Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1397

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1397“Hừ!”Cơ thể ông ta vừa di chuyển, Diệp Thiên bỗng cười nhạt thành tiếng.“Sao hả, muốn giữ chân tôi để ông ta chạy trước à?”.Cậu không hề có ý đuổi theo, chỉ khẽ lắc ngón tay.“Người mà Diệp Lăng Thiên tôi muốn giết, ai cũng không thoát được!”.Trong lúc cậu nói, Neil Wodos đã chạy xa nghìn mét, cơ thể chỉ còn là đốm sáng trắng, hơn nữa càng lúc càngxa.Người thần bí nghe cậu nói vậy thì mỉm cười nhàn nhạt, không hề để tâm: “Diệp Lăng Thiên, cậu quả thật là thiên tài phi thường của Hoa Hạ. Nếu là năm xưa, cậu chắc chắn là đối tượng mà giáo triều chúng tôi phải giết chết đầu tiên!”.“Nhưng thời đại bây giờ đã khác, giữa tôi và cậu cũng không cần phải kết thù oán không thể hóa giải. Hôm nay Neil Wodos trốn thoát xem như giáo triều chúng tôi nợ cậu một ân tình!”.“Sau này chuyện của viện trọng tài, cậu và giáo triều chúng tôi có thể kết thành đồng minh!”.Bây giờ, Neil Wodos hầu như đã không còn thấy bóng dáng, ông ta không cho rằng Diệp Thiên còn có thủ đoạn gì để giết chết Neil Wodos, huống hồ còn có ông ta ở đây ngăn cản.“ồng cho rằng ông ta có thể thoát được sao?”.Diệp Thiên liếc nhìn ông ta, sau đó khẽ cười lắc đầu.“Từ khi bị lưỡi kiếm khí bằng sức mạnh tinh thần của tôi chạm phải, đồng nghĩa ông ta đã là người chết rồi!”.Con ngươi của người thần bí co lại, hơi nghi hoặc: “Cậu nói cái gì?”.Diệp Thiên không trả lời, chỉ thốt ra từng chữ.“Thiêu hồn từ xa!”.Khi chữ cuối cùng được thốt ra, đốm sáng xa tận chân trời đại diện cho Neil Wodos kia bỗng dừng lại, sau đó đốm trắng hóa thành đốm đỏ, mờ mịt ấn hiện.Đám đông bên dưới không hiểu ra sao, nhưng người thần bí phương Tây lại kinh hãi. Chỉ có ông ta có thể thấy rõ, lúc này trên người Neil Wodos đang có ngọn lửa hừng hực bốc cháy, biến cả người ông ta thành mảng lửa.Biểu cảm trên mặt người thần bí trở nên cứng đờ.“Á!”.Trên bầu trời phía xa, từng ngọn lửa hừng hực bốc cháy, tiếng la hét thảm tiếng theo đó truyền đến, thê lương đáng sợ như vậy.Mọi người mơ hồ có thể phân biệt được giọng nói đó phát ra từ Neil Wodos vừa chạy trốn đến phương xa.Nhưng ai nấy đều cảm thây kì lạ, bây giờ Neil Wodos đã cách xa nghìn trượng, gần như đã đến điểm cuối chân trời, sao đột nhiên lại tự thiêu?Người thần bí quay về hướng Neil Wodos, nhìn thấy ngọn lửa rực cháy ở xa xa, vẻ mặt ông ta ngưng đọng, giọng điệu toát lên sự tức giận tột cùng.Nhưng ông ta càng không hiểu, rốt cuộc Diệp Thiên đã dùng thủ đoạn gì mà lại có thể khiến Neil Wodos tự thiêu ở khoảng cách xa như vậy.Đôi mắt Thu Nhược Hi dao động. Cô ấy từng nhìn thấy Diệp Thiên sử dụng Long Diệm Truy Hồn Tiễn, giết chết hai cao thủ cảnh giới siêu phàm trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới định chạy trốn trên bầu trời bãi biển Nam Hải. Nhưng hôm đó, Diệp Thiên có hội tụ lửa thành cung tên, còn có động tác kéo cung, mà hôm nay thì lại lặng lẽ vô thanh, giết người trong vô hình, khiến cô ấy không thể tin nổi.“Diệp Lăng Thiên, rốt cuộc cậu đã dùng thủ đoạn gì?”.

Chương 1397

“Hừ!”

Cơ thể ông ta vừa di chuyển, Diệp Thiên bỗng cười nhạt thành tiếng.

“Sao hả, muốn giữ chân tôi để ông ta chạy trước à?”.

Cậu không hề có ý đuổi theo, chỉ khẽ lắc ngón tay.

“Người mà Diệp Lăng Thiên tôi muốn giết, ai cũng không thoát được!”.

Trong lúc cậu nói, Neil Wodos đã chạy xa nghìn mét, cơ thể chỉ còn là đốm sáng trắng, hơn nữa càng lúc càng

xa.

Người thần bí nghe cậu nói vậy thì mỉm cười nhàn nhạt, không hề để tâm: “Diệp Lăng Thiên, cậu quả thật là thiên tài phi thường của Hoa Hạ. Nếu là năm xưa, cậu chắc chắn là đối tượng mà giáo triều chúng tôi phải giết chết đầu tiên!”.

“Nhưng thời đại bây giờ đã khác, giữa tôi và cậu cũng không cần phải kết thù oán không thể hóa giải. Hôm nay Neil Wodos trốn thoát xem như giáo triều chúng tôi nợ cậu một ân tình!”.

“Sau này chuyện của viện trọng tài, cậu và giáo triều chúng tôi có thể kết thành đồng minh!”.

Bây giờ, Neil Wodos hầu như đã không còn thấy bóng dáng, ông ta không cho rằng Diệp Thiên còn có thủ đoạn gì để giết chết Neil Wodos, huống hồ còn có ông ta ở đây ngăn cản.

“ồng cho rằng ông ta có thể thoát được sao?”.

Diệp Thiên liếc nhìn ông ta, sau đó khẽ cười lắc đầu.

“Từ khi bị lưỡi kiếm khí bằng sức mạnh tinh thần của tôi chạm phải, đồng nghĩa ông ta đã là người chết rồi!”.

Con ngươi của người thần bí co lại, hơi nghi hoặc: “Cậu nói cái gì?”.

Diệp Thiên không trả lời, chỉ thốt ra từng chữ.

“Thiêu hồn từ xa!”.

Khi chữ cuối cùng được thốt ra, đốm sáng xa tận chân trời đại diện cho Neil Wodos kia bỗng dừng lại, sau đó đốm trắng hóa thành đốm đỏ, mờ mịt ấn hiện.

Đám đông bên dưới không hiểu ra sao, nhưng người thần bí phương Tây lại kinh hãi. Chỉ có ông ta có thể thấy rõ, lúc này trên người Neil Wodos đang có ngọn lửa hừng hực bốc cháy, biến cả người ông ta thành mảng lửa.

Biểu cảm trên mặt người thần bí trở nên cứng đờ.

“Á!”.

Trên bầu trời phía xa, từng ngọn lửa hừng hực bốc cháy, tiếng la hét thảm tiếng theo đó truyền đến, thê lương đáng sợ như vậy.

Mọi người mơ hồ có thể phân biệt được giọng nói đó phát ra từ Neil Wodos vừa chạy trốn đến phương xa.

Nhưng ai nấy đều cảm thây kì lạ, bây giờ Neil Wodos đã cách xa nghìn trượng, gần như đã đến điểm cuối chân trời, sao đột nhiên lại tự thiêu?

Người thần bí quay về hướng Neil Wodos, nhìn thấy ngọn lửa rực cháy ở xa xa, vẻ mặt ông ta ngưng đọng, giọng điệu toát lên sự tức giận tột cùng.

Nhưng ông ta càng không hiểu, rốt cuộc Diệp Thiên đã dùng thủ đoạn gì mà lại có thể khiến Neil Wodos tự thiêu ở khoảng cách xa như vậy.

Đôi mắt Thu Nhược Hi dao động. Cô ấy từng nhìn thấy Diệp Thiên sử dụng Long Diệm Truy Hồn Tiễn, giết chết hai cao thủ cảnh giới siêu phàm trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới định chạy trốn trên bầu trời bãi biển Nam Hải. Nhưng hôm đó, Diệp Thiên có hội tụ lửa thành cung tên, còn có động tác kéo cung, mà hôm nay thì lại lặng lẽ vô thanh, giết người trong vô hình, khiến cô ấy không thể tin nổi.

“Diệp Lăng Thiên, rốt cuộc cậu đã dùng thủ đoạn gì?”.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1397“Hừ!”Cơ thể ông ta vừa di chuyển, Diệp Thiên bỗng cười nhạt thành tiếng.“Sao hả, muốn giữ chân tôi để ông ta chạy trước à?”.Cậu không hề có ý đuổi theo, chỉ khẽ lắc ngón tay.“Người mà Diệp Lăng Thiên tôi muốn giết, ai cũng không thoát được!”.Trong lúc cậu nói, Neil Wodos đã chạy xa nghìn mét, cơ thể chỉ còn là đốm sáng trắng, hơn nữa càng lúc càngxa.Người thần bí nghe cậu nói vậy thì mỉm cười nhàn nhạt, không hề để tâm: “Diệp Lăng Thiên, cậu quả thật là thiên tài phi thường của Hoa Hạ. Nếu là năm xưa, cậu chắc chắn là đối tượng mà giáo triều chúng tôi phải giết chết đầu tiên!”.“Nhưng thời đại bây giờ đã khác, giữa tôi và cậu cũng không cần phải kết thù oán không thể hóa giải. Hôm nay Neil Wodos trốn thoát xem như giáo triều chúng tôi nợ cậu một ân tình!”.“Sau này chuyện của viện trọng tài, cậu và giáo triều chúng tôi có thể kết thành đồng minh!”.Bây giờ, Neil Wodos hầu như đã không còn thấy bóng dáng, ông ta không cho rằng Diệp Thiên còn có thủ đoạn gì để giết chết Neil Wodos, huống hồ còn có ông ta ở đây ngăn cản.“ồng cho rằng ông ta có thể thoát được sao?”.Diệp Thiên liếc nhìn ông ta, sau đó khẽ cười lắc đầu.“Từ khi bị lưỡi kiếm khí bằng sức mạnh tinh thần của tôi chạm phải, đồng nghĩa ông ta đã là người chết rồi!”.Con ngươi của người thần bí co lại, hơi nghi hoặc: “Cậu nói cái gì?”.Diệp Thiên không trả lời, chỉ thốt ra từng chữ.“Thiêu hồn từ xa!”.Khi chữ cuối cùng được thốt ra, đốm sáng xa tận chân trời đại diện cho Neil Wodos kia bỗng dừng lại, sau đó đốm trắng hóa thành đốm đỏ, mờ mịt ấn hiện.Đám đông bên dưới không hiểu ra sao, nhưng người thần bí phương Tây lại kinh hãi. Chỉ có ông ta có thể thấy rõ, lúc này trên người Neil Wodos đang có ngọn lửa hừng hực bốc cháy, biến cả người ông ta thành mảng lửa.Biểu cảm trên mặt người thần bí trở nên cứng đờ.“Á!”.Trên bầu trời phía xa, từng ngọn lửa hừng hực bốc cháy, tiếng la hét thảm tiếng theo đó truyền đến, thê lương đáng sợ như vậy.Mọi người mơ hồ có thể phân biệt được giọng nói đó phát ra từ Neil Wodos vừa chạy trốn đến phương xa.Nhưng ai nấy đều cảm thây kì lạ, bây giờ Neil Wodos đã cách xa nghìn trượng, gần như đã đến điểm cuối chân trời, sao đột nhiên lại tự thiêu?Người thần bí quay về hướng Neil Wodos, nhìn thấy ngọn lửa rực cháy ở xa xa, vẻ mặt ông ta ngưng đọng, giọng điệu toát lên sự tức giận tột cùng.Nhưng ông ta càng không hiểu, rốt cuộc Diệp Thiên đã dùng thủ đoạn gì mà lại có thể khiến Neil Wodos tự thiêu ở khoảng cách xa như vậy.Đôi mắt Thu Nhược Hi dao động. Cô ấy từng nhìn thấy Diệp Thiên sử dụng Long Diệm Truy Hồn Tiễn, giết chết hai cao thủ cảnh giới siêu phàm trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới định chạy trốn trên bầu trời bãi biển Nam Hải. Nhưng hôm đó, Diệp Thiên có hội tụ lửa thành cung tên, còn có động tác kéo cung, mà hôm nay thì lại lặng lẽ vô thanh, giết người trong vô hình, khiến cô ấy không thể tin nổi.“Diệp Lăng Thiên, rốt cuộc cậu đã dùng thủ đoạn gì?”.

Chương 1397