Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1891

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1891Ngụy Phó nhìn Diệp Thiên ở bên trong vòng kiếm, ánh mắt vô cùng lo lắng.Cận Vô Trần ngạo nghễ đứng trên không, dùng suy nghĩ điều khiến vòng kiếm tấn công, trong lòng vô cùng trấn tĩnh.Chiêu thứ ba Hàm Quang Tâm Pháp này của ông ta cũng là một chiêu “Phong Thiên Địa” mạnh nhất, đủ để phong tỏa cả một vùng đất trời. Trong hơn hai trăm năm chìm đắm trong kiếm đạo, đây chính là kiếm mạnh nhất của ông ta, trăm năm trước, một thân vương của Huyết Tộc đã bị chặt đứt cánh tay,hai chân trong chính vòng kiếm này của ông ta, chỉ còn lại mỗi xác thịt đã dùng bí pháp Huyết Tộc trốn thoát.Hiện tại ông ta khổ tu trăm năm, vòng kiếm lại càng hoàn mỹ vô khuyết, cộng thêm sức mạnh chân nguyên vô địch vương cấp, ông ta tin chắc chỉ cần chưa vượt khỏi vương cấp, thì không ai có thể ngăn chặn. Bây giờ tuy Diệp Thiên còn có thể ngăn chặn được vài phút, nhưng thời gian càng lâu, ngay cả vương cấp tu vi thâm hận cũng sẽ chết ở trong, đây chính là cạm bẫy đất trời, một đòn giết chết, dù là thẩm phán vương của viện trọng tài, chủ của La Võng, đám người Long Hoàng trước mặt, ông ta cũng chắc chắn giết chết được bọn họ bên trong.“A a!”Ngay lúc này, tiếng quát gào đột nhiên vang lên trong vòng kiếm.“Phệ Thiên Chi Thể, mở ra!”Chỉ nghe thấy tiếng rống gào của Diệp Thiên, đột nhiên phòng ngự quanh người cậu đều bị phá vỡ, vô số kiếm mang đều lao về phía Diệp Thiên như cá mập ngửi thấy mùi máu, chỉ muốn xé rách cậu ngay tức khắc.Diệp Thiên đã buông tay xuống, cậu lạnh lùng liếc nhìn kiếm khí dày đặc xung quanh, trên người đột nhiên phát ra ánh sáng lam chói mắt.“Leng keng!”Vô số kiếm mang cuối cùng đều chém trên người cậu.Chỉ nghe thấy tiếng kim loại va chạm không ngừng vang lên, vô số kiếm khí bao phủ quanh người Diệp Thiên, vô số kiếm khí chém đến nhưng không hề suy chuyển, vẫn mạnh mẽ tiến lên trước ba bước.“Cái gì?”Ánh mắt Cận Vô Trần kinh ngạc, từng kiếm khí trong vòng kiếm ông ta đủ để chém cả xe tăng bọc thép, hay vật chất cứng nhất trên thế giới cũng không cách nào ngăn cản được đòn tấn công mạnh mẽ dày đặc như vậy được, nhưng Diệp Thiên nhìn qua lại như không hề bị thương tổn gì?Diệp Thiên dưới thế tấn công dày đặc trong vòng kiếm, động tác thong thả, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt bừng bừng chiến ý.“Ầm!Ngay sau đó, hai chân giẫm mạnh trong hư không.“Ầm!Không khí dưới chân nứt vỡ, vô số kiếm khí từ dưới chân tan vỡ lập tức, cả người cậu giống như mũi tên trên không, phóng ra khỏi vòng kiếm rộng cả trăm trượng.“Thoát rồi sao?”Vẻ mặt Ngụy Phó kinh sợ, ông ta thực sự không tưởng tượng nổi, võng kiếm tấn công dày đặc đáng sợ như vậy, Diệp Thiên lại có thể dùng thân xác công kích rồi thoát ra như vậy.“Sao có thế? Diệp Lăng Thiên sao lại có thân xác mạnh như vậy?”Cận Vô Trần cũng biến sắc.“Đỡ một quyền của tôi đi!”

Chương 1891

Ngụy Phó nhìn Diệp Thiên ở bên trong vòng kiếm, ánh mắt vô cùng lo lắng.

Cận Vô Trần ngạo nghễ đứng trên không, dùng suy nghĩ điều khiến vòng kiếm tấn công, trong lòng vô cùng trấn tĩnh.

Chiêu thứ ba Hàm Quang Tâm Pháp này của ông ta cũng là một chiêu “Phong Thiên Địa” mạnh nhất, đủ để phong tỏa cả một vùng đất trời. Trong hơn hai trăm năm chìm đắm trong kiếm đạo, đây chính là kiếm mạnh nhất của ông ta, trăm năm trước, một thân vương của Huyết Tộc đã bị chặt đứt cánh tay,

hai chân trong chính vòng kiếm này của ông ta, chỉ còn lại mỗi xác thịt đã dùng bí pháp Huyết Tộc trốn thoát.

Hiện tại ông ta khổ tu trăm năm, vòng kiếm lại càng hoàn mỹ vô khuyết, cộng thêm sức mạnh chân nguyên vô địch vương cấp, ông ta tin chắc chỉ cần chưa vượt khỏi vương cấp, thì không ai có thể ngăn chặn. Bây giờ tuy Diệp Thiên còn có thể ngăn chặn được vài phút, nhưng thời gian càng lâu, ngay cả vương cấp tu vi thâm hận cũng sẽ chết ở trong, đây chính là cạm bẫy đất trời, một đòn giết chết, dù là thẩm phán vương của viện trọng tài, chủ của La Võng, đám người Long Hoàng trước mặt, ông ta cũng chắc chắn giết chết được bọn họ bên trong.

“A a!”

Ngay lúc này, tiếng quát gào đột nhiên vang lên trong vòng kiếm.

“Phệ Thiên Chi Thể, mở ra!”

Chỉ nghe thấy tiếng rống gào của Diệp Thiên, đột nhiên phòng ngự quanh người cậu đều bị phá vỡ, vô số kiếm mang đều lao về phía Diệp Thiên như cá mập ngửi thấy mùi máu, chỉ muốn xé rách cậu ngay tức khắc.

Diệp Thiên đã buông tay xuống, cậu lạnh lùng liếc nhìn kiếm khí dày đặc xung quanh, trên người đột nhiên phát ra ánh sáng lam chói mắt.

“Leng keng!”

Vô số kiếm mang cuối cùng đều chém trên người cậu.

Chỉ nghe thấy tiếng kim loại va chạm không ngừng vang lên, vô số kiếm khí bao phủ quanh người Diệp Thiên, vô số kiếm khí chém đến nhưng không hề suy chuyển, vẫn mạnh mẽ tiến lên trước ba bước.

“Cái gì?”

Ánh mắt Cận Vô Trần kinh ngạc, từng kiếm khí trong vòng kiếm ông ta đủ để chém cả xe tăng bọc thép, hay vật chất cứng nhất trên thế giới cũng không cách nào ngăn cản được đòn tấn công mạnh mẽ dày đặc như vậy được, nhưng Diệp Thiên nhìn qua lại như không hề bị thương tổn gì?

Diệp Thiên dưới thế tấn công dày đặc trong vòng kiếm, động tác thong thả, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt bừng bừng chiến ý.

“Ầm!

Ngay sau đó, hai chân giẫm mạnh trong hư không.

“Ầm!

Không khí dưới chân nứt vỡ, vô số kiếm khí từ dưới chân tan vỡ lập tức, cả người cậu giống như mũi tên trên không, phóng ra khỏi vòng kiếm rộng cả trăm trượng.

“Thoát rồi sao?”

Vẻ mặt Ngụy Phó kinh sợ, ông ta thực sự không tưởng tượng nổi, võng kiếm tấn công dày đặc đáng sợ như vậy, Diệp Thiên lại có thể dùng thân xác công kích rồi thoát ra như vậy.

“Sao có thế? Diệp Lăng Thiên sao lại có thân xác mạnh như vậy?”

Cận Vô Trần cũng biến sắc.

“Đỡ một quyền của tôi đi!”

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1891Ngụy Phó nhìn Diệp Thiên ở bên trong vòng kiếm, ánh mắt vô cùng lo lắng.Cận Vô Trần ngạo nghễ đứng trên không, dùng suy nghĩ điều khiến vòng kiếm tấn công, trong lòng vô cùng trấn tĩnh.Chiêu thứ ba Hàm Quang Tâm Pháp này của ông ta cũng là một chiêu “Phong Thiên Địa” mạnh nhất, đủ để phong tỏa cả một vùng đất trời. Trong hơn hai trăm năm chìm đắm trong kiếm đạo, đây chính là kiếm mạnh nhất của ông ta, trăm năm trước, một thân vương của Huyết Tộc đã bị chặt đứt cánh tay,hai chân trong chính vòng kiếm này của ông ta, chỉ còn lại mỗi xác thịt đã dùng bí pháp Huyết Tộc trốn thoát.Hiện tại ông ta khổ tu trăm năm, vòng kiếm lại càng hoàn mỹ vô khuyết, cộng thêm sức mạnh chân nguyên vô địch vương cấp, ông ta tin chắc chỉ cần chưa vượt khỏi vương cấp, thì không ai có thể ngăn chặn. Bây giờ tuy Diệp Thiên còn có thể ngăn chặn được vài phút, nhưng thời gian càng lâu, ngay cả vương cấp tu vi thâm hận cũng sẽ chết ở trong, đây chính là cạm bẫy đất trời, một đòn giết chết, dù là thẩm phán vương của viện trọng tài, chủ của La Võng, đám người Long Hoàng trước mặt, ông ta cũng chắc chắn giết chết được bọn họ bên trong.“A a!”Ngay lúc này, tiếng quát gào đột nhiên vang lên trong vòng kiếm.“Phệ Thiên Chi Thể, mở ra!”Chỉ nghe thấy tiếng rống gào của Diệp Thiên, đột nhiên phòng ngự quanh người cậu đều bị phá vỡ, vô số kiếm mang đều lao về phía Diệp Thiên như cá mập ngửi thấy mùi máu, chỉ muốn xé rách cậu ngay tức khắc.Diệp Thiên đã buông tay xuống, cậu lạnh lùng liếc nhìn kiếm khí dày đặc xung quanh, trên người đột nhiên phát ra ánh sáng lam chói mắt.“Leng keng!”Vô số kiếm mang cuối cùng đều chém trên người cậu.Chỉ nghe thấy tiếng kim loại va chạm không ngừng vang lên, vô số kiếm khí bao phủ quanh người Diệp Thiên, vô số kiếm khí chém đến nhưng không hề suy chuyển, vẫn mạnh mẽ tiến lên trước ba bước.“Cái gì?”Ánh mắt Cận Vô Trần kinh ngạc, từng kiếm khí trong vòng kiếm ông ta đủ để chém cả xe tăng bọc thép, hay vật chất cứng nhất trên thế giới cũng không cách nào ngăn cản được đòn tấn công mạnh mẽ dày đặc như vậy được, nhưng Diệp Thiên nhìn qua lại như không hề bị thương tổn gì?Diệp Thiên dưới thế tấn công dày đặc trong vòng kiếm, động tác thong thả, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt bừng bừng chiến ý.“Ầm!Ngay sau đó, hai chân giẫm mạnh trong hư không.“Ầm!Không khí dưới chân nứt vỡ, vô số kiếm khí từ dưới chân tan vỡ lập tức, cả người cậu giống như mũi tên trên không, phóng ra khỏi vòng kiếm rộng cả trăm trượng.“Thoát rồi sao?”Vẻ mặt Ngụy Phó kinh sợ, ông ta thực sự không tưởng tượng nổi, võng kiếm tấn công dày đặc đáng sợ như vậy, Diệp Thiên lại có thể dùng thân xác công kích rồi thoát ra như vậy.“Sao có thế? Diệp Lăng Thiên sao lại có thân xác mạnh như vậy?”Cận Vô Trần cũng biến sắc.“Đỡ một quyền của tôi đi!”

Chương 1891