Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1907

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1907“Cái gì?”Vẻ mặt Cận Vô Trần kinh ngạc, đòn tấn công này của ông ta đã dùng đến cực hạn mà ông ta có thể, ngay cả mười vị cao thủ vương cấp ở đây cũng chỉ có thể bị viên đạn khí do nguyên khí đất trời ngưng tụ này đánh tan thành bụi, nhưng Diệp Thiên lại mạnh mẽ ngăn chặn lại được.“Sao có thể?”Ông ta nhìn chằm chằm phía trước, hai mắt Diệp Thiên loé ánh sáng vàng, khắp người lại có làn sóng dao động huyền diệu kỳ lạ, trước giờ ông ta chưa từng thấy, chầm chậm bay về phía ông ta.“Cận Vô Trần, buổi biểu diễn của ông, kết thúc rồi!”Giọng điệu Diệp Thiên lạnh run, lúc này, Cận Vô Trần cảm thấy bản thân ở trước mặt Diệp thiên giống như con kiến không đáng để vào mắt.Năm công nguyên 2020, vào ngày hai 23 tháng 11, Diệp Thiên chính thức tiến vào cảnh giới phá nguyên trên vịnh Thanh La!Hai mắt Diệp Thiên sáng lên, đứng trước bến tàu, đạn khí khổng lồ của Cận Vô Trần đánh đến bị một sức mạnh kỳ lạ phá vỡ giữa không trung, phần sức mạnh còn lại lan rộng lại bị một vách ngăn có thể thấy rõ bằng mắt chặn lại hoàn toàn bên ngoài bên tàu, tất cả mọi người đều không bị ảnh hưởng gì.“Sao có thể?”Ánh mắt Cận Vô Trần cứng đờ, đạn khí này đã ngưng tụ toàn bộ đòn tấn công mạnh nhất mà ông ta có thể thực hiện khi đã tiến vào hoàng cấp, ông ta vốn muốn dùng một đòn này trực tiếp kết thúc trận chiến, nhưng không ngờ, lại bị Diệp Thiên dễ dàng ngăn lại, hơn nữa khi đạn khí bị phá vỡ, ông ta cảm nhận rõ ràng luồng sóng dao động mạnh mẽ của sức mạnh tinh thần, khiến thần hồn cứng như thép của ông ta cũng dao động dữ dội.“Người tu luyện sức mạnh tinh thần?”Cận Vô Trần khẽ nhíu hai mắt, kinh ngạc tột độ, vẻ mặt vẫn vô cùng khó tin.Lúc này ông ta đã tiến vào hoàng cấp, dù đối mắt với một người tu luyện sức mạnh tinh thần thì chắc chắn cũng co thể trấn áp được, hoàng cấp không chỉ có thể nắm giữ đất trời trong tay, mà đồng thời cũng có thể khiến sức mạnh tinh thần vô hạn của mình tan vào môi trường xung quanh, khuếch tán theo nguyên khí đất trời đến vô tận, không hề thua kém nhưng cao thủ chuyên tu sức mạnh tinh thần kia.Nhưng sức mạnh tinh thân bộc phát trên ngườiDiệp Thiên trong thoáng chốc kia lại khiến ông ta có cảm giác sởn cà gai ốc.“Cận Vô Trần, màn biểu diễn của ông kết thúc rôi!”Anh mắt Diệp Thiên lạnh băng, chiến ý trước đóđều đã biến mất, ánh mắt nhìn Cận Về Trần giống như đang nhìn đám kiến nhỏ bé.Khó mà tưởng tượng được, cậu lại có vẻ mặt như vậy đối với một cao thủ hoàng cấp.“Không ổn!”Trong lòng Cận Vô Trần cảm giác có điềm, bàn tay đánh ra một chưởng, nguyên khí đất trời ngưng tụ lại, tạo thành vách ngăn trước người.“Ầm!”Mặt biển đột nhiên nứt ra, hoá thành một cột nước bén nhọn, giống như trường kiếm do nước ngưng tụ lại, phóng thẳng lên trời.“Răng rắc!”Thanh kiếm nước khổng lồ đâm vào giữa vách ngăn, chỉ nghe thấy tiếng động giòn tan vang lên, vách ngăn đã hoá thành vô số mảnh nhỏ.

Chương 1907

“Cái gì?”

Vẻ mặt Cận Vô Trần kinh ngạc, đòn tấn công này của ông ta đã dùng đến cực hạn mà ông ta có thể, ngay cả mười vị cao thủ vương cấp ở đây cũng chỉ có thể bị viên đạn khí do nguyên khí đất trời ngưng tụ này đánh tan thành bụi, nhưng Diệp Thiên lại mạnh mẽ ngăn chặn lại được.

“Sao có thể?”

Ông ta nhìn chằm chằm phía trước, hai mắt Diệp Thiên loé ánh sáng vàng, khắp người lại có làn sóng dao động huyền diệu kỳ lạ, trước giờ ông ta chưa từng thấy, chầm chậm bay về phía ông ta.

“Cận Vô Trần, buổi biểu diễn của ông, kết thúc rồi!”

Giọng điệu Diệp Thiên lạnh run, lúc này, Cận Vô Trần cảm thấy bản thân ở trước mặt Diệp thiên giống như con kiến không đáng để vào mắt.

Năm công nguyên 2020, vào ngày hai 23 tháng 11, Diệp Thiên chính thức tiến vào cảnh giới phá nguyên trên vịnh Thanh La!

Hai mắt Diệp Thiên sáng lên, đứng trước bến tàu, đạn khí khổng lồ của Cận Vô Trần đánh đến bị một sức mạnh kỳ lạ phá vỡ giữa không trung, phần sức mạnh còn lại lan rộng lại bị một vách ngăn có thể thấy rõ bằng mắt chặn lại hoàn toàn bên ngoài bên tàu, tất cả mọi người đều không bị ảnh hưởng gì.

“Sao có thể?”

Ánh mắt Cận Vô Trần cứng đờ, đạn khí này đã ngưng tụ toàn bộ đòn tấn công mạnh nhất mà ông ta có thể thực hiện khi đã tiến vào hoàng cấp, ông ta vốn muốn dùng một đòn này trực tiếp kết thúc trận chiến, nhưng không ngờ, lại bị Diệp Thiên dễ dàng ngăn lại, hơn nữa khi đạn khí bị phá vỡ, ông ta cảm nhận rõ ràng luồng sóng dao động mạnh mẽ của sức mạnh tinh thần, khiến thần hồn cứng như thép của ông ta cũng dao động dữ dội.

“Người tu luyện sức mạnh tinh thần?”

Cận Vô Trần khẽ nhíu hai mắt, kinh ngạc tột độ, vẻ mặt vẫn vô cùng khó tin.

Lúc này ông ta đã tiến vào hoàng cấp, dù đối mắt với một người tu luyện sức mạnh tinh thần thì chắc chắn cũng co thể trấn áp được, hoàng cấp không chỉ có thể nắm giữ đất trời trong tay, mà đồng thời cũng có thể khiến sức mạnh tinh thần vô hạn của mình tan vào môi trường xung quanh, khuếch tán theo nguyên khí đất trời đến vô tận, không hề thua kém nhưng cao thủ chuyên tu sức mạnh tinh thần kia.

Nhưng sức mạnh tinh thân bộc phát trên người

Diệp Thiên trong thoáng chốc kia lại khiến ông ta có cảm giác sởn cà gai ốc.

“Cận Vô Trần, màn biểu diễn của ông kết thúc rôi!”

Anh mắt Diệp Thiên lạnh băng, chiến ý trước đó

đều đã biến mất, ánh mắt nhìn Cận Về Trần giống như đang nhìn đám kiến nhỏ bé.

Khó mà tưởng tượng được, cậu lại có vẻ mặt như vậy đối với một cao thủ hoàng cấp.

“Không ổn!”

Trong lòng Cận Vô Trần cảm giác có điềm, bàn tay đánh ra một chưởng, nguyên khí đất trời ngưng tụ lại, tạo thành vách ngăn trước người.

“Ầm!”

Mặt biển đột nhiên nứt ra, hoá thành một cột nước bén nhọn, giống như trường kiếm do nước ngưng tụ lại, phóng thẳng lên trời.

“Răng rắc!”

Thanh kiếm nước khổng lồ đâm vào giữa vách ngăn, chỉ nghe thấy tiếng động giòn tan vang lên, vách ngăn đã hoá thành vô số mảnh nhỏ.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1907“Cái gì?”Vẻ mặt Cận Vô Trần kinh ngạc, đòn tấn công này của ông ta đã dùng đến cực hạn mà ông ta có thể, ngay cả mười vị cao thủ vương cấp ở đây cũng chỉ có thể bị viên đạn khí do nguyên khí đất trời ngưng tụ này đánh tan thành bụi, nhưng Diệp Thiên lại mạnh mẽ ngăn chặn lại được.“Sao có thể?”Ông ta nhìn chằm chằm phía trước, hai mắt Diệp Thiên loé ánh sáng vàng, khắp người lại có làn sóng dao động huyền diệu kỳ lạ, trước giờ ông ta chưa từng thấy, chầm chậm bay về phía ông ta.“Cận Vô Trần, buổi biểu diễn của ông, kết thúc rồi!”Giọng điệu Diệp Thiên lạnh run, lúc này, Cận Vô Trần cảm thấy bản thân ở trước mặt Diệp thiên giống như con kiến không đáng để vào mắt.Năm công nguyên 2020, vào ngày hai 23 tháng 11, Diệp Thiên chính thức tiến vào cảnh giới phá nguyên trên vịnh Thanh La!Hai mắt Diệp Thiên sáng lên, đứng trước bến tàu, đạn khí khổng lồ của Cận Vô Trần đánh đến bị một sức mạnh kỳ lạ phá vỡ giữa không trung, phần sức mạnh còn lại lan rộng lại bị một vách ngăn có thể thấy rõ bằng mắt chặn lại hoàn toàn bên ngoài bên tàu, tất cả mọi người đều không bị ảnh hưởng gì.“Sao có thể?”Ánh mắt Cận Vô Trần cứng đờ, đạn khí này đã ngưng tụ toàn bộ đòn tấn công mạnh nhất mà ông ta có thể thực hiện khi đã tiến vào hoàng cấp, ông ta vốn muốn dùng một đòn này trực tiếp kết thúc trận chiến, nhưng không ngờ, lại bị Diệp Thiên dễ dàng ngăn lại, hơn nữa khi đạn khí bị phá vỡ, ông ta cảm nhận rõ ràng luồng sóng dao động mạnh mẽ của sức mạnh tinh thần, khiến thần hồn cứng như thép của ông ta cũng dao động dữ dội.“Người tu luyện sức mạnh tinh thần?”Cận Vô Trần khẽ nhíu hai mắt, kinh ngạc tột độ, vẻ mặt vẫn vô cùng khó tin.Lúc này ông ta đã tiến vào hoàng cấp, dù đối mắt với một người tu luyện sức mạnh tinh thần thì chắc chắn cũng co thể trấn áp được, hoàng cấp không chỉ có thể nắm giữ đất trời trong tay, mà đồng thời cũng có thể khiến sức mạnh tinh thần vô hạn của mình tan vào môi trường xung quanh, khuếch tán theo nguyên khí đất trời đến vô tận, không hề thua kém nhưng cao thủ chuyên tu sức mạnh tinh thần kia.Nhưng sức mạnh tinh thân bộc phát trên ngườiDiệp Thiên trong thoáng chốc kia lại khiến ông ta có cảm giác sởn cà gai ốc.“Cận Vô Trần, màn biểu diễn của ông kết thúc rôi!”Anh mắt Diệp Thiên lạnh băng, chiến ý trước đóđều đã biến mất, ánh mắt nhìn Cận Về Trần giống như đang nhìn đám kiến nhỏ bé.Khó mà tưởng tượng được, cậu lại có vẻ mặt như vậy đối với một cao thủ hoàng cấp.“Không ổn!”Trong lòng Cận Vô Trần cảm giác có điềm, bàn tay đánh ra một chưởng, nguyên khí đất trời ngưng tụ lại, tạo thành vách ngăn trước người.“Ầm!”Mặt biển đột nhiên nứt ra, hoá thành một cột nước bén nhọn, giống như trường kiếm do nước ngưng tụ lại, phóng thẳng lên trời.“Răng rắc!”Thanh kiếm nước khổng lồ đâm vào giữa vách ngăn, chỉ nghe thấy tiếng động giòn tan vang lên, vách ngăn đã hoá thành vô số mảnh nhỏ.

Chương 1907