Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1742
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1742“Không giới hạn giá khởi điểm, các vị có thể dùng chí bảo, vàng bạc, dược liệu… đấu giá, người trả giá cao được ưu tiên, nhưng người sở hữu cuối cùng sẽ do lão già tôi quyết định!”“Bây giờ mọi người có thể bắt đầu ra giá!”Ban đầu, Lư Chính Vũ dự định để thanh kiếm này đến cuối cùng buổi đấu giá, tránh ảnh hưởng đến mười vật phẩm đấu giá phía trước, nhưng vừa rồi bị Bích Ba Yên Khách náo loạn, bây giờ tên đã lắp vào cung, chỉ có thể dời nó lên đấu giá đầu tiên.“Trường Hà Kiếm Tiên?”Nghe thấy lời của Lư Chính Vũ, các võ giả ở đây đều mơ hồ không hiểu, chỉ có những cao thủ cảnh giới siêu phàm hơn trăm tuổi kia, ai nấy đều tỏ ra khiếp sợ ngạc nhiên.“Trường Hà Kiếm Tiên?”. Đôi mắt đẹp của Lí Thanh Du cứng lại: “Cao thủ vô địch vào năm trăm năm trước?”Lạc Tử Uyến ở bên cạnh gật đầu, cô ta xuất thân Nga Mi, Nga Mi có lịch sử lâu đời, thậm chí năm đó còn có thể sánh ngang với Võ Đang, Thiếu Lâm, tất nhiên Nga Mi cũng rõ như lòng bàn tay lịch sử năm trăm năm trước.“Trường Hà Kiếm Tiên, người có tên tuổi nổi tiếng ngang với Tam Phong Chân Nhân năm trăm năm trước. Tam Phong Chân Nhân dùng Thái Cực thập tam thức uy chấn thiên hạ, còn ông ta thì dùng kiếm thuật tài giỏi tung hoành bốn phương. Hơn nữa tương truyền ông ta có được truyền thừa thượng cổ, nắm giữ bí ẩn trường sinh, sau khi Tam Phong Chân Nhân cưỡi hạc về trời, ông ta vẫn còn sống trên đời, chỉ là không biết người ở nơi nào!”“Thật không ngờ thanh kiếm ông ta luôn đeo bên mình lại xuất hiện trong buổi đấu giá của nhà họ Lư, bây giờ tôi đã hiểu vì sao sư phụ lại muốn tôi đếntham gia rồi, rõ ràng chính là vì thanh tàn kiếm này!”“Ý cô muốn nói là? Có lẽ trong thanh tàn kiếm này ấn chứa bí ẩn trường sinh mà Trường Hà Kiếm Tiên để lại!”Sắc mặt Lí Thanh Du thay đổi, nhắc đến trường sinh, đây chính là sự cám dỗ cực lớn vẫn tồn tại từ xa xưa cho đến tận bây giờ, mọi người trên thế gian, có ai không coi trường sinh là mục đích cuối cùng?Lạc Tử Uyển nặng nề gật đầu, ánh mắt nhìn bốn vị vương cấp và Diệp Thiên ở phía trước, cô ta rất rõ ràng, thanh tàn kiếm này vừa xuất hiện, trong những người ở đây, cũng chỉ có năm sự tồn tại đỉnh cao ngồi ở hàng thứ nhất kia dám ra giá.Lư Chính Vũ tuyên bố bắt đầu đấu giá, ba hàng phía sau đều lặng ngắt như tờ, không có người nào dám lên tiếng.Đa số mọi người không biết danh tiếng của Trường Hà Kiếm Tiên, cũng không biết bí ẩn trong thanh tàn kiếm này, chỉ có số ít cao thủ cảnh giới siêu phàm lớn tuổi từng trải mới biết về nó, nhưng cho dù bọn họ biết thì như thế nào? Trước mặt trường sinh, ngay cả vương cấp cũng phải khom lưng cúi mình, nếu bọn họ dám ra giá, chỉ sợ mấy vị vương cấp phía trước sẽ lập tức giết chết bọn họ.Bích Ba Yên Khách xông pha đi đầu, móc một con Tỳ Hưu bằng ngọc từ trong ngực ra.“Đây là Tỳ Hưu song sắc được làm từ ngọc Hòa Thị Bích vào thời kỳ Chiến Quốc, đã có lịch sử ngàn năm!”Bích Ba Yên Khách lời ít mà ý nhiều, cầm Tỳ Hưu bằng ngọc trong lòng bàn tay.Bên ngoài Tỳ Hưu hiện ra vầng sáng trắng, bên trong thì ẩn chứa sắc đỏ như son, hai màu xen kẽ, bên trên khắc chữ cổ, rõ ràng là một món đồ cổ có giá trị cực lớn, ước tính ít cũng phải một trăm triệu dollar trở nên.Nếu lấy ra bảo vậy như vậy trong buổi đấu giá tầm thường, chắc chắn có thể khiến mọi người khiếp sợ.
Chương 1742
“Không giới hạn giá khởi điểm, các vị có thể dùng chí bảo, vàng bạc, dược liệu… đấu giá, người trả giá cao được ưu tiên, nhưng người sở hữu cuối cùng sẽ do lão già tôi quyết định!”
“Bây giờ mọi người có thể bắt đầu ra giá!”
Ban đầu, Lư Chính Vũ dự định để thanh kiếm này đến cuối cùng buổi đấu giá, tránh ảnh hưởng đến mười vật phẩm đấu giá phía trước, nhưng vừa rồi bị Bích Ba Yên Khách náo loạn, bây giờ tên đã lắp vào cung, chỉ có thể dời nó lên đấu giá đầu tiên.
“Trường Hà Kiếm Tiên?”
Nghe thấy lời của Lư Chính Vũ, các võ giả ở đây đều mơ hồ không hiểu, chỉ có những cao thủ cảnh giới siêu phàm hơn trăm tuổi kia, ai nấy đều tỏ ra khiếp sợ ngạc nhiên.
“Trường Hà Kiếm Tiên?”. Đôi mắt đẹp của Lí Thanh Du cứng lại: “Cao thủ vô địch vào năm trăm năm trước?”
Lạc Tử Uyến ở bên cạnh gật đầu, cô ta xuất thân Nga Mi, Nga Mi có lịch sử lâu đời, thậm chí năm đó còn có thể sánh ngang với Võ Đang, Thiếu Lâm, tất nhiên Nga Mi cũng rõ như lòng bàn tay lịch sử năm trăm năm trước.
“Trường Hà Kiếm Tiên, người có tên tuổi nổi tiếng ngang với Tam Phong Chân Nhân năm trăm năm trước. Tam Phong Chân Nhân dùng Thái Cực thập tam thức uy chấn thiên hạ, còn ông ta thì dùng kiếm thuật tài giỏi tung hoành bốn phương. Hơn nữa tương truyền ông ta có được truyền thừa thượng cổ, nắm giữ bí ẩn trường sinh, sau khi Tam Phong Chân Nhân cưỡi hạc về trời, ông ta vẫn còn sống trên đời, chỉ là không biết người ở nơi nào!”
“Thật không ngờ thanh kiếm ông ta luôn đeo bên mình lại xuất hiện trong buổi đấu giá của nhà họ Lư, bây giờ tôi đã hiểu vì sao sư phụ lại muốn tôi đến
tham gia rồi, rõ ràng chính là vì thanh tàn kiếm này!”
“Ý cô muốn nói là? Có lẽ trong thanh tàn kiếm này ấn chứa bí ẩn trường sinh mà Trường Hà Kiếm Tiên để lại!”
Sắc mặt Lí Thanh Du thay đổi, nhắc đến trường sinh, đây chính là sự cám dỗ cực lớn vẫn tồn tại từ xa xưa cho đến tận bây giờ, mọi người trên thế gian, có ai không coi trường sinh là mục đích cuối cùng?
Lạc Tử Uyển nặng nề gật đầu, ánh mắt nhìn bốn vị vương cấp và Diệp Thiên ở phía trước, cô ta rất rõ ràng, thanh tàn kiếm này vừa xuất hiện, trong những người ở đây, cũng chỉ có năm sự tồn tại đỉnh cao ngồi ở hàng thứ nhất kia dám ra giá.
Lư Chính Vũ tuyên bố bắt đầu đấu giá, ba hàng phía sau đều lặng ngắt như tờ, không có người nào dám lên tiếng.
Đa số mọi người không biết danh tiếng của Trường Hà Kiếm Tiên, cũng không biết bí ẩn trong thanh tàn kiếm này, chỉ có số ít cao thủ cảnh giới siêu phàm lớn tuổi từng trải mới biết về nó, nhưng cho dù bọn họ biết thì như thế nào? Trước mặt trường sinh, ngay cả vương cấp cũng phải khom lưng cúi mình, nếu bọn họ dám ra giá, chỉ sợ mấy vị vương cấp phía trước sẽ lập tức giết chết bọn họ.
Bích Ba Yên Khách xông pha đi đầu, móc một con Tỳ Hưu bằng ngọc từ trong ngực ra.
“Đây là Tỳ Hưu song sắc được làm từ ngọc Hòa Thị Bích vào thời kỳ Chiến Quốc, đã có lịch sử ngàn năm!”
Bích Ba Yên Khách lời ít mà ý nhiều, cầm Tỳ Hưu bằng ngọc trong lòng bàn tay.
Bên ngoài Tỳ Hưu hiện ra vầng sáng trắng, bên trong thì ẩn chứa sắc đỏ như son, hai màu xen kẽ, bên trên khắc chữ cổ, rõ ràng là một món đồ cổ có giá trị cực lớn, ước tính ít cũng phải một trăm triệu dollar trở nên.
Nếu lấy ra bảo vậy như vậy trong buổi đấu giá tầm thường, chắc chắn có thể khiến mọi người khiếp sợ.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1742“Không giới hạn giá khởi điểm, các vị có thể dùng chí bảo, vàng bạc, dược liệu… đấu giá, người trả giá cao được ưu tiên, nhưng người sở hữu cuối cùng sẽ do lão già tôi quyết định!”“Bây giờ mọi người có thể bắt đầu ra giá!”Ban đầu, Lư Chính Vũ dự định để thanh kiếm này đến cuối cùng buổi đấu giá, tránh ảnh hưởng đến mười vật phẩm đấu giá phía trước, nhưng vừa rồi bị Bích Ba Yên Khách náo loạn, bây giờ tên đã lắp vào cung, chỉ có thể dời nó lên đấu giá đầu tiên.“Trường Hà Kiếm Tiên?”Nghe thấy lời của Lư Chính Vũ, các võ giả ở đây đều mơ hồ không hiểu, chỉ có những cao thủ cảnh giới siêu phàm hơn trăm tuổi kia, ai nấy đều tỏ ra khiếp sợ ngạc nhiên.“Trường Hà Kiếm Tiên?”. Đôi mắt đẹp của Lí Thanh Du cứng lại: “Cao thủ vô địch vào năm trăm năm trước?”Lạc Tử Uyến ở bên cạnh gật đầu, cô ta xuất thân Nga Mi, Nga Mi có lịch sử lâu đời, thậm chí năm đó còn có thể sánh ngang với Võ Đang, Thiếu Lâm, tất nhiên Nga Mi cũng rõ như lòng bàn tay lịch sử năm trăm năm trước.“Trường Hà Kiếm Tiên, người có tên tuổi nổi tiếng ngang với Tam Phong Chân Nhân năm trăm năm trước. Tam Phong Chân Nhân dùng Thái Cực thập tam thức uy chấn thiên hạ, còn ông ta thì dùng kiếm thuật tài giỏi tung hoành bốn phương. Hơn nữa tương truyền ông ta có được truyền thừa thượng cổ, nắm giữ bí ẩn trường sinh, sau khi Tam Phong Chân Nhân cưỡi hạc về trời, ông ta vẫn còn sống trên đời, chỉ là không biết người ở nơi nào!”“Thật không ngờ thanh kiếm ông ta luôn đeo bên mình lại xuất hiện trong buổi đấu giá của nhà họ Lư, bây giờ tôi đã hiểu vì sao sư phụ lại muốn tôi đếntham gia rồi, rõ ràng chính là vì thanh tàn kiếm này!”“Ý cô muốn nói là? Có lẽ trong thanh tàn kiếm này ấn chứa bí ẩn trường sinh mà Trường Hà Kiếm Tiên để lại!”Sắc mặt Lí Thanh Du thay đổi, nhắc đến trường sinh, đây chính là sự cám dỗ cực lớn vẫn tồn tại từ xa xưa cho đến tận bây giờ, mọi người trên thế gian, có ai không coi trường sinh là mục đích cuối cùng?Lạc Tử Uyển nặng nề gật đầu, ánh mắt nhìn bốn vị vương cấp và Diệp Thiên ở phía trước, cô ta rất rõ ràng, thanh tàn kiếm này vừa xuất hiện, trong những người ở đây, cũng chỉ có năm sự tồn tại đỉnh cao ngồi ở hàng thứ nhất kia dám ra giá.Lư Chính Vũ tuyên bố bắt đầu đấu giá, ba hàng phía sau đều lặng ngắt như tờ, không có người nào dám lên tiếng.Đa số mọi người không biết danh tiếng của Trường Hà Kiếm Tiên, cũng không biết bí ẩn trong thanh tàn kiếm này, chỉ có số ít cao thủ cảnh giới siêu phàm lớn tuổi từng trải mới biết về nó, nhưng cho dù bọn họ biết thì như thế nào? Trước mặt trường sinh, ngay cả vương cấp cũng phải khom lưng cúi mình, nếu bọn họ dám ra giá, chỉ sợ mấy vị vương cấp phía trước sẽ lập tức giết chết bọn họ.Bích Ba Yên Khách xông pha đi đầu, móc một con Tỳ Hưu bằng ngọc từ trong ngực ra.“Đây là Tỳ Hưu song sắc được làm từ ngọc Hòa Thị Bích vào thời kỳ Chiến Quốc, đã có lịch sử ngàn năm!”Bích Ba Yên Khách lời ít mà ý nhiều, cầm Tỳ Hưu bằng ngọc trong lòng bàn tay.Bên ngoài Tỳ Hưu hiện ra vầng sáng trắng, bên trong thì ẩn chứa sắc đỏ như son, hai màu xen kẽ, bên trên khắc chữ cổ, rõ ràng là một món đồ cổ có giá trị cực lớn, ước tính ít cũng phải một trăm triệu dollar trở nên.Nếu lấy ra bảo vậy như vậy trong buổi đấu giá tầm thường, chắc chắn có thể khiến mọi người khiếp sợ.