Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1688

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1688Bên trong Viêm Giới, đôi bàn tay trắng đen chắp lại với nhau, Lư Chính Vũ đứng sau Diệp Thiên mà toát hết mồ hôi hột, sắc mặt căng thẳng vô cùng, ông ta cảm thấy một sự nguy hiểm vô cùng đang tiếp cận mình.“Đây chính là tuyệt học tiên nhân “Ấn Huỷ Diệt Luân Hồi” trong truyền thuyết do tôn giả Ma Vương sáng tạo ra từ 500 năm trước sao?”Là một vương cấp trong trăm năm nay, trong lòng cậu vẫn rất kính trọng tôn giả Hắc Ma – là cao thủ vượt xa vương cấp, năm trăm năm trước người này đã từng đấu võ với tổ sư phái Võ Đang là Trương Tam Phong, một nhân vật nổi tiếng.Ấn huỷ diệt luân hồi mà ông ta tạo ra từng đại sát tứ phương, tiếng dữ vang xa, người học võ ở Hoa Hạ hễ nhắc tới đều biến sắc. Trong thời kỳ đó, chẳng được mấy kẻ mạnh có thể sánh vai cùng.Quỷ Vương Tương Tây là người thừa kế của ông ta, mặc dù không rõ tu vi của bọn họ yếu hơn tôn giả Hắc Ma bao nhiêu nhưng uy lực của Ấn Huỷ DiệtLuân Hồi là không thể nghi ngờ.Cho dù thi triển bởi tu vi của vương cấp thì sức phá hoại này cũng đủ đế so với ba vị vương cấp trăm năm liên kết lại, một sức mạnh huỷ diệt đất trời.“Diệp Lăng Thiên định làm như nào?”Lư Chính Vũ nhìn chăm chăm bóng lưng của Diệp Thiên, nhận ra cậu ta vẫn chưa có động tĩnh gì, ông ta không khỏi thầm ngờ vực.Đối diện với sức tấn công mạnh như vậy, Diệp Thiên vẫn hết sức bình tĩnh, nếu không phải trong lòng cậu ta đã có toan tính thì là bó tay chịu chết.“Hừ!Ngay lúc ông ta đang nghi ngờ, Diệp Thiên đột nhiên nhếch mép cười.“Đây là lĩnh vực của hai người sao?”Bàn tay khổng lồ vẫn tiến về phía trước, nhưng Diệp Thiên lại tỏ ra thờ ơ, dường như đang tự nói với mình: “ừm?”Quỷ Vương Tương Tây đưa mắt nhìn qua, cảm thấy kỳ lạ vô cùng, trong lúc này, sao Diệp Thiên còn có thể thoải mái cười cho được.Một giây sau, nét mặt của hai người bọn họ đông cứng lại.Bàn tay thon dài, trắng trẻo của Diệp Thiên giơ lên, năm ngón tay mở ra, khi đôi bàn tay trắng đen khổng lồ kia sắp ập tới, cậu ấn mạnh vào chính giữa lòng bàn tay đó.Cậu không hề khởi động chân nguyên của mình, cũng không dùng tớinội lực, chỉ tuỳ tiện đưa bàn tay ra. Khoảnh khắc cậu tiếp xúc với bàn tay khổng lồ ấy, nó bỗng dừng lại trong không trung, không tiến thêm bước nào.“Gì vậy?”Hai vị Quỷ vương một lần nữa kinh ngạc hét lên, nhất là Quỷ Vương Phệ Nhật. Vừa rồi tuyệt kỹ Đại Thiên Ma La Chưởng của ông ta bị Diệp Thiên dễ dàng chống đỡ, bây giờ cảnh tượng tương tự lại xuất hiện.Diệp Thiên không tốn chút lực đã có thể hoá giải ấn huỷ diệt luân hồi?Cho dù tổ sư phái Võ Đang là Trương Tam Phong đối đầu với tôn giả Hắc Ma vào năm trăm năm trước cũng không dám chắc có thể một tay hoá giải tuyệt kỹ này. Hiện giờ, tuy hai người bọn họ chỉ ở mức tu vi vương cấp, nhưngDiệp Thiên cũng chỉ ở vương cấp, thậm chí còn chưa tới vương cấp, sao có thể chống lại được chứ?

Chương 1688

Bên trong Viêm Giới, đôi bàn tay trắng đen chắp lại với nhau, Lư Chính Vũ đứng sau Diệp Thiên mà toát hết mồ hôi hột, sắc mặt căng thẳng vô cùng, ông ta cảm thấy một sự nguy hiểm vô cùng đang tiếp cận mình.

“Đây chính là tuyệt học tiên nhân “Ấn Huỷ Diệt Luân Hồi” trong truyền thuyết do tôn giả Ma Vương sáng tạo ra từ 500 năm trước sao?”

Là một vương cấp trong trăm năm nay, trong lòng cậu vẫn rất kính trọng tôn giả Hắc Ma – là cao thủ vượt xa vương cấp, năm trăm năm trước người này đã từng đấu võ với tổ sư phái Võ Đang là Trương Tam Phong, một nhân vật nổi tiếng.

Ấn huỷ diệt luân hồi mà ông ta tạo ra từng đại sát tứ phương, tiếng dữ vang xa, người học võ ở Hoa Hạ hễ nhắc tới đều biến sắc. Trong thời kỳ đó, chẳng được mấy kẻ mạnh có thể sánh vai cùng.

Quỷ Vương Tương Tây là người thừa kế của ông ta, mặc dù không rõ tu vi của bọn họ yếu hơn tôn giả Hắc Ma bao nhiêu nhưng uy lực của Ấn Huỷ Diệt

Luân Hồi là không thể nghi ngờ.

Cho dù thi triển bởi tu vi của vương cấp thì sức phá hoại này cũng đủ đế so với ba vị vương cấp trăm năm liên kết lại, một sức mạnh huỷ diệt đất trời.

“Diệp Lăng Thiên định làm như nào?”

Lư Chính Vũ nhìn chăm chăm bóng lưng của Diệp Thiên, nhận ra cậu ta vẫn chưa có động tĩnh gì, ông ta không khỏi thầm ngờ vực.

Đối diện với sức tấn công mạnh như vậy, Diệp Thiên vẫn hết sức bình tĩnh, nếu không phải trong lòng cậu ta đã có toan tính thì là bó tay chịu chết.

“Hừ!

Ngay lúc ông ta đang nghi ngờ, Diệp Thiên đột nhiên nhếch mép cười.

“Đây là lĩnh vực của hai người sao?”

Bàn tay khổng lồ vẫn tiến về phía trước, nhưng Diệp Thiên lại tỏ ra thờ ơ, dường như đang tự nói với mình: “ừm?”

Quỷ Vương Tương Tây đưa mắt nhìn qua, cảm thấy kỳ lạ vô cùng, trong lúc này, sao Diệp Thiên còn có thể thoải mái cười cho được.

Một giây sau, nét mặt của hai người bọn họ đông cứng lại.

Bàn tay thon dài, trắng trẻo của Diệp Thiên giơ lên, năm ngón tay mở ra, khi đôi bàn tay trắng đen khổng lồ kia sắp ập tới, cậu ấn mạnh vào chính giữa lòng bàn tay đó.

Cậu không hề khởi động chân nguyên của mình, cũng không dùng tới

nội lực, chỉ tuỳ tiện đưa bàn tay ra. Khoảnh khắc cậu tiếp xúc với bàn tay khổng lồ ấy, nó bỗng dừng lại trong không trung, không tiến thêm bước nào.

“Gì vậy?”

Hai vị Quỷ vương một lần nữa kinh ngạc hét lên, nhất là Quỷ Vương Phệ Nhật. Vừa rồi tuyệt kỹ Đại Thiên Ma La Chưởng của ông ta bị Diệp Thiên dễ dàng chống đỡ, bây giờ cảnh tượng tương tự lại xuất hiện.

Diệp Thiên không tốn chút lực đã có thể hoá giải ấn huỷ diệt luân hồi?

Cho dù tổ sư phái Võ Đang là Trương Tam Phong đối đầu với tôn giả Hắc Ma vào năm trăm năm trước cũng không dám chắc có thể một tay hoá giải tuyệt kỹ này. Hiện giờ, tuy hai người bọn họ chỉ ở mức tu vi vương cấp, nhưng

Diệp Thiên cũng chỉ ở vương cấp, thậm chí còn chưa tới vương cấp, sao có thể chống lại được chứ?

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1688Bên trong Viêm Giới, đôi bàn tay trắng đen chắp lại với nhau, Lư Chính Vũ đứng sau Diệp Thiên mà toát hết mồ hôi hột, sắc mặt căng thẳng vô cùng, ông ta cảm thấy một sự nguy hiểm vô cùng đang tiếp cận mình.“Đây chính là tuyệt học tiên nhân “Ấn Huỷ Diệt Luân Hồi” trong truyền thuyết do tôn giả Ma Vương sáng tạo ra từ 500 năm trước sao?”Là một vương cấp trong trăm năm nay, trong lòng cậu vẫn rất kính trọng tôn giả Hắc Ma – là cao thủ vượt xa vương cấp, năm trăm năm trước người này đã từng đấu võ với tổ sư phái Võ Đang là Trương Tam Phong, một nhân vật nổi tiếng.Ấn huỷ diệt luân hồi mà ông ta tạo ra từng đại sát tứ phương, tiếng dữ vang xa, người học võ ở Hoa Hạ hễ nhắc tới đều biến sắc. Trong thời kỳ đó, chẳng được mấy kẻ mạnh có thể sánh vai cùng.Quỷ Vương Tương Tây là người thừa kế của ông ta, mặc dù không rõ tu vi của bọn họ yếu hơn tôn giả Hắc Ma bao nhiêu nhưng uy lực của Ấn Huỷ DiệtLuân Hồi là không thể nghi ngờ.Cho dù thi triển bởi tu vi của vương cấp thì sức phá hoại này cũng đủ đế so với ba vị vương cấp trăm năm liên kết lại, một sức mạnh huỷ diệt đất trời.“Diệp Lăng Thiên định làm như nào?”Lư Chính Vũ nhìn chăm chăm bóng lưng của Diệp Thiên, nhận ra cậu ta vẫn chưa có động tĩnh gì, ông ta không khỏi thầm ngờ vực.Đối diện với sức tấn công mạnh như vậy, Diệp Thiên vẫn hết sức bình tĩnh, nếu không phải trong lòng cậu ta đã có toan tính thì là bó tay chịu chết.“Hừ!Ngay lúc ông ta đang nghi ngờ, Diệp Thiên đột nhiên nhếch mép cười.“Đây là lĩnh vực của hai người sao?”Bàn tay khổng lồ vẫn tiến về phía trước, nhưng Diệp Thiên lại tỏ ra thờ ơ, dường như đang tự nói với mình: “ừm?”Quỷ Vương Tương Tây đưa mắt nhìn qua, cảm thấy kỳ lạ vô cùng, trong lúc này, sao Diệp Thiên còn có thể thoải mái cười cho được.Một giây sau, nét mặt của hai người bọn họ đông cứng lại.Bàn tay thon dài, trắng trẻo của Diệp Thiên giơ lên, năm ngón tay mở ra, khi đôi bàn tay trắng đen khổng lồ kia sắp ập tới, cậu ấn mạnh vào chính giữa lòng bàn tay đó.Cậu không hề khởi động chân nguyên của mình, cũng không dùng tớinội lực, chỉ tuỳ tiện đưa bàn tay ra. Khoảnh khắc cậu tiếp xúc với bàn tay khổng lồ ấy, nó bỗng dừng lại trong không trung, không tiến thêm bước nào.“Gì vậy?”Hai vị Quỷ vương một lần nữa kinh ngạc hét lên, nhất là Quỷ Vương Phệ Nhật. Vừa rồi tuyệt kỹ Đại Thiên Ma La Chưởng của ông ta bị Diệp Thiên dễ dàng chống đỡ, bây giờ cảnh tượng tương tự lại xuất hiện.Diệp Thiên không tốn chút lực đã có thể hoá giải ấn huỷ diệt luân hồi?Cho dù tổ sư phái Võ Đang là Trương Tam Phong đối đầu với tôn giả Hắc Ma vào năm trăm năm trước cũng không dám chắc có thể một tay hoá giải tuyệt kỹ này. Hiện giờ, tuy hai người bọn họ chỉ ở mức tu vi vương cấp, nhưngDiệp Thiên cũng chỉ ở vương cấp, thậm chí còn chưa tới vương cấp, sao có thể chống lại được chứ?

Chương 1688