Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1953

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1953Chỉ nghe thấy âm thanh Võ Đằng Nguyên hét lớn, mang theo cơn thịnh nộ khủng khiếp của thần Gaya, sau đó tung chưởng về phía Diệp Thiên và Cố Giai Lệ.Cú chưởng long trời lở đất, chưởng lực còn chưa đến thì đã cảm nhận được vô số khí lạnh ép xuống, khiến cho nhiều khu vực của núi Thiên Lâm bị đóng băng.“Nếu ông không giết tôi thì tôi cũng sẽ giết ông, sau đó sẽ diệt cả gia tộc Võ Đằng!”Ánh mắt Diệp Thiên đanh lại, cậu thậm chí còn không thèm quan tâm đến chưởng băng khổng lồ từ trên trời rơi xuống, sau đó chỉ tay một phát.“Oong!”Một đợt sóng khí kỳ lạ bỗng bao phủ lấy chưởng băng khổng lồ.“Crack!”Ầm thanh giòn giã truyền đến, chưởng băng khổng lồ nứt toác trên không dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.“Làm sao có thể?”Võ Đằng Nguyên vô cùng sửng sốt, cú chưởng dốc toàn lực của ông ta không ngờ lại bị chỉ tay của Diệp Thiên làm nứt, không chỉ có vậy, chỉ phong của Diệp Thiên không những không hề suy giảm sức mạnh mà còn bảo vệ được chân nguyên của cậu.Chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ của Võ Đằng Nguyên, ông ta lùi lại, tiếp đó phun ra một ngụm máu tươi.Thần Gaya không thể tin được, đôi mắt xanh băng khẽ run lên.Cô ta đã hòa vào cơ thể với Võ Đằng Nguyên, bản thân Võ Đằng Nguyên đã là vương cấp tám sao, cơ thể cũng đã được tôi luyện, hiện tại sức mạnh kết hợp cũng không hề thua kém thần Gaya lúc điên cuồng nhất, thế mà lại bị một chiêu chỉ tay của Diệp Thiên làm cho bị thương ư, sao có thế?Diệp Thiên kiêu ngạo đứng trên không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng lên trời.“Hôm nay tôi sẽ giết tên quỷ thần một trăm năm tuổi này!”“Quy Nguyên Kiếm, Thăng hoa!”“Lưỡi kiếm phá nguyên!”Quy Nguyên Kiếm là một chiêu thức cực kỳ mạnh mẽ, nó được sử dụng bởi sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên, nhờ chiêu thức này mà cậu đã quét sạch hơn mười máy bay chiến đấu siêu thanh ở Trung Đông chỉ với một kiếm.Còn khi Diệp Thiên tiến vào cảnh giới phá nguyên, Quy Nguyên Kiếm đương nhiên cũng đạt đến mức Thăng hoa, trở thành “Lưỡi kiếm phá nguyên”, cả uy lực và tốc độ đều cao hơn trước một bậc, hơn nữa còn sở hữu năng lực xuyên qua linh hồn, hủy diệt được thần hồn.Diệp Thiên một tay ôm lấy Cố Giai Lệ, một tay đế trước ngực, chém theo đường chéo về phía thần Gaya!Cậu chém tùy ý nhưng trong hư không lại xuất hiện một tia sáng, nó từ từ lớn dần rồi biến thành một nhát chém hình nửa vầng trăng.Mọi người chỉ cảm thấy vầng hào quang sáng rực trước mặt, nhát chém lập tức xuyên qua khoảng không rồi bay về phía thần Gaya.Nhát chém này là sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh tinh thần hoàn mỹ và chân nguyên của Diệp Thiên từ bước vào cảnh giới phá nguyên, chỉ nhìn thấy được từng gọn sóng khí của sức mạnh tinh thần, tất cả đều trở nên im lặng.vẻ mặt của vô số võ giả Kitetsu lập tức thay đổi, trong số đó có một vị vương cấp chín sao ẩn mình, ngay lúc Diệp Thiên chém xuống, ai nấy đều cảm thấy tim đập nhanh vô cùng, như thể hồn phách của bọn họ sẽ bị đánh tan bất cứ lúc nào.Thần Gaya là người đầu tiên trong số đó, ánh mắt ông ta toát ra khí tức lạnh như băng, vừa kéo chưởng một phát, đột nhiên có một khối băng khổng lồ hiện ra.

Chương 1953

Chỉ nghe thấy âm thanh Võ Đằng Nguyên hét lớn, mang theo cơn thịnh nộ khủng khiếp của thần Gaya, sau đó tung chưởng về phía Diệp Thiên và Cố Giai Lệ.

Cú chưởng long trời lở đất, chưởng lực còn chưa đến thì đã cảm nhận được vô số khí lạnh ép xuống, khiến cho nhiều khu vực của núi Thiên Lâm bị đóng băng.

“Nếu ông không giết tôi thì tôi cũng sẽ giết ông, sau đó sẽ diệt cả gia tộc Võ Đằng!”

Ánh mắt Diệp Thiên đanh lại, cậu thậm chí còn không thèm quan tâm đến chưởng băng khổng lồ từ trên trời rơi xuống, sau đó chỉ tay một phát.

“Oong!”

Một đợt sóng khí kỳ lạ bỗng bao phủ lấy chưởng băng khổng lồ.

“Crack!”

Ầm thanh giòn giã truyền đến, chưởng băng khổng lồ nứt toác trên không dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.

“Làm sao có thể?”

Võ Đằng Nguyên vô cùng sửng sốt, cú chưởng dốc toàn lực của ông ta không ngờ lại bị chỉ tay của Diệp Thiên làm nứt, không chỉ có vậy, chỉ phong của Diệp Thiên không những không hề suy giảm sức mạnh mà còn bảo vệ được chân nguyên của cậu.

Chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ của Võ Đằng Nguyên, ông ta lùi lại, tiếp đó phun ra một ngụm máu tươi.

Thần Gaya không thể tin được, đôi mắt xanh băng khẽ run lên.

Cô ta đã hòa vào cơ thể với Võ Đằng Nguyên, bản thân Võ Đằng Nguyên đã là vương cấp tám sao, cơ thể cũng đã được tôi luyện, hiện tại sức mạnh kết hợp cũng không hề thua kém thần Gaya lúc điên cuồng nhất, thế mà lại bị một chiêu chỉ tay của Diệp Thiên làm cho bị thương ư, sao có thế?

Diệp Thiên kiêu ngạo đứng trên không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng lên trời.

“Hôm nay tôi sẽ giết tên quỷ thần một trăm năm tuổi này!”

“Quy Nguyên Kiếm, Thăng hoa!”

“Lưỡi kiếm phá nguyên!”

Quy Nguyên Kiếm là một chiêu thức cực kỳ mạnh mẽ, nó được sử dụng bởi sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên, nhờ chiêu thức này mà cậu đã quét sạch hơn mười máy bay chiến đấu siêu thanh ở Trung Đông chỉ với một kiếm.

Còn khi Diệp Thiên tiến vào cảnh giới phá nguyên, Quy Nguyên Kiếm đương nhiên cũng đạt đến mức Thăng hoa, trở thành “Lưỡi kiếm phá nguyên”, cả uy lực và tốc độ đều cao hơn trước một bậc, hơn nữa còn sở hữu năng lực xuyên qua linh hồn, hủy diệt được thần hồn.

Diệp Thiên một tay ôm lấy Cố Giai Lệ, một tay đế trước ngực, chém theo đường chéo về phía thần Gaya!

Cậu chém tùy ý nhưng trong hư không lại xuất hiện một tia sáng, nó từ từ lớn dần rồi biến thành một nhát chém hình nửa vầng trăng.

Mọi người chỉ cảm thấy vầng hào quang sáng rực trước mặt, nhát chém lập tức xuyên qua khoảng không rồi bay về phía thần Gaya.

Nhát chém này là sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh tinh thần hoàn mỹ và chân nguyên của Diệp Thiên từ bước vào cảnh giới phá nguyên, chỉ nhìn thấy được từng gọn sóng khí của sức mạnh tinh thần, tất cả đều trở nên im lặng.

vẻ mặt của vô số võ giả Kitetsu lập tức thay đổi, trong số đó có một vị vương cấp chín sao ẩn mình, ngay lúc Diệp Thiên chém xuống, ai nấy đều cảm thấy tim đập nhanh vô cùng, như thể hồn phách của bọn họ sẽ bị đánh tan bất cứ lúc nào.

Thần Gaya là người đầu tiên trong số đó, ánh mắt ông ta toát ra khí tức lạnh như băng, vừa kéo chưởng một phát, đột nhiên có một khối băng khổng lồ hiện ra.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1953Chỉ nghe thấy âm thanh Võ Đằng Nguyên hét lớn, mang theo cơn thịnh nộ khủng khiếp của thần Gaya, sau đó tung chưởng về phía Diệp Thiên và Cố Giai Lệ.Cú chưởng long trời lở đất, chưởng lực còn chưa đến thì đã cảm nhận được vô số khí lạnh ép xuống, khiến cho nhiều khu vực của núi Thiên Lâm bị đóng băng.“Nếu ông không giết tôi thì tôi cũng sẽ giết ông, sau đó sẽ diệt cả gia tộc Võ Đằng!”Ánh mắt Diệp Thiên đanh lại, cậu thậm chí còn không thèm quan tâm đến chưởng băng khổng lồ từ trên trời rơi xuống, sau đó chỉ tay một phát.“Oong!”Một đợt sóng khí kỳ lạ bỗng bao phủ lấy chưởng băng khổng lồ.“Crack!”Ầm thanh giòn giã truyền đến, chưởng băng khổng lồ nứt toác trên không dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.“Làm sao có thể?”Võ Đằng Nguyên vô cùng sửng sốt, cú chưởng dốc toàn lực của ông ta không ngờ lại bị chỉ tay của Diệp Thiên làm nứt, không chỉ có vậy, chỉ phong của Diệp Thiên không những không hề suy giảm sức mạnh mà còn bảo vệ được chân nguyên của cậu.Chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ của Võ Đằng Nguyên, ông ta lùi lại, tiếp đó phun ra một ngụm máu tươi.Thần Gaya không thể tin được, đôi mắt xanh băng khẽ run lên.Cô ta đã hòa vào cơ thể với Võ Đằng Nguyên, bản thân Võ Đằng Nguyên đã là vương cấp tám sao, cơ thể cũng đã được tôi luyện, hiện tại sức mạnh kết hợp cũng không hề thua kém thần Gaya lúc điên cuồng nhất, thế mà lại bị một chiêu chỉ tay của Diệp Thiên làm cho bị thương ư, sao có thế?Diệp Thiên kiêu ngạo đứng trên không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng lên trời.“Hôm nay tôi sẽ giết tên quỷ thần một trăm năm tuổi này!”“Quy Nguyên Kiếm, Thăng hoa!”“Lưỡi kiếm phá nguyên!”Quy Nguyên Kiếm là một chiêu thức cực kỳ mạnh mẽ, nó được sử dụng bởi sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên, nhờ chiêu thức này mà cậu đã quét sạch hơn mười máy bay chiến đấu siêu thanh ở Trung Đông chỉ với một kiếm.Còn khi Diệp Thiên tiến vào cảnh giới phá nguyên, Quy Nguyên Kiếm đương nhiên cũng đạt đến mức Thăng hoa, trở thành “Lưỡi kiếm phá nguyên”, cả uy lực và tốc độ đều cao hơn trước một bậc, hơn nữa còn sở hữu năng lực xuyên qua linh hồn, hủy diệt được thần hồn.Diệp Thiên một tay ôm lấy Cố Giai Lệ, một tay đế trước ngực, chém theo đường chéo về phía thần Gaya!Cậu chém tùy ý nhưng trong hư không lại xuất hiện một tia sáng, nó từ từ lớn dần rồi biến thành một nhát chém hình nửa vầng trăng.Mọi người chỉ cảm thấy vầng hào quang sáng rực trước mặt, nhát chém lập tức xuyên qua khoảng không rồi bay về phía thần Gaya.Nhát chém này là sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh tinh thần hoàn mỹ và chân nguyên của Diệp Thiên từ bước vào cảnh giới phá nguyên, chỉ nhìn thấy được từng gọn sóng khí của sức mạnh tinh thần, tất cả đều trở nên im lặng.vẻ mặt của vô số võ giả Kitetsu lập tức thay đổi, trong số đó có một vị vương cấp chín sao ẩn mình, ngay lúc Diệp Thiên chém xuống, ai nấy đều cảm thấy tim đập nhanh vô cùng, như thể hồn phách của bọn họ sẽ bị đánh tan bất cứ lúc nào.Thần Gaya là người đầu tiên trong số đó, ánh mắt ông ta toát ra khí tức lạnh như băng, vừa kéo chưởng một phát, đột nhiên có một khối băng khổng lồ hiện ra.

Chương 1953