Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1422

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1422Ồng ta lập tức hiểu ra đây chính là cạm bẫy chết người mà bọn họ tạo ra cho Diệp Thiên.“Khốn nạn!”“Lương Long Đình – vị tướng quản lý phương Nam hàng chục năm đập mạnh tay xuống bàn trà.Một người có vị trí cao như ông ta thì mối quan hệ với các tướng của các nước rất rộng, cũng như ông ta hiểu rất rõ về thế cục của thế giới.Mặc dù khu vực Trung đông hỗn loan nhưng dù có như vậy thì cũng không thể nào tồn tại một đội quân đầy đủ vũ trang, một đội quân đầy đủ vũ khí hạng nặng và tiến thành vây giết các thành viên của Nam Long Nhận được.Nhiệm vụ mấy người Hắc Tháp phụ trách lần này giống như nhiệm vụ mà các thành viên khác của Nam Long Nhận thực hiện, thậm chí còn thấp hơn vậy mà lại có thể khiến cho một đội quân trang bị vũ trang chú ý, điều này rõ ràng là vô lý.Hơn nữa ông ta nhận được tình báo mới nhất rằng mặc dù mấy người Hắc Tháp bị đội quân của đối phương bao vây cùng vũ khí hiện đại ở biên giới nước Y nhưng đối phương không hề ra tay ngay lập tức mà như đang chờ đợi điều gì đó.Mà lúc này, đáp án duy nhất có thể lý giải đó chính là vì Diệp Thiên cũng đang ở Trung đông.Ông ta khẽ dao dộng đôi mắt, lập tức để Vương Tường Long sử dụng vệ tinh liên hệ với hai chị em nhà họ Lâm, để họ nhắc nhở Diệp Thiên cẩn thận.Hơn mười phút sau, ông ta mới nhận được hồi đáp của Vương Tường Long và lập tức tức giận.“Cái gì? Tướng Diệp đã tiến về phía trước rồi sao?”Ồng ta đanh mặt trông vô cùng âm sầm.“Xem ra, bọn chúng đúng là muốn ra tay với tướng Diệp thật rồi!”Nhưng dùng lúc này có đau đầu, không cam tâm thì cũng chẳng làm được gì.Trung đông quá xa xôi, dù ông ta có là một vị tướng của Hoa Hạ thì cũng không thể vươn tay ra tận Trung đông được nên chỉ biết âm thầm cầu nguyện, mong rằng những gì mình đoán đều là sai.Phía biến giới nước Y của Trung đông, có một thành phố nhỏ đã bỏ hoang hơn nửa năm.Bên trong một ngôi nhà bằng đá cũ nát, một người đàn ông kiện tráng cẩn thận áp sát vào tường, dùng đá ném vỡ máy không người lái vừa bay ngang bầu trời. Đó chính là đội trưởng của Nam Long Nhận – Hắc Tháp.Lúc này trên người anh ta có vô số vết thương, những vết thương do đá vụn và mảnh đạn cắt vào người.Anh ta dựa vào tường, cẩn thận tiếp cận với bên ngoài thành, cuối cùng thì cũng tới được mép tường.Anh ta liếc nhìn, thì thấy bên ngoài có từng hàng xe bọc thép đang đỗ ở đó, trong đó có không ít xe là xe tăng có thêm nòng pháo.Các thành viên được trang bị vũ khí cầm súng trong tay với đôi mắt lạnh như băng, ánh lên sát khí. Rõ ràng đây là binh sĩ được huấn luyện chuyên nghiệp.Hắc Tháp nhìn, vừa thò đầu ra thì bỗng thấy một binh sĩ khựng người, nhìn về phía anh ta, tay chộp lấy một quả hỏa tiễn thủ công và chĩa về phía bức tường.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1422Ồng ta lập tức hiểu ra đây chính là cạm bẫy chết người mà bọn họ tạo ra cho Diệp Thiên.“Khốn nạn!”“Lương Long Đình – vị tướng quản lý phương Nam hàng chục năm đập mạnh tay xuống bàn trà.Một người có vị trí cao như ông ta thì mối quan hệ với các tướng của các nước rất rộng, cũng như ông ta hiểu rất rõ về thế cục của thế giới.Mặc dù khu vực Trung đông hỗn loan nhưng dù có như vậy thì cũng không thể nào tồn tại một đội quân đầy đủ vũ trang, một đội quân đầy đủ vũ khí hạng nặng và tiến thành vây giết các thành viên của Nam Long Nhận được.Nhiệm vụ mấy người Hắc Tháp phụ trách lần này giống như nhiệm vụ mà các thành viên khác của Nam Long Nhận thực hiện, thậm chí còn thấp hơn vậy mà lại có thể khiến cho một đội quân trang bị vũ trang chú ý, điều này rõ ràng là vô lý.Hơn nữa ông ta nhận được tình báo mới nhất rằng mặc dù mấy người Hắc Tháp bị đội quân của đối phương bao vây cùng vũ khí hiện đại ở biên giới nước Y nhưng đối phương không hề ra tay ngay lập tức mà như đang chờ đợi điều gì đó.Mà lúc này, đáp án duy nhất có thể lý giải đó chính là vì Diệp Thiên cũng đang ở Trung đông.Ông ta khẽ dao dộng đôi mắt, lập tức để Vương Tường Long sử dụng vệ tinh liên hệ với hai chị em nhà họ Lâm, để họ nhắc nhở Diệp Thiên cẩn thận.Hơn mười phút sau, ông ta mới nhận được hồi đáp của Vương Tường Long và lập tức tức giận.“Cái gì? Tướng Diệp đã tiến về phía trước rồi sao?”Ồng ta đanh mặt trông vô cùng âm sầm.“Xem ra, bọn chúng đúng là muốn ra tay với tướng Diệp thật rồi!”Nhưng dùng lúc này có đau đầu, không cam tâm thì cũng chẳng làm được gì.Trung đông quá xa xôi, dù ông ta có là một vị tướng của Hoa Hạ thì cũng không thể vươn tay ra tận Trung đông được nên chỉ biết âm thầm cầu nguyện, mong rằng những gì mình đoán đều là sai.Phía biến giới nước Y của Trung đông, có một thành phố nhỏ đã bỏ hoang hơn nửa năm.Bên trong một ngôi nhà bằng đá cũ nát, một người đàn ông kiện tráng cẩn thận áp sát vào tường, dùng đá ném vỡ máy không người lái vừa bay ngang bầu trời. Đó chính là đội trưởng của Nam Long Nhận – Hắc Tháp.Lúc này trên người anh ta có vô số vết thương, những vết thương do đá vụn và mảnh đạn cắt vào người.Anh ta dựa vào tường, cẩn thận tiếp cận với bên ngoài thành, cuối cùng thì cũng tới được mép tường.Anh ta liếc nhìn, thì thấy bên ngoài có từng hàng xe bọc thép đang đỗ ở đó, trong đó có không ít xe là xe tăng có thêm nòng pháo.Các thành viên được trang bị vũ khí cầm súng trong tay với đôi mắt lạnh như băng, ánh lên sát khí. Rõ ràng đây là binh sĩ được huấn luyện chuyên nghiệp.Hắc Tháp nhìn, vừa thò đầu ra thì bỗng thấy một binh sĩ khựng người, nhìn về phía anh ta, tay chộp lấy một quả hỏa tiễn thủ công và chĩa về phía bức tường.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1422Ồng ta lập tức hiểu ra đây chính là cạm bẫy chết người mà bọn họ tạo ra cho Diệp Thiên.“Khốn nạn!”“Lương Long Đình – vị tướng quản lý phương Nam hàng chục năm đập mạnh tay xuống bàn trà.Một người có vị trí cao như ông ta thì mối quan hệ với các tướng của các nước rất rộng, cũng như ông ta hiểu rất rõ về thế cục của thế giới.Mặc dù khu vực Trung đông hỗn loan nhưng dù có như vậy thì cũng không thể nào tồn tại một đội quân đầy đủ vũ trang, một đội quân đầy đủ vũ khí hạng nặng và tiến thành vây giết các thành viên của Nam Long Nhận được.Nhiệm vụ mấy người Hắc Tháp phụ trách lần này giống như nhiệm vụ mà các thành viên khác của Nam Long Nhận thực hiện, thậm chí còn thấp hơn vậy mà lại có thể khiến cho một đội quân trang bị vũ trang chú ý, điều này rõ ràng là vô lý.Hơn nữa ông ta nhận được tình báo mới nhất rằng mặc dù mấy người Hắc Tháp bị đội quân của đối phương bao vây cùng vũ khí hiện đại ở biên giới nước Y nhưng đối phương không hề ra tay ngay lập tức mà như đang chờ đợi điều gì đó.Mà lúc này, đáp án duy nhất có thể lý giải đó chính là vì Diệp Thiên cũng đang ở Trung đông.Ông ta khẽ dao dộng đôi mắt, lập tức để Vương Tường Long sử dụng vệ tinh liên hệ với hai chị em nhà họ Lâm, để họ nhắc nhở Diệp Thiên cẩn thận.Hơn mười phút sau, ông ta mới nhận được hồi đáp của Vương Tường Long và lập tức tức giận.“Cái gì? Tướng Diệp đã tiến về phía trước rồi sao?”Ồng ta đanh mặt trông vô cùng âm sầm.“Xem ra, bọn chúng đúng là muốn ra tay với tướng Diệp thật rồi!”Nhưng dùng lúc này có đau đầu, không cam tâm thì cũng chẳng làm được gì.Trung đông quá xa xôi, dù ông ta có là một vị tướng của Hoa Hạ thì cũng không thể vươn tay ra tận Trung đông được nên chỉ biết âm thầm cầu nguyện, mong rằng những gì mình đoán đều là sai.Phía biến giới nước Y của Trung đông, có một thành phố nhỏ đã bỏ hoang hơn nửa năm.Bên trong một ngôi nhà bằng đá cũ nát, một người đàn ông kiện tráng cẩn thận áp sát vào tường, dùng đá ném vỡ máy không người lái vừa bay ngang bầu trời. Đó chính là đội trưởng của Nam Long Nhận – Hắc Tháp.Lúc này trên người anh ta có vô số vết thương, những vết thương do đá vụn và mảnh đạn cắt vào người.Anh ta dựa vào tường, cẩn thận tiếp cận với bên ngoài thành, cuối cùng thì cũng tới được mép tường.Anh ta liếc nhìn, thì thấy bên ngoài có từng hàng xe bọc thép đang đỗ ở đó, trong đó có không ít xe là xe tăng có thêm nòng pháo.Các thành viên được trang bị vũ khí cầm súng trong tay với đôi mắt lạnh như băng, ánh lên sát khí. Rõ ràng đây là binh sĩ được huấn luyện chuyên nghiệp.Hắc Tháp nhìn, vừa thò đầu ra thì bỗng thấy một binh sĩ khựng người, nhìn về phía anh ta, tay chộp lấy một quả hỏa tiễn thủ công và chĩa về phía bức tường.

Chương 1422