Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1900
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1900“Ầm ầm!”Chưởng ấn màu xanh tiếp tục ép xuống giống như là bàn tay của Tê thiên đại thánh năm xưa khiến cho mặt biển cũng lõm xuống thành hình bàn tay và còn bị hõm sâu hơn nữa.“Tam Tuyệt Hợp Nhất, Long Quyền bạo phát!”Cậu lại tung tiếp một cú đấm, với cú đấm này, cậu đã dồn sức mạnh lên tới cực điếm.“Ầm!Một cú đấm màu xanh lam khủng khiếp dài hàng trăm thước quét ngang không gian, lao vào chưởng ấn màu xanh nhạt kia.Giữa bọn họ, sóng biến cuộn dâng, núi đã nứt vỡ và sau đó bị chôn vùi.Cận Vô Trần vẫn không hề dịch chuyển, Diệp Thiên thì bị bật lùi lại mấy bước với vẻ loạng choạng.“Anh ấy không đỡ nổi sao?”Nhậm Uyển Doanh và Kỷ NhượcTuyết căng thẳng, Diệp Thiên trước đó oai phong lẫm liệt vậy mà lúc này đã rơi vào thế hạ phong.“Diệp Lăng Thiên, không cần gắng gượng đâu, cậu của lúc này đã không còn đối kháng được với tôi nữa rồi, giữa vương cấp và hoàng cấp, chẳng có gì để so sánh cả, dù cậu có là con trời thì cũng sẽ chỉ có một con đường thất bại mà thôi!”“Đối đầu với nhà họ Cận chúng tôi thì đó chính là kết cục!”Cận Vô Trần với đôi mắt mở to giống như đang nhìn một kẻ sắp chết. Ông ta lạnh lùng lên tiếng.Ông ta vừa dứt lời thì vươn một chân ra đạp trong không trung và đột nhiên xuất hiện cách Diệp Thiên tầm có chục thước rồi khẽ chỉ điểm.Cú chỉ điểm khiến cho mặt biển chia làm hai, nguyên khí ngập trời tạo thành một thanh kiếm đâm vào lòng biển và quét xa hàng trăm thước. Nước biển bị hút lên không trung tạo thành một cơn mưa. Thanh kiếm từ ánh sáng lúc này chém ngang không gianChiêu thức này tới quá nhanh. Diệp Thiên lập tức vận động chân nguyên tạo thành một vùng khí bao trùm lấy cơ thể và định đụng độ với luồng ánh sáng hình thanh kiếm kia.“Rắc!”Nhát kiếm dưới sự chứng kiến của đám đông đã chém xuống vai của Diệp Thiên.“Phập”Một âm thanh khẽ khàng vang lên. Diệp Thiên giống như bị bom dội trượtdài trên mặt biển tạo thành một đường trắng xóa.“Rẹt!”Mặt nước nứt ra, Diệp Thiên xuất hiện một lần nữa trên không trung trước sự kinh hãi của đám đông.Vai trái của cậu đã hoàn toàn bị nhuốm đỏ bởi máu tươi, quần áo rách tơi tá, máu cứ thế chảy xuống hòa vào nước biển.Đám đông hoảng loạn. Một cú chỉ điểm của Cận Vô Trần có thể khiến Diệp Thiên bị thương sao?Vai trai Diệp Thiên khẽ run lên, đôi mắt cậu dao động.Đây là lần đầu tiên cậu bị thương như vậy sau khi cơ thể đạt tới Tiên Thiên Bảo Thể.
Chương 1900
“Ầm ầm!”
Chưởng ấn màu xanh tiếp tục ép xuống giống như là bàn tay của Tê thiên đại thánh năm xưa khiến cho mặt biển cũng lõm xuống thành hình bàn tay và còn bị hõm sâu hơn nữa.
“Tam Tuyệt Hợp Nhất, Long Quyền bạo phát!”
Cậu lại tung tiếp một cú đấm, với cú đấm này, cậu đã dồn sức mạnh lên tới cực điếm.
“Ầm!
Một cú đấm màu xanh lam khủng khiếp dài hàng trăm thước quét ngang không gian, lao vào chưởng ấn màu xanh nhạt kia.
Giữa bọn họ, sóng biến cuộn dâng, núi đã nứt vỡ và sau đó bị chôn vùi.
Cận Vô Trần vẫn không hề dịch chuyển, Diệp Thiên thì bị bật lùi lại mấy bước với vẻ loạng choạng.
“Anh ấy không đỡ nổi sao?”
Nhậm Uyển Doanh và Kỷ Nhược
Tuyết căng thẳng, Diệp Thiên trước đó oai phong lẫm liệt vậy mà lúc này đã rơi vào thế hạ phong.
“Diệp Lăng Thiên, không cần gắng gượng đâu, cậu của lúc này đã không còn đối kháng được với tôi nữa rồi, giữa vương cấp và hoàng cấp, chẳng có gì để so sánh cả, dù cậu có là con trời thì cũng sẽ chỉ có một con đường thất bại mà thôi!”
“Đối đầu với nhà họ Cận chúng tôi thì đó chính là kết cục!”
Cận Vô Trần với đôi mắt mở to giống như đang nhìn một kẻ sắp chết. Ông ta lạnh lùng lên tiếng.
Ông ta vừa dứt lời thì vươn một chân ra đạp trong không trung và đột nhiên xuất hiện cách Diệp Thiên tầm có chục thước rồi khẽ chỉ điểm.
Cú chỉ điểm khiến cho mặt biển chia làm hai, nguyên khí ngập trời tạo thành một thanh kiếm đâm vào lòng biển và quét xa hàng trăm thước. Nước biển bị hút lên không trung tạo thành một cơn mưa. Thanh kiếm từ ánh sáng lúc này chém ngang không gian
Chiêu thức này tới quá nhanh. Diệp Thiên lập tức vận động chân nguyên tạo thành một vùng khí bao trùm lấy cơ thể và định đụng độ với luồng ánh sáng hình thanh kiếm kia.
“Rắc!”
Nhát kiếm dưới sự chứng kiến của đám đông đã chém xuống vai của Diệp Thiên.
“Phập”
Một âm thanh khẽ khàng vang lên. Diệp Thiên giống như bị bom dội trượt
dài trên mặt biển tạo thành một đường trắng xóa.
“Rẹt!”
Mặt nước nứt ra, Diệp Thiên xuất hiện một lần nữa trên không trung trước sự kinh hãi của đám đông.
Vai trái của cậu đã hoàn toàn bị nhuốm đỏ bởi máu tươi, quần áo rách tơi tá, máu cứ thế chảy xuống hòa vào nước biển.
Đám đông hoảng loạn. Một cú chỉ điểm của Cận Vô Trần có thể khiến Diệp Thiên bị thương sao?
Vai trai Diệp Thiên khẽ run lên, đôi mắt cậu dao động.
Đây là lần đầu tiên cậu bị thương như vậy sau khi cơ thể đạt tới Tiên Thiên Bảo Thể.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1900“Ầm ầm!”Chưởng ấn màu xanh tiếp tục ép xuống giống như là bàn tay của Tê thiên đại thánh năm xưa khiến cho mặt biển cũng lõm xuống thành hình bàn tay và còn bị hõm sâu hơn nữa.“Tam Tuyệt Hợp Nhất, Long Quyền bạo phát!”Cậu lại tung tiếp một cú đấm, với cú đấm này, cậu đã dồn sức mạnh lên tới cực điếm.“Ầm!Một cú đấm màu xanh lam khủng khiếp dài hàng trăm thước quét ngang không gian, lao vào chưởng ấn màu xanh nhạt kia.Giữa bọn họ, sóng biến cuộn dâng, núi đã nứt vỡ và sau đó bị chôn vùi.Cận Vô Trần vẫn không hề dịch chuyển, Diệp Thiên thì bị bật lùi lại mấy bước với vẻ loạng choạng.“Anh ấy không đỡ nổi sao?”Nhậm Uyển Doanh và Kỷ NhượcTuyết căng thẳng, Diệp Thiên trước đó oai phong lẫm liệt vậy mà lúc này đã rơi vào thế hạ phong.“Diệp Lăng Thiên, không cần gắng gượng đâu, cậu của lúc này đã không còn đối kháng được với tôi nữa rồi, giữa vương cấp và hoàng cấp, chẳng có gì để so sánh cả, dù cậu có là con trời thì cũng sẽ chỉ có một con đường thất bại mà thôi!”“Đối đầu với nhà họ Cận chúng tôi thì đó chính là kết cục!”Cận Vô Trần với đôi mắt mở to giống như đang nhìn một kẻ sắp chết. Ông ta lạnh lùng lên tiếng.Ông ta vừa dứt lời thì vươn một chân ra đạp trong không trung và đột nhiên xuất hiện cách Diệp Thiên tầm có chục thước rồi khẽ chỉ điểm.Cú chỉ điểm khiến cho mặt biển chia làm hai, nguyên khí ngập trời tạo thành một thanh kiếm đâm vào lòng biển và quét xa hàng trăm thước. Nước biển bị hút lên không trung tạo thành một cơn mưa. Thanh kiếm từ ánh sáng lúc này chém ngang không gianChiêu thức này tới quá nhanh. Diệp Thiên lập tức vận động chân nguyên tạo thành một vùng khí bao trùm lấy cơ thể và định đụng độ với luồng ánh sáng hình thanh kiếm kia.“Rắc!”Nhát kiếm dưới sự chứng kiến của đám đông đã chém xuống vai của Diệp Thiên.“Phập”Một âm thanh khẽ khàng vang lên. Diệp Thiên giống như bị bom dội trượtdài trên mặt biển tạo thành một đường trắng xóa.“Rẹt!”Mặt nước nứt ra, Diệp Thiên xuất hiện một lần nữa trên không trung trước sự kinh hãi của đám đông.Vai trái của cậu đã hoàn toàn bị nhuốm đỏ bởi máu tươi, quần áo rách tơi tá, máu cứ thế chảy xuống hòa vào nước biển.Đám đông hoảng loạn. Một cú chỉ điểm của Cận Vô Trần có thể khiến Diệp Thiên bị thương sao?Vai trai Diệp Thiên khẽ run lên, đôi mắt cậu dao động.Đây là lần đầu tiên cậu bị thương như vậy sau khi cơ thể đạt tới Tiên Thiên Bảo Thể.