Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1682
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1682Quỷ Vương Đoạt Phách đanh mắt, một ánh nhìn vô cùng lạnh lùng, không chút cảm xúc đang nhìn chăm chăm về phía ông ta.Diệp Thiên đã tỉnh rồi.“Mặc dù hơi chậm trễ nhưng xem ra khá thuận lợi!”Diệp Thiên phát lực bàn tay, một luồng sức mạnh cực lớn đẩy lùi Quỷ Vương Đoạt Phách ra phía sau hàng chục mét.Sau đó, ngọn lửa bên tay trái của cậu tạo thành một mồi lửa nhỏ và được cậu ném lên không trung.Rầm!Mồi lửa nổ ra trên đỉnh đầu cách cậu tầm 30 mét và tạo thành vô số ánh sáng rực rỡ, bắn ra bốn phía kéo theo vô số dải lửa dài ngoằn nghèo rồi tạo thành một quả cầu lửa bao trùm lên cả bốn người họ trong không gian.“Đây là…” Quỷ Vương Đoạt Phách và Quỷ Vương Phệ Nhột kinh hãi, cảm nhận được nhiệt độ đáng sợ xung quanh với vẻ một hoảng loạn.Diệp Thiên chắp tay sau lưng giốngnhư một tông sư giáng trần trong bộ dạng thản nhiên“Đây là lĩnh vực của tôi!”“Tôi đặt tên cho nó là…”“Viêm Giới!”Trong lễ đường, nhiều thầy và trò trường Tam Trung ngẩng đầu lên trời nhìn, các đốm lửa phóng ra bốn phía, sau đó mỗi đốm lửa phóng ra đều biến thành ngọn lửa lớn, cùng đan xen vào nhau, cuối cùng kết thành một quả cầu lửa khổng lồ, bao trùm lên bốn người Diệp Thiên.Quả cầu lửa từ từ xoay chuyển trong không trung, giống như mặt trời chói lọi, mọi người đều có thể cảm nhận được sức nóng đáng sợ trên đỉnh đầu, trời nóng nực mùa hè lại trở nên nóng bức nhiều hơn.Ánh sáng chói lọi hơn cả ánh sáng mặt trời chiếu thẳng xuống, khiến tất cả mọi người đều chói mắt, bọn họ nhìn quả cầu lửa khổng lồ này, ai nấy đều lộ vẻ bàng hoàng.Khó mà tưởng tượng được, bị quả cầu lửa khổng lồ này bao trùm bên trong, cảnh tượng phải đối mặt không biết khủng khiếp đáng sợ đến mức nào?Bên trong cầu lửa, Quỷ Vương Tương Tây nhìn bốn phía bị bao trùm kín mít, biểu cảm chấn động.“Cậu nói cái gì? Viêm Giới? Đây là lĩnh vực của cậu?”.Vẻ mặt Quỷ Vương Đoạt Phách thay đổi rõ rệt, đã ngửi thấy mùi nguy hiếm đến gần.“Đương nhiên!”.Diệp Thiên chắp hai tay ra sau, như thể kiểm soát được mọi thứ, ánh mắt coi thường.“Tôi nói rồi, muốn dùng hai người các ông thực nghiệm lĩnh vực trong lĩnh vực mới của tôi!”.“Chuyện này không thể được!”, Quỷ Vương Đoạt Phách lắc đầu tức giận: “Sao cậu có thể thoát khỏi ‘Ma Chướng’ trong thời gian ngắn như vậy được? Và sao có thể lần đầu tiên thi triển đã thành công chứ?”.Bọn họ đã sống gần 160 năm, hiểu biết rộng, gần như đều đã nghe nói hết đến các bí kíp kỳ lạ, với sự hiểu biết sâu rộng của bọn họ, đương nhiên biết rõ muốn thi triển thành công ngay trong lần đầu tiên, căn bản là không thế nào.
Chương 1682
Quỷ Vương Đoạt Phách đanh mắt, một ánh nhìn vô cùng lạnh lùng, không chút cảm xúc đang nhìn chăm chăm về phía ông ta.
Diệp Thiên đã tỉnh rồi.
“Mặc dù hơi chậm trễ nhưng xem ra khá thuận lợi!”
Diệp Thiên phát lực bàn tay, một luồng sức mạnh cực lớn đẩy lùi Quỷ Vương Đoạt Phách ra phía sau hàng chục mét.
Sau đó, ngọn lửa bên tay trái của cậu tạo thành một mồi lửa nhỏ và được cậu ném lên không trung.
Rầm!
Mồi lửa nổ ra trên đỉnh đầu cách cậu tầm 30 mét và tạo thành vô số ánh sáng rực rỡ, bắn ra bốn phía kéo theo vô số dải lửa dài ngoằn nghèo rồi tạo thành một quả cầu lửa bao trùm lên cả bốn người họ trong không gian.
“Đây là…” Quỷ Vương Đoạt Phách và Quỷ Vương Phệ Nhột kinh hãi, cảm nhận được nhiệt độ đáng sợ xung quanh với vẻ một hoảng loạn.
Diệp Thiên chắp tay sau lưng giống
như một tông sư giáng trần trong bộ dạng thản nhiên
“Đây là lĩnh vực của tôi!”
“Tôi đặt tên cho nó là…”
“Viêm Giới!”
Trong lễ đường, nhiều thầy và trò trường Tam Trung ngẩng đầu lên trời nhìn, các đốm lửa phóng ra bốn phía, sau đó mỗi đốm lửa phóng ra đều biến thành ngọn lửa lớn, cùng đan xen vào nhau, cuối cùng kết thành một quả cầu lửa khổng lồ, bao trùm lên bốn người Diệp Thiên.
Quả cầu lửa từ từ xoay chuyển trong không trung, giống như mặt trời chói lọi, mọi người đều có thể cảm nhận được sức nóng đáng sợ trên đỉnh đầu, trời nóng nực mùa hè lại trở nên nóng bức nhiều hơn.
Ánh sáng chói lọi hơn cả ánh sáng mặt trời chiếu thẳng xuống, khiến tất cả mọi người đều chói mắt, bọn họ nhìn quả cầu lửa khổng lồ này, ai nấy đều lộ vẻ bàng hoàng.
Khó mà tưởng tượng được, bị quả cầu lửa khổng lồ này bao trùm bên trong, cảnh tượng phải đối mặt không biết khủng khiếp đáng sợ đến mức nào?
Bên trong cầu lửa, Quỷ Vương Tương Tây nhìn bốn phía bị bao trùm kín mít, biểu cảm chấn động.
“Cậu nói cái gì? Viêm Giới? Đây là lĩnh vực của cậu?”.
Vẻ mặt Quỷ Vương Đoạt Phách thay đổi rõ rệt, đã ngửi thấy mùi nguy hiếm đến gần.
“Đương nhiên!”.
Diệp Thiên chắp hai tay ra sau, như thể kiểm soát được mọi thứ, ánh mắt coi thường.
“Tôi nói rồi, muốn dùng hai người các ông thực nghiệm lĩnh vực trong lĩnh vực mới của tôi!”.
“Chuyện này không thể được!”, Quỷ Vương Đoạt Phách lắc đầu tức giận: “Sao cậu có thể thoát khỏi ‘Ma Chướng’ trong thời gian ngắn như vậy được? Và sao có thể lần đầu tiên thi triển đã thành công chứ?”.
Bọn họ đã sống gần 160 năm, hiểu biết rộng, gần như đều đã nghe nói hết đến các bí kíp kỳ lạ, với sự hiểu biết sâu rộng của bọn họ, đương nhiên biết rõ muốn thi triển thành công ngay trong lần đầu tiên, căn bản là không thế nào.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1682Quỷ Vương Đoạt Phách đanh mắt, một ánh nhìn vô cùng lạnh lùng, không chút cảm xúc đang nhìn chăm chăm về phía ông ta.Diệp Thiên đã tỉnh rồi.“Mặc dù hơi chậm trễ nhưng xem ra khá thuận lợi!”Diệp Thiên phát lực bàn tay, một luồng sức mạnh cực lớn đẩy lùi Quỷ Vương Đoạt Phách ra phía sau hàng chục mét.Sau đó, ngọn lửa bên tay trái của cậu tạo thành một mồi lửa nhỏ và được cậu ném lên không trung.Rầm!Mồi lửa nổ ra trên đỉnh đầu cách cậu tầm 30 mét và tạo thành vô số ánh sáng rực rỡ, bắn ra bốn phía kéo theo vô số dải lửa dài ngoằn nghèo rồi tạo thành một quả cầu lửa bao trùm lên cả bốn người họ trong không gian.“Đây là…” Quỷ Vương Đoạt Phách và Quỷ Vương Phệ Nhột kinh hãi, cảm nhận được nhiệt độ đáng sợ xung quanh với vẻ một hoảng loạn.Diệp Thiên chắp tay sau lưng giốngnhư một tông sư giáng trần trong bộ dạng thản nhiên“Đây là lĩnh vực của tôi!”“Tôi đặt tên cho nó là…”“Viêm Giới!”Trong lễ đường, nhiều thầy và trò trường Tam Trung ngẩng đầu lên trời nhìn, các đốm lửa phóng ra bốn phía, sau đó mỗi đốm lửa phóng ra đều biến thành ngọn lửa lớn, cùng đan xen vào nhau, cuối cùng kết thành một quả cầu lửa khổng lồ, bao trùm lên bốn người Diệp Thiên.Quả cầu lửa từ từ xoay chuyển trong không trung, giống như mặt trời chói lọi, mọi người đều có thể cảm nhận được sức nóng đáng sợ trên đỉnh đầu, trời nóng nực mùa hè lại trở nên nóng bức nhiều hơn.Ánh sáng chói lọi hơn cả ánh sáng mặt trời chiếu thẳng xuống, khiến tất cả mọi người đều chói mắt, bọn họ nhìn quả cầu lửa khổng lồ này, ai nấy đều lộ vẻ bàng hoàng.Khó mà tưởng tượng được, bị quả cầu lửa khổng lồ này bao trùm bên trong, cảnh tượng phải đối mặt không biết khủng khiếp đáng sợ đến mức nào?Bên trong cầu lửa, Quỷ Vương Tương Tây nhìn bốn phía bị bao trùm kín mít, biểu cảm chấn động.“Cậu nói cái gì? Viêm Giới? Đây là lĩnh vực của cậu?”.Vẻ mặt Quỷ Vương Đoạt Phách thay đổi rõ rệt, đã ngửi thấy mùi nguy hiếm đến gần.“Đương nhiên!”.Diệp Thiên chắp hai tay ra sau, như thể kiểm soát được mọi thứ, ánh mắt coi thường.“Tôi nói rồi, muốn dùng hai người các ông thực nghiệm lĩnh vực trong lĩnh vực mới của tôi!”.“Chuyện này không thể được!”, Quỷ Vương Đoạt Phách lắc đầu tức giận: “Sao cậu có thể thoát khỏi ‘Ma Chướng’ trong thời gian ngắn như vậy được? Và sao có thể lần đầu tiên thi triển đã thành công chứ?”.Bọn họ đã sống gần 160 năm, hiểu biết rộng, gần như đều đã nghe nói hết đến các bí kíp kỳ lạ, với sự hiểu biết sâu rộng của bọn họ, đương nhiên biết rõ muốn thi triển thành công ngay trong lần đầu tiên, căn bản là không thế nào.