Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1596

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1596Lúc ông ta nhắc tới gia tộc Ogli, vẻ mặt Diệp Thiên trở nên nghiêm nghị, nên ông ta tưởng rằng Diệp Thiên cũng đã nghe nói tới truyền thuyết của gia tộc Ogli và cảm thấy sợ hãi.“Giải thích?”.Diệp Thiên hơi ngước mắt lên, hoạt động gân cốt, giọng nói ngạo nghễ: “Mấy kẻ dị tộc nước ngoài như các người lẻn vào Hoa Hạ, ngụy trang thành người thường, vốn đã có động cơ không chính đáng!”.“Tôi giết hắn chẳng qua là làm chuyện mà một võ giả Hoa Hạ nên làm. Hai trăm năm trước, Huyết tộc phương Tây đã bị nhiều võ giả ở thế giới phương Tây bắt tay nhau buộc các người phải rời khỏi vũ đài lịch sử, tôi còn phải giải thích cho các người sao?”.Người đàn ông trung niên nghe vậy, vẻ mặt lập tức thay đổi, con ngươi trong mắt co lại.“Diệp Đế Vương, cậu có biết mình đang nói gì không?”.ông ta hạ giọng nói: “Sự lớn mạnh của Huyết tộc phương Tây vượt xa sự tưởng tượng của cậu. Cậu giết người thừa kế của gia tộc Ogli là đã rước phải họa lớn, gây thù oán với gia tộc Ogli. Gia tộc Ogli chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này đâu!”.Diệp Thiên giống như không nghe thấy, xua ngón tay.“Vậy thì đã sao?”.“Nếu những nhân vật đỉnh cao của gia tộc Ogli đứng trước mặt tôi, có lẽ vẫn còn tư cách nói câu này. Còn ông, còn lâu mới đủ tư cách!”.Cậu vừa dứt lời thì giơ tay lên, một luồng sáng lóe lên ngay chính giữa quán bar, chém nứt quán bar có diện tích hơn ba trăm mét vuông. Giữa cậu và người đàn ông trung niên cũng xuất hiện một vết nứt cực lớn.“Hôm nay tôi vừa mới trở về Hoa Hạ. Nửa tháng qua, số người tôi giết đủ nhiều rồi, tôi miễn cưỡng tha cho ông, mang theo thi thể của hắn cút ra khỏi Hoa Hạ đi!”.“Nếu còn để tôi nhìn thấy bóng dáng ông ở Hoa Hạ lần nữa, kết cục của ông sẽ giống như vết nứt này!”.Người đàn ông trung niên lạnh sống lưng, chỉ cảm thấy một luồng sát ý mạnh mẽ ập tới, thoáng chốc đánh ông ta rơi vào luyện ngục Tu La, tay chân lạnh ngắt.Ồng ta điều động chân khí trong cơ thể, gắng gượng chống đỡ sát ý lạnh thấu xương đó, khó khăn ôm thi thể của Pierce lên.“Diệp Đế Vương, tôi không phải đối thủ của cậu, tự biết không trả thù được cho cậu chủ. Hôm nay, mặc dù cậukhông giết tôi, nhưng cậu chủ đã chết trong tay cậu. Chuyện này tôi nhất định sẽ báo cáo đúng sự thật cho tầng lớp quản lý của gia tộc Ogli!”.“Gia tộc Ogli chắc chắn sẽ bắt cậu phải trả giá đắt cho cái chết của cậu chủ!”.Diệp Thiên khẽ cười khinh thường, hoàn toàn không để tâm.“Ông có thể nói với bọn họ, người là do Diệp Lăng Thiên tôi giết. Nếu muốn trả thù thì cứ việc tìm tôi, tôi sẽ tiếp bất cứ lúc nào!”.“Cút đi!”.Cậu nói xong thì búng ngón tay, một luồng gió mạnh xao động, đánh bay người đàn ông trung niên và thi thể của Pierce ra khỏi cửa sổ.Người đàn ông trung niên ôm thi thể của Pierce lên, phá thủng một bức tường, sau đó hóa thành ánh sáng đỏ máu băng qua bầu trời, nháy mắt đã biến mất nơi chân trời.Khách khứa trong quán bar đã rời đi gần hết, chỉ có các nhân viên phục vụ nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt cứng đờ, ai nấy há hốc miệng.Bọn họ đã bao giờ chứng kiến cảnh tượng giống như người siêu năng lực đại chiến thế đâu?

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1596Lúc ông ta nhắc tới gia tộc Ogli, vẻ mặt Diệp Thiên trở nên nghiêm nghị, nên ông ta tưởng rằng Diệp Thiên cũng đã nghe nói tới truyền thuyết của gia tộc Ogli và cảm thấy sợ hãi.“Giải thích?”.Diệp Thiên hơi ngước mắt lên, hoạt động gân cốt, giọng nói ngạo nghễ: “Mấy kẻ dị tộc nước ngoài như các người lẻn vào Hoa Hạ, ngụy trang thành người thường, vốn đã có động cơ không chính đáng!”.“Tôi giết hắn chẳng qua là làm chuyện mà một võ giả Hoa Hạ nên làm. Hai trăm năm trước, Huyết tộc phương Tây đã bị nhiều võ giả ở thế giới phương Tây bắt tay nhau buộc các người phải rời khỏi vũ đài lịch sử, tôi còn phải giải thích cho các người sao?”.Người đàn ông trung niên nghe vậy, vẻ mặt lập tức thay đổi, con ngươi trong mắt co lại.“Diệp Đế Vương, cậu có biết mình đang nói gì không?”.ông ta hạ giọng nói: “Sự lớn mạnh của Huyết tộc phương Tây vượt xa sự tưởng tượng của cậu. Cậu giết người thừa kế của gia tộc Ogli là đã rước phải họa lớn, gây thù oán với gia tộc Ogli. Gia tộc Ogli chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này đâu!”.Diệp Thiên giống như không nghe thấy, xua ngón tay.“Vậy thì đã sao?”.“Nếu những nhân vật đỉnh cao của gia tộc Ogli đứng trước mặt tôi, có lẽ vẫn còn tư cách nói câu này. Còn ông, còn lâu mới đủ tư cách!”.Cậu vừa dứt lời thì giơ tay lên, một luồng sáng lóe lên ngay chính giữa quán bar, chém nứt quán bar có diện tích hơn ba trăm mét vuông. Giữa cậu và người đàn ông trung niên cũng xuất hiện một vết nứt cực lớn.“Hôm nay tôi vừa mới trở về Hoa Hạ. Nửa tháng qua, số người tôi giết đủ nhiều rồi, tôi miễn cưỡng tha cho ông, mang theo thi thể của hắn cút ra khỏi Hoa Hạ đi!”.“Nếu còn để tôi nhìn thấy bóng dáng ông ở Hoa Hạ lần nữa, kết cục của ông sẽ giống như vết nứt này!”.Người đàn ông trung niên lạnh sống lưng, chỉ cảm thấy một luồng sát ý mạnh mẽ ập tới, thoáng chốc đánh ông ta rơi vào luyện ngục Tu La, tay chân lạnh ngắt.Ồng ta điều động chân khí trong cơ thể, gắng gượng chống đỡ sát ý lạnh thấu xương đó, khó khăn ôm thi thể của Pierce lên.“Diệp Đế Vương, tôi không phải đối thủ của cậu, tự biết không trả thù được cho cậu chủ. Hôm nay, mặc dù cậukhông giết tôi, nhưng cậu chủ đã chết trong tay cậu. Chuyện này tôi nhất định sẽ báo cáo đúng sự thật cho tầng lớp quản lý của gia tộc Ogli!”.“Gia tộc Ogli chắc chắn sẽ bắt cậu phải trả giá đắt cho cái chết của cậu chủ!”.Diệp Thiên khẽ cười khinh thường, hoàn toàn không để tâm.“Ông có thể nói với bọn họ, người là do Diệp Lăng Thiên tôi giết. Nếu muốn trả thù thì cứ việc tìm tôi, tôi sẽ tiếp bất cứ lúc nào!”.“Cút đi!”.Cậu nói xong thì búng ngón tay, một luồng gió mạnh xao động, đánh bay người đàn ông trung niên và thi thể của Pierce ra khỏi cửa sổ.Người đàn ông trung niên ôm thi thể của Pierce lên, phá thủng một bức tường, sau đó hóa thành ánh sáng đỏ máu băng qua bầu trời, nháy mắt đã biến mất nơi chân trời.Khách khứa trong quán bar đã rời đi gần hết, chỉ có các nhân viên phục vụ nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt cứng đờ, ai nấy há hốc miệng.Bọn họ đã bao giờ chứng kiến cảnh tượng giống như người siêu năng lực đại chiến thế đâu?

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1596Lúc ông ta nhắc tới gia tộc Ogli, vẻ mặt Diệp Thiên trở nên nghiêm nghị, nên ông ta tưởng rằng Diệp Thiên cũng đã nghe nói tới truyền thuyết của gia tộc Ogli và cảm thấy sợ hãi.“Giải thích?”.Diệp Thiên hơi ngước mắt lên, hoạt động gân cốt, giọng nói ngạo nghễ: “Mấy kẻ dị tộc nước ngoài như các người lẻn vào Hoa Hạ, ngụy trang thành người thường, vốn đã có động cơ không chính đáng!”.“Tôi giết hắn chẳng qua là làm chuyện mà một võ giả Hoa Hạ nên làm. Hai trăm năm trước, Huyết tộc phương Tây đã bị nhiều võ giả ở thế giới phương Tây bắt tay nhau buộc các người phải rời khỏi vũ đài lịch sử, tôi còn phải giải thích cho các người sao?”.Người đàn ông trung niên nghe vậy, vẻ mặt lập tức thay đổi, con ngươi trong mắt co lại.“Diệp Đế Vương, cậu có biết mình đang nói gì không?”.ông ta hạ giọng nói: “Sự lớn mạnh của Huyết tộc phương Tây vượt xa sự tưởng tượng của cậu. Cậu giết người thừa kế của gia tộc Ogli là đã rước phải họa lớn, gây thù oán với gia tộc Ogli. Gia tộc Ogli chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này đâu!”.Diệp Thiên giống như không nghe thấy, xua ngón tay.“Vậy thì đã sao?”.“Nếu những nhân vật đỉnh cao của gia tộc Ogli đứng trước mặt tôi, có lẽ vẫn còn tư cách nói câu này. Còn ông, còn lâu mới đủ tư cách!”.Cậu vừa dứt lời thì giơ tay lên, một luồng sáng lóe lên ngay chính giữa quán bar, chém nứt quán bar có diện tích hơn ba trăm mét vuông. Giữa cậu và người đàn ông trung niên cũng xuất hiện một vết nứt cực lớn.“Hôm nay tôi vừa mới trở về Hoa Hạ. Nửa tháng qua, số người tôi giết đủ nhiều rồi, tôi miễn cưỡng tha cho ông, mang theo thi thể của hắn cút ra khỏi Hoa Hạ đi!”.“Nếu còn để tôi nhìn thấy bóng dáng ông ở Hoa Hạ lần nữa, kết cục của ông sẽ giống như vết nứt này!”.Người đàn ông trung niên lạnh sống lưng, chỉ cảm thấy một luồng sát ý mạnh mẽ ập tới, thoáng chốc đánh ông ta rơi vào luyện ngục Tu La, tay chân lạnh ngắt.Ồng ta điều động chân khí trong cơ thể, gắng gượng chống đỡ sát ý lạnh thấu xương đó, khó khăn ôm thi thể của Pierce lên.“Diệp Đế Vương, tôi không phải đối thủ của cậu, tự biết không trả thù được cho cậu chủ. Hôm nay, mặc dù cậukhông giết tôi, nhưng cậu chủ đã chết trong tay cậu. Chuyện này tôi nhất định sẽ báo cáo đúng sự thật cho tầng lớp quản lý của gia tộc Ogli!”.“Gia tộc Ogli chắc chắn sẽ bắt cậu phải trả giá đắt cho cái chết của cậu chủ!”.Diệp Thiên khẽ cười khinh thường, hoàn toàn không để tâm.“Ông có thể nói với bọn họ, người là do Diệp Lăng Thiên tôi giết. Nếu muốn trả thù thì cứ việc tìm tôi, tôi sẽ tiếp bất cứ lúc nào!”.“Cút đi!”.Cậu nói xong thì búng ngón tay, một luồng gió mạnh xao động, đánh bay người đàn ông trung niên và thi thể của Pierce ra khỏi cửa sổ.Người đàn ông trung niên ôm thi thể của Pierce lên, phá thủng một bức tường, sau đó hóa thành ánh sáng đỏ máu băng qua bầu trời, nháy mắt đã biến mất nơi chân trời.Khách khứa trong quán bar đã rời đi gần hết, chỉ có các nhân viên phục vụ nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt cứng đờ, ai nấy há hốc miệng.Bọn họ đã bao giờ chứng kiến cảnh tượng giống như người siêu năng lực đại chiến thế đâu?

Chương 1596