Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1461
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1461Ánh lửa và âm thanh nổ của máy bay chiến đấu, ánh sáng màu lam với tốc độ vượt trội, tất cả đều là thật. Video này chắc chắn không hề qua xử lỷ.Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là nội cùng của video là thật hoàn toàn, ánh sáng màu xanh kia đúng là đã lướt qua hàng chục chiếc máy bay chiến đấu và còn bay trong không gian.“Thật…sự là siêu nhân sao?”Vô số người có suy nghĩ như vậy.Trong Học viện nghệ thuật Kim Lăng, tại tòa nhà của nữ sinh,một cô gái xinh đẹp dịu dàng đang đọc sách bên cửa sổ, thi thoảng có vài chú chim bay lướt qua nhưng cô gái không hề có phản ứng gì, chỉ nhìn vào cuốn sách trước mặt “Người diễn viên tự tu dưỡng”Cô gái chính là Cố Giai Lệ. Từ khi cô ấy trèo lên con thuyền của Công ty giải trí Thiên Phú thì đã một bước lên trời, trở thành một trong bốn hoa khôi mới của trường. Trong các diễn viên và ca sĩ Hoa Hạ thì khí chất của cô cũng chỉ đứng sau thiên hậu cấp quốc tế Kỷ Nhược Tuyết mà thôi.Lúc này cô đã phát hành mười album, tổng cộng là 96 bài hát và bước vào thời kỳ hoàng kim, thời kỳ đỉnh cao.Công ty giải trí Thiên Phú cũng vì lượng tương tác lớn mà định mở buổi nhạc hội cho cô, lưu diễn khắp nơi thuộc Hoa Hạ nhưng bị cô từ chối.Ngoài hát ra thì cô không còn tài nghệ nào khác, mà nhạc hội thì cần phải có sự tập dượt với tiết tấu của sân khấu, có vũ đạo và cả sự quyến rũ riêng khi biểu diễn. Vì vậy cô thương lượng với công ty, mượn sức mạnh của công ty tới Học viện nghệ thuật Kim Lăng để học hỏi thêm nửa kỳ bồi đắp cho bản thân.Và cô cũng đã tới Học viện được nửa tháng rồi.“Woa, Giai Lệ mau tới xem cái này!”Cô đang đọc sách thì một cô gái ngồi bên cạnh đột nhiên đứng bật dậy với biểu cảm vô cùng kinh hoàng.Cô gái mặc kệ chân trần, cứ thế giẫm xuống đất và chạy về phía Cố Giai Lệ, đưa chiếc ipad cho cô xem!”“Giai Lệ, mau xem, siêu nhân này!”Cố Giai Lệ im lặng nãy giờ, chỉ cầm một cuốn sách trên tay. Nghe thấy cô gái cùng phòng hô lên thì cười bất lực nhưng vẫn cúi đầu nhìn.Cô bỗng co đồng tử.“Đây là…”Trên màn hình, một luồng sáng màu lam lao lên trời, đứng giữa không trung. Một khuôn mặt nhìn nghiêng xuất hiện trong ống kính nhưng cô cũng có thể đoán ra đó chính là Diệp Thiên.“Anh Diệp Thiên!”Cô chau mày, nhìn bóng hình trong màn hình với vẻ thất thần.Tại Đại học Thủ Đô, Tiếu Văn Nguyệt với chiếc váy phong các Boho cùng với chị em đang đi trong khuôn viên trường. Một thanh niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô ta, cầm đàn ghita với đôi mắt sâu thăm thẳm thêm chút do dự và hát bài hát “Tiểu tình ca”Những người xung quanh vỗ tay cổ vũ, rõ ràng là đã cảm thấy quen thuộc với chuyện này.Người thanh niên vừa đi vừa hát, đến cuối cùng quỳ xuống trước mặt Tiếu Văn Nguyệt. Mấy sinh viên đi cùng lúc này cũng đưa cho người thanh niên một bó hoa hồng tươi.“Tiểu Nguyệt, làm bạn gái của tôi nhé, có được không?”Không ít cô gái xung quanh thấy cảnh tượng đó thì hét lên rồi nhìn Tiếu Văn Nguyệt bằng ánh mắt ngưỡng mộ cũng như đố kỵ.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1461Ánh lửa và âm thanh nổ của máy bay chiến đấu, ánh sáng màu lam với tốc độ vượt trội, tất cả đều là thật. Video này chắc chắn không hề qua xử lỷ.Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là nội cùng của video là thật hoàn toàn, ánh sáng màu xanh kia đúng là đã lướt qua hàng chục chiếc máy bay chiến đấu và còn bay trong không gian.“Thật…sự là siêu nhân sao?”Vô số người có suy nghĩ như vậy.Trong Học viện nghệ thuật Kim Lăng, tại tòa nhà của nữ sinh,một cô gái xinh đẹp dịu dàng đang đọc sách bên cửa sổ, thi thoảng có vài chú chim bay lướt qua nhưng cô gái không hề có phản ứng gì, chỉ nhìn vào cuốn sách trước mặt “Người diễn viên tự tu dưỡng”Cô gái chính là Cố Giai Lệ. Từ khi cô ấy trèo lên con thuyền của Công ty giải trí Thiên Phú thì đã một bước lên trời, trở thành một trong bốn hoa khôi mới của trường. Trong các diễn viên và ca sĩ Hoa Hạ thì khí chất của cô cũng chỉ đứng sau thiên hậu cấp quốc tế Kỷ Nhược Tuyết mà thôi.Lúc này cô đã phát hành mười album, tổng cộng là 96 bài hát và bước vào thời kỳ hoàng kim, thời kỳ đỉnh cao.Công ty giải trí Thiên Phú cũng vì lượng tương tác lớn mà định mở buổi nhạc hội cho cô, lưu diễn khắp nơi thuộc Hoa Hạ nhưng bị cô từ chối.Ngoài hát ra thì cô không còn tài nghệ nào khác, mà nhạc hội thì cần phải có sự tập dượt với tiết tấu của sân khấu, có vũ đạo và cả sự quyến rũ riêng khi biểu diễn. Vì vậy cô thương lượng với công ty, mượn sức mạnh của công ty tới Học viện nghệ thuật Kim Lăng để học hỏi thêm nửa kỳ bồi đắp cho bản thân.Và cô cũng đã tới Học viện được nửa tháng rồi.“Woa, Giai Lệ mau tới xem cái này!”Cô đang đọc sách thì một cô gái ngồi bên cạnh đột nhiên đứng bật dậy với biểu cảm vô cùng kinh hoàng.Cô gái mặc kệ chân trần, cứ thế giẫm xuống đất và chạy về phía Cố Giai Lệ, đưa chiếc ipad cho cô xem!”“Giai Lệ, mau xem, siêu nhân này!”Cố Giai Lệ im lặng nãy giờ, chỉ cầm một cuốn sách trên tay. Nghe thấy cô gái cùng phòng hô lên thì cười bất lực nhưng vẫn cúi đầu nhìn.Cô bỗng co đồng tử.“Đây là…”Trên màn hình, một luồng sáng màu lam lao lên trời, đứng giữa không trung. Một khuôn mặt nhìn nghiêng xuất hiện trong ống kính nhưng cô cũng có thể đoán ra đó chính là Diệp Thiên.“Anh Diệp Thiên!”Cô chau mày, nhìn bóng hình trong màn hình với vẻ thất thần.Tại Đại học Thủ Đô, Tiếu Văn Nguyệt với chiếc váy phong các Boho cùng với chị em đang đi trong khuôn viên trường. Một thanh niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô ta, cầm đàn ghita với đôi mắt sâu thăm thẳm thêm chút do dự và hát bài hát “Tiểu tình ca”Những người xung quanh vỗ tay cổ vũ, rõ ràng là đã cảm thấy quen thuộc với chuyện này.Người thanh niên vừa đi vừa hát, đến cuối cùng quỳ xuống trước mặt Tiếu Văn Nguyệt. Mấy sinh viên đi cùng lúc này cũng đưa cho người thanh niên một bó hoa hồng tươi.“Tiểu Nguyệt, làm bạn gái của tôi nhé, có được không?”Không ít cô gái xung quanh thấy cảnh tượng đó thì hét lên rồi nhìn Tiếu Văn Nguyệt bằng ánh mắt ngưỡng mộ cũng như đố kỵ.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1461Ánh lửa và âm thanh nổ của máy bay chiến đấu, ánh sáng màu lam với tốc độ vượt trội, tất cả đều là thật. Video này chắc chắn không hề qua xử lỷ.Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là nội cùng của video là thật hoàn toàn, ánh sáng màu xanh kia đúng là đã lướt qua hàng chục chiếc máy bay chiến đấu và còn bay trong không gian.“Thật…sự là siêu nhân sao?”Vô số người có suy nghĩ như vậy.Trong Học viện nghệ thuật Kim Lăng, tại tòa nhà của nữ sinh,một cô gái xinh đẹp dịu dàng đang đọc sách bên cửa sổ, thi thoảng có vài chú chim bay lướt qua nhưng cô gái không hề có phản ứng gì, chỉ nhìn vào cuốn sách trước mặt “Người diễn viên tự tu dưỡng”Cô gái chính là Cố Giai Lệ. Từ khi cô ấy trèo lên con thuyền của Công ty giải trí Thiên Phú thì đã một bước lên trời, trở thành một trong bốn hoa khôi mới của trường. Trong các diễn viên và ca sĩ Hoa Hạ thì khí chất của cô cũng chỉ đứng sau thiên hậu cấp quốc tế Kỷ Nhược Tuyết mà thôi.Lúc này cô đã phát hành mười album, tổng cộng là 96 bài hát và bước vào thời kỳ hoàng kim, thời kỳ đỉnh cao.Công ty giải trí Thiên Phú cũng vì lượng tương tác lớn mà định mở buổi nhạc hội cho cô, lưu diễn khắp nơi thuộc Hoa Hạ nhưng bị cô từ chối.Ngoài hát ra thì cô không còn tài nghệ nào khác, mà nhạc hội thì cần phải có sự tập dượt với tiết tấu của sân khấu, có vũ đạo và cả sự quyến rũ riêng khi biểu diễn. Vì vậy cô thương lượng với công ty, mượn sức mạnh của công ty tới Học viện nghệ thuật Kim Lăng để học hỏi thêm nửa kỳ bồi đắp cho bản thân.Và cô cũng đã tới Học viện được nửa tháng rồi.“Woa, Giai Lệ mau tới xem cái này!”Cô đang đọc sách thì một cô gái ngồi bên cạnh đột nhiên đứng bật dậy với biểu cảm vô cùng kinh hoàng.Cô gái mặc kệ chân trần, cứ thế giẫm xuống đất và chạy về phía Cố Giai Lệ, đưa chiếc ipad cho cô xem!”“Giai Lệ, mau xem, siêu nhân này!”Cố Giai Lệ im lặng nãy giờ, chỉ cầm một cuốn sách trên tay. Nghe thấy cô gái cùng phòng hô lên thì cười bất lực nhưng vẫn cúi đầu nhìn.Cô bỗng co đồng tử.“Đây là…”Trên màn hình, một luồng sáng màu lam lao lên trời, đứng giữa không trung. Một khuôn mặt nhìn nghiêng xuất hiện trong ống kính nhưng cô cũng có thể đoán ra đó chính là Diệp Thiên.“Anh Diệp Thiên!”Cô chau mày, nhìn bóng hình trong màn hình với vẻ thất thần.Tại Đại học Thủ Đô, Tiếu Văn Nguyệt với chiếc váy phong các Boho cùng với chị em đang đi trong khuôn viên trường. Một thanh niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô ta, cầm đàn ghita với đôi mắt sâu thăm thẳm thêm chút do dự và hát bài hát “Tiểu tình ca”Những người xung quanh vỗ tay cổ vũ, rõ ràng là đã cảm thấy quen thuộc với chuyện này.Người thanh niên vừa đi vừa hát, đến cuối cùng quỳ xuống trước mặt Tiếu Văn Nguyệt. Mấy sinh viên đi cùng lúc này cũng đưa cho người thanh niên một bó hoa hồng tươi.“Tiểu Nguyệt, làm bạn gái của tôi nhé, có được không?”Không ít cô gái xung quanh thấy cảnh tượng đó thì hét lên rồi nhìn Tiếu Văn Nguyệt bằng ánh mắt ngưỡng mộ cũng như đố kỵ.