Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1822
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1822Cậu ta không nhịn được mà quay qua nhìn Diệp Thiên. Ánh mắt kỳ quái, pha thêm chút nghi ngờ. Cậu ta không hiểu, Sao Diệp Thiên lại biết có người muốn hại Nhậm Uyển Doanh?Không chỉ có vậy, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một kẻ từng luyện Tán Thủ như cậu ta còn không kịp phản ứng, Diệp Thiên lại kịp thời đẩy Nguỵ Tử Phó, khiến cậu ta vừa vặn chắn được túi nước giúp Nhậm Uyển Doanh.Chỉ với hai điều trên, cậu ta đã cảm nhận được sự bất thường đến từ Diệp Thiên.Cậu ta đang định lên tiếng hỏi, phát hiện Diệp Thiên đang nhìn về phía trước, cậu ta cũng nhìn theo, đồng tử bỗng co rút lại.Hai mươi tên mặc áo đen ngồi trên hai chiếc xe Mercedes địa hình lũ lượt nhảy xuống, xông về phía bốn người bọn họ. “Rầm!”Tiếng động cơ mạnh mẽ của Mercedes Benz vang vọng cả con phố, sau đó hơn hai mươi người đàn ông cao lớn mặc áo đen đẩy cửa đi xuống, xông về phía bên này.“Uyển Doanh, em là người phụ nữ của tôi, tôi hẹn em ăn cơm em không đến, tôi còn tưởng là em xảy ra chuyện rồi chứ!”“Nếu không phải anh trai tôi nói cho tôi biết em ở chỗ này, tôi còn không biết em lén lút dùng bữa với người đàn ông khác sau lưng tôi đâu!”Tiếng nói từ sau lưng đám đàn ông cao lớn truyền đến, sau đó có một người bước đi ra.Anh ta chừng hai ba, hai tư tuổi, mặc trang phục quý tộc được làm thủ công của Italy, chân đi giày da cá sấu nổi tiếng và đắt đỏ, lộ rõ phong cách của một cậu ấm quần là áo lượt.“Nhiếp Vân Hồ?”Sắc mặt của Ngụy Tử Phó và Uông Lạc Đan đều thay đổi, thanh niên này không phải ai khác, mà chính là em trai ruột của Nhiếp Hâm bọn họ vừa gặp phải, là cậu hai của nhà họ Nhiếp giàu sang quyền thế, Nhiếp Vân Hồ!Nhiếp Vân Hồ quét mắt nhìn Nhậm Uyển Doanh, khóe miệng mang theo nụ cười tà ác, trong ánh mắt đều là suồng sã.Nhậm Uyển Doanh nghe thấy vậy, sắc mặt chợt sầm lại: “Nhiếp Vân Hồ, tôi trở thành người phụ nữ của anh từ khi nào chứ?”Mặc dù Nhậm Uyển Doanh cô ta xuất thân bình thường, nhưng cho đến bây giờ vẫn luôn giữ vững nguyên tắc và giới hạn cuối cùng của bản thân, chỉ làm việc trong phạm vi khả năng cho phép, càng không thể nào bán rẻ cơ thể mình để đạt được mục đích nào đó.Công ty giải trí Thiên Hà của nhà họ Nhiếp chính là ban tổ chức, cũng là ban giám khảo của tuyển chọn Hoa hậu Cảng Đảo lần này, có thể nói bọn họ muốn người nào thắng thì người đó sẽ thắng, ai là quán quân cũng đều do một tay bọn họ chọn ra, quy tắc ngầm này sớm đã chẳng còn lạ lùng gì trong giới giải trí rồi.Nhiếp Vân Hồ không chỉ một lần đi tìm cô ta, nói rằng muốn lên giường với cô ta, sau đó đảm bảo cô ta sẽ đăng quang, mà lần nào cũng bị cô ta dứt khoát từ chối.Nhưng không những Nhiếp Vân Hồ không bỏ cuộc, trái lại còn táo bạo hơn, thậm chí đã đến mức không biết xấu hổ dây dưa với cô ta, còn mang theo một đám người bao vây cô ta ở nơi công cộng thế này.
Chương 1822
Cậu ta không nhịn được mà quay qua nhìn Diệp Thiên. Ánh mắt kỳ quái, pha thêm chút nghi ngờ. Cậu ta không hiểu, Sao Diệp Thiên lại biết có người muốn hại Nhậm Uyển Doanh?
Không chỉ có vậy, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một kẻ từng luyện Tán Thủ như cậu ta còn không kịp phản ứng, Diệp Thiên lại kịp thời đẩy Nguỵ Tử Phó, khiến cậu ta vừa vặn chắn được túi nước giúp Nhậm Uyển Doanh.
Chỉ với hai điều trên, cậu ta đã cảm nhận được sự bất thường đến từ Diệp Thiên.
Cậu ta đang định lên tiếng hỏi, phát hiện Diệp Thiên đang nhìn về phía trước, cậu ta cũng nhìn theo, đồng tử bỗng co rút lại.
Hai mươi tên mặc áo đen ngồi trên hai chiếc xe Mercedes địa hình lũ lượt nhảy xuống, xông về phía bốn người bọn họ.
“Rầm!”
Tiếng động cơ mạnh mẽ của Mercedes Benz vang vọng cả con phố, sau đó hơn hai mươi người đàn ông cao lớn mặc áo đen đẩy cửa đi xuống, xông về phía bên này.
“Uyển Doanh, em là người phụ nữ của tôi, tôi hẹn em ăn cơm em không đến, tôi còn tưởng là em xảy ra chuyện rồi chứ!”
“Nếu không phải anh trai tôi nói cho tôi biết em ở chỗ này, tôi còn không biết em lén lút dùng bữa với người đàn ông khác sau lưng tôi đâu!”
Tiếng nói từ sau lưng đám đàn ông cao lớn truyền đến, sau đó có một người bước đi ra.
Anh ta chừng hai ba, hai tư tuổi, mặc trang phục quý tộc được làm thủ công của Italy, chân đi giày da cá sấu nổi tiếng và đắt đỏ, lộ rõ phong cách của một cậu ấm quần là áo lượt.
“Nhiếp Vân Hồ?”
Sắc mặt của Ngụy Tử Phó và Uông Lạc Đan đều thay đổi, thanh niên này không phải ai khác, mà chính là em trai ruột của Nhiếp Hâm bọn họ vừa gặp phải, là cậu hai của nhà họ Nhiếp giàu sang quyền thế, Nhiếp Vân Hồ!
Nhiếp Vân Hồ quét mắt nhìn Nhậm Uyển Doanh, khóe miệng mang theo nụ cười tà ác, trong ánh mắt đều là suồng sã.
Nhậm Uyển Doanh nghe thấy vậy, sắc mặt chợt sầm lại: “Nhiếp Vân Hồ, tôi trở thành người phụ nữ của anh từ khi nào chứ?”
Mặc dù Nhậm Uyển Doanh cô ta xuất thân bình thường, nhưng cho đến bây giờ vẫn luôn giữ vững nguyên tắc và giới hạn cuối cùng của bản thân, chỉ làm việc trong phạm vi khả năng cho phép, càng không thể nào bán rẻ cơ thể mình để đạt được mục đích nào đó.
Công ty giải trí Thiên Hà của nhà họ Nhiếp chính là ban tổ chức, cũng là ban giám khảo của tuyển chọn Hoa hậu Cảng Đảo lần này, có thể nói bọn họ muốn người nào thắng thì người đó sẽ thắng, ai là quán quân cũng đều do một tay bọn họ chọn ra, quy tắc ngầm này sớm đã chẳng còn lạ lùng gì trong giới giải trí rồi.
Nhiếp Vân Hồ không chỉ một lần đi tìm cô ta, nói rằng muốn lên giường với cô ta, sau đó đảm bảo cô ta sẽ đăng quang, mà lần nào cũng bị cô ta dứt khoát từ chối.
Nhưng không những Nhiếp Vân Hồ không bỏ cuộc, trái lại còn táo bạo hơn, thậm chí đã đến mức không biết xấu hổ dây dưa với cô ta, còn mang theo một đám người bao vây cô ta ở nơi công cộng thế này.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1822Cậu ta không nhịn được mà quay qua nhìn Diệp Thiên. Ánh mắt kỳ quái, pha thêm chút nghi ngờ. Cậu ta không hiểu, Sao Diệp Thiên lại biết có người muốn hại Nhậm Uyển Doanh?Không chỉ có vậy, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một kẻ từng luyện Tán Thủ như cậu ta còn không kịp phản ứng, Diệp Thiên lại kịp thời đẩy Nguỵ Tử Phó, khiến cậu ta vừa vặn chắn được túi nước giúp Nhậm Uyển Doanh.Chỉ với hai điều trên, cậu ta đã cảm nhận được sự bất thường đến từ Diệp Thiên.Cậu ta đang định lên tiếng hỏi, phát hiện Diệp Thiên đang nhìn về phía trước, cậu ta cũng nhìn theo, đồng tử bỗng co rút lại.Hai mươi tên mặc áo đen ngồi trên hai chiếc xe Mercedes địa hình lũ lượt nhảy xuống, xông về phía bốn người bọn họ. “Rầm!”Tiếng động cơ mạnh mẽ của Mercedes Benz vang vọng cả con phố, sau đó hơn hai mươi người đàn ông cao lớn mặc áo đen đẩy cửa đi xuống, xông về phía bên này.“Uyển Doanh, em là người phụ nữ của tôi, tôi hẹn em ăn cơm em không đến, tôi còn tưởng là em xảy ra chuyện rồi chứ!”“Nếu không phải anh trai tôi nói cho tôi biết em ở chỗ này, tôi còn không biết em lén lút dùng bữa với người đàn ông khác sau lưng tôi đâu!”Tiếng nói từ sau lưng đám đàn ông cao lớn truyền đến, sau đó có một người bước đi ra.Anh ta chừng hai ba, hai tư tuổi, mặc trang phục quý tộc được làm thủ công của Italy, chân đi giày da cá sấu nổi tiếng và đắt đỏ, lộ rõ phong cách của một cậu ấm quần là áo lượt.“Nhiếp Vân Hồ?”Sắc mặt của Ngụy Tử Phó và Uông Lạc Đan đều thay đổi, thanh niên này không phải ai khác, mà chính là em trai ruột của Nhiếp Hâm bọn họ vừa gặp phải, là cậu hai của nhà họ Nhiếp giàu sang quyền thế, Nhiếp Vân Hồ!Nhiếp Vân Hồ quét mắt nhìn Nhậm Uyển Doanh, khóe miệng mang theo nụ cười tà ác, trong ánh mắt đều là suồng sã.Nhậm Uyển Doanh nghe thấy vậy, sắc mặt chợt sầm lại: “Nhiếp Vân Hồ, tôi trở thành người phụ nữ của anh từ khi nào chứ?”Mặc dù Nhậm Uyển Doanh cô ta xuất thân bình thường, nhưng cho đến bây giờ vẫn luôn giữ vững nguyên tắc và giới hạn cuối cùng của bản thân, chỉ làm việc trong phạm vi khả năng cho phép, càng không thể nào bán rẻ cơ thể mình để đạt được mục đích nào đó.Công ty giải trí Thiên Hà của nhà họ Nhiếp chính là ban tổ chức, cũng là ban giám khảo của tuyển chọn Hoa hậu Cảng Đảo lần này, có thể nói bọn họ muốn người nào thắng thì người đó sẽ thắng, ai là quán quân cũng đều do một tay bọn họ chọn ra, quy tắc ngầm này sớm đã chẳng còn lạ lùng gì trong giới giải trí rồi.Nhiếp Vân Hồ không chỉ một lần đi tìm cô ta, nói rằng muốn lên giường với cô ta, sau đó đảm bảo cô ta sẽ đăng quang, mà lần nào cũng bị cô ta dứt khoát từ chối.Nhưng không những Nhiếp Vân Hồ không bỏ cuộc, trái lại còn táo bạo hơn, thậm chí đã đến mức không biết xấu hổ dây dưa với cô ta, còn mang theo một đám người bao vây cô ta ở nơi công cộng thế này.