Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1949
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1949Tượng thần Gaya vỡ vụn, Võ Đằng Nguyên như muốn sụp đổ, ông ta mặc kệ việc lực tinh thần đang bao vây, chỉ đẩy mạnh tay ra như muốn phá vỡ lực tinh thần.Từ khi Diệp Thiên bước vào cảnh giới phá nguyên thì lực tinh thần đã trở nên vô cùng dồi dào, dù có là một kẻ vương cấp chín sao dùng toàn lực tấn công thì cũng không thể nào công kích được, huống hồ là một vương cấp tám sao.Phản lực khiến cho Võ Đằng Nguyên bật lùi lại, còn Diệp Thiên thì vẫn y nguyên, chỉ quay đầu nhìn về hướng xa.Lúc này, thần điện Gaya vốn sừng sững, trông vô cùng đồ sộ thì nhiệt độ bỗng giảm xuống. Từ phía xa, một luồng ánh sáng màu lam đang xuyên không lao tới như một tinh thể.Một bóng hình lướt tới xuất hiện trước mặt đám đông. Đó chính là thần Gaya.Diệp Thiên nhìn chăm chăm phía trước, biểu cảm khẽ thay đối.Lúc này, người đứng trước mặt cậu chính là CỐ Giai Lệ. vẻ ngoài, cách ăn mặc đều là Cố Giai Lệ, chỉ có khí tức trên người là cậu cảm thấy vô cùng xa lạ.Một lúc sau, đôi mắt Diệp Thiên trở nên lạnh giá.Cậu biết, tinh thần của Cố Giai Lệ đã bị thần Gaya khống chế, quyền kiếm soát cơ thể cũng đã bị quỷ thần của Đảo Quốc đoạt mất.Cố Giai Lệ là người thân duy nhất mà cô Tiêu còn lại, cậu đã từng thề trước mộ của cô Tiêu sẽ chăm sóc cho Cố Giai Lệ để bà được yên vị. Vậy mà lúc này Cố Giai Lệ lại bị một quỷ thần tước đoạt, thử hỏi cậu không phẫn nộ sao cho được?Thần Gaya có thể cảm nhận được sát ý không ngừng dâng lên từ Diệp Thiên. Cô ta khẽ tái mặt: “Chính cậu đã phá hủy thần tượng của tôi?”“Ầm!”Diệp Thiên không hề trả lời, chỉ thấy có một âm thanh nặng nề vang lên.Lực tinh thần cực kỳ mạnh của cậu giống như một cái búa khổng lồ dội xuống đầu mười hai vị trưởng lão. Một chiêu thôi khiến cho mười một người mất mạng, chỉ còn lại duy nhất Võ Đằng Nguyên – vương cấp tám sao là giữ được mạng sống nhưng cũng bị thương nặng, khí tức bị hao tổn tới cực điểm.“To gan!”Thần Gaya tức giận quát lên. Cô ta không ngờ Diệp Thiên lại dứt khoát như vậy, không thèm quay đầu lại, tiếp tục ra tay với những người của gia tộc Võ Đằng.Gia tộc Võ Đằng tín nhiệm cô ta, cô ta chính là thần linh của gia tộc vậy mà Diệp Thiên lại giết hết những thần dân ngay trước mặt, đây ra ràng là một sự khiêu khích trắng trợn.Cô ta đang định ra tay thì không ngờ Diệp Thiên đã tung chưởng ra trước.“Ầm!”Nguồn chân nguyên điên cuồng tạo thành một đường trong khung trung dài hàng trăm mét vừa hay chạm đúng đến trước mặt thần Gaya.Thần Gaya lại tái mặt. Cô ta tung chưởng đụng độ trực diện với Diệp Thiên.“Rầm rầm!” Tải áppТrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Một tiếng nổ vang lên, thần Gaya lùi về sau, đạp chân hai bước trong không trung rồi bật lùi ra sau hàng chục thước.Lúc hoàn hồn thì cô ta cảm thấy kinh hãi.Chưởng đấm của Diệp Thiên đủ để khiến cô ta bật lùi lại sao?Thanh niên nhìn chưa tới 20 mươi tuổi này lấy đâu ra sức mạnh khủng khiếp như vậy chứ?“Chưởng này là để cảnh cáo cô!”Diệp Thiên nhìn với ánh mắt lạnh lùng và đầy âm sầm.“Bây giờ, ngay lập tức thoát khỏi cơ thể cô ấy thì tôi sẽ tha mạng cho cô!”“Không thì tôi sẽ rút cô ra khỏi người cô ấy để hình thần của cô bị tiêu diệt luôn đấy!”“Ha ha!”Mặc dù thần Gaya cảm thấy kinh ngạc với quyền đánh của Diệp Thiên nhưng khi nghe cậu nói vậy, cô ta chỉ bật cười.“Nhãi con, cậu tưởng cậu là ai mà dám ra lệnh cho thần Gaya tôi?”“Khi tôi còn tung hoành khắp thiên hạ thì không biết là cậu đang ở chỗ nào đấy. Đừng tưởng là có lực tinh thần thì dám láo, cho rằng mình là vô địch thiên hạ!”“Linh môi này khó khắn lắm tôi mới tìm được sau hàng trăm năm ngủ say, cậu muốn tôi từ bỏ sao?”
Chương 1949
Tượng thần Gaya vỡ vụn, Võ Đằng Nguyên như muốn sụp đổ, ông ta mặc kệ việc lực tinh thần đang bao vây, chỉ đẩy mạnh tay ra như muốn phá vỡ lực tinh thần.
Từ khi Diệp Thiên bước vào cảnh giới phá nguyên thì lực tinh thần đã trở nên vô cùng dồi dào, dù có là một kẻ vương cấp chín sao dùng toàn lực tấn công thì cũng không thể nào công kích được, huống hồ là một vương cấp tám sao.
Phản lực khiến cho Võ Đằng Nguyên bật lùi lại, còn Diệp Thiên thì vẫn y nguyên, chỉ quay đầu nhìn về hướng xa.
Lúc này, thần điện Gaya vốn sừng sững, trông vô cùng đồ sộ thì nhiệt độ bỗng giảm xuống. Từ phía xa, một luồng ánh sáng màu lam đang xuyên không lao tới như một tinh thể.
Một bóng hình lướt tới xuất hiện trước mặt đám đông. Đó chính là thần Gaya.
Diệp Thiên nhìn chăm chăm phía trước, biểu cảm khẽ thay đối.
Lúc này, người đứng trước mặt cậu chính là CỐ Giai Lệ. vẻ ngoài, cách ăn mặc đều là Cố Giai Lệ, chỉ có khí tức trên người là cậu cảm thấy vô cùng xa lạ.
Một lúc sau, đôi mắt Diệp Thiên trở nên lạnh giá.
Cậu biết, tinh thần của Cố Giai Lệ đã bị thần Gaya khống chế, quyền kiếm soát cơ thể cũng đã bị quỷ thần của Đảo Quốc đoạt mất.
Cố Giai Lệ là người thân duy nhất mà cô Tiêu còn lại, cậu đã từng thề trước mộ của cô Tiêu sẽ chăm sóc cho Cố Giai Lệ để bà được yên vị. Vậy mà lúc này Cố Giai Lệ lại bị một quỷ thần tước đoạt, thử hỏi cậu không phẫn nộ sao cho được?
Thần Gaya có thể cảm nhận được sát ý không ngừng dâng lên từ Diệp Thiên. Cô ta khẽ tái mặt: “Chính cậu đã phá hủy thần tượng của tôi?”
“Ầm!”
Diệp Thiên không hề trả lời, chỉ thấy có một âm thanh nặng nề vang lên.
Lực tinh thần cực kỳ mạnh của cậu giống như một cái búa khổng lồ dội xuống đầu mười hai vị trưởng lão. Một chiêu thôi khiến cho mười một người mất mạng, chỉ còn lại duy nhất Võ Đằng Nguyên – vương cấp tám sao là giữ được mạng sống nhưng cũng bị thương nặng, khí tức bị hao tổn tới cực điểm.
“To gan!”
Thần Gaya tức giận quát lên. Cô ta không ngờ Diệp Thiên lại dứt khoát như vậy, không thèm quay đầu lại, tiếp tục ra tay với những người của gia tộc Võ Đằng.
Gia tộc Võ Đằng tín nhiệm cô ta, cô ta chính là thần linh của gia tộc vậy mà Diệp Thiên lại giết hết những thần dân ngay trước mặt, đây ra ràng là một sự khiêu khích trắng trợn.
Cô ta đang định ra tay thì không ngờ Diệp Thiên đã tung chưởng ra trước.
“Ầm!”
Nguồn chân nguyên điên cuồng tạo thành một đường trong khung trung dài hàng trăm mét vừa hay chạm đúng đến trước mặt thần Gaya.
Thần Gaya lại tái mặt. Cô ta tung chưởng đụng độ trực diện với Diệp Thiên.
“Rầm rầm!” Tải áppТrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Một tiếng nổ vang lên, thần Gaya lùi về sau, đạp chân hai bước trong không trung rồi bật lùi ra sau hàng chục thước.
Lúc hoàn hồn thì cô ta cảm thấy kinh hãi.
Chưởng đấm của Diệp Thiên đủ để khiến cô ta bật lùi lại sao?
Thanh niên nhìn chưa tới 20 mươi tuổi này lấy đâu ra sức mạnh khủng khiếp như vậy chứ?
“Chưởng này là để cảnh cáo cô!”
Diệp Thiên nhìn với ánh mắt lạnh lùng và đầy âm sầm.
“Bây giờ, ngay lập tức thoát khỏi cơ thể cô ấy thì tôi sẽ tha mạng cho cô!”
“Không thì tôi sẽ rút cô ra khỏi người cô ấy để hình thần của cô bị tiêu diệt luôn đấy!”
“Ha ha!”
Mặc dù thần Gaya cảm thấy kinh ngạc với quyền đánh của Diệp Thiên nhưng khi nghe cậu nói vậy, cô ta chỉ bật cười.
“Nhãi con, cậu tưởng cậu là ai mà dám ra lệnh cho thần Gaya tôi?”
“Khi tôi còn tung hoành khắp thiên hạ thì không biết là cậu đang ở chỗ nào đấy. Đừng tưởng là có lực tinh thần thì dám láo, cho rằng mình là vô địch thiên hạ!”
“Linh môi này khó khắn lắm tôi mới tìm được sau hàng trăm năm ngủ say, cậu muốn tôi từ bỏ sao?”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1949Tượng thần Gaya vỡ vụn, Võ Đằng Nguyên như muốn sụp đổ, ông ta mặc kệ việc lực tinh thần đang bao vây, chỉ đẩy mạnh tay ra như muốn phá vỡ lực tinh thần.Từ khi Diệp Thiên bước vào cảnh giới phá nguyên thì lực tinh thần đã trở nên vô cùng dồi dào, dù có là một kẻ vương cấp chín sao dùng toàn lực tấn công thì cũng không thể nào công kích được, huống hồ là một vương cấp tám sao.Phản lực khiến cho Võ Đằng Nguyên bật lùi lại, còn Diệp Thiên thì vẫn y nguyên, chỉ quay đầu nhìn về hướng xa.Lúc này, thần điện Gaya vốn sừng sững, trông vô cùng đồ sộ thì nhiệt độ bỗng giảm xuống. Từ phía xa, một luồng ánh sáng màu lam đang xuyên không lao tới như một tinh thể.Một bóng hình lướt tới xuất hiện trước mặt đám đông. Đó chính là thần Gaya.Diệp Thiên nhìn chăm chăm phía trước, biểu cảm khẽ thay đối.Lúc này, người đứng trước mặt cậu chính là CỐ Giai Lệ. vẻ ngoài, cách ăn mặc đều là Cố Giai Lệ, chỉ có khí tức trên người là cậu cảm thấy vô cùng xa lạ.Một lúc sau, đôi mắt Diệp Thiên trở nên lạnh giá.Cậu biết, tinh thần của Cố Giai Lệ đã bị thần Gaya khống chế, quyền kiếm soát cơ thể cũng đã bị quỷ thần của Đảo Quốc đoạt mất.Cố Giai Lệ là người thân duy nhất mà cô Tiêu còn lại, cậu đã từng thề trước mộ của cô Tiêu sẽ chăm sóc cho Cố Giai Lệ để bà được yên vị. Vậy mà lúc này Cố Giai Lệ lại bị một quỷ thần tước đoạt, thử hỏi cậu không phẫn nộ sao cho được?Thần Gaya có thể cảm nhận được sát ý không ngừng dâng lên từ Diệp Thiên. Cô ta khẽ tái mặt: “Chính cậu đã phá hủy thần tượng của tôi?”“Ầm!”Diệp Thiên không hề trả lời, chỉ thấy có một âm thanh nặng nề vang lên.Lực tinh thần cực kỳ mạnh của cậu giống như một cái búa khổng lồ dội xuống đầu mười hai vị trưởng lão. Một chiêu thôi khiến cho mười một người mất mạng, chỉ còn lại duy nhất Võ Đằng Nguyên – vương cấp tám sao là giữ được mạng sống nhưng cũng bị thương nặng, khí tức bị hao tổn tới cực điểm.“To gan!”Thần Gaya tức giận quát lên. Cô ta không ngờ Diệp Thiên lại dứt khoát như vậy, không thèm quay đầu lại, tiếp tục ra tay với những người của gia tộc Võ Đằng.Gia tộc Võ Đằng tín nhiệm cô ta, cô ta chính là thần linh của gia tộc vậy mà Diệp Thiên lại giết hết những thần dân ngay trước mặt, đây ra ràng là một sự khiêu khích trắng trợn.Cô ta đang định ra tay thì không ngờ Diệp Thiên đã tung chưởng ra trước.“Ầm!”Nguồn chân nguyên điên cuồng tạo thành một đường trong khung trung dài hàng trăm mét vừa hay chạm đúng đến trước mặt thần Gaya.Thần Gaya lại tái mặt. Cô ta tung chưởng đụng độ trực diện với Diệp Thiên.“Rầm rầm!” Tải áppТrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Một tiếng nổ vang lên, thần Gaya lùi về sau, đạp chân hai bước trong không trung rồi bật lùi ra sau hàng chục thước.Lúc hoàn hồn thì cô ta cảm thấy kinh hãi.Chưởng đấm của Diệp Thiên đủ để khiến cô ta bật lùi lại sao?Thanh niên nhìn chưa tới 20 mươi tuổi này lấy đâu ra sức mạnh khủng khiếp như vậy chứ?“Chưởng này là để cảnh cáo cô!”Diệp Thiên nhìn với ánh mắt lạnh lùng và đầy âm sầm.“Bây giờ, ngay lập tức thoát khỏi cơ thể cô ấy thì tôi sẽ tha mạng cho cô!”“Không thì tôi sẽ rút cô ra khỏi người cô ấy để hình thần của cô bị tiêu diệt luôn đấy!”“Ha ha!”Mặc dù thần Gaya cảm thấy kinh ngạc với quyền đánh của Diệp Thiên nhưng khi nghe cậu nói vậy, cô ta chỉ bật cười.“Nhãi con, cậu tưởng cậu là ai mà dám ra lệnh cho thần Gaya tôi?”“Khi tôi còn tung hoành khắp thiên hạ thì không biết là cậu đang ở chỗ nào đấy. Đừng tưởng là có lực tinh thần thì dám láo, cho rằng mình là vô địch thiên hạ!”“Linh môi này khó khắn lắm tôi mới tìm được sau hàng trăm năm ngủ say, cậu muốn tôi từ bỏ sao?”