Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1785

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1785Diệp Thiên khẽ nhếch miệng, căn bản chưa từng xem trọng đòn tấn công này, chỉ nhìn thấy ánh sáng xanh loé lên, cậu đã xuất hiện năm mươi trượng phía ngoài, đối mặt với bàn tay Phật lớn, đánh ra một quyền!Một trong Tam Tuyệt Quyền, Đoạn Hồn!Mặc dù đều là Tam Tuyệt Quyền, nhưng Diệp Thiên đã mở ra Phệ Thiên Chi Thể và Diệp Thiên khi chưa mở Phệ Thiên Thể hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, hai trạng thái khác nhau, uy lực đâu chỉ kém hơn gấp mười chứ?Diệp Thiên đánh ra một quyền, không gian vang lên tiếng động kinh thiên động địa, không khí xung quanh đều xuất hiện từng vết rạn.Quyền ảnh xanh lam tựa như một quả đạn pháo hạng nặng, đánh vào chính giữa tay Phật lớn khổng lồ.“Bịch bịch!”Khí kình sôi sục, vốn là tay Phật rắn chắc do ánh sáng đỏ ngưng tụ mà ngay cả một giây cũng không chống đỡ nổi, kình lực xuyên qua từ bên trong dễ như trở bàn tay, đánh vỡ nát luồng sáng đỏ.Pháp vương Hồng Nhật run rẩy cả người, miệng không ngừng phun ra máu, ánh mắt vô cùng khó tin.Ông ta đã thi triển Thể Pháp Già Lâu La, còn dùng cả một chiêu Hồng Nhật Thủ Ấn mạnh nhất, vậy mà ngay cả một quyền của Diệp Thiên cũng không đỡ được?Một quyền của Diệp Thiên khiến Pháp vương Hồng Nhật bị thương, vẫn không dừng lại, trong không khí lại vang lên tiếng vang tốc độ cao, cậu giống như một chiếc máy bay phản lực, chỉ còn lưu lại một vệt khí phía sau.“Ra tay!”Đám ngươi Cô Giang Điếu Tẩu cũng không dám chậm trễ nữa, bọn họ ra tay chậm một bước đồng nghĩa lại mất đi một người.Ông ta tay cầm cần câu vung lên, tựa như một dải thiên hà rơi xuống, ánh huỳnh quang từng điểm lan ra, tựa như thiên hà nghiêng ngả.Ngay lúc đó, thân hình Diệp Thiên lại chợt dừng lại chốc lát.“Ồ?”Ánh mắt Diệp Thiên khẽ động, có chút kinh ngạc.“Đây là, thay đổi trọng lực?”Thời khắc vừa rồi, rõ ràng cậu cảm nhận được trọng lực quanh người so với lúc trước đã tăng khoảng gấp hai lần, mọi người đều biết, trọng lực càng lớn thì mọi vật xung quanh sẽ sinh ra lực ma sát càng lớn, chuyển động sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.“Diệp Lăng Thiên, cậu có thể dùng thân thể phá âm gấp ba, quả là rất mạnh. Nhưng trong khu vực trọng lực của tôi, tốc độ của cậu càng nhanh thì cũng bị yếu đi nhiều!”Giọng điệu Cô Giang Điếu Tẩu lạnh lẽo, đã tràn ngập sát ý.Lúc vung móc câu vừa nãy, ông ta đã mở ra khu vực của bản thân – Khu vực trọng lực!Trong khu vực trọng lực của ông ta, trọng lực sẽ tăng lên gấp đôi, bất kỳ kẻ địch nào, động tác cũng sẽ trở nên chậm chạp, tốc độ của Diệp Thiên vốn dĩ có thể phá tốc độ âm thanh gấp ba, nhưng bây giờ bị trọng lực cản trở, nhiều nhất chỉ có thể dùng một phần hai tốc độ, cũng chính là gấp đôi một lần rưỡi tốc độ âm thanh.Mặc dù gấp một lần rưỡi tốc độ âm thanh cũng chính là nhanh như sấm chớp, nhưng đối với vương cấp tu vi thông thiên này mà nói, đã đủ thời gian để bọn họ phản ứng kịp, không đến nỗi bị giết chết chỉ với một đòn tấn công.“Xoẹt!”Một điểm tinh quang, lại lấp đầy bầu trời, móc câu trong tay Cô Giang Điếu Tẩu lại nâng lên cao.

Chương 1785

Diệp Thiên khẽ nhếch miệng, căn bản chưa từng xem trọng đòn tấn công này, chỉ nhìn thấy ánh sáng xanh loé lên, cậu đã xuất hiện năm mươi trượng phía ngoài, đối mặt với bàn tay Phật lớn, đánh ra một quyền!

Một trong Tam Tuyệt Quyền, Đoạn Hồn!

Mặc dù đều là Tam Tuyệt Quyền, nhưng Diệp Thiên đã mở ra Phệ Thiên Chi Thể và Diệp Thiên khi chưa mở Phệ Thiên Thể hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, hai trạng thái khác nhau, uy lực đâu chỉ kém hơn gấp mười chứ?

Diệp Thiên đánh ra một quyền, không gian vang lên tiếng động kinh thiên động địa, không khí xung quanh đều xuất hiện từng vết rạn.

Quyền ảnh xanh lam tựa như một quả đạn pháo hạng nặng, đánh vào chính giữa tay Phật lớn khổng lồ.

“Bịch bịch!”

Khí kình sôi sục, vốn là tay Phật rắn chắc do ánh sáng đỏ ngưng tụ mà ngay cả một giây cũng không chống đỡ nổi, kình lực xuyên qua từ bên trong dễ như trở bàn tay, đánh vỡ nát luồng sáng đỏ.

Pháp vương Hồng Nhật run rẩy cả người, miệng không ngừng phun ra máu, ánh mắt vô cùng khó tin.

Ông ta đã thi triển Thể Pháp Già Lâu La, còn dùng cả một chiêu Hồng Nhật Thủ Ấn mạnh nhất, vậy mà ngay cả một quyền của Diệp Thiên cũng không đỡ được?

Một quyền của Diệp Thiên khiến Pháp vương Hồng Nhật bị thương, vẫn không dừng lại, trong không khí lại vang lên tiếng vang tốc độ cao, cậu giống như một chiếc máy bay phản lực, chỉ còn lưu lại một vệt khí phía sau.

“Ra tay!”

Đám ngươi Cô Giang Điếu Tẩu cũng không dám chậm trễ nữa, bọn họ ra tay chậm một bước đồng nghĩa lại mất đi một người.

Ông ta tay cầm cần câu vung lên, tựa như một dải thiên hà rơi xuống, ánh huỳnh quang từng điểm lan ra, tựa như thiên hà nghiêng ngả.

Ngay lúc đó, thân hình Diệp Thiên lại chợt dừng lại chốc lát.

“Ồ?”

Ánh mắt Diệp Thiên khẽ động, có chút kinh ngạc.

“Đây là, thay đổi trọng lực?”

Thời khắc vừa rồi, rõ ràng cậu cảm nhận được trọng lực quanh người so với lúc trước đã tăng khoảng gấp hai lần, mọi người đều biết, trọng lực càng lớn thì mọi vật xung quanh sẽ sinh ra lực ma sát càng lớn, chuyển động sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.

“Diệp Lăng Thiên, cậu có thể dùng thân thể phá âm gấp ba, quả là rất mạnh. Nhưng trong khu vực trọng lực của tôi, tốc độ của cậu càng nhanh thì cũng bị yếu đi nhiều!”

Giọng điệu Cô Giang Điếu Tẩu lạnh lẽo, đã tràn ngập sát ý.

Lúc vung móc câu vừa nãy, ông ta đã mở ra khu vực của bản thân – Khu vực trọng lực!

Trong khu vực trọng lực của ông ta, trọng lực sẽ tăng lên gấp đôi, bất kỳ kẻ địch nào, động tác cũng sẽ trở nên chậm chạp, tốc độ của Diệp Thiên vốn dĩ có thể phá tốc độ âm thanh gấp ba, nhưng bây giờ bị trọng lực cản trở, nhiều nhất chỉ có thể dùng một phần hai tốc độ, cũng chính là gấp đôi một lần rưỡi tốc độ âm thanh.

Mặc dù gấp một lần rưỡi tốc độ âm thanh cũng chính là nhanh như sấm chớp, nhưng đối với vương cấp tu vi thông thiên này mà nói, đã đủ thời gian để bọn họ phản ứng kịp, không đến nỗi bị giết chết chỉ với một đòn tấn công.

“Xoẹt!”

Một điểm tinh quang, lại lấp đầy bầu trời, móc câu trong tay Cô Giang Điếu Tẩu lại nâng lên cao.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1785Diệp Thiên khẽ nhếch miệng, căn bản chưa từng xem trọng đòn tấn công này, chỉ nhìn thấy ánh sáng xanh loé lên, cậu đã xuất hiện năm mươi trượng phía ngoài, đối mặt với bàn tay Phật lớn, đánh ra một quyền!Một trong Tam Tuyệt Quyền, Đoạn Hồn!Mặc dù đều là Tam Tuyệt Quyền, nhưng Diệp Thiên đã mở ra Phệ Thiên Chi Thể và Diệp Thiên khi chưa mở Phệ Thiên Thể hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, hai trạng thái khác nhau, uy lực đâu chỉ kém hơn gấp mười chứ?Diệp Thiên đánh ra một quyền, không gian vang lên tiếng động kinh thiên động địa, không khí xung quanh đều xuất hiện từng vết rạn.Quyền ảnh xanh lam tựa như một quả đạn pháo hạng nặng, đánh vào chính giữa tay Phật lớn khổng lồ.“Bịch bịch!”Khí kình sôi sục, vốn là tay Phật rắn chắc do ánh sáng đỏ ngưng tụ mà ngay cả một giây cũng không chống đỡ nổi, kình lực xuyên qua từ bên trong dễ như trở bàn tay, đánh vỡ nát luồng sáng đỏ.Pháp vương Hồng Nhật run rẩy cả người, miệng không ngừng phun ra máu, ánh mắt vô cùng khó tin.Ông ta đã thi triển Thể Pháp Già Lâu La, còn dùng cả một chiêu Hồng Nhật Thủ Ấn mạnh nhất, vậy mà ngay cả một quyền của Diệp Thiên cũng không đỡ được?Một quyền của Diệp Thiên khiến Pháp vương Hồng Nhật bị thương, vẫn không dừng lại, trong không khí lại vang lên tiếng vang tốc độ cao, cậu giống như một chiếc máy bay phản lực, chỉ còn lưu lại một vệt khí phía sau.“Ra tay!”Đám ngươi Cô Giang Điếu Tẩu cũng không dám chậm trễ nữa, bọn họ ra tay chậm một bước đồng nghĩa lại mất đi một người.Ông ta tay cầm cần câu vung lên, tựa như một dải thiên hà rơi xuống, ánh huỳnh quang từng điểm lan ra, tựa như thiên hà nghiêng ngả.Ngay lúc đó, thân hình Diệp Thiên lại chợt dừng lại chốc lát.“Ồ?”Ánh mắt Diệp Thiên khẽ động, có chút kinh ngạc.“Đây là, thay đổi trọng lực?”Thời khắc vừa rồi, rõ ràng cậu cảm nhận được trọng lực quanh người so với lúc trước đã tăng khoảng gấp hai lần, mọi người đều biết, trọng lực càng lớn thì mọi vật xung quanh sẽ sinh ra lực ma sát càng lớn, chuyển động sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.“Diệp Lăng Thiên, cậu có thể dùng thân thể phá âm gấp ba, quả là rất mạnh. Nhưng trong khu vực trọng lực của tôi, tốc độ của cậu càng nhanh thì cũng bị yếu đi nhiều!”Giọng điệu Cô Giang Điếu Tẩu lạnh lẽo, đã tràn ngập sát ý.Lúc vung móc câu vừa nãy, ông ta đã mở ra khu vực của bản thân – Khu vực trọng lực!Trong khu vực trọng lực của ông ta, trọng lực sẽ tăng lên gấp đôi, bất kỳ kẻ địch nào, động tác cũng sẽ trở nên chậm chạp, tốc độ của Diệp Thiên vốn dĩ có thể phá tốc độ âm thanh gấp ba, nhưng bây giờ bị trọng lực cản trở, nhiều nhất chỉ có thể dùng một phần hai tốc độ, cũng chính là gấp đôi một lần rưỡi tốc độ âm thanh.Mặc dù gấp một lần rưỡi tốc độ âm thanh cũng chính là nhanh như sấm chớp, nhưng đối với vương cấp tu vi thông thiên này mà nói, đã đủ thời gian để bọn họ phản ứng kịp, không đến nỗi bị giết chết chỉ với một đòn tấn công.“Xoẹt!”Một điểm tinh quang, lại lấp đầy bầu trời, móc câu trong tay Cô Giang Điếu Tẩu lại nâng lên cao.

Chương 1785