao?”Theo như cậu biết thì tu vi của mọi người đều ngang ngửa nhau, tất cả đều thuộc bán vương tam chuyển, chỉ còn cách vương cấp thật sự có nửa bước nữa thôi. Mấy năm nay, họ cũng chưa từng nghe có ai trong số họ bứt phá thành công.Nhưng bây giờ, nghe cách nói của Diệp Thiên thì có vẻ như Neil Wodos đã vượt qua được bước đó rồi.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1382Diệp Thiên đảo mắt nhìn quanh rồi khẽ lắc đầu.“Tôi đã mất kiên nhẫn với các ngườiCậu vừa dứt lời thì lập tức đấm ra một đấm. Nắm đấm đó vừa được đấm ra thì liền có bảy tiếng nổ lớn vang lên, quyền kình vượt qua âm chướng, tạo ra bảy lỗ lớn trên không trung.Chấn Vũ!Bảy vị bán vương tam chuyển gần như không có phản ứng, quyền kình đã tới trước ngực.“Ọc”.Bảy người cùng hộc máu, đến cả cang khí phòng ngự cũng bị quyền kình đấm thủng, sức mạnh bá đạo xâm nhập vào trong cơ thể, giết chết hết tất cả sự sống.Gulagas, Hồ Thiên Sinh, Anlonge, Xà Tôn giả có tu vi yếu nên lập tức chết ngay tại chỗ, còn Dĩa, Ẩn Giả, cũng như Muffit với khả năng phòng ngự cực mạnh thì vẫn giữ được chút hơi thở, nhưng đều bị thương nặng, mất hết khả năng chiến đấu.Chỉ với một đấm, cậu đã giết chết bốn người, làm ba người bị thương nặng.Ấn Giả ôm ngực, cảm thấy cơ thể đang yếu đi nhanh chóng thì bất giác nở nụ cười đau khố.Đến lúc này, cuối cùng thì ông ta cũng đã hiểu, con mồi mà mình nhắm đến là một ác ma hung tàn mà trước giờ ông ta chưa từng gặp qua.Nắm đấm đó của Diệp Thiên cũng khiến cho người săn ma Neil Wodos chưa hề ra tay cũng phải tròn mắt. Nhưng ông ta không quá run sợ mà ngược lại có ý muốn chiến đấu.Lúc này Diệp Thiên cũng quay đầu nhìn sang ông ta.“Viện trọng tài có bảy người đến, nhưng sáu người này có thể nói đều là phế vật, không đáng để nhắc đến”.“Người khiến tôi cảm thấy hứng thú thật sự là ông”.Cậu tiến về trước trên không trung, nở nụ cười nguy hiểm.“Từ khi tôi tu luyện có thành tựu đến nay đã một năm lẻ bảy tháng, hôm nay, cuối cùng cũng để tôi gặp được ông…”“Vương cấp thật sự”.Trên không trung, Diệp Thiên nhìn thẳng vào Neil Wodos và mỉm cười.Sắc mặt của bảy vị bán vương tam chuyến có mặt ở đó đều thay đổi, đến cả Đàm Băng Băng ở bên dưới cũng tỏ ra không sao tin được.Vương cấp thật sự sao? Không ngờ người thanh niên thư sinh, trông có vẻ hiền lành đó lại là một nhân vật vương cấp thật sự.Đừng nói là Đàm Băng Băng, dù là đám người Dĩa, cùng là thẩm phán trưởng của viện trọng tài thì cũng đều cảm thấy bất ngờ và khó hiểu.Cậu nhìn sang Neil Wodos và hơi nheo mắt lại.“Neil Wodos, ông đã đến bước đấy rồi sao?”Theo như cậu biết thì tu vi của mọi người đều ngang ngửa nhau, tất cả đều thuộc bán vương tam chuyển, chỉ còn cách vương cấp thật sự có nửa bước nữa thôi. Mấy năm nay, họ cũng chưa từng nghe có ai trong số họ bứt phá thành công.Nhưng bây giờ, nghe cách nói của Diệp Thiên thì có vẻ như Neil Wodos đã vượt qua được bước đó rồi.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1382Diệp Thiên đảo mắt nhìn quanh rồi khẽ lắc đầu.“Tôi đã mất kiên nhẫn với các ngườiCậu vừa dứt lời thì lập tức đấm ra một đấm. Nắm đấm đó vừa được đấm ra thì liền có bảy tiếng nổ lớn vang lên, quyền kình vượt qua âm chướng, tạo ra bảy lỗ lớn trên không trung.Chấn Vũ!Bảy vị bán vương tam chuyển gần như không có phản ứng, quyền kình đã tới trước ngực.“Ọc”.Bảy người cùng hộc máu, đến cả cang khí phòng ngự cũng bị quyền kình đấm thủng, sức mạnh bá đạo xâm nhập vào trong cơ thể, giết chết hết tất cả sự sống.Gulagas, Hồ Thiên Sinh, Anlonge, Xà Tôn giả có tu vi yếu nên lập tức chết ngay tại chỗ, còn Dĩa, Ẩn Giả, cũng như Muffit với khả năng phòng ngự cực mạnh thì vẫn giữ được chút hơi thở, nhưng đều bị thương nặng, mất hết khả năng chiến đấu.Chỉ với một đấm, cậu đã giết chết bốn người, làm ba người bị thương nặng.Ấn Giả ôm ngực, cảm thấy cơ thể đang yếu đi nhanh chóng thì bất giác nở nụ cười đau khố.Đến lúc này, cuối cùng thì ông ta cũng đã hiểu, con mồi mà mình nhắm đến là một ác ma hung tàn mà trước giờ ông ta chưa từng gặp qua.Nắm đấm đó của Diệp Thiên cũng khiến cho người săn ma Neil Wodos chưa hề ra tay cũng phải tròn mắt. Nhưng ông ta không quá run sợ mà ngược lại có ý muốn chiến đấu.Lúc này Diệp Thiên cũng quay đầu nhìn sang ông ta.“Viện trọng tài có bảy người đến, nhưng sáu người này có thể nói đều là phế vật, không đáng để nhắc đến”.“Người khiến tôi cảm thấy hứng thú thật sự là ông”.Cậu tiến về trước trên không trung, nở nụ cười nguy hiểm.“Từ khi tôi tu luyện có thành tựu đến nay đã một năm lẻ bảy tháng, hôm nay, cuối cùng cũng để tôi gặp được ông…”“Vương cấp thật sự”.Trên không trung, Diệp Thiên nhìn thẳng vào Neil Wodos và mỉm cười.Sắc mặt của bảy vị bán vương tam chuyến có mặt ở đó đều thay đổi, đến cả Đàm Băng Băng ở bên dưới cũng tỏ ra không sao tin được.Vương cấp thật sự sao? Không ngờ người thanh niên thư sinh, trông có vẻ hiền lành đó lại là một nhân vật vương cấp thật sự.Đừng nói là Đàm Băng Băng, dù là đám người Dĩa, cùng là thẩm phán trưởng của viện trọng tài thì cũng đều cảm thấy bất ngờ và khó hiểu.Cậu nhìn sang Neil Wodos và hơi nheo mắt lại.“Neil Wodos, ông đã đến bước đấy rồi sao?”Theo như cậu biết thì tu vi của mọi người đều ngang ngửa nhau, tất cả đều thuộc bán vương tam chuyển, chỉ còn cách vương cấp thật sự có nửa bước nữa thôi. Mấy năm nay, họ cũng chưa từng nghe có ai trong số họ bứt phá thành công.Nhưng bây giờ, nghe cách nói của Diệp Thiên thì có vẻ như Neil Wodos đã vượt qua được bước đó rồi.